tuần sau
Tại nhà nó
- Anh hai à em về rồi - nó mở cửa đi vào phòng Lâm nhưng ko thấy anh ở đó, nó cảm thấy có lỗi với anh nên lấy máy đt ra gọi cho anh. Trời ơi ! cuộc gọi nhớ từ Hai và cuộc gọi nhỡ từ Phong, ko nghĩ nhiều nó quyết định gọi cho Lâm ngay và luôn
- Alo Hai à em nè - nó rụt rè khi bắt máy
- Băng hả, em đang ở đâu, ăn uống có điều độ ko hả, em đang ở đâu để anh tới đó đón em - Lâm nói tràng, qua giọng nói của anh có thế kết luận rằng anh rất lo lắng cho nó và rất yêu nó sợ nó bị tổn thương
- Em đang ở nhà - nó trả lời, anh hai quan tâm nó như vậy mà nó ko biết gì cả chỉ biết đổ cho Hai là người xấu thôi
Lúc sau
" Rầm "
- Băng à em ở đâu - Lâm phóng vào phòng khách tìm kiếm nó
- Em đây - nó bê cốc nước ra từ phòng bếp mỉm cười với Lâm
- Ơn trời em vẫn ổn - Lâm ôm trầm nó vào lòng sợ nó sẽ biến mất vậy
- Băng! - giọng nói khác vang lên đó là Phong nhìn anh gầy quá, xanh xao hơn trước, chắc anh rất lo lắng ình
- Dạ - nó trả lời rồi chạy ra ôm trầm láu Phong
- Em xin lỗi vì đã làm anh phải lo lắng - Phong ôm lại nó, may thật em ko có mệnh hệ gì cả
- Ko sao em vẫn ổn là tốt rồi - Phong an tâm hơn xoa đầu nó
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau
"Cốc...Cốc...Cốc"
- Anh vào nhé - Lâm mở nhẹ cửa thấy nó đang ngồi cạnh cửa sổ, nó chỉ mặc cái áo sơ mi trắng rộng và quần ngủ màu trắng, nhìn nó mong manh tựa như li thuỷ tinh bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ đc
- Trời sang thu rồi lạnh lắm em mặc thêm áo vào đi - Lâm khoác cho nó cái áo lông thú cùng lúc đưa cho nó li sữa nóng
- Em ko uống đâu - nó đẩy cốc sữa lại cho anh
- Uống đi sữa rất tốt cho sức khoẻ - Lâm nói
- Em khoẻ mà - nó nói giọng khàn khàn
- Ừ nhưng em vẫn phải uống - Anh buồn nhìn nó nói
- Anh này - nó nhìn ra cửa sổ nói
- Gì - Lâm trả lời
- Em...còn bao nhiều thời gian nữa - nó hỏi tựa như lời từ biệt vậy
- Việc này.... - Lâm buồn nhìn nó
- Anh ko cần trẻ lời em đâu....em tin ngày nào đó thần chết sẽ tới và mang em đi ngày đó anh nhất định ko đc ko nhé - nó nhìn Lâm mỉm cười đưa ngón tay út ra thể hiện lời hứa
- Ừ - Lâm cũng đưa ngón tay út ra để hứa với nó Cõi lòng anh đau nhói
- Thôi anh xuống nấu bữa sáng đây nhớ uống hết sữa đi nhé - Anh gượng cười nhìn nó
Sau khi lâm đi, nó lục trong tủ ra cuộn băng đó là cuộn ghi âm bài hát của mẹ nó ngày xưa mẹ nó từng hát cho nó nghe, nó rất thích bài này
"tạch" bài hát cất lên
- How did I fall in love with you? : Làm thế nào mà em lại yêu anh ?
What can I do to make you smile? : Em có thể làm gì để cho anh mỉm cười ?
Im always here if youre thinking of: Em sẽ luôn ở đây nếu như anh đang nghĩ đến
The story of the tears from your eyes: Câu chuyện về giọt lệ trên khóe mắt anh
Moshimo negaigoto ga : Nếu như em chỉ có một điều ước
Hitotsu kanau nara : Và nó có thể thành sự thật
Shiawase kure ta kimi ni : Thì em sẽ ước được gặp lại anh
Mouichido ai tai : Người đã từng cho em hạnh phúc
Can’t you hear the voices of my heart? : Anh không thể nghe tiếng nói từ con tim của em sao ?
I was staying here just wanna see: Em đã ở đây chỉ vì muốn nhìn thấy
Your happiness: Anh được hạnh phúc
Omoide mo himitsu mo : Những bí mật và những kỉ niệm của chúng ta
Kokoro ni shimau yo : Em sẽ cất giấu vào trong trái tim này
Itsu no hi ni ka kimi to : Và một ngày nào đó
Mata meguri ai tai : Em chỉ muốn được gặp lại anh
Can’t you hear the voices of my heart ? : Anh không thể nghe tiếng nói từ con tim của em sao ?
I was staying here just wanna see : Em đã ở đây chỉ vì muốn nhìn thấy
Your happiness : Anh được hạnh phúc
Omoide mo himitsu mo : Những bí mật và những kỉ niệm của chúng ta
Kokoro ni shimau yo : Em sẽ cất giấu vào trong trái tim này
Itsu no hi ni ka kimi to : Và một ngày nào đó
Mata meguri ai tai : Em chỉ muốn được gặp lại anh.
[ Bài hát : The story of the tears - Yuri Chika ]
Khi bài hát kết thúc, đồng thời từng giọt nước mắt nó tuôn rơi đau lắm tim nó đau lắm dù yêu nhưng cũng hận lắm muốn gặp nhưng lại cũng chẳng muốn gặp cảm giác trái ngược nhau nó lên làm thế nào đây
Bên ngoài phòng nó Phong đã nghe tiếng nó khóc và cả bài hát đó nữa lòng anh nặng trĩu và quặn đau ! Phải làm thế nào mới tốt đây số phận thật chớ trêu thay tại sao người nó yêu và say mê ko phải là anh, muốn ôm nó, muốn che chở cho nó, muốn bảo vệ nó khỏi cái sự thât kia nhưng người đó sẽ chẳng thể nào là anh người nó cần duy nhất lúc này là hắn chỉ có thể là hắn thôi mãi mãi là thế