-Ko có gì ? Nhưng em ko sao chứ?
giờ phút này thì Youki đã hiểu được cái gì gọi là lo quá hóa dại. Thật sự là muốn cắn lưỡi tự tử
-ko sao, cái đó là do ta làm ra.
-Em???
Nếu nói trước kia anh đang nghi ngờ nó là Mi-a vậy bây giờ có thể nói nó có thể là....
-Vậy em đang ở cấp mấy?
Nhanh chóng thu hồi suy nghĩ anh quay sang nhìn cái cây rồi lại nhìn nó
-Cấp
Nó thản nhiên trả lời, trong đầu vẫn đang lục lọi cái tên Mi-a thân thuộc mà xa lạ kia
-Gì?em chỉ mới vào học viên một tháng đã có thể đạt cấp
Anh ko khỏi nhạc nhiên về sức mạnh của nó lại mạnh đến như vậy . Mà điều khiến nó ngạc nhiên chính là có vẻ việc anh ko hề giật mình khi biết mình biết có sức mạnh.Là anh định lực tốt hay anh đã biết trước
-Vậy em cần giúp gì?
Nhìn thấy được sự nghi ngờ trong mắt nó ,anh nhanh chóng đổi chủ đề....bây giờ....chưa phải thời cơ để nói ra tất cả......
-Em cần cuốn sách sức mạnh
Nó thẳng thắng nói thứ nó cần hiện tại là năng lực thứ , nhưng thứ thiếu lại là thời gian.... tiếng nó còn tiếng để tăng năng lực của mình và cũng để đủ mạnh tìm kiếm lại chính mình trong thế giới chỉ nói tới sức mạnh này
-Em phải mở được kết giới do mình tạo ra
-Chưa hiểu?
Nó lắc đầu ,vấn đề này Aisy cũng nói như vậy
-Nó ở khoảng cách ko gian, chỉ cần e cố ngắn tạp chung đọc khẩu dụ nó sẽ mở
Anh từ tốn giải thích cho nó hiểu
-Vậy để e làm thử
Nói xong liền ngồi xuống bãi cỏ gần đó xếp bằng hai chân, hai mắt nhắn lại cố gắn tập trung
Trong đầu tất cả đều trống rổng ko hề tìm thấy được kết giới
-Ko cóbg-ssp-{height:px}
Nó lắc đầu,ko nghỉ việc này ko dễ như nó nghỉ, trong lòng có chút thất vọng
-Nếu em đã ở cấp thì sẽ có,cố gắng chút nữa
Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của nó làm anh cảm thấy đau lòng nhưng lại chẳng thể làm gì giúp nó
-Rốt cuộc khoản cách không gian này là gì chứ?
Nó lầm bầm tự hỏi
-Là nơi mỗi một vam dùng làm cấm địa với chính bản thân mình và người khác ko thể xâm phạm
Anh giải thích
-Cấm địa, cấm địa, cấm địa.....
Nhắc đi nhắc lại từ này như bổng dưng nhớ tới cái gì đó nó bổng đứng bật dây chạy như bay về phòng....chỉ để lại câu nói theo gió bay đến tai anh
-Xin lỗi ,em về trước nhé
-Ra đi
Anh nhìn về cách đó không xa có một bóng người còn in trên mặt đất đang đứng sau hàng cây rậm rạp
-Không nghỉ nhanh như vậy đã phát hiện
Bóng đen không tiếp tục ẩn dấu nữa lập tức hiện ra
Chạy nhanh về phòng mở chiếc va li màu trắng , lại tiếp tục mở ra một chiếc hộp bằng gỗ màu xanh lục và thứ nó cần cuối cùng cũng đã xuất hiện......là một bông tuyết màu trắng bằng thủy tinh lớn bằng bàn tay, theo bà Lin đây chính là thứ mẹ nàng biến thành sau khi chết biết đâu kí ức và cuốn sách mình cần có liên quan đến nhau. ném bông tuyết lên không chung nó liền tạo một vòng ánh sáng màu xanh lạnh lập tức bao vây lấy bông tuyết, viên kim cương ở giữa bông tuyết lập tức hấp thụ luồng ánh sáng từ phía sau bông tuyết bắt đầu hình thành một lổ hổng màu trắng dần dần tạo thành một cánh cổng,chẳng lẽ.......
"là khoản cách không gian BĂNG PHONG"
Aisy như cảm nhận được điều gì liền không khỏi hút một ngụm khí lạnh
không nghỉ tới em gái mình lại lấy tính mạng của mình để giữ cánh cổng này lại, chẳng lẽ nàng không biết nếu để nó lấy lại kí ức thì sẽ có CHuyện gì sao??
"Ngươi....ngươi ko được vào trong"
Một người cao ngạo như nàng,luôn bình tỉnh trước mọi tình huống cũng ko khỏi rung lên. Nhưng mọi thứ lại không làm nó chú ý vì hiện tại như có cái gì đó đang thúc dục kêu gọi nó bước vào. Cũng không có suy nghĩ gì nó cứ vậy vô thức bước vào bên trong. Đứng trong này khiến nó không khỏi trợn mắt vì nếu lần trước là nó đi vào giấc mơ vậy đây là thực sao?..............................................................