Tỉnh dậy thấy bản thân mình đang tựa vào vai Dark ngủ cảm thấy hơi ngượng một chút. Băng tuyết Linh quan sát xung quanh.
Hôm qua vì là buổi tối nên cô và Dark không nhìn rõ đường đành phải nghỉ lại trong rừng qua đêm. Nhìn xung quanh toàn là cây với cây cùng sương mù dày đặc Băng Tuyết Linh cũng khẽ nhíu mày vì sương mù dày thế thì tìm đường rất khó thậm chí bây giờ chân cô đang bị thương nặng mà thậm chí bây giờ Dark đã xuống sức rất nhiều nếu bây giờ cô đi vs hắn sẽ làm chậm tiến độ thậm chí là một gánh nặng lón cho hắn.
Suy đi tính lại vẫn chẳng có cách nào cũng chẳng biết phải làm gì để vẹn cả đôi đường. Đang suy ngẫm thì không biết từ lúc nào Dark đã tỉnh dậy đứng sau lưng cô. Hắn biết những điều lo lắng của cô và chính bản thân hắn không biết có thể thoát ra khỏi khu rừng rộng lớn này không. Thật sự rất đau đầu...
" Tuyết Linh! Cô ở lại đây một chút tôi đi quan sát xung quanh một chút " Dark nói với Băng Tuyết Linh thấy cô gật đầu một chút rồi đi
Nhìn xung quanh Dark cũng cảm thấy hơi nản bởi vì xung quanh toàn bộ đều là cây vs sương mù đường đi không thể phân biệt được phương hướng. Thở dài một hơi hắn cảm thấy bản thân thật vô dụng vào lúc này.
Đang chán nản đi xung quanh thì Dark bỗng dừng lại. Hắn cảm thấy có một luồng khí nguy hiểm đang tiến về phía hắn, thậm chí rất đông người đang hướng về phía hắn. Bản thân là một siêu trộm hắn không bao giờ nghi ngờ trực giác của bản thân. Tất cả cả các giác quan của Dark trở nên nhạy bén hơn bao giờ hết. Chạy thật nhanh về phía Băng Tuyết Linh bởi vì hắn cảm giấc được luồng khí nguy hiên này nhắm vào cô và hắn. Hắn phải đưa cô ra khỏi đây ngay lập tức
Băng Tuyết Linh đang ngồi tựa vào gốc cây nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng động nhìn lên thì thấy Dark đag chạy về phía cô cả người đều là mồ hôi. Cô cũng không phải kẻ ngu chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó mới khiến Dark trở nên như vậy
" Không có thời gian giải thích chúng ta phải đi mau " Dark lập tức cõng Băng Tuyết Linh chạu sâu vào rừng. Dark bây giờ duy trì với một tốc độ rất nhanh giống như Băng Tuyết Linh ở trên lưng hắn nhẹ giống như lông hồng vậy
Ở trên lưng Dark, Băng Tuyết linh cũng cảm thấy lo lắng. Nhưng chân cô hieejntaji đang bị thương không làm gì đc đành phải ôm thật chặt Dark. Hiện tại một nỗi sợ không tên ập vào tim cô.
Còn Dark!? Hắn đang cố hết sức để chạy, bởi vì hiện tại luồng khí nguy hiểm đó đang hưléng về phía bọn họ càng ngày càng đậm. Hắn phải ra khỏi đây! Thoát khỏi luồng khí nguy hiểm này... Hơn hết hắn phải bảo vệ cô!!!