Lâm Kiệt và Hàn Bính Sinh hợp tác chưa lâu, nhưng dù có thế nào, Lâm Kiệt vẫn không thể hiểu nổi lòng dạ của ông ta.
- Vụ bắt cóc lần này, cậu không để ý đến những hành động của Hạ Quân Dật sao? Nếu Lý Bội Linh không nói cho hắn biết địa điểm bắt cóc Lương Vũ Tranh, liệu cô ta còn sống lâu hơn một chút không? Đoạn video ấy cậu chắc cũng xem rồi, Hạ Quân Dật chẳng hề quan tâm đứa bé trong bụng Lý Bội Linh có phải là con ruột của hắn hay không. Nếu như Lương Vũ Tranh xảy ra chuyện gì, Hạ Quân Dật chắc chắn sẽ thẳng tay giết đứa bé, thậm chí còn chôn sống cả Lý Bội Linh.
- Ý ông là, Hạ Quân Dật thật sự quan tâm đến sự sống chết của Lương Vũ Tranh?
- Phải.
- Hắn yêu Lương Vũ Tranh?
Hàn Bính Sinh nhìn Lâm Kiệt, gật đầu nói:
- Cũng rất có thể.
- Nếu như vậy chẳng phải là quá tốt hay sao?
- Rất đúng. Vậy nên kế hoạch lần trước chúng ta định ra đã bị phá vỡ, nay phải thực hiện lại từ đầu thôi.
- Được.
Cả Lâm Kiệt và Hàn Bính Sinh đều đã nhận ra điểm mới, một kế hoạch giết chết Hạ Quân Dật lại bắt đầu nảy ra.
- Lâm Kiệt, dạo này mẹ của cậu thế nào?
Nghe nhắc đến mẹ, Lâm Kiệt không khỏi nhíu mày. Anh ta ngồi tựa lưng vào hẳn sofa, điếu thuốc kép giữa hai ngón tay.
- Tôi không rõ dạo này mà tôi đang gặp phải chuyện gì nữa, suốt ngày cứ hoảng loạn, lo sợ, lại thường xuyên gặp ác mộng. Bà cứ bảo với tôi là có ai đó cứ nhìn về phía bà khiến bà rất sợ.
- Có cần tôi tìm giúp cậu một bác sĩ trị tâm lý không?
- Tôi sợ rằng ngay cả bác sĩ tâm lý cũng không giúp gì được tình trạng của mẹ tôi hiện giờ.
- Cứ mời thử xem, không được cũng có sao đâu. Hiện giờ cậu và tôi đang hợp tác, chúng ta phải giúp đỡ nhau chứ, phải không nào?
Lâm Kiệt dí điều thuốc vào trong gạt tàn, quay sang nhìn Hàn Bính Sinh, gương mặt vẫn lạnh lùng nói:
- Cảm ơn ông.
- Không có gì.
Bọn họ nói chuyện thêm được vài câu thì Lâm Kiệt rời đi. Bọn họ lại tính ra được kế hoạch mới để giết Hạ Quân Dật.
…………………………………..
Căn hộ của Vương Nhã Đồng.
Ở nhà của Vương Nhã Đồng một thời gian, Lương Vũ Tranh cảm thấy tinh thần đã thoải mái hơn rất nhiều. Sức khỏe của cô cũng đã ổn định hơn trước, không có gì đáng lo ngại nữa. Vương Nhã Đồng bận việc đi suốt ngày, Lương Vũ Tranh thay cô ấy phụ trách việc nấu nướng, dọn dẹp. Hạ Quân Dật cũng không đến tìm Lương Vũ Tranh, cũng không có gọi điện làm phiền cô.
Vương Nhã Đồng hôm nay mệt mỏi cả ngày, vừa về đã ăn vội ăn vàng cơm tối, đi tắm rửa rồi ngủ ngay. Dạo này lượng công việc của Vương Nhã Đồng tăng lên nhiều nên có hôm về rất muộn. Hôm qua nửa đêm cô ấy mới về, sáng nay Lương Vũ Tranh dậy thì cô đã đi.
Trở lại phòng ngủ, Lương Vũ Tranh mở laptop ra xem tin tức. Thời gian qua xảy ra quá nhiều chuyện, Lương Vũ Tranh cũng chẳng mấy để tâm đến những việc nhỏ nhặt mà cô thường làm trước kia nữa.
Hình ảnh Hạ Quân Dật khiến Lương Vũ Tranh không thể rời mắt khỏi màn hình laptop. Cô lại tìm thêm thông tin gần đây của anh.
Những thông tin gần đây không khiến Lương Vũ Tranh kinh ngạc lắm, chỉ là chuyện kinh doanh của Hạ Quân Dật càng ngày càng thuận lợi, vị thế của anh cũng trở nên vững chắc hơn trước. Sang trang khác, bài báo khiến Lương Vũ Tranh quan tâm nhất chính là bài báo về cô, Hạ Quân Dật và Lý Bội Linh.
Nội dung bài báo thế này: Sáng ngày /, bạn gái của doanh nhân nổi tiếng Hạ Quân Dật bị ám sát. Người đứng sau vụ ám sát này không ai khác chính là diễn viên nổi tiếng Lý Bội Linh. Vì tranh chấp cá nhân mà cô ta đã không nương tay với bạn gái của Hạ Quân Dật, giết cô và đứa con chưa chào đời của cô. Một sự thật lớn được phát hiện là Lý Bội Linh mang thai, nhưng đó không phải con của Hạ Quân Dật, vị đại gia đang dính tin đồn với cô. Gần giờ chiều cùng ngày, Lý Bội Linh đã cầm súng uy hiếp một cô gái. Sau khi thấy hành động định cầm súng giết người của Lý Bội Linh, hàng loạt vệ sĩ của Hạ Quân Dật đã ra tay bắn cô khiến cô ta trúng hơn viên đạn mà chết ngay tại chỗ...
Đọc đến đây, cô bỗng nhiên cảm thấy mơ hồ. Lời có, hình có. Cô thật sự không biết phải đối mặt với chuyện này như thế nào nữa. Đứa bé không phải con của Hạ Quân Dật. Vệ sĩ của Hạ Quân Dật ra tay là vì Lý Bội Linh định cầm súng bắn người sao?
Mọi chuyện khiến cô rất đau đầu. Cô thật sự không muốn nghĩ đến nó nữa nhưng không thể.