Bạch cốt này rất hoàn chỉnh, Dương Thu Trì khẽ thở phào. Hắn sợ nhất là một mớ xương lộn xộn xếp lại thành một đống, để rồi phải phân ra coi đó là xương người hay xương động vật, xương của mấy người... Hiện giờ chẳng có máy móc gì, muốn phân biệt những thứ đó quả thực rất phiền phức. Rất may là bộ bạch cốt này thật hoàn chỉnh.
Dương Thu Trì nhìn xương chậu của bạch cốt, sơ bộ đoán định đây là xương của nữ giới, bỡi vì xương chậu của nữ giới cần phải thích ứng với việc sinh con đẻ cái sau này, do đó hình thái đặc trưng căn bản khác với xương chậu của nam. Xương chậu của nữ khá mảnh, hình tròn hoặc thon, nở lớn ra, đường kính bên dưới to. Còn xương chậu của nam thì hình trái tim, hẹp hơn nhiều. Ngoài ra, chỗ khung cuối xương chậu, chỗ khớp nối và vị trí cũng khác biệt. Hắn quan sát thêm xương sọ và toàn bộ xương mắt cá chân, thấy các ống xương mảnh dẻ, phù hợp với đặc điểm xương cốt của nữ nhân, nếu như nam nhân thì biểu hiện nhất định sẽ thô kệch hơn.
Dương Thu Trì tiếp tục đo độ dài từ sọ đến gót chân của bộ xương, lấy số thu được cộng thêm cm nữa (chính là tổ chức phần mềm), từ đó tính ra được chiều cao trung bích của người có bộ bạch cốt này là bốn xích tám mươi sáu (khoảng .mét).
Tiếp theo đó hắn cần phán đoán độ tuổi của người có bộ xương khô, bèn cúi xuống quan sát cẩn thận hàm răng, dự định từ độ mài mòn của răng để đoán tuổi. Thông qua quan sát, bộ bạch cốt này có răng cửa bị mòn ở rìa và phía trên, trình độ mày mòn chưa đến cấp , do đó có thể đoán bộ xương này là của người chưa đến hai mươi tuổi đã chết.
Để nâng cao độ chuẩn xác trong phán đoán, có thể tập trung vào độ tuổi của xương. Nếu kiểm tra trên cơ thể sống, có thể dùng X quang chụp các vị trí bàn tay, cổ tay, khủyu tay, vai, đầu gối, chân.v.v..., nhưng đối với xương khô thì không cần phiền phức như vậy.
Dương Thu Trì kiểm tra sự hóa xương của xương ức, phát hiện đốt xương ức từ ba thứ tư, thứ hai và thứ ba đã dính liền với nhau. Tuy nhiên đốt thứ hai vẫn chưa dính hoàn toàn, điều này có thể phán đoán bộ xương khô này ứng với người khoảng mười tám tuổi. Khi kiểm tra đến sự hóa và dính liền xương của các loại xương vai, xương đòn gánh, xương, cho kết quả phù hợp với kết luận trước đó.
Từ những kết quả kiểm tra ở trên rút lại, bạch cốt này là của một cô gái cao . mét, khoảng tuổi, đẹp hay không đẹp thì không biết, nhưng rõ ràng hiện giờ chẳng đẹp tí nào.
Sau đó, Dương Thu Trì kiểm tra nguyên nhân tử vong của cô ta. Rất nhanh sau đó hắn đã tìm ra đáp án. Phần hộp sọ của bộ xương bị vỡ rõ ràng, các rạng xương gãy giao thoa tương hỗ nhau, hình thành nhiều mãnh vỡ nhỏ. Chung quanh xương chẩm có xương vỡ hình vòng tròn, xương cổ thụt vào trong đầu lâu. Xương cột sống ép lên các mãnh xương gãy, xương sườn cũng có phần gãy đối xứng nhau.
Dương Thu Trì thở dài, xem ra cô gái này là bị rơi từ trên cao xuống, hơn nữa đầu lại đụng xuống đất trước. Kết quả kiểm tra xương gãy vừa rồi cho thấy đây là trường hợp điển hình của những ca ngã xuống từ trên cao. Sự va chạm cực mạnh khiến cho xương cổ của cô ta tiến vào trong hộp sọ, dẫn tới xương sống cũng bị ép gãy. Dấu vết gãy xương như thế này không thể nào được tạo ra từ những hung khí gây án bình thường.
Nhưng từ tình huống gãy xương mà xét, thì độ cao từ đó nạn nhân rơi xuống khoông quá lớn, vì lực rơi không mạnh lắm, giỏi lắm là vượt hơn hai tầng lầu hoặc cao hơn một chút, nhưng đất chỗ rơi phải khá mềm, ví dụ như đất cát hoặc là bãi cỏ. Rất tiếc hiện giờ chỉ có bộ xương khô, nếu không Dương Thu Trì có thể từ lớp đất hoặc những gì dính trên đầu để phán đoán tình huống rớt xuống đất, từ đó có thể phán đoán được mấu chốt liên quan đến hiện trường hung sát.
Từ trên cao rơi xuống, đại đa số đều do tự sát hoặc là những chuyện ngoài ý muốn, rất ít trường hợp bị người khác giết. Cũng có thể trước hết hung thủ giết chết nạn nhân, sau đó từ trên cao quẳng xuống, ngụy trang cho tình huống tự sát hoặc là trượt ngã do vô tình. Cô gái này là tự sát hay là bị người ta giết? Để trả lời cho câu hỏi này cần phải quan sát tử tế thêm chút nữa.
Dương Thu Trì cúi nửa người trên quan tài, chồm đầu xuống từ từ tra xét từng điểm khả nghi trên bộ xương. Cuối cùng, một đường vỡ mảnh ở thái dương thu hút sự chú ý của hắn.
Vết rạn này kéo dài từ thái dương hướng ngược ra phía sau. Điều gây sự chú ý cho Dương Thu Trì chính là, bộ phận hộp sọ bị vỡ có đường rạn t trên đi xuống, giao với đường vỡ kéo dài từ thái dương này, hơn nữa ngay chỗ giao nhau thì dừng lại, không kéo dài xuống nữa.
Điểm này thực kỳ quái, vết rạn hộp sọ là từ giữa đỉnh sọ chạy dài ra xung quang, trong khi vết nứt này chỉ cô lập tồn tại duy nhất có như vậy, không tiếp tục kéo dài ra nữa, hơn nữa, khi hai đường nứt giao tiếp nhau thì lập tức ngưng lại, không tiếp tục nữa. Điều này chó thấy, xương thái dương bên phải này bị vỡ không liên quan gì đến đường nứt từ đỉnh sọ, và nhất định đã phát sinh trước khi hộp sọ bị nứt rạn từ đỉnh xuống! (Chú thích của người dịch: Ví dụ cụ thể như để kính xe không tiếp tục rạn nứt nữa, người ta thường khoan lổ chặn đầu vết nứt trước).
Như vậy có thể nói, đầu của cô gái này trước sau bị đả kích hai lần, lần đầu là phía thái dương bên phải, lần thứ hai là từ trên cao rơi ngược đầu trước. Phần vỡ xương thái dương nhất định xảy ra trước, vết vỡ nứt xương do rơi xảy ra sau, bỡi vì đường nứt chỗ thái dương vòng ra sau sọ hình thành rồi, tới khi vết nứt từ đỉnh đầu chạy dài xuống gặp vết nứt cũ sẳn ở đó nên mới không tiếp tục kéo dài xuống dưới nữa.
Do đó, phần đầu của cô gái này nhất định là bị một vật hình que đập mạnh, tạo ra xương thái dương rạn nứt kéo dài ra sau, sau đó mới bị cho rơi từ trên cao xuống.
Đường rạn vỡ từ thái dương khá dài, do đó có thể đoán định lực độ của cú đánh cực mạnh đủ để người bị hại lập tức mất đi ngay năng lực hành động, và từ hướng đi của vết nứt cũng như lực tác động mà xét, thì việc tự gây ra vết thương không thể hoàn thành, hay nói cách khác, cô gái này là do bị người ta mưu sát!
Vết nứt xương thái dương này nằm ở phía bên phải, trong khí đó, lực độ khi sử dụng tay thuận sẽ mạnh hơn sử dụng tay không thuận. Và trong những án hung sát có dự mưu, hung thủ sẽ tự giác lựa chọn sử dụng phương thức có lực đánh mạnh nhất để ra tay, do đó nhất định sẽ không sử dụng tay không thuận để ra đòn. Vết rạn vỡ xương này xéo về bên phải, lại dùng cách đánh thuận tay, từ đó có thể suy ra hung thủ có khả năng là người thuận tay trái.
Dương Thu Trì cúi sát người vào quan tài, dường như đưa sát mặt vào mặt của bạch cốt, quan sát kỹ vết rạn ở thái dương, phát hiện hai bên đó còn để lại dấu vết khá nhỏ. Do xương đầu có độ rắn tương đương kim loại, do đó hung khí được sử dụng nhất định có độ cứng tương đương kim loại, ví dụ như sắt hay đá mới có thể để lại vết hằn trên xương như thế. Hơn nữa, vết rạn xương khá dài, cho thấy hung khí nhất định thuộc loại gậy sắc hay đại loại như thế.
Tiếp nữa cần phải phán đoán thời gian tử vong, chuyện này thực ra phiền phức hơn nhiều. Nếu như thân thể còn chưa thối rữa hết, mấu chốt dùng để kiểm tra có thể khá nhiều, ví dụ như thi cương (độ rắn của thây), thi ban (nốt ban trên xác chết do máu đọng), thi ôn (nhiệt độ cơ thể), độ vẩn đục của giác mạc, dòi bọ xuất hiện và có độ trưởng thành như thế nào, nước thối rửa chảy ra ra sao... Nhưng một bộ xương khô thì chẳng thể làm gì được. Hơn nữa nó còn bị dịch chuyển đi nhiều chỗ. Do đó, chỉ có thể căn cứ trình độ bạch cố hóa và khí hậu ở đương địa cùng nhiệt độ đất đai rồi từ đó tổng hợp mà phán đoán. Chuyện này dù sao thì hắn cũng đã suy luận trước rồi, kết quả đại khái cô gái này đã chết từ hai năm trước.
Muốn phán đoán thân phận của cô gái này càng khó khăn hơn nữa. Nhưng mà từ chất tóc trên đầu và độ tinh tế của xương tay, có thể thấy cô gái này lúc còn sống chưa từng lao động nặng nhọc, hơn nữa được nuôi dưỡng tốt, nên có khả năng là con gái nhà giàu.
Những thông tin mà bộ xương khô này có thể cung cấp chỉ có bấy nhiêu. Bước tiếp theo để phá án cần phải khám xét hiện trường một chút, coi xem có phát hiện gì được hay không, sau đó đem bộ xương này tiến hành phục nguyên trở lại.
Tống Vân Nhi, Tống Tình cùng mọi người nhất mực quan sát Dương Thu Trì bận rộn, không dám làm phiền. Cho đến khi Dương Thu Trì tra xét hoàn tất, Tống tri huyện mới cẩn trọng hỏi: "Hiền chất. Thế nào rồi?"
Tống Vân Nhi cũng vô cùng khẩn trương và hưng phấn hỏi: "Đúng ra, ca, có phát hiện gì không vậy?" Tống Tình mở to mắt nhìn Dương Thu Trì, như đang dò hỏi hắn.
Dương Thu Trì để các các ngỗ tác và những người không phận sự lùi ra sau, rồi mới nhỏ giọng đáp: "Bộ xương này nguyên là của một cô gái khoảng mười tám tuổi, rất có khả năng là con nhà phú gia. Thân cao bốn xích tám thôn, bị người ta dùng vật cứng như thiết côn đánh vỡ màng tang bên phải, sau đó quẳng từ trên cao xuống, đầu cắm xuống đất gây ra tử vong. Hiện giờ chỉ biết có bấy nhiêu."
"Vị tỷ tỷ này thảm quá a!" Búp bê đất Tống Tình nhìn bộ xương khô, than thở, "Lúc còn sống tỷ ấy nhất định rất đẹp. Nếu có thể nhìn thấy tỷ ấy lúc còn sống có dáng vẻ như thế nào thì hay biết mấy."
"Cái đó không thành vấn đề. Để ta sắp xếp xương của nàng ta lại, muội sẽ thấy được nàng ta so với muội đẹp hay không đẹp."
"Thật không? Huynh thật có thể khôi phục lại tỷ ấy thành nguyên dạng được sao?" Tống Tình hưng phấn hỏi, gương mặt tròn non mơn mởn lấp lánh như một cô búp bê có má lúp đồng tiền thật mê người, "Thu Trì ca ca, huynh thật lợi hại!"
Tống Vân Nhi đứng cạnh đó vỗ vai Tống Tình: "Thế nào? Muội không nói xạo với tỷ đấy chứ?" Tống Tình gật gật đầu lè lưỡi cười, lộ ra hàm răng nhỏ đều tăm tắp.
Kim sư gia nói: "Dương huynh đệ thật có thể khôi phục bộ xương này thành nguyên mạo hay sao?" Tống tri huyện cũng cấp thiết nhìn hắn. Lão đương nhiên biết, nếu như có thể khôi phục bộ xương này trở lại nguyên dạng, có thể tìm ra thân phận của nó, thì có thể phát hiện manh mối phạm tội, từ đó xác định được người hiềm nghi, ý nghĩa đối với việc phá án không cần suy nghĩ cũng biết quan trọng như thế nào.
Dương Thu Trì đáp: "Xương sọ của cô gái này vẫn còn hoàn chỉnh, đầu tóc vẫn còn, khôi phục lại hình dáng ban đầu nhất định không thành vấn đề. Tuy không dám nói sẽ giống y như đúc, nhưng ít nhất cũng tám chín phần mười."
Tống tri huyện nghe Dương Thu Trì khẳng định như thế, vô cùng hưng phấn hỏi: "Vậy phiền hiền, hiền chất rồi. Không biết bao lâu thì có thể làm, làm lại cho tốt?" Tống tri huyện hiện giờ hận không thể phá án ngay lập tức. Tuy nhiên lão có được gã thợ mộc đã chết làm đối tượng thế tội, tạm thời không có nguy hiểm bị bãi quan, nhưng trong lòng vẫn lo lắng thắc thỏm, chỉ có đem cái án này phá giải ra luôn thì mới gọi là triệt để thoát khỏi nguy cơ đó, nói không chừng còn có nhiều điều bổ ích cho con đường hoạn lộ nữa, do đó lão mới khẩn trương như vậy.
Dương Thu Trì mỉm cười: "Không quá hai ngày." Loại phục nguyên xương đầu này trước đây hắn đã làm qua rất nhiều lần, dễ dàng như trở bàn tay. Tuy Minh triều không có bột thạch cao hay đất sét chuyên dụng, nhưng đất dùng làm đồ gốm ở thời cổ đại xem ra cũng có hiệu quả tương đương. "Cần phải đem bộ xương này về nha môn, để trong nhà cháu, cháu mới làm ổn được."
Tống Tình kinh ngạc hỏi: "Để ở nhà huynh à? .... Huynh không sợ sao?"
"Sợ chứ, muội cùng làm với ta có được không?" Dương Thu Trì nháy nháy mắt pha trò với cô gái mỹ này, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tống Tình cười ngượng ngập có vẻ thẹn thùa, lúm đồng tiền bắt đầu hiện ra dụ dỗ ánh mắt người: "Một mình muội hả?" Vừa nói vừa nhìn Tống Vân Nhi.
Tống Vân Nhi làm mặt quỷ đáp: "Nhìn muội làm gì? Người ta muốn tỷ ở cùng một chỗ kìa!"
Tống Tình ngẫm nghĩ, cắn đôi môi đỏ hồng, chắp hai tay sau lưng ưỡn ngực đáp: "Được a, muội cũng muốn coi xem huynh làm sao mà phục nguyên lại đầu âu của bộ xương này."
Dương Thu Trì không ngờ nàng ta đáp ứng thật, vừa hơi bất ngờ, vừa có chút cảm động, lướt mắt nhìn thân hình yểu điệu của Tống Tình, lòng chợt rộn lên từng tiếng đập loạn nhịp.
Tống tri huyện hỏi Dương Thu Trì: "Hiền chất, hiện giờ chúng ta quay về hả?"
"Vâng, trước hết mang bộ bạch cốt này đến nhà cháu, sau đó chúng ta đến chỗ vườn rau xem coi có phát hiện gì khác nữa không."
Tống tri huyện gật đầu, mệnh lệnh cho các ngỗ tác đóng chặt quan tài gỗ lại, khiêng về nha môn đặt trong một căn phòng ở nhà của Dương Thu Trì, sau đó cả đám người đến chỗ vườn rau nơi phát hiện ra bộ xương khô này lần đầu tiên.
Khu vườn rau này có một một hàng rào thấp, ngăn cách vườn rau với con đường nhỏ bên ngoài. Theo con đường nhỏ này đi thẳng tới, không xa đó chính là con đường chính dẫn về phía tây của huyện thành, cách cổng thành không xa. Khu vực trồng rau này có vài hộ gia đình, trong đó có nhà của Long Tử Tư.
Từ khi đào được bộ xương khô từ nơi đây cho đến giờ đã quá nữa năm, người chủ vườn rau chủ không dám trồng trên đất này nữa, nên nhất mực để hoang.
Dương Thu Trì trước hết để cho Kim sư gia phái người đi gọi chủ của vườn rau này lại, hỏi về những chuyện liên quan đến việc phát hiện bộ xương. Chủ nhân của vườn rau này là một đôi vợ chồng già.
Dương Thu Trì hỏi họ làm sao phát hiện được bạch cốt trong vườn rau, lão đầu hồi đáp: "Sáng sớm hôm ấy, tôi đến vườn rau chuẩn bị nhổ vài củ cải trắng, vừa đẩy cửa rào bước vào thì đã thấy đất trong vườn bị người ta đào bới lung tung, lại còn có một cái hố lớn, rất nhiều đất bị bươi móc vương vãi khắp nơi. Tôi tức đến nổi chửi mắng một hồi, thế nhưng không ai đáp ứng, tôi phải chỉnh lý lại những chổ rau bị dập nát hoặc hư hại, sau đó lấp cái hố to kia. Tuy nhiên vừa nhìn vào trong hố đã thấy một cái gì đó trắng toát lòi ra khỏi đất. Tôi quỳ bên cạnh hố, đưa tay moi đất lên nhìn kỹ, rồi súyt chút nữa sợ đến ngất đi. Thì ra đó là một cái sọ người."
Dương Thu Trì hỏi: "Lúc đó cái hố sâu bao nhiêu?"
Lão đầu ngẫm nghĩ một chút rồi đáp: "Đại khái đến đầu gối tôi."
"Ông thấy xương của người chết đó như thế nào?"
"Dương như là có một tay không còn thịt gì hết, chỉ có xương. Sợ chết người đi được, đáng sợ đến nỗi mấy đêm liền lão không ngủ được" Nói đến chuyện này, lão đầu vẫn còn cảm thấy khiếp hãi.
Lão thái bà cũng gật đầu nói: 'Đúng rồi, tôi nghe ông ấy nói sau này không dám đến đây xem nữa, và ngay lúc đó lập tức đi báo cáo lý chánh."
Dương Thu Trì hỏi: "Cái hố ấy trước đó có không?"
Lão đầu đáp: "Không có! Tuyệt đối không có! Mỗi ngày tôi đều đến chăm sóc hái rau, đến tối ngày hôm trước ngày xảy ra đó vẫn còn hoàn hảo đấy a."
Dương Thu Trì cúi đầu trầm tư, chỉ đào của nửa hố, chỉ lộ đầu lâu và tay ra, điều này có nhiều khả năng: có thể múôn đào lên để di chuyển bộ xương đi chổ khác, đột nhiên gặp phải chuyện gì đó phải bỏ dở trốn đi; Cũng có khả năng là vận chuyện bộ xương từ nơi khác đến đó chuẩn bị mai táng, mai táng được phân nửa, gặp phải chuyện ngoài ý muốn nên lập tức chạy trốn; Lại cũng có thể cố ý đem bộ xương vốn được chôn ở đó đào bật lên, chỉ đào một nửa, lộ ra đầu và tay thì liền dừng lại, mục đích là để cho người khác nhìn thấy. Đương nhiên còn có những khả năng khác nữa.
Như vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì? Dương Thu Trì không tìm ra câu trả lời.
Hắn bảo lão đầu chỉ vị trí của cái hố ấy, sau đó bảo các ngỗ tác cẩn thận đào bới, phát hiện vật gì khả nghi phải báo ngay.