[Naruto] Yêu Ghét

chương 77

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đến cuối cùng, Hashirama cũng thành công thoát khỏi văn phòng và đống giấy tờ cao chạm trần nhà, tung ta tung tăng gói đồ đạc đi hưởng tuần trăng mật cùng Madara, khụ, trên thực tế là đi bắt Vĩ Thú.

Theo ngôn ngữ của Madara thì trích nguyên văn như sau: "Nếu tất cả các Vĩ Thú khác thực lực chỉ như con mèo to xác kia thì đúng là không khác đi nghỉ phép là mấy."

Và vị anh trai vô trách nhiệm nào đó cũng tính toán cầm tay người yêu chạy biệt tăm vài tháng nửa năm, để cho em trai mình ở nhà chiến đấu với đống giấy tờ kia, dù sao lâu lắm hắn mới có dịp thoát thân được ra ngoài~.

- Izuna cũng sẽ giúp em mà, không cần phải làm khuôn mặt như sắp vào tù vậy đâu Tobirama! Lạc quan lên đi nào ha ha ha!

Trước khi đi, Hashirama còn vỗ vai động viên em trai mình, nào ngờ lời động viên của mình càng khiến khuôn mặt vốn đen sì của vị Senju tóc trắng nào đó lại càng đen thêm mấy sắc độ.

Tobirama hiện tại chỉ cần nhắc đến cái tên Izuna là đã cảm thấy hai bên thái dương nhảy nhảy lên, chỉ muốn quay đầu giấu mình vào chỗ nào đó cả đời không ra luôn cho rồi.

Ai biết được mấy hôm nay cái tên Uchiha kia phát bệnh gì?! Suốt ngày xuất hiện trước mặt hắn rồi cho vài câu châm chọc, bắt hắn phải nổi đoá lên mới thôi, sau rồi tên kia lại không chút lưu luyến bứt ra, ôm vẻ mặt như vừa được thoả mãn nhu cầu nào đó rời đi! Ngày một hai lần thì còn được coi là giải trí, chứ ngày đến hơn chục lần thì ai mà chịu nổi!

Đến giờ Tobirama thấy mình còn nhịn được, còn chưa xiên chết Izuna là cũng đủ khiến hắn tự bội phục khả năng kiềm chế mình lắm rồi!

Chứ đặt ở trước kia xem, Phi Lôi Thần Thuật hầu hạ!

Hơn nữa điều khiến Tobirama cảm thấy vừa tức vừa bất lực đấy chính là hắn muốn trốn khỏi tên kia cũng không được.

Đều là cao tầng của Konoha, cúi đầu ngẩng đầu là chạm mặt, công vụ chồng chất cần phải thương lượng lại càng khiến cho hai người họ suốt ngày "dính" lấy nhau, cho nên Tobirama muốn trốn Izuna cũng không được. Thêm nữa tên kia lại cũng biết phòng thí nghiệm của hắn, ngày thường đang yên đang lành xông vào cũng đã là chuyện quá bình thường, bây giờ tên Izuna kia chỉ kém ôm chăn gối dọn vào ngủ ở trong đấy thôi.

Bị nắm thóp rồi lại bị Izuna chọc đến nổi điên Tobirama âm u nghĩ: "Không biết có Nhẫn Thuật nào khiến người ta im lặng biến mất không nhỉ? Nhân tiện xoá luôn ký ức của những người xung quanh về nạn nhân thì càng tốt! Xem ra phải nghiên cứu thêm mới được."

- Senju Tobirama!

...Đấy, nghĩ đến Tào Tháo là Tào Tháo tới liền.

Tobirama vẻ mặt chết lặng buông quyển trục trong tay xuống, lạnh băng trên thực tế là đờ đẫn ngẩng đầu, thều thào hỏi:

- Chuyện gì?

Izuan vừa mới vô cùng hưng phấn mở cửa xông vào liền thấy bộ dạng dở sống dở chín này của hắn không khỏi hoảng sợ, nhanh chóng tiến lại gần, bật Sharingan muốn kiểm tra chút xem hắn có làm sao không.

- Sao thế này? Ngươi bị tập kích sao?!

Không không không, gặp được ngươi còn đáng sợ hơn là bị tập kích ấy.

Mấy ngày nay bị Uchiha Izuna lăn lộn đến không buồn nói chuyện Tobirama chỉ yên lặng lắc đầu.

Nhưng cái yên lặng này lại càng khiến vị Uchiha nào đó hiểu lầm, Izuna mặt xanh mét gầm lên:

- Là ai?! Ta đi giết hắn!

Nói rồi hắn hùng hổ xắn lên tay áo, sát khí bừng bừng muốn đi làm thịt kẻ dám thương đến "người trong lòng" của hắn, giống như chỉ cần Tobirama nhổ ra một cái tên nào đó là có thể ngay lập tức xách đao xông ra ngoài.

Tobirama thấy dáng vẻ này của hắn không khỏi cảm thấy đau đầu, vô lực gọi một tiếng:

- .... Uchiha Izuna, có chuyện gì sao?

Izuna quả nhiên dễ dàng bị hắn lôi kéo lực chú ý, nghe thế đột nhiên có chút ngượng ngùng cúi đầu, mãi không tiếp lời.

Tobirama: ...?

Nửa ngày sau, Tobirama mới nghe thấy tên nào đó lí nhí nói:

- Ta muốn... cho ngươi kiểm tra Sharingan của ta một chút...

Vị Senju tóc trắng nào đó còn tưởng mình nghe lầm, đôi mắt đỏ trợn tròn, kinh tủng lặp lại:

- Ngươi muốn ta kiểm tra Sharingan của ngươi?!

Mà vị Uchiha đang đứng đối diện hắn ngượng ngùng xoắn xít như gái mười tám mới lần đầu tỏ tình, e lệ nhẹ nhàng gật đầu.

- ... Là ngươi điên rồi hay là ta điên rồi?

Tobirama chỉ cảm thấy cuộc đời thật con mẹ nó khó hiểu! Đúng là sống lâu rồi thì chuyện ma quỷ gì cũng được gặp được! Hắn đã sống đủ lâu để thấy được cái ngày mà Uchiha Izuna dám mời hắn khám mắt!

Izuna nghe thế ngượng ngùng gì đó đột nhiên bốc hơi hết, ngay lập tức đen mặt. Phải biết là Uchiha mời một ai đó chạm vào Sharingan là lời thân mật level cao nhất mà một tộc nhân Uchiha có thể nói ra. Xin hãy tha thứ cho cái gia tộc miệng hến, tôn thờ hàm súc là chân lý này đi, bọn họ cũng chỉ dám nói lời yêu thương mời mọc một cách mờ mịt như vậy thôi.

Chạm vào Sharingan đối với một Uchiha mà nói nó còn thân mật hơn cả chạm vào nơi riêng tư nữa.

Nhưng mà lời thân mật này bị tên Senju nào đó bỏ ngoài tai, thậm chí còn bị tên đó mắng là có bệnh!

Có bệnh cái đầu ngươi á, ngươi mới điên!

- Vậy ngươi có giúp không?! Nói thẳng một câu xem nào!

Izuna chỉ cảm thấy máu dồn lên não, tức giận nghiến răng hỏi.

- Giúp!

Mặc kệ là vì lý do gì thì Tobirama đều không muốn từ chối, hắn vẫn còn thấy rất hứng thú với Sharingan, không muốn từ bỏ mỗi một cơ hội có thể nghiên cứu về loại huyết kế này.

Đặc biệt là Magekyou Sharingan của mỗi Uchiha đều có năng lực khác nhau, chỉ nghiên cứu mỗi Magekyou Sharingan của Madara cũng không đủ thoả mãn tính hiếu kỳ của Tobirama.

.............

Vẫn là căn phòng thí nghiệm quen thuộc, lần này Izuna không phải đứng bên cạnh ngắm nhìn nữa mà là trực tiếp nằm lên một chiếc giường đá, bày ra tư thế mặc người mổ xẻ.

Izuna hơi nghiêng đầu, từ góc nhìn của hắn có thể thấy được bóng lưng của Tobirama đang loay hoay ở cạnh đống đồ ghi đầy ký tự tối nghĩ của hắn.

Cao gầy và rắn chắc, cả người khoác lấy một chiếc áo trắng dài sạch sẽ, bên dưới ánh đèn sáng người làm người nhất thời không thể phân biệt được tóc của Tobirama hay áo của hắn cái gì trắng hơn một chút. Phần bả vai rộng lớn căng vai áo ra vô cùng đẹp, đầu ngón tay nhẹ nhàng mân mê quyển trục, đối đãi chúng nó tựa như tình nhân, mềm nhẹ đến mức khiến người ta phải ghen ghét, muốn thay thế đám đồ vô tri vô giác kia để được những ngón tay thon dài kia nâng niu.

Mặt Izuna có chút hồng thu lại ánh mắt, làm bộ nhìn lên trần nhà không biết suy nghĩ gì, lúc này Tobirama cũng xoay người, chậm rãi tiến đến gần hắn.

Tiếng bước chân cực nhỏ, đây đã là sự thả lỏng nhất của một Ninja, Izuna chỉ cảm thấy bước chân của nam nhân cứ như giẫm lên nhịp tim của hắn mà bước đến.bg-ssp-{height:px}

"Thình thịch."

"Thình thịch."

"Thình thịch."

Izuna tay giấu đầu lòi đuôi khẩn trương nắm chặt góc áo, cái gáy chậm rãi chảy ra mồ hôi lạnh.

Việc giao phó Sharingan cho một người không biết có ác ý với mình hay không quá khó khăn đối với một Uchiha, cho dù người kia có là người trong lòng hắn đi chăng nữa.

Bỗng nhiên tầm mắt tối sầm xuống, Izuna cả kinh muốn bật dậy thì bên tai nghe thấy giọng nói của Tobirama:

- Nằm yên, nhắm mắt lại... Không cần lo lắng.

Giọng vốn nghiêm túc nay quanh quẩn ở không gian kín lại khiến nó càng trầm, không biết vì sao mang thêm một chút ôn hoà đáng tin cậy, mềm mại tựa như một tấm vải bông lau đi mọi sự bất an.

Sống lưng căng thẳng của Izuna cũng theo đó chậm rãi mềm xuống, cuối cùng hoàn toàn thả lỏng, chậm rãi nhắm lại mắt.

Khí tràng đột nhiên bén nhọn vừa rồi cũng thu lại, giống như một con mèo xù lông được chủ nhân trấn an âu yếm vuốt ve, thoải mái lộ ra cái bụng lông xù xù.

Tobirama thấy hắn hoàn toàn thả lỏng thì bàn tay mới bắt đầu sáng lên ánh sáng xanh nhu hoà của Chakra Trị Liệu, nghiêm túc kiểm tra.

Càng kiểm tra mày của hắn càng nhíu chặt lại, đến cuối cùng miệng nhịn không được phát ra một tiếng tặc lưỡi bực bội:

- Chậc!

Hắn rốt cuộc biết vì sao đám người Uchiha lại ít người sống thọ và chết tại nhà rồi. Thậm chí là mấy Trưởng Lão nhà Uchiha cũng là cái bộ dáng mù dở kia.

Ngay khi kiểm tra xong, Tobirama thu tay lại, vội vàng túm lấy giấy bút đặt sẵn một bên cặm cụi viết.

Izuna ngồi dậy, sửa sang lại bím tóc hỏi:

- Thế nào?

Bút trên tay Tobirama đột nhiên dừng lại, sau một lúc lâu nam nhân mới dùng một loại miệng lưỡi vô cùng lạnh nhạt đưa ra kết luận:

- Sắp mù.

Trên mặt Izuna không hề có vẻ ngạc nhiên, hiển nhiên đã biết sẵn kết quả thế này, chỉ dường như vui đùa nói:

- Thế nào? Thần y Tobirama, ngươi có cứu được đôi mắt đáng thương này không?

- Không cứu được.

Tobirama thẳng thừng thừa nhận.

Izuna cũng không có vẻ gì thất vọng, sửa sang lại quần áo chuẩn bị rời đi, dường như mục đích của hắn cũng chỉ có thế.

Tobirama không ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào vài dòng tốc ký trên tay, đến khi Izuna đi đến cửa mới đột nhiên ra tiếng:

- Chỉ cần ngươi không sử dụng Sharingan nữa ta sẽ có cách giúp ngươi không bị mù.

Bước chân của Izuna đột nhiên dừng lại, hắn hơi quay đầu, từ phía sau có thể nhìn đến một góc mặt trắng nõn và hàng mi dài của hắn:

- Ngươi biết đấy là chuyện không thể nào mà Senju Tobirama, huống chi đại chiến khả năng sẽ nổ ra... Thì lại càng không thể nào. Uchiha, lấy Sharingan vì vinh.

Cho nên sẽ không bao giờ có chuyện hắn từ bỏ sử dụng Sharingan chỉ vì muốn nhìn thế giới xung quanh thêm một chút nữa.

Nói rồi Uchiha Izuna không quay đầu lại rời đi, để lại Tobirama trầm mặc đứng trong phòng thí nghiệm.

Senju rũ đầu, khuôn mặt dưới bóng tối không rõ biểu cảm, chỉ thấy ngón tay cầm bản báo cáo dần dần siết chặt lại, đem tờ giấy làm cho nhăn nhúm nhó.

Nếu có thể hắn cũng muốn tạo một cặp mắt dự phòng cho Uchiha Izuna, nhưng nguyên liệu không đủ.

Sharingan không phải là thứ chỉ cần có tế bào là có thể dễ dàng đào tạo ra được, đặc biệt là một đôi Magekyou Sharingan. Lần trước tạo mắt cho Madara đã hao sạch một vài nguyên liệu quý hiếm hắn phải mượn trong kho hàng tộc Senju, hiện nay mấy thứ đó đã tuyệt tích, thậm chí người ngoài nghe tên còn tưởng nó chỉ xuất hiện trong những câu chuyện dân gian.

Cho nên muốn tạo mắt cho Izuna gần như là không thể.

Mà tên cứng đầu nào đó còn không chịu từ bỏ Sharingan để dưỡng mắt, lại còn cái gì mà Uchiha lấy Sharingan vì vinh.

Đến lúc mù rồi thì vinh quang còn đấy không?

Chậc.

... Uchiha chết tiệt! Uchiha Izuna chết tiệt!

.................... Hết chương ....................

Vài điều muốn nói:

Mấy vấn đề về mắt thì Uchiha nào cũng phải đề cập một vài, mắt của Sasuke và cụ Mad đã không còn gì để viết rồi, giờ duỗi tay đến Izuna~ cười nham hiểm.

Nói thật vụ mắt cụ Mad lần trước tác giả thấy giải quyết nhanh gọn quá, lần này phải nghĩ xem mắt Izuna phải giải quyết như thế nào mớ hay đây.

Ân.... Ban đầu dự tính là chương sẽ kết thúc thế giới Chiến Quốc quay về gặp Nar nhỏ nhưng xem ra ngày về vẫn xa không hẹn rồi. Tại vì viết Cp phụ hăng quá mà.... Tác giả là tác giả mê hết combo cp của Uchiha ( MadaHashi, IzuTobi, SasuNaru, ObiKaka, ShiIta), nhưng viết chắc có cặp ShiIta sẽ bị sơ lược..., chính chắc chỉ có ba cặp đầu, ObiKaka chắc tác giả sẽ viết phiên ngoại là chính, hiện tại trong đầu tác giả đang có ý tưởng một phiên ngoại về cặp này rồi.

Đặt tên là "Kẻ ẩn nhẫn" thế nào? Siêu phù hợp Kakashi luôn~

Vầy thôi, chúc cả nhà một ngày tốt lành, đừng quên tim và cmt nha :>

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio