[Naruto – Đồng nhân] Quang Ám Điên Đảo

chương 26

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Uchiha Obito & Hatake Kakashi

Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ

Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi

CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu

————————

Trong khoảng thời gian này Uchiha Obito vẫn ngoan ngoãn ngồi trong tù.

Nohara Rin và Naruto ngày ngày thay nhau đến thăm, mấy người cùng khoá với cậu thỉnh thoảng cũng đến, cả Uchiha Fugaku cũng đến gặp tộc nhân làm mình đau đầu này một lần. Dù lúc trước cứ chối đây đẩy không muốn về Konoha, vẫn cố gắng chạy đi, nhưng đến khi thật sự trở lại, dù là bị phong ấn chakra rồi nhốt vào trong tù thì cậu cũng không thấy bất an.

Nơi này là nhà của cậu, là nơi cậu sinh ra và lớn lên, người cậu thích nhất vẫn luôn chiến đấu vì mảnh đất này. Phiêu bạc bên ngoài hơn năm, cậu cũng không phải không muốn về nhà.

Nhưng mà, Kakashi hình như rất tức giận, sắp một tháng rồi mà không đến thăm cậu.

Obito than thở.

Vậy mà không biết có phải cầu gì được nấy không, Obito đang ngẩn người liền thấy một người rất quen thuộc bước vào, cậu dường như có phản xạ ngồi ngay ngắn lại. Kakashi ý bảo những người trông chừng đi ra ngoài, nhìn nhau với Obito qua lớp cửa sổ.

“Sắc mặt cậu thật không ổn.” Cuối cùng vẫn là Obito lẩm bẩm lên tiếng.

“Tớ mới tham dự hội nghị ngũ Kage ở Thiết Quốc về.” Kakashi nói chậm rãi. “Thành viên Akatsuki xông vào hội nghị, tuyên chiến với năm nước lớn trước mặt mọi người, sẽ dung hợp vĩ thú, sử dụng Tsukuyomi vĩnh cửu, Đại chiến ninja lần thứ tư đã không thể tránh khỏi.”

Obito trợn tròn mắt: “Đại chiến ninja lần thứ tư?!”

Kakashi nhìn chằm chằm Obito không chớp mắt: “Hơn nữa, Senju Tobirama đã liên thủ với Akatsuki.”

“Cái gì?!” Nếu như tin Akatsuki muốn bắt đầu Đại chiến ninja lần bốn làm Obito kinh ngạc, thì tin Senju Tobirama lại chọn hợp tác với Akatsuki lại làm cậu sợ hết hồn. “Cậu không nhầm chứ?!”

“Senju Tobirama cùng xuất hiện với Akatsuki, Tsuchikage Đệ Tam năm đó đã gặp hắn, ông ấy đã xác nhận rồi.”

“Lão già kia…” Obito còn chưa hết choáng váng. Cậu dù gì cũng biết Senju Tobirama hơn năm, trong ấn tượng của cậu, người nọ chính là một kẻ cuồng nghiên cứu, đâu phải thành phần cuồng chiến tranh đâu? “Từ từ, Senju Tobirama hợp tác với Akatsuki… Trên người Naruto còn dấu hiệu Phi Lôi Thần của lão!”

Đã không thèm để ý Senju Tobirama là nói không giữ lời hay đơn giản vẫn luôn lừa cậu, Obito vội nói: “Naruto làm sao bây giờ? Có dấu hiệu Phi Lôi Thần thì coi như để Naruto vào trong kết giới cô lập thì cũng vô ích!”

Kakashi quan sát Obito một lúc lâu, nhìn đến nỗi ngươi sau cũng sợ hãi mới nói chậm rãi: “Tớ có thể tin tưởng cậu sao, Obito?”

“Kakashi?”

“Senju Tobirama rõ ràng muốn đối địch với năm nước lớn, cậu ở cạnh hắn lâu như vậy, làm sao có thể chứng minh cậu không hoàn toàn nghe lệnh Senju Tobirama?”

Ngay cả chính Obito cũng không biết nói gì.

“Tớ cãi nhau với nhóm cố vấn rất lâu mới thuyết phục được họ tin tưởng tớ.” Sự mệt mỏi trong mắt Kakashi không thể che giấu được. “Họ đồng ý cho cậu một cơ hội lập công chuộc tội. Trong lần đại chiến này, dù mục tiêu của Akatsuki chính là Hachibi và Kyubi, nhưng dù là Killer B của làng Mây hay Naruto thì đều là người nắm giữ lực lượng của vĩ thú, không thể để họ ở lại hậu phương không làm gì được.”

“Ý cậu là…”

“Tớ hi vọng cậu đi theo Naruto, lúc cần thiết thì mang nó vào không gian Kamui. Phi Lôi Thần có thể ra vào kết giới, nhưng hẳn chưa đến mức có thể xuyên qua các không gian khác nhau.” Kakashi kết mấy ấn, mở kết giới trong phòng giam. “Đi ra đi, biết chuyện này xong tâm tình Naruto vẫn không được tốt, cậu đi gặp nó đi.”

Obito lại không động đậy, chần chờ một lúc, cậu đưa tay ôm lấy Kakashi, gò má dán lấy nhau, cậu nói nhỏ: “Tớ sẽ bảo vệ Naruto thật tốt. Còn có…”

Kakashi an tĩnh nhìn cậu.

“Xin lỗi, tớ đã trở lại.”

Kakashi nhắm mắt lại, thả lỏng người dựa vào trong lòng Obito. Qua một lúc lâu, anh mới nghiến răng nghiến lợi nói một câu: “Tên ngốc nhà cậu!”

Obito lại rất vui vẻ: “Người thích tên ngốc không phải còn ngốc hơn sao?”

“Ai thích cậu.” Kakashi lạnh lùng hỏi ngược lại, khí thế cực giống vị thiếu niên thiên tài cao ngạo năm trước.

“Rồi, cậu không thích tớ, là tớ thích cậu.”

“Còn Rin thì sao?”

“Khi còn bé tớ không hiểu nhầm nữ thần thành người mình thích, chuyện này cũng không cần nhắc đi nhắc lại thế chứ, Kakashi ngốc!”

“Cậu bảo ai ngốc?”

“… Tớ ngốc, tớ ngốc nhất, được chưa?”

Trong phòng theo dõi, mấy ám bộ nhìn hai người kia lại ôm lại hôn đều rất lúng túng.

Kakashi-sempai, Uchiha Obito quên mất trong phòng giam có theo dõi thì thôi, còn ngài là cựu ám bộ, giờ là Hokage đại diện thế nào cũng quên chuyện này? Họ bây giờ thật sự rất lúng túng! Nói chuyện yêu đương có thể đổi chỗ khác được không?!

Ở tộc địa Uchiha.

Kể từ khi biết kẻ đứng đằng sau Akatsuki tên là Uchiha Shin, Uchiha Fugaku vẫn mang bộ mặt khốn khổ không kém gì tộc trưởng Senju. Senju Tobirama quá nổi tiếng, không cần tra cũng biết tội này tộc Senju gánh chắc. Nhưng tên Uchiha Shin lại nhô ra từ đâu?! Tộc Uchiha thật sự không có tên này mà!

Lật khắp gia phả cũng tra không ra lai lịch kẻ này, Fugaku cảm thấy tội này tộc Uchiha gánh quá oan.

Có lẽ là thấy cha mình oán khí quá lớn, Sasuke hoàn toàn không muốn lại gần. Cậu ra cửa quẹo một vòng, liền thấy Naruto đang nằm trên nóc nhà ngẩn người. Nhảy lên nóc nhà ngồi cạnh nó, Sasuke hỏi: “Còn buồn sao?”

“Tớ chỉ là không nghĩ ra.” Naruto thở dài. “Chú Tobirama lại…”

“Cái này có gì đâu, biết người biết mặt không biết lòng, nghe lời cậu nói thì hắn cũng không thân thiết với cậu mấy.” Sasuke nói. “Năm đó hắn mang cậu đi từ nhà tớ chẳng lẽ còn mang mục đích tốt sao?”

Naruto cũng không phải không biết đạo lí này, chỉ là, sống cùng nhau lâu như vậy, giờ nó rất khó có thể quyết đoán coi đối phương là kẻ địch.

Lại nói… Naruto ngồi dậy, đưa tay lên vuốt nhẹ đôi mắt xinh đẹp của Sasuke. “Tớ còn định hỏi chú Tobirama cách chữa khỏi Mangekyo đây, bây giờ chắc không được nữa.”

“Chuyện này thì kể từ khi ba tớ biết người kia là Senju Tobirama liền chưa từng mong chờ thêm.” Sasuke vô ý thức cọ cọ tay Naruto, hơi nheo mắt lại, rất giống một con mèo nhỏ đang làm nũng.

“Hả? Tại sao vậy?”

“Senju Tobirama nổi tiếng là chán ghét tộc Uchiha, hắn cứu Obito đã làm ba rất ngạc nhiên rồi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio