Sáng hôm sau
- A - nó vươn vai
" Reng.....reng.....reng "
Chuông điện thoại nó vang lên
- Alo - nó nói
- Băng hả sao hôm qua em ko về nhà - Lâm hỏi trong giọng nói có phần lo lắng
- Hôm qua phải sử lí nhiều tài liệu nên em ngủ quên ở công ty luôn - Nó cười nói
-THế hả đã ăn gì chưa - Lâm hỏi
- Em ăn rồi anh đừng lo - nó nói
- Ừ vậy thôi nhé - Lâm nói rồi cúp máy
- Haizzzz thứ kí Kim - nó gọi
- Dạ thưa chủ tịch - Thư kí Kim nói
- Mang cho tôi tách cafe - nó nói
- Nhưng thưa chủ tịch ngài vẫn chưa......
- Ko sao cứ mang vào đi hoặc anh mua thêm cho tôi ít bénh mì là đc - nó nói
- Vâng thưa chủ tịch - Thư kí Kim nói rồi đi luôn
- Alo thư kí Trần à, mang cho tôi thông tin về các công ty của Nhật Gia - nó nói
- Vâng thưa chủ tịch - Thư kí Trần nói
"Reng...Reng...Reng "
Chuông đt vang lên
- Alo - nó nghe máy
- Thưa chủ tịch, chủ tịc công ty Nhật Gia muốn gặp ngài - nhân viên nữ nói với nó
- Vậy ư bảo tôi có việc bận ko thể gặp đc - nó nói
- Nhưng chủ tịch Nhật Gia nói sẽ đợi cho tới khi chủ tịch hết bận thì mới thôi - cô nhân viên nữ khó sử nói
- Vậy cứ để anh ta đợi, chán rồi sẽ đi thôi ấy mà - nó nói xong rồi cúp máy luôn
Tới Chiều, đã tan làm nó đi xuống khu để xe lấy xe của nó
- Em hệt bận rồi à - tiếng của người đàn ôn vang lên
- Tôi tưởng anh đã về rồi - nó nhìn đồng hồ rồi nhìn người đàn ông quen thuộc ko ai khác là hắn
- Anh đợi em mà - Hắn nhìn nó đầy vẻ yêu thương
- Rất tiếc tôi ko muốn gặp anh - nó nói rồi đi vào trong xe
- Đợi đã - hắn nắm đc tay nó trước khi nó bước vào xe
- Cho anh chút thời gian có đc ko - hắn nói
- Đc rồi nếu ko mất thời gian tôi có hẹn với anh Phong - nó nhìn đồng hồ rồi nói
Tại quán trà gần công ty nó
- Em và Phong có quan hệ gì vậy - Hắn hỏi
- Liên quan tới anh à - nó lạnh lùng nói
- Hãy trả lời anh đi - hắn nói
- Ko muốn, anh nói chuyện chính đi hẹn tôi là có chuyện gì - Nó hỏi
- Uk.........Em có thể tha thứ.........cho............tôi ko - hắn hỏi
- Tha thứ - nó cười khinh bỉ nhìn hắn
- Uk - hắn nhìn nó vẻ trong lòng đau nhói
- Vậy hãy trả lại mẹ cho tôi đi - nó cười nhạt nói
- Chuyện đó anh rất tiếc - Hắn nói
- vậy thì đừng mơ tưởng nhiều - nó rồi đứng lên
- Tại sao vậy - hắn hỏi
- Đừng hỏi tại sao bởi vì tất cả đã kết thúc rồi giờ chúng ta ko có quan hệ gì nữa chỉ là người dưng nước lã mong anh đừng tìm tôi nữa - nó nói rồi bước ra
- Mặc dù vậy nhưng tôi vẫn rất yêu em muốn ở bên em đến hết cuộc đời - hắn nói nhưng tiếc rằng nó ko nghe đc nhwung lời này
Tại quán cafe
- Anh Phong - nó gọi Phong
- ừ em đến sớm thế - Phong nói
- Sao sớm bằng anh đc - nó cười nói
- Có chuyện gì à - Phong hỏi
- Ko có gì chỉ là nhiều công việc quá thôi - Nó cười gượng
- Vậy ư - Phong cười
Cuộc trò chuyện diễn ra khá vui vẻ, tình cảm của Phong dành cho nó vần ko phai nhoà mà còn sâu đậm hơn, nhưng nó thì sao chỉ coi Phong là ah trai, người mà nó yêu nhất và cũng là tình yêu mà nó ghét nhất liệu cuộc tình giữa Phong,nó và hắn sẽ kết thúc như thế nào mong các bạn đón xem chương tiếp theo nhé