Ánh sáng xanh lục nhu hòa bao lấy miệng vết thương của Tobirama, Chakra Trị Liệu nồng đượm tràn ra khiến cho các tế bào nhanh chóng tái sinh, vết thương dưới ánh mắt thấp thỏm của Izuna khép lại với tốc độ chóng mặt, cuối cùng chỉ còn để lại một dấu vết nhàn nhạt.
Hiện tại nam nhân sắc mặt chỉ có chút trắng bệch, nếu xem nhẹ cả cái này thì hắn thật sự chỉ trông như đang ngủ mà thôi.
Izuna há miệng phát ra một tiếng thở dốc, lúc này hắn mới nhận ra trán mình đã đầm đìa mồ hôi lạnh, đầu ngón tay đã phát run đến mức không bình thường.
- Đó là người yêu của ngươi sao?
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên khiến Izuna giật bắn mình, nội dung câu hỏi càng khiến hắn suýt giãy nảy lên.
- Ai, ai bảo?!
Izuna hoảng sợ vội lắc đầu, thậm chí còn lùi cách Tobirama đang nằm trên mặt đất ra thật xa như muốn "chứng tỏ sự trong sạch" của mình.
Matatabi nhìn người nam nhân đang nằm trên mặt đất rồi lại nhìn hắn, cuối cùng vô cùng nhân tính hóa lộ ra bộ mặt "chắc ta tin!".
Izuna: Ai cần ngươi tin, ta tin là được rồi!
Vị Uchiha nào đó vô cùng thuần thục làm lơ vẻ mặt quái dị của Nhị Vĩ, không hề kiêng dè nghiêng đầu hỏi nó:
- Indra là ai?
Là ai mà chỉ cần nhắc đến tên thôi cũng có thể khiến Vĩ Thú từ bỏ con mồi? Rốt cuộc là ai mà có uy danh đến vậy? Nếu Nhị Vĩ nói hắn là hậu duệ của Indra thì hẳn là người kia là tổ tiên nhà Uchiha, nhưng nhà hắn làm gì có vị tổ tiên nào tên là Indra đâu?
Hay là... Do Nhị Vĩ sống quá lâu cho nên lú lẫn, nhớ nhầm rồi?
Nghĩ thế, Uchiha Izuna ngay lập tức dùng ánh mắt vô cùng quan tâm trìu mến nhìn Nhị Vĩ, ban đầu hắn cứ tưởng Vĩ Thú không có não, hóa ra là do hắn nhầm to, Vĩ Thú không những có não mà não còn thoái hóa theo thời gian, nếu Nhị Vĩ đã sống từ thời Lục Đạo Tiên Nhân đến giờ thì não của nó khéo đã thoái hóa kinh khủng lắm, khả năng sắp biến mất rồi cũng không chừng.
Cho nên có đôi lúc mơ hồ, nhớ không rõ cũng phải thôi.
Ai da, thật đáng thương mà!
Izuna cậy có Susanoo bảo vệ, điên cuồng chọc chó, à không, chọc mèo.
Mà Matatabi cũng bị ánh mắt quan ái người già của hắn chọc cho bị ghê tởm không nhẹ, ngay lập tức xù lông gầm lên:
- Thu ngay cái ánh mắt kinh khủng đó lại, nếu không cho dù ngươi có là hậu duệ của Indra đi chăng nữa ta cũng sẽ móc mắt ngươi ra đấy!
Chậc, quả nhiên cái người kêu Indra kia vô cùng quan trọng. Không biết là người đó chỉ quan trọng với một mình Nhị Vĩ hay toàn bộ các Vĩ Thú nữa. Nếu vậy không biết nếu dùng "Indra" ra làm cớ thì liệu rằng có thể khiến Nhị Vĩ đi theo bọn hắn về Konoha không nữa?
Izuna sau khi thu nhận được dữ liệu mong muốn liền không trêu chọc nó nữa, rũ mắt trầm ngâm.
Nhưng...
Ánh mắt Izuna nhìn thoáng qua nam nhân vẫn còn hôn mê nằm đằng kia, bọn hắn cũng đâu còn sự lựa chọn nào khác, bọn họ không còn đủ sinh lực để chơi trò mèo vờn chuột chết người kia với Nhị Vĩ nữa rồi.
Phải thử mới biết được.
Hắn cần thông tin về người tên "Indra" kia để xem hắn ta có thật là tổ tiên của Uchiha hay không, nếu sai thì hắn không ngại lợi dụng sự nhầm lẫn này, lấy danh nghĩa "hậu duệ của Indra" đem Nhị Vĩ lừa về Konoha, còn nếu đúng...
Izuna vô cùng thân thiện bày ra nụ cười, dường như người chơi trò chơi mèo đuổi chuột suýt chết với Matatabi không phải hắn, trông như hắn với Nhị Vĩ là bạn mới phải.
- Nhị Vĩ này, ngươi có thể nói cho ta đôi chút về ngài Indra được không? Nếu ngài ấy thật là tổ tiên của Uchiha thì ta sẽ phải ngay lập tức trở về bổ sung thêm ngài ấy vào tấm bia đá gia truyền nhà Uchiha mới được! Ngài Indra chắc hẳn phải là một bậc thánh nhân giỏi giang lắm, nếu những người đời sau không biết đến ngài Indra thì quả thật là bất kính!
Nói rồi hắn còn vì bày tỏ sự thiện ý và thái độ giao lưu hữu hảo mà tắt Susano, chỉ là cơ thể không dấu vết di dịch một chút, lại gần đem Tobirama còn đang hôn mê chặt chẽ bảo vệ ở phía sau lưng,khuôn mặt bày ra biểu tình vô cùng thành khẩn, nhưng trên thực tế nín thở chờ đợi câu trả lời.
Nếu theo như phán đoán của hắn, Vĩ Thú tuy có trí tuệ như con người nhưng phần "con" vẫn luôn luôn chiếm phần lớn hơn, thời gian dài ít tiếp xúc với con người cho nên suy nghĩ vẫn đơn giản, hơn nữa thái độ của nó đối với "Indra" kia thì cơ hồ có thể ngay lập tức đưa ra câu trả lời.
Nó sẽ đồng ý.
Mà không hề nằm ngoài dự đoán, Nhị Vĩ nghe thế liền ngay lập tức nâng cằm, hai chiếc đuôi kiêu ngạo đong đưa, hừ một tiếng:
- Thật không hiểu nổi đám con người các ngươi nghĩ gì, đến ngay cả phần lịch sử quan trọng như vậy cũng để thất lạc! Nếu đã không biết thì nghe đây.
Matatabi bắt đầu chậm rãi kể:
- Indra và Ashura là hai anh em, hai đứa con trai ruột của Lục Đạo Tiên Nhân.
Izuna: ....???!!!!
Từ từ, nếu như Indra thật sự là tổ tiên nhà Uchiha thì Uchiha thật sự là gia tộc hậu duệ của Lục Đạo Tiên Nhân sao?! Hóa ra sách sử ở trong kho nói thật sao?!
Luôn luôn tưởng là sách sử chỉ viết vậy để cho gia tộc mát mặt – Izuna: Hoài nghi nhân sinh –ing.bg-ssp-{height:px}
...............
Cuối cùng, Izuna với khuôn mặt được khai sáng tri thức thành công đem Matatabi biến thành công cụ giao thông, chễm chệ cưỡi trên lưng Vĩ Thú về nhà.
Khụ! Còn quá trình "thuyết phục" này thế nào thì Nhị Vĩ nhất quyết không chịu hé miệng tiết lộ nửa câu. Nó sẽ không bao giờ thừa nhận là nó đáp ứng chở hai tên nhân loại kia về nhà chỉ sau hai câu nói bùi tai đâu! Không bao giờ!
Mà vị Vĩ Thú hai đuôi nào đó không hề biết mình đã bước nửa bước chân vào địa ngục, sắp tiến đến chuỗi ngày tháng bi thảm dài đằng đẵng của cuộc đời mình.
Không ngừng một lần trong tương lai, Matatabi chỉ muốn quay về quá khứ đem nó thời điểm này cắn chết!
Này thì cả tin! Này thì bùi tai! Trong thiên hạ nào có bữa cơm ăn xong mà không phải trả tiền! Bây giờ được nịnh cho sướng thì mai sau sẽ phải dùng nước mắt và máu bù lại thôi!
Còn nếu muốn hỏi ai có khả năng khiến cho Nhị Vĩ "trả giá" bằng máu và nước mắt thì có thể đem địa điểm tạm thời dời đến Konoha, nhìn khuôn mặt âm sầm sầm của hai vị anh trai là biết thôi.
Hashirama thở phào nhẹ nhõm đem một viên đá màu lam nhạt đặt xuống, xoa xoa trán của mình, che đi chút nghĩ mà sợ ở đáy mắt.
Viên đá này có chứa Charka của em trai hắn, Senju Tobirama, thông qua viên đá này hắn có thể hiểu biết một chút tình tình trạng thái của em trai hắn.
Vậy mà vừa rồi viên đá đột nhiên ảm màu, Chakra bên trong yếu ớt như có thể tan biến bất cứ lúc nào!
Hashirama đang làm việc ngẩng đầu lên nhìn thấy cảnh này chỉ cảm thấy khóe mắt sắp nứt ra rồi!
Hắn cơ hồ ngay lập tức vồ lấy viên đá, muốn dùng Chakra kích hoạt dấu Phi Lôi Thần Thuật trên đó thì viên đá lại đột nhiên sáng lên, Chakra xanh lam lại tiếp tục ngồn ngộn vận chuyển bên trong, dường như cái sự yếu ớt vừa rồi chỉ là một trò đùa dai nhất thời mà thôi.
Nhưng Madara ngồi bên cạnh hắn lại không nghĩ vậy, bút trong tay hắn "răng rắc" gãy thành bốn mảnh, sát khí ầm ầm toát ra.
Hắn cảm nhận được dấu vết hắn để lại trên phần kết tinh Charka Trị Liệu đã bị phá bỏ, hiển nhiên Izuna đã phải dùng đến phần kết tinh này. Xem tình huống vừa rồi thì hẳn là Izuna đã dùng phần kết tinh này cứu tên Senju tóc trắng kia!
"Hai đứa nhỏ gặp phải nguy hiểm!"
Trong đầu Madara ngay lập tức đưa ra kết luận, mà kết luận này hiển nhiên làm hắn đứng ngồi không yên, nôn nóng lập tức mở cửa sổ muốn phi ra ngoài!
Nhưng ngay lúc này Hashirama đột nhiên túm lấy cánh tay của hắn, Madara quay đầu lại thì thấy khuôn mặt nam nhân vô cùng nghiêm túc nhìn hắn, nói:
- Madara, từ từ đã!
- Hashirama! Sao cậu?!
Madara gần như khó tin nhìn hắn, hắn không ngờ Hashirama lại cản hắn lại, nếu bình thường thì Hashirama phải đi tìm em trai cùng hắn mới phải!
- Bình tĩnh đã Madara.
Nói rồi Hashirama cũng hít một hơi thật sâu như muốn nhắc nhở mình phải bình tĩnh, áp xuống sự nôn nóng cồn cào ruột gan, Hashirama nhìn thẳng vào mắt người yêu:
- Hãy tin tưởng vào bọn nhỏ, hai đứa nó sẽ an toàn trở về.
Rõ ràng khi Tobirama đề cử chính mình đi bắt Vĩ Thú thì Hashirama là người phản đối lớn tiếng nhất, nhưng hiện tại lại cũng chính là hắn là người cản lại Madara.
Madara khẽ cắn môi, muốn nói gì đó nhưng rồi cuối cùng lại chỉ thở dài một cái, hơi lo lắng liếc về phía cửa sổ.
Hashirama trấn an giơ tay khẽ vuốt tóc hắn, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ hướng về phía xa xa chứa đầy sầu lo.
Phải an toàn trở về đấy, Tobirama, Izuna.
Còn đây cũng chính là hai bọn hắn khi nhìn đến "cái thứ" khiến cho hai đứa em trai yêu dấu của bọn hắn bị thương.
Madara: Xem ra ta đây phải đích thân cảm nhận sự mạnh mẽ của Vĩ Thú rồi! cầm lấy quạt cười dữ tợn xông lên
Hashirama: tuy là ta chưa ăn thịt mèo rừng bao giờ nhưng ta các chắc nó sẽ giàu chất dinh dưỡng lắm đây! mỉm cười hiền lành, tay kết ấn
Khụ! Có lẽ chúng ta nên chuẩn bị lễ truy điệu cho Matatabi đi là vừa...
................Hết chương ...................
Vài điều muốn nói:
Khổ thân Nhị Vĩ quá, chia buồn cùng em nó rớt một giọt nước mắt cá sấu.
Thực ra tác giả không quá rõ về mối quan hệ giữa Indra và các Vĩ Thú đâu, cái này viết vậy chỉ là do cốt truyện yêu cầu thôi, trong truyện của tác giả thì Indra và Ashura kiểu như anh trai của các Vĩ Thú ấy vì các Vĩ Thú coi Lục Đạo Tiên Nhân như là cha mà. Cho nên với Indra chúng nó sẽ kính sợ tương đối nhiều, với Ashura sẽ yêu mến tương đối nhiều.
Nay tác giả thử gõ bằng máy tính, mỏi tay mà lâu dễ sợ =v=, chương này cũng ngắn hơn các chương khác tầm hai trăm chữ nhé.