Mọi thứ cứ như thế diễn ra, sự việc hàng ngày Thiên Bảo đưa đón nó đi học diễn ra ai cũng nghĩ hai đứa là một đôi. Cho đến một hôm, nó đang đi vào lớp thì có một đám nữ sinh lớp chắn đường nó
" haizzzz. Vụ gì nữa đây trài"
- Chị là Khả Vy sao? _ một đứa đứng đầu hất cằm hỏi nó
- Ò.. cơ mà sao em có thái độ gì thế_ Nó nhíu mày hỏi
- Cũng bình thường mà tất cả đều khen ngợi là thế nào, từ anh Tuấn Anh rồi cả anh Thiên Bảo. Chị có gì đẹp hơn tôi nhỉ
- Ờ..._ Nó nín cười nhìn từ trên xuống dưới nhỏ đấy
- Nói cho chị biết. Thiên Bảo là bạn trai tôi. Chị làm ơn tránh xa anh ấy ra dùm
- Ủa... cơ mà của em thì em giữ liên quan gì đến chị.
- Tôi không thích như vậy
- Ọ.. xin lỗi e nhé. Chị chỉ không biết hắn ta có sở thích quái dị như vậy thôi
- ý chị là gì?
- Em thông minh thế mà không hiểu à_ Nó chép miệng: của mình thì lo mà giữ nhé_ nói rồi nó đi vào lớp để lại mấy nhỏ đó ngơ ngác nhìn.
Vào lớp nó đặt balo xuống bàn rồi ôm bụng cười, Thiên Bảo ngồi cạnh thắc mắc
- Tôi không ngờ cậu có sở thích quái dị vậy đấy. Tưởng cold thế nào cơ
- I don't understand_ Cậu hoàn toàn không hiểu nó đang nói gì
- Nhỏ lớp bạn gái cậu ý, nó vừa chê tôi xấu lại còn cảnh cáo tôi né xa bạn trai nó ra
- Thì cậu đâu có đẹp _ Cậu trả lời tỉnh bơ làm nó suýt nữa thì lao đến bót cổ cậu
- Hừ... thật muốn giết người quá man
Nó không thèm nói chuyện với cậu nữa quay ra lấy vở học bài" Khó ăn khó ở thế ế là phải rồi, thật là ai mắt mũi thần kinh có vấn đề mới ưa nổi cậu ta" nó chép miệng.