Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bắt buộc phải chọn sao?
Trong đầu Sasuke khi thì hiện lên cái cảnh hắn và thanh niên tóc vàng ngồi ở hành lang ăn dưa hấu dưới cái nắng chói chang ban trưa, tên kia ầm ĩ nói cười rồi khi thì lại hiện lên căn phòng khách ấm nắng chiều, hai gia huy trên tường đặt cạnh nhau hợp đến lạ kỳ và giọng lải nhải kể chuyện của tên nhóc nào đó, cũng có khi chỉ là tiếng hít thở đều đều...
Sasuke không biết nghĩ đến cái gì, trong mắt giãy dụa rối rắm vô cùng, nhìn thấy hắn như vậy, Itachi chỉ có thể thở dài một tiếng xoa xoa cái đầu nhỏ.
Không ngờ mới đến tuổi này đã phải đi tư vấn tình cảm cho em trai, chính hắn vẫn còn chưa mảnh tình vắt vai có được không?!
Izumi mấy lần mở lời nhưng đều bị hắn uyển chuyển từ chối, hiện tại hắn vẫn chưa có tâm tư cho tình cảm trai gái, thêm nữa phụ thân cũng bắt đầu chuyển giao sự vụ trong tộc muốn bồi dưỡng hắn. Ngày thường quả thực bận đến chân không chạm đất, còn đâu thời gian ở cạnh người yêu?
Thật là... Shisui-san mấy bữa nay cũng không thấy mặt đâu, Root lại có biến động gì sao? Xem ra phải lưu ý một chút mới được.
Hai anh em mỗi người một ôm một tâm tư sải bước về phía trước.
...................
Naruto một bên rửa bát một bên nói chuyện với Sasuke đang ngồi mài Nhẫn cụ cách đó không xa:
- Hôm nay đi nhận đội đã xảy ra chuyện gì sao?
Cho dù Naruto nhỏ có giỏi che giấu cảm xúc của mình đến thế nào thì Naruto lớn vẫn có thể dễ dàng nhận ra thằng nhỏ đang có tâm sự.
Sasuke nghĩ nghĩ, hơi cau mày lắc đầu:
- ...Chuyện lớn thì không có, còn chuyện nhỏ thì ta không biết.
Nghe thế Naruto liền yên tâm, mặc dù Naruto luôn coi "phiên bản nhỏ" của mình như em trai để yêu thương nhưng cũng không thể phủ nhận việc hai người bọn họ vốn là một người, cho nên Naruto cũng là người yên tâm hơn ai hết.
Dù cho Naruto nhỏ ở hiện tại có nhỏ yếu như thế nào đi nữa, trong lòng ngực thằng bé vẫn có một trái tim bị sự khắc nghiệt của cuộc đời mài đến chai sần, cho nên nếu chỉ là một vài mâu thuẫn nhỏ thì một là tìm cách giải quyết, hai là hãy để thời gian làm liều thuốc hay. Dù chọn cách nào, với "Naruto", nó chưa bao giờ là vấn đề.
Bởi vì, đấy là Naruto.
Sasuke cũng giãn lông mày ra, buông đồ vật trong tay xuống đi đến sau lưng cậu, vòng tay ôm lấy người vào ngực, đầu khẽ cọ cọ vào vai Naruto, trong cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ.
Đúng vậy, tại sao hắn lại quên cơ chứ, đứa nhỏ kia cũng là Naruto.
- Sau kỳ thi Chunnin, chúng ta sẽ đi tìm Pain.
Sasuke ngẩng đầu, dán vào tai thanh niên nói, không hề bỏ qua sự giật mình của người trong ngực khi hắn nhắc đến kỳ thi Chunnin.
Kỳ thi Chunnin, là cái thời điểm mọi thứ bước sang một trang mới đầy u ám và tăm tối, sau nó là cái giai đoạn Đệ Tam hi sinh, Naruto mất đi một người ông, là cái giai đoạn Sasuke bỏ Konoha, Naruto mất đi một người bạn, là cái giai đoạn Naruto phải rũ bỏ toàn bộ sự khiếp nhược yếu đuối, gồng lên đôi vai gầy đi theo Háo Sắc Tiên Nhân tu luyện...
Nó là cái mốc thời gian khiến Naruto phải ngập ngừng mỗi khi nhắc tới.
- Sao cậu lại chọn kết thúc kỳ thi Chunnin dattebayo? Không phải càng sớm càng tốt sao?
Naruto bỏ qua sự khó chịu trong lòng khó hiểu hỏi lại.
- Để lôi một con rắn già ra khỏi hang.
Sasuke cười lạnh:
- Thằng nhãi kia thiếu một người dạy dỗ, mặc dù con rắn già kia "có chút" biến thái nhưng không thể phủ nhận Thuật Thông Linh và kiếm thuật của lão dùng khá tốt, cả Xà Thuật nữa.
Aoda vừa trung thành vừa dễ dùng nhưng muốn triệu hồi ra còn phải cần đến quyển trục Thông Linh của Orochimaru. Uchiha không có thứ này, gia tộc hắn chỉ có quyển trục Thông Linh của đại bàng và mèo thôi.
Còn có cả thanh kiếm Kusanagi theo hắn đến tận bây giờ, tính ra trong kho của lão ta cũng có rất nhiều thứ giá trị, nếu không vơ vét một lần thì quá đáng tiếc.
Nhân vật nguy hiểm như vậy tốt nhất là giam dưới mí mắt mới cảm thấy an tâm.
Hơn nữa Jiraiya không phải cũng đang mặc nắng mặc mưa cày từng tấc đất để tìm lão sao? Đem Orochimaru đóng gói đưa về Konoha là có bonus mua một tặng một Tên Nhân Cóc, như vậy em trai hắn có nhận tên háo sắc kia là thầy thì cũng đỡ phải lang bạt nhọc nhằn, chuyện tốt như vậy cớ sao không làm.
Orochimaru mà biết "học trò cưng" của ổng chỉ nhớ thương rắn, vũ khí của mình chắc chắn sẽ tức đến khóc thét.
(Orochimaru: Nuôi chỉ được cái tốn cơm tốn gạo! Uchiha đều là một đống rắc rối! May mà còn có con mắt Sharingan vớt vát lại chút...
Sasuke: Vẫn còn thèm thuồng Sharingan? rút kiếm
Orochimaru: ... ngoan ngoãn ngậm miệng
Bớ người ta! Ở đây có kẻ định khi sư diệt tổ! )
Naruto nghĩ nghĩ, hiện tại Akatsuki vẫn đang mang danh lính đánh thuê, chưa kịp triển khai kế hoạch bắt Vĩ Thú, còn vụ Làng Mưa... hẳn vẫn còn kịp đổ bột giặt Omo vào giặt sạch hồ sơ lý lịch cho sư huynh sư tỷ.
Vì thế cậu gật gật đầu.
Chuyện này tạm thời cứ dự định như vậy đã.
................
Sáng hôm sau.
- Oa chết chết chết! Trời ơi sao nii-san không gọi em dậy dattebayo?!!!!
Trong căn nhà yên tĩnh chợt văng lên tiếng kêu gào thảm thiết, sau đó là tiếng chân bịch bịch chạy xuống cầu thang, một cái đầu nhỏ rối bù thò vào phòng khách:
- Nii-san!!! ... Ể, người đâu?
Naruto nhỏ nhìn phòng khách trống rỗng không một bóng người, cả hai nii-san đều đi làm nhiệm vụ rồi sao?
A thôi chết! Sắp muộn rồi! Phải Nhanh nhanh lên! Tối hôm qua cứ nghĩ về cái tên Uchiha kia làm gì không biết, để hơn nửa đêm mới ngủ được rồi giờ dậy muộn thế này đây!bg-ssp-{height:px}
Naruto khóc không ra nước mắt nhìn đồng hồ đã chỉ đến tám giờ mười lăm phút, cuống cuồng mở cửa sổ lao ra ngoài, ngay cả bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn trên bàn cũng không kịp lấy.
"Xoạch!"
- Xin lỗi em tới muộn!
Cửa bị kéo ra thật mạnh, kèm theo đó là một giọng nói quen thuộc gấp gáp truyền vào làm Sasuke không khỏi quay đầu lại.
Tên kia còn biết đến sao? Cứ tưởng cậu ta định không nhận đội luôn chứ.
- Cậu chậm chạp quá đấy Naruto!
Sakura chống eo tức giận nói, trước kia thì không nói, bây giờ đã là một đội thì cô không thể cứ mặc kệ tên này đến muộn trì hoãn thời gian được!
- A? Jonnin Chỉ đạo còn chưa đến sao dattebayo?
Naruto nhìn trong phòng học chỉ có hai người, vô cùng may mắn vỗ ngực, mặc dù cậu không quá quan tâm tới ánh mắt của người ngoài, cũng không biết Jonnin Chỉ đạo của mình ra sao, nhưng nếu là Jonnin thì chắc hẳn là sẽ khác những giáo viên trong trường, sẽ giống như thầy Iruka... chắc vậy, cậu không muốn để lại ấn tượng xấu cho người tốt đẹp như vậy, lại còn là thầy giáo tương lai.
- Ngay từ hôm đầu đã đến muộn sao?.... Nói thẳng ra là ta không thích học sinh như vậy đâu.
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên đằng sau lưng khiến Naruto giật bắn người lên, vội quay đầu liền thấy một Ninja bịt mặt đang hơi khom lưng cúi đầu nhìn cậu, cả khuôn mặt chỉ lộ ra một con mắt, nhưng cái con ngươi đen nhánh lạnh nhạt kia lại làm cho trái tim của cậu chợt trầm xuống.
Cái ánh nhìn không đem người để vào mắt này... Thật khó chịu.
Đội mới của cậu, có một thằng nhóc đáng ghét không muốn ghép đội với cậu, có một nữ đồng đội dễ thương nhưng luôn chỉ quấn lấy Sasuke và hiện tại lại có thêm một Jonnin Chỉ đạo coi cậu là không khí...
Cảm giác khó chịu xen lẫn giận dỗi chợt nảy lên trong lòng làm Naruto mặc kệ người trước mặt sẽ là người kèm cặp mình một quãng thời gian dài trong tương lai, vô cùng tức giận chỉ trỏ:
- Ngươi nói ai đâu?! Chính ngươi còn đến muộn thì có tư cách gì chê bai ta! Ta cũng không thèm nh— ưm ưm!!!
Trước khi Naruto thốt ra lời nói nào đó đi quá giới hạn, một bàn tay chợt che miệng cậu lại, bên tai vang lên giọng nói lạnh nhạt của của tên nào đó:
- Đội sổ, phiền quá đấy.
Tên ngốc này không biết Jonnin Chỉ đạo còn phân phối nhiệm vụ cho đội nữa sao? Nếu đắc tội người trước mắt thì bảo hắn đi đâu tìm xác tên Đội sổ này?!
Nghĩ nghĩ, Sasuke còn không dấu vết đem người khẽ đẩy ra sau lưng, nếu nể mặt Uchiha thì chắc người này sẽ bỏ qua sự thất lễ vừa rồi, còn nếu thật sự không chịu bỏ qua... Sasuke hơi mím môi cảnh giác nhìn Jonnin trước mắt, thái độ bao che tỏ rõ.
Kakashi giương đôi mắt lười biếng nhìn một loạt động tác của hai người rồi lại nhìn đến nữ đội viên còn lại đứng cách đó không xa, thần sắc hoang mang sợ sệt đang chờ không dám tiến lên.
Chậc, thật phiền toái...
Ngài Đệ Tam, ngài hãy buông tha cho cấp dưới đáng yêu này được không?
Cho ta quay về Anbu đi, ta đảm bảo sẽ không ngủ không nghỉ làm nhiệm vụ báo đáp ngài, ngài đừng bắt ta đi tìm hiểu tâm lý trẻ vị thành niên rồi bắt ta đấu trí đấu dũng với đám nhóc này mà!
Kakashi trong lòng vô lực rên rỉ, nhưng chuyện nên làm vẫn phải làm, hắn nhìn phòng học vòng vòng rồi lại nhìn thời tiết sáng sủa rạng rỡ ở ngoài, tự quyết định nói:
- Đi lên sân thượng tập hợp.
Nói rồi, người liền biến mất, chỉ để lại ba Gennin còn chưa phản ứng lại mờ mịt đứng đấy.
- Cậu làm cái gì vậy dattebayo!
Naruto mất sức chín trâu hai hổ mới đẩy được cái bàn tay bịt miệng kia ra, tức giận đến dậm chân.
Sasuke chỉ hừ lạnh một tiếng, không giải thích, hắn biết tên ngốc này sẽ không hiểu những gì hắn vừa làm và hắn cũng chẳng cần tên này hiểu, chỉ là nhìn về cái đầu tóc vàng rối bù kia cười nhạo nói:
- Đầu cậu là ổ gà hay sao vậy? Dậy chưa đánh răng rửa mặt sao?
Naruto nghe thế liền vô cùng xấu hổ sờ lên đầu, ban nãy vì quá vội nên cậu không kịp nhìn gương, nhưng vẫn mạnh miệng nói:
- Ai cần cậu lo! Ngứa mắt thì đừng có nhìn! A... Sakura-chan có gương không dattebayo?
Sakura nhìn hỗ động giữa hai người ngẩn người, nghe thấy câu hỏi của cậu mới như sực tỉnh, vội vàng từ trong túi đeo hông lôi ra một cái gương, bên cạnh còn có lược nhỏ.
Cho dù có là Ninja nhưng mấy vật nhỏ này cô vẫn luôn đem theo.
Đưa gương cho Naruto xong, Sakura nhịn không được nhìn Sasuke một cái rồi lại nhìn Naruto một cái, thần sắc có chút rối rắm.
Ban đầu cô cứ nghĩ hai người họ thân nhau... Nhưng xem ra không chỉ là thân...? Vậy ra, Naruto mới là tình địch của cô???
.................. Hết chương ..........
Vài điều muốn nói:
Sakura đã nhận ra ha ha ha! Radar nhận biết tình địch của phái nữ là không đùa được đâu!
Tuy ban đầu Sakura sẽ có chút yếu đuối nhưng không sao, chuỵ Đào sẽ mạnh mẽ lên sớm thôi. Tác giả đang suy nghĩ có nên viết SakuHina, hoặc HinaSaku không... Thấy cp này cũng dễ thương phết, đặc biệt là ảnh con của hai người do fanmade... Quả thực xinh đẹp tuyệt vời!
Nhưng vẫn phải nghĩ chút đã, ban đầu tác giả cũng không định viết cp này.
Kakashi không có ác ý. Hắn chỉ muốn thử xem có cần phải làm bài test chiếc chuông không nhưng kết quả là vẫn phải làm. Chỉ là hơi tội bé Nar bị hắn hố một vố.
Bỗng dưng có xúc động muốn ngược Nar bé làm sao bây giờ...? tay ngo ngoe rục rịch
Đợi sau lần làm nhiệm vụ đầu tiên, Sasuke nhỏ sẽ đưa ra quyết định, chậc, chọn ai nhỉ, nếu muốn ngược Nar nhỏ thì hẳn phải chọn...
A, nếu thế thằng nhãi này sẽ bị "phiên bản lớn" đánh chết mất.
Ha ha, tuỳ duyên đi, để xem hôm viết đến đoạn đấy tác giả hứng thế nào~
Tác giả nhá hàng tranh mới, ai muốn xem hết lên twitter gõ @BanhQuyCa nha, thân!
Thêm một phát nhá hàng tranh nữa, mọi người có nhận ra đây là ai không? cười
Nhìn một góc vậy là hiểu hiểu ý tác giả rồi đúng không?