Này Oan Gia!! Tôi Không Bị Ngốc

chương 11: 11: lần đầu đến công ty

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng hôm sau nó dậy khá là sớm, nhưng nó vẫn xuống sau Kai một bước:

- Anh hai! Anh dậy sớm vậy sao? Nó hỏi

- Anh quen giấc rồi, ngày nào anh cũng dậy giờ này cả, với lại giờ có tụi em nên anh phải dậy lo bữa sáng cho bọn em nữa chứ! Anh cười nói

- Vậy xem ra tụi em phiền anh quá hả? Nó nói giọng hờn dỗi

- Ừ phiền thật đấy! Nên hãy mau kiếm người nào đó hốt bọn em đi hộ anh đi! Kai tiếp tục trêu chọc nó

- Anh haiii..!! Nó ngượng chín mặt, vờ hờn dỗi chạy lên lầu đánh răng rửa mặt cho đỡ quê.

Nói thật thì gần nồi bánh chưng nó chưa yêu ai cả.

Không phải là không có đối tượng mà là đối tượng nào cũng không vừa được mắt nó, mặc dù thời gian đi học nó có không ít fan nam ở trường, danh tiếng tiểu thư đài cát sở hữu nhan sắc yêu kiều diễm lệ của nó không ai là không ngưỡng mộ! Nhưng nó chẳng rung động được với ai cả, cũng may ba mẹ nó đều không thúc ép nó vấn đề này, chỉ trong cậy vào duyên phận thôi!

Nó đánh răng rửa mặt thay đồ xong đi xuống lầu thì Gin và Xu cũng đã xuống ngồi sẵn đợi nó.

Bốn người cùng ăn sáng:

- Hôm nay hai cậu đến công ty với tớ nhé? Đang ăn thì nó nói

- Sao thế? Công ty có chuyện gì à? Xu thắc mắc vì nó rất hiếm khi xuất hiện ở những nơi như công ty nhà nó trừ khi có việc cần.

- Không có gì! Tớ muốn đến khảo sát chút thôi! Nó đáp

- À thế thì đi thôi! Xu vui vẻ đáp

Kai nghe vậy thì chỉ im lặng không nói gì, anh vốn dĩ không hề muốn nhúng tay vào chuyện kinh doanh của gia đình.

Không phải vì anh không thương và lo cho gia đình nhưng anh giận ba anh! Trong mắt Kai ba anh không xứng đáng làm chồng làm cha! Bởi vì mẹ anh cũng là mẹ của nó, bà vì khó sinh nó ra mà đã qua đời! Nỗi đau đó với anh còn chưa nguôi...vậy mà ngay sau đó không lâu ba anh đã đưa người phụ nữ khác về và bắt anh gọi bằng mẹ!! Bà ta có tư cách gì mà thay thế mẹ anh? Có tư cách gì bảo anh gọi là mẹ trong khi bà ta không hề sinh ra anh và nó?

Từ đó anh đã không ít lần chống đối ba mình, mặc dù người mẹ kế ấy không hề có ác ý gì với anh và nó cả.

Nhưng anh vẫn không thể chấp nhận được việc mẹ anh vì vất vả sinh con cho ba anh mà qua đời chưa được bao lâu thì ba đã có người khác! Ba anh cũng không giải thích, ông chỉ nói "rồi một ngày con sẽ hiểu!" Anh giận ba! Rất giận! Nên anh đã từ chối quyền kế thừa gia sản và cai quản công ty! Cũng từ chối di dời sang Mỹ để sinh sống cùng gia đình và phát triển sự nghiệp.

Và anh cũng chấp nhận việc rời xa nó bao nhiêu năm nay, đứa em gái tội nghiệp của anh...Nó còn chưa được gặp mặt mẹ ruột của mình lần nào! Sau này lại còn xa cách anh, ba mẹ thì chỉ lo chuyện công việc rồi công ty, nó chỉ mới mấy tuổi đầu đã phải tự học cách chơi một mình, đi học một mình, có việc gì cũng giải quyết một mình, đau đớn chỗ nào cũng tự mình nó ôm lấy! Để đến bây giờ nó đã trở thành một cô gái sắt đá, lạnh lùng và chai sạn đến thế nào mới đứng được ở vị trí bang chủ của một bang lừng lẫy và hùng mạnh đến như vậy...Có phải là anh đã ích kỉ quá rồi không? Anh đã cứng đầu bỏ lại hết! Để bây giờ mọi thứ đều phải do nó gánh lấy! Vậy mà nó vẫn đối với anh không chút gì giận dỗi, lại còn ngoan ngoãn nghe lời anh đủ thứ.

Nó yêu thương anh như vậy, mà anh lại chẳng hề nghĩ cho nó! Anh thật sự có lỗi với nó rất nhiều, nhưng tiếc là..anh vẫn chưa thể bỏ qua những ấm ức ấy được! Nghĩ rồi Kai dặn người chuẩn bị xe cho nó, vì là đi cả ba nên anh đã đặc biệt chuẩn bị con Maybach màu đen bóng loáng đời mới nhất cho bọn nó.

Ăn xong tụi nó thay đồ rồi ngoan ngoãn lái xe đến công ty, đến nơi xe dừng lại trước cổng lớn rồi tụi nó xuống xe bước vào.

Đến đại sảnh, nó bước thẳng đến quầy lễ tân.

Đứng ở quầy là một cô gái khá xinh xắn, nhưng ánh mắt có phần xoi xét và khinh thường ngay từ khi tụi nó bước vào:

- Cho hỏi phòng của chủ tịch ở lầu mấy? Nó lại gần và hỏi

- Này các em! Ở đây không có tuyển thực tập sinh, các em vui lòng tìm công ty khác nhé! Cô gái ở quầy lễ tân đáp tỏ vẻ khinh thường khi nghe mấy đứa nhóc mà lại dám hỏi phòng của chủ tịch.

- Bọn tôi không đến để phỏng vấn! Bọn tôi cần được gặp chủ tịch của công ty này! Xu bước lên vì khá gai mắt cô gái này.

- Chị đã nói rồi! Chủ tịch không phải là người mà ai muốn gặp cũng được! Các em là thực tập sinh thì nên biết điều một chút! Cô gái kia đáp ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét.

Nó không nói gì, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô gái kia rồi móc điện thoại ra bấm một dãy số và nhấn nút gọi, chưa đến giây đầu bên kia đã có người trả lời:

"Dạ alo tôi nghe thưa tiểu thư!"

- Đại sảnh! Xuống đây! Nó lạnh giọng nói rồi cúp máy..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio