Khi Nanh Trắng lên năm tuổi, Rái cá-Xám cùng nó thực hiện chuyến đi theo đường khác: vượt qua dãy Núi Đá tới bờ sông Yukon và sông Nhím, một nhánh của Yukon. Trong mấy vùng này, bọn chó không đề phòng Nanh Trắng vì chưa biết miếng đòn bất ngờ không dạo đầu của nó.
Trong lúc bọn chúng đang phí thì giờ với những động tác dương oai diễu võ, con sói đã như tia chớp xông tới ra đòn chí tử, kết liễu mạng chúng. Những cuộc tàn sát kinh hồn!
Nanh Trắng đã trở thành một con chó rất đẹp ai cũng trầm trồ khen ngợi, khả năng chiến đấu của nó không con nào bì kịp. Không bao giờ đánh kéo dài, nên nó rất coi trọng đòn chớp nhoáng. Sau khi ra đòn trúng đích, nó không bao giờ để bị vướng vào địch thủ mà luôn nhanh chóng thoát ra. Như tất cả mọi con sói rừng Nanh Trắng rất ghét đánh giáp lá cà. Đó là cái bẫy nguy hiểm, Wild đã dạy nó như vậy.
Tuy nhiên, ta đừng nghĩ sói con không bao giờ bị cắn hoặc bị đòn đau. Cũng có những khi cả một bầy chó đeo vào người nó tẩn cho một trận ra trò, nhưng rồi nó cũng chạy thoát.
Nanh Trắng theo Rái cá-Xám tới pháo đài Yukon nơi có rất đông người Anh-điêng. Lên đường vào mùa đông Rái cá-Xám tận dụng các con sông đóng băng nằm giữa Mackenzie và Yu-kon.
Trong mùa xuân vừa rồi anh ta lên Núi Đá săn bắt thú, chờ khi bắt đầu mùa tan băng anh làm chiếc xuồng xuôi theo dòng con sông Nhím tới chỗ hợp lưu với sông Yukon, ngay dưới vành đai Bắc cực. Đây là nơi có pháo đài kể trên.
Năm , rất đông người từ khắp nơi đổ về Yukon, từ đó đi về hướng Dawson và Klondike để tìm vàng. Tới được đây họ vẫn còn cách xa đích mấy trăm dặm tuy nhiều người đã lên đường từ hơn một năm nay.
Rái cá-Xám dừng chân. Anh ta đã nghe tin đồn về cuộc chạy đua săn vàng nên chở theo nhiều bọc da thú, nhiều bọc bao tay, giày da thô.
Chàng Anh-điêng này tính toán :
“Bọn họ thiếu thốn đủ thứ... bán áo lông thú, găng, bao tay, giày da thô cho họ ta sẽ được lãi lớn”.
Dự tính của anh ta còn thua xa thực tiễn.
Trong những tính toán bốc đồng nhất Rái cá-Xám cũng không dám mơ đạt tỉ lệ lãi hơn một trăm phần trăm giá gốc. Nhưng khi bán hàng anh ta được những một ngàn phần trăm. Thấy thế, anh ta bố trí công việc kinh doanh thật cẩn thận, không nóng vội, dự tính nếu cần sẽ ở lại cả mùa hè và mùa đông năm tới để tranh thủ thu lợi cao nhất với số hàng mang theo.
Lần đầu tiên Nanh Trắng trông thấy ở pháo đài Yukon những người không giống người Anh-điêng tí nào. Da họ trắng, trông rất mạnh mẽ.
Các thượng đế da trắng hình như hơn hẳn những thượng đế nó đã biết lâu nay. Vì thế nó quan sát họ với vẻ nghi ngờ, và trong mấy giờ đầu nó dành toàn bộ thì giờ để nghiên cứu thật kỹ nơi họ cắm trại và những cư dân trong trại.
Nó rất thận trọng, không để lộ cho ai biết. Sau đó thấy bọn chó trong trại người da trắng có vẻ được chăm sóc tử tế, nó mon men tới gần. Người trong trại cũng rất tò mò để ý quan sát Nanh Trắng, vì hình dáng nó rất lạ mắt.
Cứ cách vài ba ngày lại có một con tàu to đùng chạy bằng hơi nước tới cặp bến. Nanh Trắng coi đó là một biểu hiện nữa của quyền uy tối thượng trong tay các thượng đế da trắng. Rất đông người từ con tàu xuống bờ và cũng rất đông người từ bờ lên tàu. Chỉ trong một ngày, sói con nhìn thấy nhiều người da trắng hơn số người Anh-điêng nó trông thấy trong suốt cuộc đời.
Các thượng đế da trắng rõ ràng rất mạnh nhưng chó của họ lại rất xoàng. Đầu chúng trông rất kì, nhiều con chân ngắn thun lủn, lông rất mảnh nhìn kỹ mới thấy. Chẳng con nào biết đánh nhau. Nanh Trắng khinh chúng ra mặt, nó chỉ hất ngã chúng, cắn chúng trọng thương rồi để lại cho các con chó Anh-điêng khác kết liễu. Như vậy nó vẫn hoàn tất công việc mà không phải hứng đòn trừng phạt. Trong khi đồng bọn của nó bị mọi người chửi bới nguyền rủa, bị ném đá tối tăm mặt mũi, nó vẫn yên ổn đứng xa xa cười thầm.
Tàn sát chó của người da trắng thoạt tiên chỉ là thú tiêu khiển, sau đó nhanh chóng trở thành mối quan tâm duy nhất của Nanh Trắng.
Nó còn biết làm gì khác trong khi Rái cá-Xám mải mê buôn bán làm giàu? Sói con cùng các con chó Anh-điêng khác kiên nhẫn nằm chờ tàu cặp bến. Bọn người da trắng vừa đổ bộ, cuộc chơi lập tức mở màn. Hồi này lũ chó Anh-điêng cũng đã khôn ngoan hơn trước. Hễ thấy có người nổi nóng giương súng định bắn lập tức chúng bỏ chạy tán loạn. Bao giờ Nanh Trắng cũng là kẻ khơi mào cuộc chiến, một việc rất dễ đối với nó vì trong con mắt bọn chó, con Nanh Trắng đại diện cho miền Wild dữ dằn mà chúng rất sợ không muốn cho quay trở lại. Được thuần dưỡng hoàn toàn, mất hết dây mơ rễ má với tổ tiên hoang dã, những con chó từ thế giới hiền dịu phương Nam tới lưu vực con sông Yukon, tới miền đất u ám và đáng gờm trên miền Bắc này khó có thể cưỡng lại xung năng vô ý thức đẩy chúng xông vào cắn xé sói con.
Nanh Trắng là con mồi hợp pháp của chúng, cũng như chúng là con mồi hợp pháp của sói con.
ở pháo đài Yukon có hai loại người da trắng.
Những người tới định cư ở đây từ lâu tự xưng là Bột Chua vì họ ăn thứ bánh mì không có bột nở. Những người mới từ con tàu đổ bộ xuống là những người ăn bánh mì có nhào lẫn bột nở.
Loài người là như vậy, chỉ một khác biệt nho nhỏ thế thôi cũng đủ làm cho họ kình địch nhau chí tử.
Người Bột Chua căm ghét những kẻ mới tới, nên rất khoái khi thấy Nanh Trắng và băng của nó xử ác với chó của họ.
Mỗi lần có tàu tới, người địa phương kéo nhau ra hết bờ sông xem Nanh Trắng choảng nhau với chó người da trắng.
Trong số khán giả đó, có một gã gầy nhom, tướng mạo rất xấu xí nhưng lại mang biệt danh là Đẹp. Gã không bỏ qua một trận nào, hễ có tin tàu cặp cảng, gã là người có mặt trước tiên và là kẻ hăng hái số một kích bầy chó Anh-điêng xung trận. Gã ngắm con Nanh Trắng với vẻ thèm thuồng ra mặt.
Chà chà, ước gì có trong tay một con chó như nó!
Gã Đẹp là con người khó ưa, có bộ mặt thật tởm. Hàm răng vàng khè dài như răng ngựa thò hai chiếc nanh ra ngoài. Toàn bộ thân hình chỉ là một mẩu nhỏ thó gắn một cái đầu bé tí tẹo.
Vì thế, hồi còn nhỏ gã được chúng bạn đặt tên là Đầu ghim. Phần sau đầu chạy một mạch thẳng đuột xuống gáy, phần phía trước mang chiếc trán thấp to bè bè. Tạo hóa hình như không ưa gã nên ngoài những thứ đó còn gắn thêm cho gã cặp mắt tổ bố cách nhau rất xa và bộ quai hàm quá cỡ trông dễ sợ. Quai hàm gì mà to đùng, nặng chình chịch, nhô hẳn ra phía trước như phải tì xuống ngực vì cái cổ không đủ sức mang một khối nặng đến thế. Bộ quai hàm gây cảm giác chứa một nguồn năng lượng khủng khiếp. Nhưng đó là cảm giác giả tạo, là sự cường điệu lạc lõng của tạo hóa, thực ra mọi người đều biết Đẹp là một gã yếu nhất trong các kẻ yếu, hèn nhất trong bọn người hèn... Để kết thúc phần mô tả hình dạng gã, cần nói thêm: cặp mắt gã cũng vàng khè như bộ răng. Tóm lại gã Đẹp là một quái thai, tuy gã không có lỗi trong chuyện này, không đáng bị chê trách.
Trong pháo đài, gã làm đủ mọi việc tạp nham: vào nhà bếp thì lo rửa chén bát, ra ngoài thì gánh vác mọi công việc nặng nhọc nhất. Ai cũng khiếp hãi gã như khiếp hãi thú rừng hoặc rắn độc. Bù lại gã Đẹp nấu ăn khá ngon, nên mọi người bỏ qua mọi chuyện khác cho gã ta.
Trên đây là chân dung con người đang nhìn con Nanh Trắng với vẻ thèm muốn chiếm được nó. Gã bắt đầu tán tỉnh con sói, mỉm cười với nó, nói chuyện với nó, thò tay định vuốt ve nó nhưng thấy con sói nhe răng gã hiểu ngay ý tứ của nó. Nanh Trắng căm ghét gã theo bản năng.
Nó ngửi thấy gã toát ra một mùi khó chịu, nó linh cảm có cái xấu cái ác trong con người gã ta.
Một bữa kia Nanh Trắng bắt gặp Đẹp bước vào căn lều của Rái cá-Xám, nó lập tức xù hết lông lên. Thấy hai người trao đổi rất lâu, nó cảm thấy mình đang là đối tượng trong câu chuyện của họ. Vả lại, nhiều lần nó thấy gã Đẹp chỉ tay vào nó.
Họ nói những gì?
- Bán con cho cho tôi.
- Không đời nào! Nanh Trắng là con chó duy nhất trên đời này! Tôi không bao giờ rời nó ra.
Gã Đẹp thất vọng bỏ về.
Nhưng gã có nhiều thủ đoạn trong tay, gã thừa biết người Anh-điêng ham mê thứ gì. Sau bữa đó, gã ta thường xuyên lui tới trại, mỗi lần mang cho Rái cá-Xám một chai Uýtki. Chàng Anh-điêng mắc mưu, uống liền. Càng uống càng mềm môi muốn uống Uýtki nữa. Và chỉ mê uống một thứ đó thôi.
Cuối cùng, cả tiền bạc, hàng hóa và nghị lực đều tan thành mây khói. Chỉ còn lại cơn khát Uýtki ma quái làm chủ anh ta, cơn khát có mãnh lực ngày càng tăng không sao cưỡng lại.
Chờ tới lúc ấy gã Đẹp trở lại vấn đề.
- Bán con chó kia cho tôi. Tôi sẽ trả anh bằng thật nhiều chai Uýtki..- Được. Mang rượu tới, con chó sẽ thành của anh.
Một tối kia, Rái cá-Xám trở về lều, tròng vào cổ Nanh Trắng một sợi dây da. Anh ta ngồi xuống bên, một tay giữ sợi dây, tay kia cầm chai rượu thỉnh thoảng ngửa cổ tợp một ngụm. Một giờ sau gã Đẹp dẫn xác tới. Nanh Trắng giằng mạnh sợi dây da nhưng những ngón tay anh chàng Anh-điêng lập tức xiết chặt làm con sói không chạy được. Nó gừ gừ. Gã Đẹp chìa tay đưa dần tới gần đầu con chó. Nó càng gừ dữ tợn hơn nhưng bàn tay gã Đẹp cứ tiếp tục hạ xuống thấp dần. Nanh Trắng cong người trong cơn tức giận sắp nổ bùng. Nó định đớp một miếng, nhưng bàn tay kia đã kịp rụt lại, hàm răng nó bập vào không khí nêu cái rắc.
Gã Đẹp vớ cây gậy, tay kia cầm sợi dây Rái cá-Xám vừa đưa. Nanh Trắng lại gừ, định cắn miếng nữa. Chàng Anh-điêng bợp tai nó, gã Đẹp cầm gậy đánh nó tới tấp.
Chống lại một lúc hai người sao nổi?
Nanh Trắng chịu phép, bò rạp dưới chân họ.
Gã Đẹp vừa để mắt canh chừng vừa lôi nó về pháo đài, buộc thật chắc rồi đi ngủ, hài lòng về công việc đã hoàn tất trôi chảy.
Một giờ sau Nanh Trắng cắn đứt sợi dây da và giành lại tự do. Nó nhảy vài bước về nhà chủ cũ.
Rái cá-Xám không mấy ngạc nhiên khi thấy Nanh Trắng trở về, anh ta tròng vào cổ nó sợi dây khác. Rồi lôi nó trở lại pháo đài nhận trận đòn nhừ tử chưa bao giờ trải qua. Đòn đánh như mưa xuống lưng con sói đáng thương. Gã Đẹp nện không thương tiếc, thậm chí còn tỏ vẻ thích chí khi thấy con sói rú lên gào lên vì đau đớn.
Gã Đẹp rất hèn. Hai con mắt ốc nhồi trợn trừng đanh ác, tay roi tay gậy vụt tới tấp lên con sói đang oằn mình quằn quại rên la vì quá đau.
Gã Đẹp còn là kẻ tàn nhẫn thích chứng tỏ quyền thống trị ma quỉ trên lưng những kẻ yếu hơn gã.
Nanh Trắng thừa biết lí do trận đòn trừng phạt này. Khi Rái cá-Xám trao nó cho gã Đẹp, nó đã hiểu ý của thượng đế Anh-điêng muốn nó đi theo người da trắng đó, và khi người này xích nó trong pháo đài, nó đã hiểu ý của gã Đẹp muốn nó phải ở đây. Vậy là nó đã đi ngược ý muốn hai vị thượng đế, bị trừng trị là đáng đời.
Nanh Trắng không yêu Rái cá-Xám nhưng cảm thấy gắn bó với anh ta và chỉ thừa nhận anh ta là vị thượng đế duy nhất nó phải thuần phục..
Khi bị xích lần thứ hai nó vẫn nghĩ dù xảy ra chuyện gì mặc lòng nó vẫn chỉ trung thành với vị thượng đế Anh-điêng này. Rái cá-Xám là thượng đế của nó, vị thượng đế riêng của nó, nó không bao giờ từ bỏ.
Còn gã Đẹp ghê tởm này chẳng là cái gì đối với nó. Nó bắt đầu gặm dần cây gậy vừa thay thế sợi dây xích.
Sau nhiều cố gắng hết mình nó gặm đứt cây gậy, tự do ra khỏi pháo đài.
Cảnh cũ lại tái diễn. Nanh Trắng tới nằm dưới chân Rái cá-Xám, bị anh ta tròng dây vào cổ lôi về pháo đài trao trả gã Đẹp. Gã này nện nó một trận thừa sống thiếu chết.
Vậy là Rái cá-Xám không che chở nó nữa.
Nó không còn là con chó trung thành của anh ta. Khi đòn đánh dừng lại con sói đã gần chết. Nếu là con chó miền Nam thì chắc không sống nổi sau những trận đòn ác liệt nhường ấy.
Nanh Trắng nằm liệt nhiều ngày không lê nổi chân. Khi đứng dậy được, nó bị Đẹp dùng xích sắt buộc vào thanh xà gồ to đùng. Nó cố cắn chiếc khóa sắt, gã Đẹp ngồi nhìn nó cười nhăn nhở.
Vài ngày sau, Rái cá-Xám ăn cụt hết vốn liếng, đã thế lại nghiện rượu nặng, một mình thui thủi lên đường trở về quê. Nanh Trắng vẫn bị cầm tù bởi một thượng đế nửa điên nửa tỉnh, độc ác hết chỗ nói. Nhưng sói không biết thế nào là điên. Chỉ biết nó phải tuân phục tên súc sinh nửa người nửa ngợm này, chịu để gã giở đủ trò quỷ sứ với nó...