Phiên ngoại 《 Quân thần 》đêm nay sẽ phát kịch, trang đầu tiên của diễn đàn lại bị dính lên một topic giục kịch.
L: Phiên ngoại Quân thần không phải nói hôm nay sẽ phát sao, đã tám giờ rồi còn không phát.
L: Liệu có phải xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không?
L: Lầu trên mồm quạ đen!
L: Kiên trì chút đi, weibo của kịch tổ cũng không có động tĩnh gì, hẳn là sắp phát rồi.
L: !! Đừng spam ở đây nữa, đã phát rồi.
L: Gào khóc, mau tới chiếm lâu.
…
Phiên ngoại kịch truyền thanh cổ phong đam mỹ 《 Quân thần 》nhộn nhạo tuyên bố o(//// ▽////)q
L:
STAFF
Chuẩn bị: Cổ Ý / Cam ngọt [Xã đoàn Thanh độ]
Chế tác: Cam ngọt [Xã đoàn Thanh độ]
Trang trí: Du lai du khứ [Xã đoàn Thanh độ]
CAST
Hoàng Phủ Quân: Cổ Ý [Xã đoàn Thanh độ]
Lăng Khuynh: Sơ Tử
Đại tướng quân: Kính Tử
Quần chúng: Nửa đêm, Zidy…
L: Sô pha là của tổ kịch.
L: Chiếm ghế chiếm ghế, tổ kịch vất vả rồi, đây thực ra là một xã đoàn kịch (Cam ngọt)
L: Ôm vợ, kèm tổ kịch (Kính Tử)
…
L: Lăn đi nghe H.
L: Phát hiện ra Du Du đã gia nhập xã đoàn, không lúc nào là không có JQ. Quả nhiên đại thần ở đâu, Du Du ở đó.
L: Đi nghe kịch trước, lát lại lăn về viết bình luận.
L: Poster sao lại + thế kia? Bạo gan xin ảnh không xen xọt.
…
Bối cảnh trong poster là ở trên giường lớn, có hai người, thụ ngồi trên người công theo tư thế cưỡi ngữ, hai tay bị dây cột tóc trói lại, thân thể ưỡn cong, đầu hướng về phía trước, biểu tình tràn ngập hưởng thụ cùng nhẫn nhịn. Trên làn da trần trụi vẫn còn dấu hôn, rất có cảm giác cấm dục, bởi vì bản thân thụ là một lãnh mỹ nhân thuộc phái cấm dục. Thế nhưng, trang trí lại dùng mosaic() để làm hiệu quả che đậy nửa kín nửa hở ở bộ phận kết hợp giữa dưa leo của công và hoa cúc của thụ, càng khiến người ta cắn răng sốt ruột.
L: Trang trí đại nhân cầu poster full không che QUQ
L: Trang trí đại nhân cầu poster full không che QUQ
L: Đi nghe FT trước, hai CP bị tách ra thật không hạnh phúc, Quả Cam, anh thật tàn nhãn.
L: Vốn cho rằng có thể vây xem ân ái thân mật, nhưng mà nghe rất thỏa mãn. PS thanh âm của Du Du rất đáng yêu, thực sự không nghĩ tới chuyện làm CV sao?
L: Trang trí đại nhân cầu poster full không che QUQ (lầu trên đừng phá hư đội hình)
L: Trang trí đại nhân cầu poster full không che QUQ (Kính Tử thật đáng thương)
L: Trang trí đại nhân cầu poster full không che QUQ (Đại thần thật đáng thương)
L: Trang trí đại nhân cầu poster full không che QUQ (Xếp hàng quá mệt mỏi, có phải quá hung tàn rồi hay không?)
…
Mọi người ở trong post kịch xếp hàng spam không dứt, trận thế có thể gọi là tàn bạo, tất cả người của tổ kịch đều nhất trí rằng để vài ngày nữa rồi mới tới xem bình luận, đợi họ spam xong thì yên tĩnh lại thôi. Hơn nữa, dù họ có đòi poster tới mức nào, tổ kịch cũng nhất thời không có để mà cho. Chỉ nhìn một cách đơn gian là Tịch Du không tới chiếm sô pha cũng đủ biết cậu ấy hiện tại không lên mạng.
Các cô gái trong nhóm Những chàng gay cũng tới spam ở post kịch Phiên ngoại Quân thần.
Tuyên truyền – Mạch Mạch: Đám con gái đó thật quá dã man.
Chuẩn bị – Trái ớt: Lẽ nào cô không đổi nick trà trộn trong đó ←_←
Tuyên truyền – Mạch Mạch: Không mà. Sao Du Du không onl?
Chuẩn bị – Trái ớt: Tôi cũng không biết TUT Thần tượng cũng không onl.
Tuyên truyền – Mạch Mạch: Quả nhiên cô không phải mẹ đẻ của Du Du.
Chuẩn bị – Trái ớt: Tôi đi gọi điện cho Du Du ╭(╯^╰)╮
Đạo diễn – Không thể đặt tên: Trái ớt, nhỡ mà cô quấy rối thế giới hai người của người ta, cô phạm phải tội gì?
Chuẩn bị – Trái ớt: Được rồi, tôi không gọi.
…
Tịch Du cùng Cố Lẫm đúng là đang hưởng thụ thế giới hai người. Cuối cùng Tịch Du cũng có cơ hội mời anh ăn cơm. Bởi vì cậu mời khách nên không thể nghĩ tới những địa điểm quá xa hoa, đưa Cố Lẫm tới một quán rượu nhỏ rất hữu tình gần đại học A hồi cậu còn đi học thường hay tới.
Quán rượu này có bầu không khí giống như quán trà hoặc quán cà phê, vô cùng có tính nghệ thuật. Tốp năm tốp ba khách tới đều là sinh viên đại học A. Có đủ thử rượu được pha chế, cũng có người ở quầy bar biểu diễn góp vui, nhạc nhẹ dịu dàng làm người ta cảm thấy thả lỏng dưới ngọn đèn mờ, rất dễ để trầm tĩnh lại.
Tịch Du chọn xong những món mình thích thì đưa thực đơn cho Cố Lẫm, sau khi hai người gọi món, nhân viên phục vụ cầm ly ra, lại đưa thêm hai cốc nước đá.
Vừa lúc Tịch Du khát nước, vừa định uống một ngụm lại bị Cố Lẫm ngăn cản: “Chờ ăn chút gì đã rồi hay ướng, nếu không sẽ đau dạ dày.” Sau đó anh đổ thêm nước vào cốc, không để toàn nước đá lạnh như vậy nữa.
Cố Lẫm lúc nào cũng từng giây từng phút hiểu rõ cậu như vậy, Tịch Du vô cùng sung sướng.
Cũng không biết Cố Lẫm đã từng tới đây hay chưa, Tịch Du vẫn tự mình kể về những chuyện mình biết ở đây, một ít hoạt động, xây dựng trong quá khứ, ít ít nhiều nhiều cũng là nghe được từ bạn bè. Nói mệt rồi, Tịch Du uống một ngụm nước rồi nói tiếp. Hiếm khi được trở lại chốn cũ, tâm tình của cậu rất không tệ.
Đồ ăn được đưa lên, Tịch Du mau chóng đánh chén, đồ uống cậu chọn là nước chanh, không biết vì sao cậu luôn thấy nước chanh ở quán này ngon một cách kỳ lạ, có vị rất đặc biệt. Tịch Du uống ở chỗ khác cũng chả có nơi nào bằng, đáng tiếc là quán này quá xa nhà, hơn nữa cậu cũng sợ bị bạn cùng lớp nhận ra mình. Để tránh xấu hổ, hầu như từ sau khi nghỉ học, Tịch Du không hề trở lại đây.
Tịch Du một mặt rạo rực ăn uống, một mặt còn không quên giới thiệu cho Cố Lẫm. Hôm nay cậu nói rất nhiều, cũng thường xuyên cười với anh, Cố Lẫm vui lây, trên miệng luôn mang ý cười dịu dàng.
Thật tình cờ, ở chỗ này gặp phải Phương Lê Triết, còn có bạn cùng phòng cũ, Từ Hạo. Là Tịch Du thấy họ đi qua trước, thuận tiện bắt chuyện.
Hai người dường như còn có hẹn gặp bạn bè khác, dừng lại hàn huyên với cậu vài câu rồi đi luôn.
Từ Hạo mang theo ánh mắt hiếu kì nhìn Cố Lẫm đưa lưng về phía mình, đảo quanh đánh giá bầu không khí giữa họ. Phương Lê Triết đi bên cạnh giục Từ Hạo đi mau, tuy rằng đã đi xa, nhưng cậu ta vẫn thấp giọng giải thích: “Thu hồi cái tính tò mò của cậu đi, một lát nữa tôi sẽ kể chuyện của Tịch Du cho cậu.”bg-ssp-{height:px}
Ăn uống no đủ, hai người ngồi nghe nhạc một lúc rồi trở về. Lần này tốn tệ, rất tiết kiệm.
Cảm thấy có chút nóng, Tịch Du mở cửa xe ra, bị Cố Lẫm điều khiển đóng lại.
“Buổi tối trúng gió dễ bị cảm.”
Tịch Du “vâng” một tiếng, sau đó ngồi thẳng người, hai tay chống cằm nhìn cảnh đêm lấp lánh ánh đèn ngũ sắc ngoài cửa sổ.
Lạch cạch, Tịch Du buồn chán lại có chút buồn ngủ, trực tiếp tựa đầu vào cửa sổ xe. Thủy tinh rất cứng, cậu ôm đầu kêu đau liên tục.
“Hạ lưng ghế xuống ngủ một chút đi.”
Tịch Du lắc đầu, cố đẩy mạnh tinh thần, “Không sao, dù gì cũng sắp về đến nhà rồi.”
Hai người vừa mới vào cửa, Tịch Du đột nhiên vỗ đầu, bất ngờ nói: “Em quên mất hôm nay phát kịch!”
Cố Lẫm đóng cửa, lấy ngón trỏ di di trước mũi mình, ho khan một tiếng, bảo: “Anh cũng quên.”
Tịch Du lập tức hướng về phía phòng, mở máy tính, mở trang cuối của bài post dài dã man.
Một giờ trước đã phát rồi.
L: Quên mất đêm nay phát kịch QAQ Tổ kịch cực khổ rồi.
Trang trí – Du lai du khứ: Cam ngọt, tôi đã tới!
Chuẩn Đạo Biên Hậu – Cam ngọt: Ai nha~, Du cao quý đã tới rồi.
Thấy Cam ngọt kỳ quái như vậy, Tịch Du lập tức lấy lòng.
Trang trí – Du lai du khứ: Hôm nay mời Cổ Ý đi ăn, tôi quên mất chuyện phát kịch, xin lỗi mà.
Chuẩn Đạo Biên Hậu – Cam ngọt: Làm nũng cũng vô dụng ╭(╯^╰)╮ Bữa cơm của tôi còn chưa thấy mời.
Hoàng Phủ Quân – Cổ Ý: Quả Cam = =
Chuẩn Đạo Biên Hậu – Cam ngọt: Khụ khụ, Du Du, tôi đương nhiên không ngại, nhưng mà cậu nên qua bài post nhìn trước một phát, rất hung tàn đó, chuẩn bị sẵn sàng đi ( ̄ー ̄)
Trang trí – Du lai du khứ: Meo.
Tịch Du nửa tin nửa ngờ mở bài post ra xem, rốt cuộc cũng hiểu được điều hung tàn mà Cam ngọt nói là chuyện gì.
Liên tục một đống n câu “Trang trí đại nhân cầu poster full không che QUQ” chi chít chiếm lâu, Tịch Du may mắn mình không bị chứng sợ đông đúc.
Tịch Du nhìn lướt qua màn hình, không có file PSD của poster phiên ngoại, rõ ràng cậu nhớ mình đã lưu lại, đó là thói quen từ trước tới nay của cậu. Nhưng lần này không có, Tịch Du đoán chắc mình đã quên lưu.
Trang trí – Du lai du khứ: Làm sao bây giờ QAQ Tôi quên không lưu file PSD.
Tuy có thể chỉnh sửa trên poster, nhưng hình ảnh sẽ bị mất tự nhiên.
Chuẩn Đạo Biên Hậu – Cam ngọt: Cổ Ý, cậu mau dạy dỗ tiểu thụ nhà cậu đi, quá nghiêm túc rồi đó! Rất dễ bị bắt nạt đó!
Cố Lẫm đứng ở phía sau Du Du xem cậu chat, đột nhiên vươn tay. Tịch Du cho rằng anh muốn nhìn xem Cam ngọt nhắc mình cái gì, nhưng hóa ra Cố Lẫm đeo một sợi dây chuyền lên cổ cậu.
Sai rồi, là dây chuyên có xuyên qua một cái nhẫn.
“Anh Cố Lẫm, đây là cái gì?” Tịch Du vuốt lên chiếc nhẫn lành lạnh, không hiểu sao Cố Lẫm đột nhiên tặng cậu cái này.
Đeo dây chuyền giúp cậu xong, Cố Lẫm nắm tay Tịch Du thử đeo nhẫn vào ngón áp út của cậu. Được đó, rất vừa vặn.
Buông tay ra, Cố Lẫm mới nói: “Ngay cả sinh nhật của mình cũng quên sao?”
“A?” Tịch Du giống như lọt vào sương mù, mở lịch trên máy tính ra xem ngày. “Thật đúng là sinh nhật của em!” Trước đây sẽ có anh trai nhắc nhở cậu, Tịch Du cũng lười tính toán xem hôm nào là sinh nhật mình, vậy nên rất dễ quên.
Tịch Du nắm lấy nhẫn, ngầm hiểu: “Vậy đây là quà sinh nhật của em rồi.”
Cố Lẫm gật đầu.
“Hóa ra chọn ngày hôm nay ra ngoài ăn, kỳ thực là định ăn mừng sinh nhật của em sao?”
Cố Lẫm lại gật đầu.
Tịch Du sung sướng nhận quà, còn chưa kịp nói lời cảm ơn đã cấp tốc gửi lên nhóm một tiếng.
Trang trí – Du lai du khứ: Hôm nay là sinh nhật tôi đó!!! Không ngờ lại quên.
Chuẩn Đạo Biên Hậu – Cam ngọt: Không có quá = =
Trang trí – Du lai du khứ: Biết anh keo kiệt rồi.
Lăng Khuynh – Sơ Tử: Du Du sinh nhật vui vẻ bánh gato
Trang trí – Du lai du khứ: Cảm ơn.
Trang trí – Du lai du khứ: Tôi quyết định vẽ lại bức poster rồi, hôm nay là sinh nhật tôi, coi như tặng quà cho fan.
Chuẩn Đạo Biên Hậu – Cam ngọt: Đứa nhỏ này, sinh nhật không phải để fan tặng cậu sao (╯‵□′)╯︵┻━┻
Trang trí – Du lai du khứ: Như nhau mà.
Vì thế Tịch Du đăng lên cả bài post và weibo.
Du lai du khứ: Hôm nay là sinh nhật tôi (^w^) Poster vừa rồi không lưu lại nên không sửa được, nhưng mà tôi có thể vẽ một bức khác cho mọi người. Hôm nay đã muộn, mai sẽ vẽ, nội dung thì có thể tham khảo ý kiến của các bạn nha.
YY: Trước chúc Du Du sinh nhật vui vẻ, mong cậu vẽ tư thế doggy!
YY: Vẽ tranh ấy ấy đi.
YY: Du Du sinh nhật vui vẻ, mở ca hội đi.
YY: Hợp xướng một bài với đại thần đi.
YY: Có thể cầu ảnh không?
…
Càng về sau chủ đề càng trôi xa, chưa từng quay về ý kiến vẽ tranh mà Tịch Du hỏi.
Tư thế doggy? Tịch Du chỉ biết tư thế cưỡi ngựa, vì vậy thuận miệng hỏi Cố Lẫm: “Anh Cố Lẫm, anh biết tư thế doggy là gì không?”
Cố Lẫm nhướng mày, khóe miệng quyến rũ nở nụ cười tà khí mê hoặc, nói: “Động tác này không thích hợp với em.”
Tịch Du không cảm thụ được ẩn ý phía sau lời của Cố Lẫm. Tức anh không chịu nói rõ ràng cho mình, Tịch Du tự lên baidu tìm, tìm xong mới tỉnh ngộ. Sao mình có thể tùy tiện hỏi anh Cố Lẫm về vấn đề này chứ?
Nhưng mà anh ấy nói cũng không sai, động tác này đúng là cậu không làm được…