-Yaaa, mấy giờ rồi nhỉ?_Nó vươn vai rồi nhìn lên đồng hộ Heloo kitty trên bàn-Chỉ mới h thôi à?Sao hôm nay tự dưng mình lại dậy sớm thế nhỉ?Hôm qua mình nhớ là đang ngồi chơi với thằng hâm đó ngoài biển rồi ngủ thiếp đi mà sao lại về được đây nhỉ?Haizz nhức đầu quá..._Nói rồi nó vào làm VSCN rồi xuống lầu kiếm đồ để lấp cái bụng đang đói meo của nó.Nó mặc chiếc váy màu xám hình Stick ở giữa,tóc để buông dài,dưới chân thì mang đôi dép bông Toronto.(Chị Mie đủ sỏ thích vậy nè)
Vừa đi xuống cầu thang thì nó nghe được cuộc trò chuyện
-Hahahah,lâu rồi không gặp cháu đấy Phong.Sao dậy sớm vậy?_Ông Bảo Minh cười cười vỗ vai hắn
-Vâng,con dậy sớm quen rồi_Hắn cười nhạt
-Nói chuyện với ba vợ như thế thì làm sao mà ba gả con Mie cho con được.hahaha_Ông Bảo Minh chọc hắn làm hắn đỏ cả mặt.
-Ơ ơ vâng ạ_(ây dồ sự lạnh lùng bình tĩnh đâu rồi anh,mới thấy ba vợ hù thế thôi mà đã mất bình tĩnh rồi)
-PAPA ĐẠI NHÂN SAO NGƯỜI LẠI DÁM BÁN CON GÁI NGƯỜI CHO CÁI ĐỨA VÔ CÔNG RỒI NGHỀ KHÔNG CÓ VIỆC LÀM VẬY HẢ???_Nó vừa hét vừa chạy bạch bạch xuống cầu thang (Vịt con đi cầu thang đấy)
Nhìn cái tướng nó đi xuống câu than mà hắn nhịn cười đến xanh cả mặt (làm gì mà như tác kè vậy anh)
-Mie à!Con nhìn lại con đi hả?Sao lại chưng cái bộ dạng đó đứng trước mặt chồng tương lai của con vậy hả?hahahah_Ông Minh nhìn nó âu yếm nói miệng thì cứ cười không khép lại được.
"Cái gì mà chồng tương lai thế này?Sao cái tên vô lại này mình chỉ mới gặp ngày hôm qua thôi mà sao lại lên chức CHỒNG TƯƠNG LAI CỦA MÌNH thế này? WÁT HÉP PỜN?"_Hàng ngàng câu hỏi bon chen vào đầu nó cuối cùng thì nó cũng chọn cách hỏi ba nó
-PAPA!SAO NGƯỜI LẠI CHO CÁI TÊN NÀY VÀO NHÀ CHỨ HẢ?LẠI CÒN CHỒNG TƯƠNG LAI GÌ NỮA CHỨ?_Nó nhõng nhẽo lay lay ba nó
-Ngủ qua đêm nữa chứ_Hắn chen vào
-HẢ???_Nó ngệch mặt ra_C..ái..g..ì..m..à..ng..ủ..q..ua..đ..êm_Nó lắp bắp nhìn ba nó chờ câu trả lời
-Thì hôm qua thằng Phong nó chở con về.Tình cảm lắm nha, con thì ôm Phong còn gục trên vai nó nữa,ôm cứng đến nỗi đến lúc về nhà rồi mà không chịu buông ra nữa á.Nhờ con ôm vậy mà nó có thể chở con về nhà mà không lo con bị rớt giữa đường á.hahahahah.Với lại lúc đó là nữa đêm rồi nên ta cũng phải cho nó ở lại để đền đáp chứ.Hahaha_Ông Minh nói rồi nhìn hắn nháy mắt
Sắc mặt của nó hiện giờ cực kỳ khó coi, cứ chuyển màu theo câu nói của papa nó.
-Cô nên cảm ơn tôi nữa chứ đừng nhìn tôi như thế_Hắn nói rồi nháy mắt với nó
-ANH IM ĐI_Nó nói rồi dậm chân đi lên lầu (Ây dô lúc nãy xuống thì đi kiểu con vịt bây giờ lên thì đi kiểu con voi rồi)
Bây giờ không lên thì ở dưới đó để cho hắn làm mất hết hình tượng mất.Hình tượng cô gái không bao giờ hám trai của nó đã tiêu tan chỉ vì trong lúc mơ mơ màng màng mà ôm hắn.
"ASIII,CÁI GÌ VẬY CHỨ CÁI TÊN CHẾT TIỆT ĐÓ CHO ĐẠI NHÂN ĂN BÙA MÊ THUỐC LÚ GÌ MÀ BÂY GIỜ CÒN BÊNH HẮN CHỨ.THẬT LÀ KHÔNG LẼ PHẠM BẢO ANH TA ĐÂY PHẢI CHỊU THUA CÁI TÊN VÔ LẠI ĐÓ"_Nó nói rồi trong đầu hiện ra vô vàn kế hoạch để trả thù hắn miệng thì cứ cười cừoi
Cốc
-Yaaaa,cái tên nào mới sáng sớm mà cốc đầu ta vậy hả?_Nó quát vừa quay mặt lui thì nguyên khuôn mặt hắn đập vào mắt làm nó ngẩng người ra trong giây lát
-Tôi biết tôi đẹp trai rồi cô không cần phải nhìn tôi đến ngớ người như thế._Hắn nhìn nó
-Xê ra xê ra làm cái gì mà đứng sát thế hả?_Nó đẩy hắn ra_Ai cho anh vào đây vậy hả?Tôi đã cho anh chưa?_Nó chống nạnh hỏi hắn
-Tôi bảo con rể lên gọi cô xuống ăn sáng đấy thưa tiểu thư_Phu nhân Mai Anh chêm vào
-Bác gái/Mama_Đồng thanh
-Xuống ăn sáng đi con rể?Để ta nói chuyện với nó giúp con_Phu nhân Mai Anh đẩy đẩy hắn xuống lầu không quên nháy mắt với hắn
-Phong!Hai mẹ con nó đâu rồi?_Đại nhân Bảo Minh hỏi hắn khi thấy hắn xuống mình
-Bác gái và Bảo Anh đang nói chuyện trên lầu bảo con xuống ăn sáng trước_Hắn trả lời
-Ừa ừa vậy thì ngồi xuống ăn đi_Đại nhân Minh kéo tay hắn ngồi xuống ghế bên cạnh ông
----------------------
-Mama à! Sao ngừoi cứ mở miệng ra là con rể Phong này con rể Phong nọ vậy hả???Sao cứ bênh cho cái tên vô lại đó vậy chứ, người bênh con này,con là con người mà!_Nó nhõng nhẽo
-Thôi ngay đi cái chiêu "Nhõng nhẽo girl" này chỉ áp dụng được với ba cô thôi chứ tôi không măc bẫy được đâu_Phu nhân Mai Anh lên giọng
Với cái chiêu này bà đã quá lờn rồi.hâhhahah
"Gừng càng già càng cay thật là.."_Nó nghĩ
-Thôi được rồi vậy người muốn nói chuyện gì với con?_Nó nghiêm mặt
-Thả lỏng đi bây bê, ta chỉ muốn hỏi con là tại sao con lại con đc con trai của ông Trần Bảo Hoàng vậy hả?_Bà Mai Anh háo hứng đợi câu trả lời của nó
-Mama..
-Hở..
-Mama à?..
-Hả...
-Con rể của mama á...
-Sao nào sao nào...
-Là á...
-Nói nhanh lên đi..
-Là á...OAN GIA CỦA CON ĐẤY.._Nói xong nó liền chạy bén vào phòng VS
-CÁI CON NHỎ KIA.CON RA ĐÂY CHO TA, SAO CON DÁM LỪA TA HẢ??RA ĐÂY MAUUUU_Bà Mai Anh cứ đấm đấm đá đá vào cửa
-HÂHHAHA.MAMA PHU NHÂN À?NGỪOI SAO LẠI KHINH THƯỜNG CON GÁI NGƯỜI VẬY HẢ?_Nó vừa nói vừa cười
"Hahahah,gừng càng già càng cay nhưng cũng đâu có cấm là gừng non không được cay đâu"_Nó vỗ ngược tự đắc
-Mama à! Người đừng phí sức nữa.._Không nghe thấy tiến trả lời tưởng mama nó đi xuống rồi nó liền mở cửa lò đầu ra thì..
-AAAAAAAA.ĐAU ĐAU CON.RÁCH RÁCH TAY CON NÀY MAMA?_Nó nước mắt lưng tròng la hét
-Nhóc con giỏi lắm dám lừa cả phu nhân Mai Anh ta!!!.Giỏi giỏi lắm?_Phu nhân Mai Anh kéo tai hắn
-PHU NHÂN CON BIẾT LỖI RỒI XIN PHU NHÂN THA LỖI CHO CON.CON HỨA SẼ KHÔNG LỪA PHU NHÂN NỮA_Nó mếu máo năn nỉ
-NẰM XUỐNGGGG._Phu nhân Mai Anh nghiêm nghị nói chỉ xuống giường nó tay cầm chổi lông gà
-MAMA À CON XIN LỖI CON BIẾT LỖI RỒI_Nó khóc nước mắt tèm lem cả mặt (Ơ ơ cái chị này bao năm trên giang hồ cái gì không sợ mà lại bị khuất phục trước lông gà gia truyền này sao?)
--------------------------------------
-Hai mẹ con nhà nó có chuyện gì thế nhỉ?Để ta lên xem sao_Ông Minh toan đứng dậy đi lên xem tình hình như thế nào thì hắn ngăn lại
-Để con lên cho bác cứ ngồi đây chơi đi_Hắn nói
-Nhưng mà ta nghe con bé Mie nó khóc_Ông chạnh lòng
-Để con lên.Đảm bảo con gái bác vui vẻ đi xuống_Hắn nói rồi đi thẳng lên phòng nó
---------------------------------------
Chổi lông gà chuẩn bị tiếp xuống mông nó thì....
-Bác gái! Có chuyện gì vậy ạ?_Hắn vừa mờ mắt ra thì thấy nó đang nằm trên giường nước mắt nước mũi hoà chung dòng làm hắn có chút chạnh lòng
-Con nhỏ này dám lừa bác?_Bà Mai Anh nháy nháy mắt với hắn (từ từ cả lé bác ơi)
Hắn cũng hiểu được ý Bà muốn hắn làm nên....
-Thôi Mie còn nhỏ chưa hiểu chuyện bác bỏ qua cho em ấy._Hắn chạy tới để cho nó nấp sau lưng
-Thôi được rồi lần này nhờ có con rể Phong nên ta bỏ qua cho con_Nói rồi bà đi xuống lầu tránh chỗ cho đứa nhỏ nói chuyện (Haizz, gừng già vẫn cay hơn gừng non nhiều)
-Nín đi đừng khóc nữa_Hắn lau nước mắt cho nó.
-Hức...hức...cảm..ơn_Nó vừa thút thít vừa cảm ơn hắn
-Đói chưa tôi đưa cô đi ăn sáng_Hắn hỏi
Nó gật đầu
-Vào rửa mặt rồi thay đồng phục đi.Tôi đợi dưới lầu_Hắn đẩy nó vào trong phòng VS rồi xuống lầu đợi nó
"Sao hôm nay anh ta tốt vậy nhỉ? Ọt ọt ọt.Thôi đi ăn đã rồi tính sau"_Nó vừa ngắm nghía trong gương vừa nghĩ
------------------------------------------
-Cảm ơn bác trai,bác gái_Hắn cúi đầu cảm ơn ông bà
-Không có gì .hahahah._Bà Mai Anh quơ quơ tay
-Bà này có cần phải doạ con bé đến nỗi khóc bù lu bù loa vậy không hả?_Ông Minh trách móc
-Có gì đau quan trọng là kết quả là được rồi.Chuyện còn lại phải dựa vào con đấy_Bà Mai Anh vỗ vai hắn
-Vâng_Hắn cười
-Này!Đi thôi_Nó gọi hắn_Chào ba chào mẹ con đi_Nó gầm mặt
-Ừa.Chào bác con đưa Mie đi ăn_Hắn chào ông bà rồi kéo tay hắn ra xe
--------------------------
-Haahaha tôi thích thằng rễ này rồi đấy ông ạ!_Bà M.Anh thoả mãn cười
-Thằng nhóc này giống ba hắn như tạc từ khuôn_Ông Minh
-Đúng vậy đúng vậy.Rất đẹp trai á_Bà M.Anh cười cười
« Chương sauChương tiếp »
Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ đến ký tự. Số kí tự:
Họ tên Email + = Website đọc truyện online sưu tầm và cập nhật liên tục các truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện đô thị từ nhiều nguồn khác nhau trên mạng.Mời bạn đọc và ủng hộ website bằng cách giới thiệu đến bạn bè, chúc bạn có những giây phút đọc truyện thư giãn thật bổ ích. Google - Publisher
Tạp chí Ô Tô - Xe Máy hàng đầu việt nam