Hôm nay, ngày tháng chính là sinh nhật cô. Mọi người thường hỏi cô tại sao lại sinh vào cuối năm như thế. Nhưng chuyện đó thật tình thì làm sao cô biết được, muốn biết thì mọi người phải đi hỏi bố cô.
Từ sáng sớm, ngôi biệt thự rộng lớn của cô rất bận rỗn, những người giúp việc đi đi lại lại, lau chùi hết mọi ngóc ngách trong sảnh chính, hành lang, các khu phòng. Các đầu bếp cũng lo chuẩn bị tất cả những món ăn đẹp mắt nhất, sang trọng nhất. Vì tiệc sinh nhật được tổ chức ngoài trời nên chắc hẳn sẽ tổ chức tiệc buffet. Bố cô đã đáp chuyến bay sớm nhất để đón sinh nhật của cô gái mà bao nhiêu năm nay ông chưa đón được.
Cô vẫn còn nhớ những năm qua, từ lúc sinh ra đến khi tuổi, cô còn được tổ chức sinh nhật vì cô có mẹ, nhưng nó chỉ là những buổi tiệc nhỏ có mẹ, có bác quản gia, có những cô giúp việc cùng cô ăn tiệc. Tuy thế nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc. Nhưng kể từ đó về sau, cô ko lần nào được tổ chức sinh nhật nữa, mẹ mất, bố cũng vì lu bu công việc ở doanh trại nên ko thể về ăn sinh nhật cùng cô. Vì vậy mỗi lần đến sinh nhật đều chỉ có Quản Gia là còn nhớ tới cô.
Một buổi sáng bận rộn, ai cũng lo chuẩn bị cho sinh nhật của cô. Từ trong ra ngoài nơi đau cũng thấy hoa tươi, mùi hương hoa dịu nhẹ làm con người ta cảm thấy thanh thản. Tất cả bàn tiệc đều được sắp xếp ngay ngắn.
Cô ko biết rằng hàm chứa trong buổi tiệc sinh nhật này còn có một điều bất ngờ khác. Hỏi sao người ta nhìn vào thật giống như một cái đám cưới.
Đến tận h sáng, cô mới thức dậy, vì tối hôm qua phải thức khuya để làm cho xong bản thảo nên bây giờ cô mới dậy trễ thế này.
Làm vệ sinh cá nhân xong xuôi, cô thay một chiếc đầm hình chữ A.
Xuống nhà điều bất ngờ đập vào mắt cô chính là khu đại sánh lộng lẫy, mùi hoa thơm ngát, nới đâu cũng thấy những ruy băng màu trắng trong thật quý quái. Ngửi được mùi hương đặc trưng, cô chạy vào bếp, thấy những đầu bếp đang nấy những món ăn ngon nhất. Nào là bò hầm rượu vang, cá hồi nướng, v....v....
Thấy nhà hôm nay có vẻ bận rộn, cô kéo một người giúp việc lại và hỏi:
- Hôm nay nhà có việc gì à?
- Ơ sao tiểu thư lại hỏi thế? Hôm nay chính là sinh nhật của tiểu thư.
- Sinh nhật của tôi?
- Dạ đúng vậy.
- Nhưng tôi nhớ là phải là tuần sau chứ.
- Hôm nay chính là ngày - đó tiểu thư. Cô làm việc nhiều quá nên quên mất ngày rồi à?
- Ồ...... thế à. Chẳng lẽ mình nhớ nhầm - Cô thầm nghĩ.
Hôm nay là sinh nhật cô nhưng anh vẫn chưa về. Nếu ko phải thì cũng phải gọi điện chúc mừng sinh nhật cô chứ. Đúng là con người vô tâm. Hay có khi nào anh ko biết hôm nay là sinh nhật cô? Ko thể nào.
Đến buổi chiều, các thợ trang điểm và nhà thiết kế thời trang có mặt ở nhà cô để giúp cô sửa soạn.
Cô ngồi trước gương để mặc họ làm gì thì làm. Khuôn mặt cô vốn đã xinh xắn nên ko cần trang điểm đậm, chỉ cần dậm nhẹ là cô đã trở nên thật hòan hảo
- Tiểu thư, da mặt của cô đẹp thật đấy, cô dùng dòng mỹ phẩm của thương hiệu nào thế có thể cho chúng tôi biết ko? - Một người thợ trang điểm nói.
- Tôi ko dùng gì cả vì mấy thứ đấy rất rắc rối.
- Ồ.....
Tóc cô hôm nay được xõa nhẹ nhàng. Mái tóc dài mượt mà được uốn nhẹ, trên đầu còn được cài thêm vòng hoa.
Các nhà thiết kế chọn cho cô những chiếc đầm tinh xảo nhất. Cô khoắt lên mình chiếc đầm trắng dài đến cổ chận, thân áo che đi bộ ngực đầy đặn nhưng để lộ khe rãnh giữa hai đồi núi và xương quai xanh làm cô thật quyến rũ.
Đến h buổi tiệc bắt đầu tiếp khách. Những người khách có mặt trong buổi tiệc hôm nay đều do đích thân bố cô mời. Đầu tên ko thể ko thể kể đến những ông bạn bố trong quân đội. Họ còn dắt theo con của họ, những “ cậu ấm, cô chiêu “ ấy chắc cũng xấp xỉ tuổi cô. Thứ hai chính là những người bạn của cô ở trường đại học và ở công ty. Và cuối cùng chính là vợ chồng chủ tịch Phong, nói đúng hơn là bố mẹ chồng tương lai của cô.
Trong cả buổi tiếp khách cô đều ko bước ra khỏi phòng, chỉ có bố cô là người tiếp khách.
Khi mọi người tới đầy đủ, bố cô đứng giữa sảnh cầm chiếc muỗng gõ chiếc ly thủy tinh để gây sự chua ý của mọi người đối với mình. Tiếng ồn ào im hẵng thay vào đó chính là lời nói trấn ổn của bố cô.
- Cảm ơn mọi người hôm nay đã tới đây, hôm nay chính là sinh nhật con gái Miên Sơ của tôi cũng là lễ đính hôn của nó với Phong Hàn.
Nói rồi ông nói nhỏ vào tai quản gia để ông kêu Miên Sơ đi xuống.
“ cốc, cốc “
- Tiểu thư, ông chủ kêu cô xuống.
- Được rồi tôi xuống ngay.
Cô hít thở thật sâu, mở cửa phòng và đi xuống. Cô gái xinh đẹp, nụ cười thùy mị, bước chân dịu dàng đã thu hút được rất nhiều ánh nhìn của rất cả mọi người. Hầu hết là những công tử của của các quan chức quân đội đều tỏ ánh mắt thèm muốn, còn những cô gái thì cô phần ghen tị.
Cô đứng giữ mọi người, đây là lần đầu tiên cô đứng trước đông người như thế này mai ai cũng là người trong giới thượng lưu nên cô rất ngại khi phát biểu.
- Cảm ơn mọi người đã tới đây hôm nay, tôi cũng ko biết nói gì hơn chỉ chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ.