Chán thật,học mấy quy tắc này không hiểu gì hết,đúng là củ chuối mà,không biết tổ tiên nhà mình có mắc nợ gì hắn ta hay không,mà cứ gây sự với mình hoài
Đang đi thì có một bóng đen chạy ngang qua va phải nó
-Ui za,này anh kia bộ mắt anh đi du lịch hay sao vậy,đau chết đi được-Nó tức giận nói
Thấy vậy người kia quay lại,đỡ nó dậy
-Có sao không cô bé,cho anh xin lỗi nhé!
-Té như vậy không sao mới....HẢ ĐỒNG VỆ TRẠCH-
-Ủa,Hàn Nhược Hy
Đồng Vệ Trạch là đàn anh của nó thời trung học,anh rất dịu dàng ấm áp,đẹp trai,học giỏi.Luôn là người giúp đỡ,chia sẻ với nó nên tính cách của nó anh hiểu rõ,cũng có thể nói là chịu đựng được cái tính trẻ con nghịch ngợm của nó.Nhưng mà hình như lúc ấy anh phải đi sang Mĩ du học để về tiếp quản tập đoàn ba nên suốt thời gian đó nó không gặp lại anh nữa.
-Sao anh lại ở đây?
-Anh là học sinh mới
-Em học lớp A,còn anh?
-Anh học lớp A,nãy giờ anh tìm mãi không thấy
-Để em chỉ cho,em biết
-Cảm ơn em,để đáp trả anh mời em đi chơi,được không?
-Hời,anh mà mời thì làm sao em từ chối được,đi
-OK,chiều nay anh ghé đón em
-Được
RENG...RENG...RENG
Giờ ra chơi,nó bị Tiểu Mi kéo một một mạch xuống căn tin
-Người vừa nãy đi với mày là ai?
-Người nào?
-Mày ngu thiệt hay giả ngu zợ,thì cái anh đẹp trai đi chung với mày í
-À,Đồng Vệ Trạch ấy hả,anh ấy là đàn anh của tao thời trung học được chưa
-Zậy hả,không ngờ mày có đàn anh đẹp trai như vậy đó,giới thiệu cho tao đi,thuộc dạng ế bền vững luôn nè-Mi buồn nói
-Biết bao nhiêu người tỏ tình với mày mà mày toàn từ chối,ế đúng rồi
Mi liếc nó một cái,cúi mặt xuống tiếp tục ănbg-ssp-{height:px}
Bỗng chuông điện thoại nó reo lên
-ALô
-Em lên phòng gặp tôi một chút-Ở đầu dây bên một giọng con trai lạnh như băng lên tiếng(T/g:Mình thay đổi cách xưng hô nha!)
-Ai vậy?
-Mới có một ngày mà em quên rồi sao?
-Quên ai?
-Em,được lắm,là tôi Hàn Tử Phong,CẬU-CHỦ-CỦA-EM
PHỤT
Nghe xong,nó giáng lên Mi một bộ mặt đầy nước
-Mày dám....-Nó bịt miệng Mi lại ra hiệu im lặng
-À,tôi lên ngay
Cúp máy xong,nó thở dài một tiếng
-Mi à,tao có chuyện gấp,tao đi đây,trả tiền hộ tao,tiện thể ăn hết luôn đi,XIN LỖI,CẢM ƠN,BÁI BAI
Nói xong nó chạy đi mất để lại cho Mi một đống thức ăn
TẠI PHÒNG HỘI TRƯỞNG
Bình tĩnh,bình tĩnh,hít vô thở ra,hít ra thở vô,vào thôi
Nó mở cửa bước vào
Thấy hắn đang ngồi trên bàn với xấp giấy tờ
-Anh gọi tôi có việc gì
Nghe nó nói,nhưng mắt hằn vẫn đang chú tâm vô đống tài liệu
-Lại đây
-Nhưng để làm gì?
-Cấm cãi
Nó bước lại chầm chậm,mặt không ngừng cúi xuống
--------------------------HẾT