Đến nơi,nó đứng trước cửa nhà của hắn,đập vào mắt nó là một tòa dinh thự sa hoa lộng lẫy không khác gì lâu đài,cũng có thể nói là hơn lâu đài luôn chứ.
Nói sơ qua về dinh thự của hắn:Được thiết kế bởi kiểu cách Châu Âu,chủ đạo là gam màu trắng.Bên phải là hồ bơi,hoa viên,nơi ngoài trời chiếm diện tích khá lớn,bên trái là tòa nhà soạn.Còn bên trong(hơi khó nói vì quá nhiều,quá đẹp,quá sang nói chung là rất tuyệt!)
Cánh cửa mở ra,trước mặt nó là hàng hầu đứng cúi chào,nó cũng ngượng chào lại.Bà quản gia ra dẫn nó:
-Chào cô,mời cô đi theo tôi
-Vâng!-Nó bước lên cầu thang,theo sát bà quản gia.Cầu thang rất dài,nó phải đi mấy phút mới tới phòng hắn.
Mở cửa ra,Oa~căn phòng thật đẹp và rộng nha.Hai bên tường là những họa tiết cổ điển,trang nhã.Bên phải là một dàn sách có vẻ quý hiếm,bên trái là bộ bàn ghế đắt đỏ,xung quanh còn rất nhiều đồ vật có giá trị khác.Nhưng cũng đối diện với nó là một nam thần.Mái tóc hắn đen được chải chuốt gọn gàng,đôi mắt sâu thẳm khiến người ta như bị hút vào.Sóng mũi cao.Đôi môi mỏng mím chặt,hơi gợn ra một đường cong quyến rũ,phải nói là đẹp đến mê người.Từng đường cong trên khuôn mặt của hắn làm cho người ta không còn đường sống luôn ấy chứ.
Nó ngẩn người ra nhìn,hắn quay ghế lại thấy nó như vậy,hắn nói:
-Mẫu người của tôi không phải là cô đâu nên đừng có mơ tưởng
nghe hắn nói như vậy nó mới ngậy lại
-Cô ngồi xuống đi,chắc cô cũng đã biết gia đình cô nợ tôi bao nhiêu rồi chứ?
-Gia đình tôi nợ mẹ anh chứ đâu có nợ anh
-Tôi hay mẹ tôi đều vậy
Ngừng một chút hắn đưa ra một tệp giấy:
-Gì đây?
-Vì cô đã chấp nhận làm người hầu riêng cho tôi nên bắt buộc phải kí hợp đồng
-Hả,gì chứ,tôi chấp nhận làm người hầu cho anh là quá lắm rồi,giờ anh còn muốn cướp đi quyền tự do của tôi ư,tôi không kí.
-Có kí hay không?
-Không
-Vậy cô trả hết số tiền cô nợ tôi đi
-Từ từ chứ,tôi sẽ trả hết mà
-Tôi cho cô tiếng để trả hết nợ
-Gì sao anh...anh...
-Chỉ còn cách thôi kí hay không kí?bg-ssp-{height:px}
-Anh nhớ cái mặt lúc này của anh đó,được tôi kí
-Tốt,luật sư
Hắn nói xong ngay lúc đó khoảng người bước vào:
-Hàn tổng cậu nhờ tôi gì à?
-Ông làm chứng cho tôi
-Gì có cần phải quá vậy không chỉ là bản hợp đồng thôi mà
-Tôi không làm như vậy lỡ cô trốn thì sao
Nó nhìn sơ qua bản hợp đồng:
-Hả,những gì thuộc về bên A bên B được toàn quyền sử dụng kể cả thân thể,lại còn bên B nói gì bên A cũng phải làm theo,...
-Không hỏi,không thắc mắc,kí nhanh
Nó bực dọc kí
-Xong rồi đó
-Quản gia Hàn,đưa người này đi thay đồ,tiện thể cho cô ta biết quy định của nhà này.
Trong căn phòng hoa lệ ở một căn biệt thự,cô gái có mái tóc đỏ nổi bật kèm theo đó là chiếc váy bó sát màu đen đẹp quyến rũ mang theo một vẻ lẳng lơ,diêm dúa.
-Ba đã chuẩn bị ổn thỏa mọi thứ rồi chứ?-Cô gái lên tiếng
-Ừ!Bây giờ mọi thứ có thuộc về chúng ta hay không đều phải dựa vào con đó.Đừng khiến ta phải thất vọng!-Đáp lại lời cô gái là một người đàn ông tuổi trung niên vẻ mặt nghiêm túc không thể xúc phạm.Hiển nhiên ông ta chính là ba của cô gái đó.
-Ba cứ yên tâm đi,con là ai chứ?Con là Mạc Thiên Di con gái độc nhất vô nhị của ba,dĩ nhiên con cũng là người duy nhất thừa hưởng sự thông minh không ai bằng của ba.Trên đời này không có thứ gì là con không làm được cả.Ba thấy có đúng không?-Mạc Thiên Di tự cao nói(Bà này tự luyến thấy ghê luôn!)
-Tốt lắm con gái,không uổng công ta đặt niềm tin vào con
-Vâng!-Mạc Thiên Di nở nụ cười nham hiểm nói
(CÓ GÌ MONG MỌI NGƯỜI GÓP Ý NHÉ,CÁC ĐỘC GIẢ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ ^ ^!)