hê lô các độc giả yêu quý, lẽ ra thứ bảy ryo mới ra chương nhưng vì quá rảnh nên ngồi viết truyện cho các độc giả thân yêu của ryo nè. Và ryo cũng cảm ơn các bạn đã nhiệt tình ủng hộ và góp ý cho truyện của ryo, ryo biết truyện của ryo còn nhiều điều không hợp lý và xàm nên các bạn hãy cứ góp ý nhé, và bây giờ không để các bạn chờ lâu nữa---------------------------------------------------------ZÔ TRUYỆN NÀO MẤY CHẾ ÔI---------------------------------------------------------------------
Vậy chủ đề thi đấu là gì - nó lạnh lùng hỏi na na
Hừ, cái này - vừa dứt lời nhỏ ta quăng lên bàn chai rượu vang và chai Wisky hạng nặng lên bàn
Bây giờ tao với mày sẽ thi uống rượu, mày chọn đi, rượu vang hay wisky - nhỏ ta nhếch mép cười, nụ cười khinh bỉ
Tôi chọn cả hai - nó lạnh lùng nói làm nhỏ ta sững người, còn cả lớp chết lặng
Không được đâu thiên hương à, cậu chọn wisky đi rượu vang khó uống lắm - thiên can ngăn
Đúng đó,cậu mà xỉu là có chuyện đó, đại ca à anh nói gì đi chứ - nguyên nài nỉ khải còn khải chỉ im lặng
Hừ nể mặt khải tao chấp mày wisky rượu vang đó - na na lên tiếng
Cũng được - nó thản nhiên đáp
Để xem cô còn vênh váo được bao lâu - mể lợi và mỹ kì từ đâu nhảy ra chế giễu nó
Cả các cô nữa, cứ xem ai còn vênh mặt lên tự đắc được nữa - dung và thư cũng từ chỗ nào đó chui ra cãi lại
Vậy để tôi làm trọng tài - từ đằng sau cô hường bước vào. (t/g: ù ôi cô bá đạo thế, cô hường: -tại cô thấy các em ấy đấu sôi nổi quá nên cô vô làm trọng tài cho vui ấy mà. t/g: ặc ặc)
VÂNG Ạ - cả lớp đồng thanh
Được rồi, trận đấu BẮT ĐẦU - cô hường hét
vừa bước vào trận đấu mà thiên hương đã uống hết chai rượu vang còn na na mới chỉ uống được nửa chai wisky, thiên hương lại tiếp tục, và lần này cô ấy đã uống hết chai wisky, đúng là một tỉ số đáng gờm
Ồ.............................. - Cả lớp A, dung và thư ồ lên một tràng dài còn kì và mể lợi lo nơm nớp ràng nếu na na thua hai ả sẽ bị mang danh tiếng "kẻ thất bại " cùng na na
Rồi chuyện gì phải đến cũng sẽ đến, nó đã uống hết chỉ còn chừa lại chai wisky, mặc dù đã nốc hết wisky và rượu vang nhưng trông nó vẫn tỉnh táo như có chuyện gì xảy ra
đến giới hạn của hương rồi - thư và dung hét, nhưng thay vào bộ dạng say lờ đờ thì nó vẫn thản nhiên quay sang nói với cô một cách bình tĩnh
thưa cô, chai này có chứa độc - nó điềm tĩnh nói còn cả lớp bị SỐC nặng
vô... vô lí, rõ ràng trước khi đ....đem đến t... tôi đã kiểm tra rồi, tôi còn chia đều nữa - na na ấp úng
vậy đó là độc gì - khải hỏi
cicutoxin, độc tố có trong hoa cicuta - nó trả lời
không phải đâu, không phải đâu khải à, anh phải tin em - na na mếu
ơ...... cái này..... -khải lúng túng không biết nên phân xử thế nào thì thầy quản sinh gọi anh xuống phòng họp, bây giờ chỉ còn nó, na na,kì, mể lợi, dung thư, nguyên, thiên và toàn bộ lớp A
hừ,biết rồi sao, mày cũng giỏi thiệt nhưng sau vụ này thì mày sẽ cùng cả cái lớp ngu ngốc này sẽ không thể nói cho ai đâu - nhỏ ta nhếch mép cười rồi vung con dao lên định đâm nó nhưng nó đã hất phăng con dao trên tay nhỏ ra một góc lớp rồi từ từ đi đến nhặt con dao lên với ánh mắt sắc lạnh, đúng lúc đó khải bước vào
thiên hương...... em đã làm gì na na - khải tức giận quay sang hỏi nó
tôi không làm gì cô ta cả, mà ngược lại....... - nó chưa nói hết câu khải đã tát nó một cái thật mạnh và nhìn nó bằng ánh mắt chứa đầy sự căm phẫn
Anh...... tát tôi, ANH CÓ BIẾT ANH VỪA LÀM GÌ KHÔNG - nó hét trong sự đau đớn tột cùng
thì sao, nếu không phải tại em thì na na sẽ không bị như vậy, em nói đi, em sai hay na na sai - khải chỉ vào na na đang nằm uốn éo dưới sàn nhà
hức... hức khải à... hức..... cô ta muốn giết em... hức,... em sợ - nhỏ ta làm nũng khải
đại ca à chuyện không phải như thế đâu....... - nguyên can ngăn nhưng...
EM IM ĐI, đấy không phải việc của em, na na không có lỗi, lỗi này của thiên hương - khải gào thét
được,cứ cho là tôi sai đi, nhưng từ nay trong từ điển sống của hàn thiên hương này sẽ không còn từ " chịu đựng" nữa - nó gào lên rồi chạy lên sân thượng, lúc nó chạy qua khải, anh vô tình nhìn thấy khuôn mặt đẫm lệ của nó, có phải anh đã sai, bỗng nhiên con tim anh đau như hàng nghàn dao cắm vào vậy, đúng, anh đau lắm. nhưng anh không thể khóc. đột nhiên, anh vô thức nói lên trong đau đớn
" anh xin lỗi, thiên hương, xin lỗi em nhiều lắm "