Sáng hôm sau, thấy khuôn mặt nó ủ rũ, nhỏ cũng biết là chuyện gì nên chẳng hỏi nữa, đang đi, nhỏ lên tiếng:
-ehem, hôm nay bổn cô nương có hứng hát, nhà ngươi muốn nghe không?
-ờ, được đấy, hát đi.
Thế là nhỏ bắt đầu hát, giọng hát trong trẻo, phải nói là rất hay, tự nhiên nó cũng ngâm nga hát theo, đúng đến đoạn cao trào bài hát thì cả đều dừng lại, nó khẽ nhéo vào hông nhỏ:
-Tự nhiên dừng mạy?
-Quên lời, cơ mà tao thấy mày cũng hát mà, tao dừng dừng luôn là sao?
-Ax, tao hát bè mà. haha.
-Á à, mày dìm hàng giọng hát tao chứ gì?
-Ôi, sao cái gì mày cũng biết thế. haha
......
Tối thứ , tại lớp học thêm. nhỏ sau khi đọc xong tin nhắn, nhỏ thì thầm:
-Lát tao có hẹn xem phim với chàng, mày về mình nhá, gọi lão Duy đến đón.
-Thôi tí tao đi bộ về.
-Bộ cái gì mà bộ.
Nói rồi nhỏ lấy điện thoại nó, gửi tin nhắn cho Duy: "Hôm nay linh có hẹn với bạn trai, lát anh qua đón em nhé"
Thấy anh không trả lời, nhỏ bắt đầu thấy máu dồn lên não. Vừa tan lớp là nhỏ bắt nó gọi điện thoại cho anh ngay.
"Alo"
"anh đón em nhé, linh bận rồi"
"Tự về đi, Anh bận"
"Nhưng về một mình, trời tối, em sợ."
"...Anh bận"
"Anh bận hẹn với cái chị tên Ngọc chứ gì?"
Nhỏ tức tối hét lên thay nó, nó thì bắt đầu nấc thành tiếng, ở bên đầu dây bên kia, anh ít nhiều cũng nhận biết được là nó đang khóc. ngắt cuộc gọi, anh thấy có tin nhắn mới, là của nó, gửi tới cách đây phút. Anh thở dài. "Anh bận thật mà". Thấy biểu cảm trên khuôn mặt anh, Ngọc lên tiếng:
-Người yêu cậu gọi hả. có việc gì sao?
-Ừ, không có gì, làm tiếp thôi,
Nói rồi anh cầm xấp tài liệu lên, nhập vào máy. Hôm nay là ngày cuối cùng để hoàn thiện bài, nên quả thật anh rất bận..
Thấy nó cứ lấy tay quệt nước mắt, nhỏ mắng:
-Nín ngay, không bạn bè nữa giờ.
Nó cắn môi, khẽ nấc lên trong cổ họng, nước mắt không làm chủ được cứ thế tuôn ra. Nhỏ lôi nó xồng xôc lên xe. Như đã kiềm chế được, nó lên tiếng:
-Thôi tao tự về, mày đến chỗ hẹn đi, đừng bắt anh Huy đợi.
-IM NGAY, ngồi yên đấy cho tao.
Đến trước cổng nhà nó, nhỏ quay xe đi, nó lủi thủi bước vào, chưa đầy phút sau, nhỏ đạp cửa xông vào phòng nó. thấy nhỏ xách theo bịch xoài lớn, nó không khỏi bất ngờ:
-Không phải mày đi với anh Huy à, sao..??
-Bạn tao nó đang buồn, tao không có hứng đi với zai.
Nhỏ lườm nó, giọng điệu có vẻ còn giận lắm. Nhưng vừa nghe nhỏ nói, nó đã ôm chầm lấy nhỏ mà khóc:
-Hức, mày tốt với tao quá, hức hức..
-Thôi, cái áo mới mua, nước mũi tèm nhem là đi luôn giờ.
Nó cười mếu máo. nhỏ hỏi:
-Thế giờ mày tính thế nào
-Không biết, nhưng..
-Gì?
-Tao định nói chuyện với chị kia
-Ơ hơ, tính nói gì?
-Anh Duy hiện tại vẫn là người yêu của tao mà.-Nó nói mếu máo, trong đến tội nghiệp.
-Mai chủ nhật, thôi có gì hẹn chị ta đi.-Nhỏ có vẻ cũng đồng tình
Nó gật đầu, lấy điện thoại nhắn tin cho chị kia
"Chào chị, em là Nhi, người yêu anh Duy, mai chị rảnh không, cho em chút thời gian"
"à, ừ, có việc gì không nhi?"
"thế hẹn chị h tại quán kem XXX nhé"
Nó gửi tin nhắn đi, quay sang nhỏ, đứa khẽ nhìn nhau cười.
-Duy, người yêu cậu, con bé Nhi hẹn tớ có việc gì vậy?
Nghe ngọc nói, anh khá ngạc nhiên. như để chứng minh lời mình nói là đúng, Ngọc đưa ra dòng tin nhắn và số điện thoại của nó cho anh xem. Anh nhíu mày, nhìn ra cửa sổ, sau đó quay lại với công việc, còn Ngọc, thì mỉm cười một cách huyền bí.
Sáng, học thêm về, nó ghé thẳng vào chỗ hẹn, hôm nay nhỏ học ca nên không đi cùng nó được, một mình nó ngồi chờ, nó đến sớm phút.
Lát sau, có một dáng người thon thả bước vào, nhìn nó mỉm cười:
-Chào em.
Nó chỉ cười đáp trả. người phục vụ đi đến, lịch sự hỏi:
- bạn dùng gì?
-Cho em kem sữa chua, kem dâu.
Thấy Ngọc khá ngạc nhiên khi nó không hỏi ý kiến mình mà đã tự ý gọi đồ, nó cười:
-Sữa chua cho em, còn dâu cho chị. Em nghĩ chị thích dâu
-Sao em nghĩ chị thích dâu?
Nó chỉ cười, không đáp trả, nhìn xa xắm qua ô cửa kính, "thời tiết hôm nay thật đẹp". sau khi người phục vụ đưa đồ đến, xúc thìa bỏ vào miệng, vị kem vừa chua, vừa ngọt tan trong miệng mát lạnh, nó thấy tự tin hơn, mắt vẫn chăm chú nhìn vào li kem, nó lên tiếng:
-Chị thích anh Duy?
Ngọc khá bất ngờ vì con bé trước mặt hỏi mình một câu như vậy, ngưng động tác, lấy lại bình tĩnh, cô ta cười nhếch mép:
-Em biết sao? Ừm, phải, chị thích Duy.
-Chị biết anh Duy đã có bạn gái mà vẫn xen vào?-giọng nó lạnh tanh, cười khinh bỉ
-Haha, chị đâu xen vào, chỉ là chị đang cố gắng để giành lấy tình yêu thôi, vốn dĩ làm gì có người thứ , mà người thứ ở đây, chắc là em đấy nhi ạ.
Đến đây nó không giữ được bình tĩnh nữa, đứng dậy, hất cả li nước lọc vào người chị ta:
-Chị thật trơ trẽn.
-Xin lỗi đi.
Cái giọng trầm, đầy nam tính mà lạnh ngắt của anh vang lên, nó thấy bất ngờ và có chút sợ hãi. Ngọc thì như đã biết trước, giả vờ một cách lộ liễu:
-Ơ Duy, sao cậu lại đến đây.
Phớt lờ lời nói của ngọc, anh nhìn nó, như ra lệnh:
-Xin lỗi Ngọc đi.
Nó uất ức nhìn thẳng vào mắt anh:
-Không, em không sai.
Anh khá tức giận trước phản ứng của nó, thấy thế, Ngọc liền lên tiếng:
-Thôi tớ đi trước đây.
Nói rồi, chị ta đứng lên bước đi, trên môi không quên nở nụ cười đắc thắng. Anh nhíu mày nhìn nó, nó trân mắt nhìn anh, đôi mắt đỏ ỏng. Anh xoay người bước theo chị ta..
-Anh đứng lại, nếu anh cứ đi là chia tay đấy.
Anh không quay đầu, anh đi thẳng. Nó như muốn gục luôn, khóc không thành tiếng...
Thấy Ngọc đi cách mình đoạn không xa, anh lên tiếng:
-Tớ muốn nói chuyện với cậu.
Tại quán cafe gần đó.
-Cậu muốn nói gì?
-Xin lỗi, nhi quá trẻ con.
Ngọc cười nhạt:
-Cậu chỉ muốn nói thế thôi sao?
- Tớ muốn hỏi, cậu thích tớ?
Ngọc đứng tim, nhìn anh, chị ta gật đầu thừa nhận.
-Cậu cố tình để tớ biết chuyện Nhi hẹn cậu?
Ngọc khá run, uống một ngụm nước, rồi nói:
-Phải. Tớ muốn cho cậu thấy con bé đó không đơn giản như cậu nghĩ.
-Tớ không muốn đánh mất tình bạn của cậu và tớ. Bài thu hoạch tớ làm xong và gửi cho thầy rồi, từ mai, có lẽ nên hạn chế gặp hơn.
Nói rồi anh lạnh lùng đứng dậy, Ngọc run run:
-Cậu thích con bé đó, nó có gì hơn tớ chứ.
-Tớ thích Nhi, Nhi hơn cậu điều đó.
Bước đi, không thèm nhìn lại, anh thấy nhẹ nhõm, giờ, chỉ còn việc làm hòa với ai đó thôi..