Này Búp Bê! Hãy Nhớ Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi Đấy!

chương 35

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vậy là nó đã đồng ý lời cầu hôn hết sức là lãng mạn của hắn (thấy lãng nhách thì có). Nên bây giờ bốn bạn trẻ của chúng ta phải lục đục chạy đi chạy lại chuẩn bị cho đám cưới. Tại quán cafe Tuyết Trắng (sau khi đã đi ăn phở bò no nê):

-Đầu tiên thì phải làm gì?-Nữ chính .

-Theo tớ nhớ thì phải đi đăng kí kết hôn ở ủy ban nhân dân xã- Nữ chính .

-Nhưng Bảo Ánh đâu có đủ giấy tờ để đăng kí đâu? Với lại hôm nay là Chủ nhật,không có nơi nào làm việc để mà đăng kí đâu. – Nam chính .

-Vậy khỏi luôn đi! Đăng kí chi cho phiền- Nam chính .

-Vậy cũng được sao?- Nữ chính .

-Tất nhiên! Không gì là không thể!- Nam chính .

-Làm như là phim hay truyện ấy mà không gì là không thể!- Nữ chính .

-Thôi thôi hai người đừng cãi nhau nữa. Việc quan trọng là nếu bỏ qua bước đăng kí kết hôn thì tiếp theo làm gì?- Nam chính

-Ai biết? Lên google tra đi!- Nam chính .

-Hai người dở quá! Tiếp theo phải đi đặt bàn cưới và làm thiệp đi mời quan viên hai họ.- Nữ chính .

-Có ai đâu mà phải làm thiệp mời quan viên hai họ?- Nam chính .

-Ủa chứ chẳng lẽ đám cưới chỉ có bốn người thôi hả?- Nữ chính .

-Chả sao cả!- Nam chính .

-Vậy tổ chức đám cưới ở đâu?- Nữ chính .

-Nhà hàng sao Lộng Lẫy,cho đặt đám cưới với số lượng bàn lên tới bàn,mỗi bàn chỗ ngồi,món ăn toàn những món sơn hào hải vị đến từ khắp nơi trên thế giới,mỗi bàn là có khoảng đến món tùy yêu cầu. Thấy được không?- Nam chính .

-Đặt ở đấy mà đứa ăn cho vỡ bụng chết à?- Nữ chính .

-Chứ đặt ở đâu đây?- Nam chính .

-Ở nhà hàng sao Con Cua đi,ở đấy toàn đồ hải sản ngon lắm,chúng ta chọn một phòng tương đối rồi sẽ nhờ họ trang hoàng cho giống kiểu đám cưới,được chứ?- Nữ chính .

-Được,nhưng đặt hẳn phòng VIP hoàn hảo luôn đi!- Nam chính .

-Quyết định vậy đi ha!- Ba người họ đồng thanh.

Nói là cuộc đối thoại giữa bốn người,mà sao chỉ có ba người nói vậy? Nó đâu rồi? À kia,ăn hết cả ly kem to đùng liền lăn ra ngủ rồi.

-Bảo Ánh à,dậy đi! -Cô lay lay tay nó.-Cậu phải dậy để còn đi chọn váy cưới nữa!

-Phải đấy! Còn phải chọn đồ cưới nữa!- Anh nói!

-Vậy mau đi thôi! Sẵn đi đặt nhà hàng luôn!

Thế là bốn người họ kéo nhau đi chọn váy cưới. Các cuộc đối thoại lại diễn ra:

-Bảo Ánh,cậu mặc cái này đi!-Cô chỉ vào cái váy màu trắng!

-Không được,cái đấy quá đơn giản,chọn cái này đi!-Hắn chỉ vào cái váy màu hồng.

-Cái đấy mới xấu á! Chọn cái này!

-Không,cái này!

-Anh thật là! Anh là đàn ông,sao có thể có mắt nhìn váy phụ nữ được chứ?

-Này,nhưng cô đừng quên tôi là giám đốc của công ty thời trang đó nhé!

-Thôi thôi can hai người,đi đâu cũng cãi nhau. Hoàng Phong,anh bảo anh là giám đốc công ty thời trang,sao không lựa cho Bảo Ánh một bộ đẹp nhất ở công ty anh?

-Công ty tôi không có thiết kế váy cưới!

-Vậy mà cũng đem ra khoe!-Cô châm chọc.

-Còn cô thì sao? Cô có gì hay?

-Thôi thôi hai người đừng cãi nhau nữa. Em thấy bộ nào cũng đẹp hết,nhưng em thích cái kia cơ!

Nó lên tiếng giảng hòa,tay chỉ vào một cái váy màu xanh nhạt. Chiếc váy xòe,tay dài,có hoạ tiết khá đơn giản nhưng tôn lên vẻ cao quý của người mặc. Nó đã thích ngay từ khi vừa bước vào tiệm rồi,hai người kia cũng đành đồng ý. Đến lượt chọn đồ chú rể thì đơn giản lắm,hắn thích cái nào thì tự chọn,không ai có ý kiến. Vậy là xong phần váy,qua phần nhà hàng,lại có chuyện để tranh luận đây.

-Trang trí bằng lụa màu trắng đi!-Cô lên tiếng.

-Màu trắng xấu lắm,chọn màu hồng đi!-Hắn chen ngang.

-Sao anh cứ thích chen vào lời tôi thế? Đã nói là màn trắng mà!

-Trắng nhìn như đám tang á,chọn hồng đi!

-Ai nói trắng giống đám tang? Hồng nhìn hường phấn quá đó!

-Đám cưới của tôi,tôi thích quyết định sao kệ tôi!

-Đâu phải của mình anh? Hỏi ý kiến Bảo Ánh đi!

-Bảo Ánh em thích cái nào?

-Ưm,em thích màu xanh này cơ!

Vâng,lời nói của nó như thánh chỉ,hai người kia phải nghe theo. Thôi,như vậy phần chuẩn bị cũng đã xong xuôi,bây giờ chỉ cần đợi đến tối là chúng ta tổ chức đám cưới. Ta đây sẽ tua nhanh thời gian một chút.

Tối rồi. Trong phòng trang điểm của cô dâu…

-Bảo Ánh à,cậu xinh đẹp quá đi mất!

-Vậy sao? Cũng là nhờ tài trang điểm của cậu thôi Ngọc Linh!

-Cũng nhờ cậu có sắc đẹp nên tớ chỉ cần chấm ít phấn vào là xong ngay.

-Hì! Mà tớ khát nước quá

-Cậu khát sao? Trong phòng hết nước mất rồi,để tớ ra ngoài lấy,cậu ngồi đợi nhé!

-Được,cậu cứ đi đi.

Cô đi lấy nước,sẵn tiện ghé qua phòng hắn xem tình hình nên hơi lâu,chắc cũng khoảng hai mươi phút sau mới quay lại.

-Bảo Ánh,tớ đem nước về rồi đây,cậu đợi có lâu không? Mà sao cậu lại trùm mặt sớm thế?

-À,tớ sợ nên hơi xấu hổ…

-Vậy sao? Cậu uống nước đi này!

-À,tớ…tớ không khát nữa…

-Cậu sao thế Bảo Ánh? Thái độ của cậu lạ lắm,giọng nói cũng lạ nữa?

-Tớ không sao đâu,chỉ hơi hồi hộp thôi.

-Ưm,vậy sao? A,đến giờ rồi,chúng ta ra ngoài thôi!

Nó cùng cô bước ra ngoài,nó đi trước,cô đi theo sau làm phù dâu. Phía trước là hắn trong bộ lễ phục chú rể màu đen. Thật sự mặc thế này trông hắn đẹp trai hơn hẳn,mái tóc được vuốt keo trông thật ngầu,đứng bên cạnh còn có anh nữa,anh hôm nay cũng rất đẹp trai nha,chỉ tiếc là không đẹp bằng hắn thôi. Nó bước lên,nắm lấy tay hắn,chiếc khăn che mặt này khi nhìn từ ngoài vào khá khó nên hắn không thấy được biếu cảm trên mặt nó,tuy vậy vẫn đoán là nó rất vui. Sau khi bỏ qua mấy trang lời thoại dài dòng của cha xứ Gia Bảo thì cuối cùng cũng đã đến thời khắc quan trọng:

-Hoàng Phong,con có chịu lấy cô Bảo Ánh đây làm vợ và nguyện sống chung cho đến cuối đời không?

-Con đồng ý!

-Bảo Ánh,con có đồng ý cưới Hoàng Phong làm chồng và yêu thương anh ấy đến cuối đời không?

-Con đồng ý.

-Được rồi,vậy bây giờ ta tuyên bố,hai con đã chính thức là vợ chồng!

Tràng pháo tay rộn rã vang lên (của cô và anh). Hắn hạnh phúc nhìn nó,rồi từ từ giở chiếc khăn che mặt của nó. Nhưng mà có điều,đây không phải là nó,mà là…Ngọc Huyền….????….

(Còn tiếp)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio