Đông Thắng Tinh, lời của Phương Vệ vang vọng thiên địa, đường tiên mạch trở thành những tiên long, xoay xung quanh hắn, phát ra tiếng gầm thét rung trời, mây gió xoay vần, mặt đất rung chuyển.
- Phương Hạo! Phương Vệ ngẩng đầu, thần sắc càng thêm dữ tợn, có phần điên cuồng, thân thể hắn lúc này không ngừng phình ra, cả người càng thêm to con.
Đằng sau hắn, có tiên hồn sừng sững, trở thành trọng thiên, thả ra uy áp khiến mọi người khó thở!
Mơ hồ, tạo thành đối kháng với thiên của Mạnh Hạo!
Đây là chuyện chưa từng có, bất cứ thiên kiêu nào cũng không làm được, chỉ có Phương Vệ lúc này là thành công, chống lại thiên của Mạnh Hạo!
thiên, là cực hạn của tiên, là cảnh giới Chí Tôn, nhưng nháy mắt này, trên người Phương Vệ cũng trồi lên khí thế mạnh mẽ.
Ánh mắt Mạnh Hạo co rút một chút, khí tức Niết Bàn Quả trên người Phương Vệ càng thêm nồng nặc, ngay cả nhắm mắt cũng nhận ra được, trong mi tâm của Phương Vệ, trái Niết Bàn Quả của mình đang vận chuyển.
Đồng thời, trong lòng đất tổ trạch Phương gia, sáu người bao gồm cả đệ thất tổ, cũng đang xem trận chiến này, khi thấy trên người Phương Vệ bùng nổ mạch, bảy tổ đổi sắc, sâu trong mắt đệ lục tổ, không ai nhìn thấy được một tia mừng rỡ kích động chợt lóe lên.
"Trưởng thành rồi...." Đệ lục tổ khép mắt lại.
Trên trời, Phương Vệ bùng nổ khí thế, cả người ầm ầm, tiên long gầm thét vây xung quanh, đằng sau trọng thiên rung trời, khí tức vọt lên không kém gì Mạnh Hạo.
Dù sao, xung quanh Mạnh Hạo chỉ có tiên long, dù mỗi con đều khổng lồ, nhưng dù sao số lượng thua gấp đôi.
Nhưng mà, tiên hồn của hắn sánh với trọng thiên, làm cho Mạnh Hạo vẫn huy hoàng như cũ.
- Phương Hạo, đây mới là trạng thái mạnh nhất của ta, nếu vẫn thua, vật của ngươi, trả lại cho ngươi. Làm trả giá sử dụng, mạng của ta cũng cho ngươi luôn! Ánh mắt Phương Vệ điên cuồng, nhưng trong đó còn có chấp nhất, hắn nhìn Mạnh Hạo, quát vang dội.
Thần sắc Mạnh Hạo ngưng trọng, nhìn Phương Vệ, gật đầu.
Phương Vệ hiện tại, Mạnh Hạo không hận nổi, mọi chuyện chỉ có thể nói là tạo hóa gây ra.
- Đánh đi! Phương Vệ ngửa mặt cười to, bước lên trước, tay bấm quyết, trước người xuất hiện một dòng sông!
Dòng sông màu vàng, bên trong chìm nổi vô số vong hồn, phát ra tiếng gào thét thảm thiết, nháy mắt mở rộng mênh mông, đây là... Hoàng Tuyền!
Đây là tinh túy của Nhất Tức Hoàng Tuyền Đạo, có thể huyễn hóa ra dòng Hoàng Tuyền, thay thế địa phủ, thành tựu Minh uy. Dao động thần bí tràn ra từ Hoàng Tuyền này, rung chuyển trời đất, chấn động tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải.
Càng làm bọn họ khiếp sợ, là Hoàng Tuyền này không phải chỉ có một, mà là... Hoàng Tuyền, biến ảo trước mặt Phương Vệ, trời đất như trở thành màu vàng.
Phương Vệ vung tay múa lên, chỉ về phía Mạnh Hạo, người hắn run rẩy, gân xanh nổi đầy mặt, hét lớn.
Ầm ầm, Hoàng Tuyền nhắm thẳng về phía Mạnh Hạo, ầm ầm bao phủ mọi hướng, muốn chôn vùi hắn.
Ánh mắt Mạnh Hạo chợt lóe, tay bấm quyết, vung mạnh, tiên mạch trong người nổ vang, đường tiên mạch biến ảo ngoài người, không phải hình thành tiên long, mà là dãy núi.
Tiên sơn mạch!
mạch ầm ầm phủ xuống, mỗi một dãy núi làm cho thiên địa rung chuyển, xung quanh Mạnh Hạo xuất hiện những ngọn núi cực lớn, tỏa ra tiên uy vô thượng tràn ngập khắp nơi, vô biên vô tận, Mạnh Hạo đứng giũa những dãy núi, trở thành sơn chủ!
Đối mặt Hoàng Tuyền, Mạnh Hạo chỉ ra, ầm ầm, tất cả dãy núi xoay chuyển, nhắm thẳng Hoàng Tuyền.
Hoàng Tuyền dù sâu, núi vẫn có thể trấn!
Dùng núi non, trấn Hoàng Tuyền!
Tất cả tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải, tâm thần rung động nhìn cảnh tượng này.
Tiếng nổ ầm ầm, núi non trấn áp, Hoàng Tuyền trào lên, đụng vào nhau, từng dòng Hoàng Tuyền vỡ nát, từng ngọn núi sụp đổ, cả bầu trời là bức tranh, bùng nổ lực lượng hủy diệt, trời đất rung chuyển muốn vỡ vụn.
Đây đã không còn là lực lượng của tiên, ngay cả những Cổ Cảnh diệt một ngọn Hồn Đăng, cũng không bùng nổ được thần thông mạnh như thế, tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải lại kinh hô.
Phương Vệ phun máu, thần sắc dữ tợn, hai tay bấm quyết chỉ lên trời, nháy trong mắt điên cuồng, rống lớn.
- Hoàng Tuyền Đạo! Âm thanh của hắn truyền ra, những Hoàng Tuyền vỡ vụn nháy mắt chảy ngược, vô số dòng nước vàng như cơn mưa trên trời, từ khắp mọi người nhanh chóng tiến tới, nháy mắt dung hợp với nhau.
Tạo thành... Hoàng Tuyền chân chính, to lớn, khiến cho thiên địa biến sắc!
Đây không phải Hoàng Tuyền núi thứ tư, đây là Hoàng Tuyền của Phương Vệ, dùng tiên mạch của hắn ngưng tụ ra, thuộc về hắn, bên trong còn xuất hiện khí tức luân hồi, rung chuyển trời đất.
Cả thiên địa, chỉ còn lại... Sông Hoàng Tuyền to lớn ngàn trượng!
Nếu chỉ thế thì cũng thôi, bên trong Hoàng Tuyền lại xuất hiện tiên hồn, đó là tiên hồn của Phương Vệ, trong lúc này, bọn họ... là phán quan trong Hoàng Tuyền!
phán quan, mỗi một cái bùng nổ tu vi Tiên Cảnh đỉnh phong, ầm ầm, Hoàng Tuyền trở thành vũ khí của bọn họ, lúc này Phương Vệ... hắn là Âm La Vương!
- Lấy đạo Hoàng Tuyền, diệt hồn Tiên Cảnh Chí Tôn của ngươi! Phương Vệ điên cuồng quát lên, vung tay chỉ lên Mạnh Hạo.
Lúc này, toàn bộ tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải đều hít vào, mọi người Đông Thắng Tinh hoảng sợ, tộc nhân Phương gia đều biến sắc.
- Phương Vệ, hắn mạnh mẽ đến thế!
- Đây là Nhất Tức Hoàng Tuyền Đạo? Không hổ là đạo pháp trấn tộc, hóa Hoàng Tuyền, tự lập phán quan, hóa thân Âm La... Vậy lão tổ đời một Phương gia năm xưa, chẳng lẽ có tiên quan tới núi thứ tư?
- Đây mới là trận chiến giành đỉnh cao, vốn tưởng sẽ không thấy, vì Mạnh Hạo quá mạnh mẽ, nhưng không ngờ vẫn còn thấy được!
Đệ Cửu Sơn Hải khiếp sợ, trên Nam Thiên Tinh, vợ chồng Phương Tú Phong cũng căng thẳng, tất cả bạn bè của Mạnh Hạo đều nóng vội. Trong tinh không, ở trên chiếc thuyền không ai thấy, thanh niên cuồng vọng kia cũng mở to mắt.
Trong lòng Mạnh Hạo lần đầu tiên xuất hiện cảm giác nguy cơ, hắn nhìn Phương Vệ, trong lòng thừa nhận, đối phương... là thiên kiêu chân chính.
Hoàng Tuyền ầm ầm cuốn tới, lao thẳng vào Mạnh Hạo, tiên hồn phán quan đều xông ra.
Mạnh Hạo hít vào một hơi, ánh mắt toát ra chiến ý, mạnh mẽ vượt xa lúc hắn đối mặt những thiên kiêu Chân Tiên trước đó.
Trong mắt trái, Tinh Thần Thạch hòa tan, trở thành tinh quang, xuất hiện trên tay, nháy mắt tỏa ra bao phủ toàn thân Mạnh Hạo.
- Nhất Niệm, Tinh Thần Biến! Mạnh Hạo khẽ thì thào, nếu không tính cấm pháp Phong Yêu, Nhất Niệm Tinh Thần Biến là thần thông mạnh nhất của hắn, ngoài Chí Tôn Kiều!
Thân thể Mạnh Hạo có tinh quang vô tận, hắn không còn là tu sĩ, mà theo tinh quang chói lóa, Tinh Thần Thạch bao bọc, hóa thành một ngôi sao!
Đây không phải đạo pháp tinh tú bình thường, đây là Mạnh Hạo dùng bí thuật Chân Tiên, triển khai lần Nhất Niệm Tinh Thần Biến!
Tinh tú lớn chừng ngàn trượng, xuất hiện liền khiến tất cả tu sĩ chú ý, thần sắc ngưng trọng, bọn họ nhớ rõ thuật pháp này, khi đó Mạnh Hạo dùng thuật này đánh vỡ tiên môn.
- Nhất Niệm Tinh Thần Biến! Tộc nhân Phương gia, mọi người tâm thần chấn động.
Mạnh Hạo hóa thân tinh tú, đột nhiên lao thẳng về phía Hoàng Tuyền, giờ khắc này, mọi người không chớp mắt, đây là... khoảng khắc quyết chiến!
Tinh tú ầm ầm, tốc độ cực nhanh, khoảng khắc lao tới, Phương Vệ điên cuồng, bùng nổ toàn bộ tu vi chiến lực, không chừa lại một chút.
- Giết! Phương Vệ rống lớn, Hoàng Tuyền của hắn, trực tiếp đụng vào tinh tú hóa thân của Mạnh Hạo.
Ầm ầm, tiếng nổ như xé rách Đông Thắng Tinh, bầu trời sụp đổ, mặt đất ầm ầm, Phương Vệ phát ra gào thét không cam lòng, Hoàng Tuyền của hắn vỡ vụn, tiên hồn của hắn lần lượt nổ tung, nhưng vẫn không thể ngăn cản tinh tú tiến tới.
Dù cho tinh tú cũng nhanh chóng rút nhỏ, không ngừng suy yếu, nhưng tốc độ chấn động thiên địa, nháy mắt xé rách Hoàng Tuyền, nghiền ép qua tiên hồn.
Xuất hiện trước mặt Phương Vệ, tinh tú rút nhỏ đến chưa đủ trượng, đụng mạnh vào người Phương Vệ, tiếng răng rắc truyền ra, đó là âm thanh xương cốt vỡ vụn.
Phương Vệ phun máu, cười thảm, ngọn lửa sinh mệnh tối sầm, người rớt ầm xuống đất, nện xuống đỉnh núi, trực tiếp sụp xuống, Phương Vệ cười thảm.
Miệng hắn trào máu, xương ngực, nội tạng vỡ vụn, hồn cũng vỡ nát, sinh mệnh đã tới cuối.
- Tới đây... lấy lại vật của ngươi! Phương Vệ dùng một hơi cuối cùng, hóa thành âm thanh, vang vọng trời đất. Bên trên, tinh tú biến mất, Mạnh Hạo hiện ra, nhìn Phương Vệ dưới mặt đất, im lặng, mọi người Đệ Cửu Sơn Hải đều im lặng.
- Kết thúc rồi. Mạnh Hạo thở dài, người lóe lên lao thẳng xuống Phương Vệ, nhưng khi hắn vừa đến gần, Phương Tú Sơn bỗng ngẩng đầu, sát cơ ngập trời, thân thể thuấn di lao ra, tu vi Cổ Cảnh tắt hai ngọn đèn bùng nổ.
- Phương Hạo, ngươi chết cho ta! Phương Tú Sơn ra tay, vô cùng đột ngột, lập tức đến gần, nhưng lúc này thập cửu thúc Mạnh Hạo lóe lên, Phương Tú Sơn vừa đến gần đã xuất hiện phía trước, hai người trực tiếp đánh lên!
- Cút ngay! Phương Tú Sơn rống giận, ra tay là thần thông mạnh nhất.
Tổ phụ Phương Vệ cũng mạnh mẽ muốn đi ra, đại trưởng lão cất bước, nhìn về phía tổ phụ Phương Vệ.
- Đừng hồ đồ, Vệ nhi... ta... Đại trưởng lão thở dài.
Tổ phụ Phương Vệ im lặng, không chờ đại trưởng lão nói xong, hắn chợt cười, thần sắc quyết đoán, tay bóp nát một cái ngọc giản!
- Có người nói đúng, Phương gia, phải đổi một lần... Ta chỉ là một phân đoạn trong kế hoạch, phụ trách trưởng lão gia tộc, nhưng nếu ta động, những người khác... mặc kệ muốn hay không, cũng phải động theo! Tổ phụ Phương Vệ ngẩng đầu, tu vi khủng khiếp bùng nổ!
Đại trưởng lão sửng sốt, sắc mặt đại biến, toát ra khiếp sợ không tin nổi. Bởi vì nháy mắt tổ phụ Phương Vệ bóp nát ngọc giản, toàn bộ Phương gia, có phần trưởng lão trở nên dữ tợn, bất ngờ ra tay với các đồng tộc còn chưa phản ứng lại!
Phương gia, kịch biến!
----------oOo----------