Ngã Dục Phong Thiên

chương 1384: khống chế hắc giáp trùng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mạnh Hạo bay nhanh bỏ chạy, sau khi thấy nữ nhân áo hồng hóa thành trong suốt, đám hắc giáp trùng lại nhìn nàng ta trông như không thấy, chuyển hướng truy đổi bản thân.

Nhất là nữ tử này, không phải hoàn toàn trong suốt, vẫn có thể nhìn thấy chút thân ảnh. Nàng không những không rời đi, mà theo sau biển trùng. Vẻ mặt kia, nụ cười kia, sau khi Mạnh Hạo nhìn thấy, lập tức có cảm giác quen thuộc.

- Thừa dịp cháy nhà hôi của! Mạnh Hạo trong lòng thầm hận, nhưng hiện tại, vị trí lại bị hoán đổi, không ngờ lại bị người khác tính toán. Điều này với Mạnh Hạo mà nói, không thể nhẫn nhịn.

- Con nhỏ kia hẳn là đợi ta bị truy sát tới lúc mệt mỏi không chịu nổi, liền nhân cơ hội vơ vét tài sản đây mà! Nàng có có lẽ đã nhìn trúng đám linh tiên thạch của ta! Nghĩ tới đây, Mạnh Hạo liền cười lạnh một tiếng.

- Linh tiên thạch, cũng là linh thạch! Mạnh Hạo nghiến răng, ai cướp tiền của ta, chả khác nào mưu hại tính mạng hắn. Hai mắt Mạnh Hạo lập tức xuất hiện tơ máu.

Mấy trăm nghìn hắc giáp trùng sau lưng hắn, không ngừng rít gào truy sát, bộ dạng không chết không thôi. Dường như chỉ cần Mạnh Hạo hơi chậm lại một chút, liền sẽ bị chúng đuổi kịp, rồi tiếp đó phân thây cắn xé.

Nhất là trong đám hắc giáp trùng còn lẫn lộn không ít con cường hãn tới độ có thể so sánh với Tiên Cảnh. Chúng tốc độ nhanh, khí thế mạnh, khiến Mạnh Hạo đau đầu, nhưng điều khiến hắn khẩn trương nhất, là những con có thể so với Cổ Cảnh ở trong đó.

- Muốn nhân cháy nhà cướp đồ của ta… Vậy thì xem xem, sau cùng ai mới là người thắng! Mạnh Hạo hai mắt lóe hàn quang, tay phải nâng lên, lập tức trong tay hắn, xuất hiện một khối linh tiên thạch.

Khối đá này vừa lấy ra, liền khiến cho đám hắc giáp trùng sau lưng trở nên điên cuồng, tiếng gầm thét truyền ra, tốc độ tăng lên nhanh hơn.

Mạnh Hạo mắt lộ kỳ quang, tay trái bỗng nâng lên bắt quyết, mơ hồ, có từng đợt phù văn xuất hiện trong không trung, sau khi ngưng tụ vây quanh tay trái của Mạnh Hạo, liền bị hắn áp từng hàng lên trên linh tiên thạch.

Mỗi một lần lạc ấn, linh thạch đều lóe sáng, thoạt nhìn rất kỳ dị.

Một màn này, rơi vào trong mắt nữ tử đang đi phía sau biển trùng trông thấy, nàng ngẩn ra, trong lòng nghi hoặc, tốc độ không khỏi chậm lại.

Những linh tiên thạch này, trước đó nàng đã cảm thấy kỳ dị, nay không biết Mạnh Hạo đang làm cái gì, nên trong lòng cảnh giác.

Cũng chỉ khoảng mấy hơi thở, tay trái Mạnh Hạo bỗng nhiên lóe ra u quang, trong tia sáng này, linh tiên thạch của Mạnh Hạo, rung chuyển dữ dội, bên trên có không ít phù văn lấp láy.

- Phong Yêu, đệ lục cấm! Ánh sáng trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe, tay trái mạnh mẽ ấn lên trên linh tiên thạch, khiến ánh sáng của nó càng thêm chói mắt.

Hắn rõ ràng là đã đem Phong Yêu đệ lục cấm dung nhập vào trong khối linh tiên thạch này.

Thần sắc quyết đoán, Mạnh Hạo phất mạnh tay phải, linh tiên thạch hóa thành một tia sáng đen, xông thẳng vào biển trùng.

Giống như câu cá, dùng phương pháp này, để câu hắc giáp trùng.

Hắc giáp trùng nuốt phải linh tiên thạch này, đồng nghĩa với việc ăn vào Sinh Tử Cấm của Mạnh Hạo, tuy rằng tỷ lệ bị Mạnh Hạo khiển soát không lớn, nhưng nếu như cứ tiến hành lâu dài, nhất định sẽ có lúc thành công.

Tia sáng lóe lên, linh tiên thạch liền xuất hiện trước biển trùng, nháy mắt, có vô số hắc giáp trùng ập tới, điên cuồng tranh đoạt, rất nhanh, một con hắc giáp trùng đầu không nhỏ, liền một miếng nuốt chửng linh tiên thạch, gầm gừ ngăn cản đồng loại đang hăm he xung quanh.

Nhưng cũng rất nhanh, con hắc giáp trùng nuốt linh tiên thạch kia, thân thể run rẩy, một hơi thở sau, thân thể nó “bang” một tiếng, trực tiếp nổ tung.

Một màn này, khiến chi nữ tử áo hồng biến sắc.

Mạnh Hạo nhìn bên đó nhíu mày, nhưng hắn biết, tỷ lệ thành công của Sinh Tử Cấm vốn không cao, nhất là lấy linh tiên thạch làm vật dẫn, tỷ lệ lại càng thấp. Nhưng hắn không nhụt chí, tiếp tục thử lại, vừa bỏ chạy, vừa vứt linh tiên thạch, mỗi một lần, đều có hắc giáp trùng nuốt lấy, mỗi một lần sau khi nuốt, đều nổ tung.

Những con hắc giáp trùng này, vẫn điên cuồng như trước, tựa như cho dù chết cũng phải nuốt linh tiên thạch.

Tô Yên theo sau cũng trợn mắt há mồm, cảm thấy những khối đá màu đen này, ngày càng quỷ dị.

Cho tới một canh giờ sau, mới có một con hắc giáp trùng sau khi nuốt phải linh tiên thạch do Mạnh Hạo ném ra là không bị nổ tung, mà xuất hiện kim quang toàn thân, nhất là trên mình, còn có phù văn xuất hiện như phá không. Khi dung nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo, hắn bỗng lộ vẻ vui mừng.

Tại thời khắc này, trong đầu hắn, bỗng nhiên xuất hiện hư ảnh của một con hắc giáp trùng, dường như một ý niệm của hắn, liền có thể làm cho hắc giáp trùng này tử vong.

- Thành rồi! Mạnh Hạo liếm môi một cái, trùng đạo chi pháp, hắn chỉ có phần đầu tiên, bên trong giới thiệu cách chăn nuôi linh trùng như thế nào, cách khiến linh trùng tiến hóa ra sao, những phương pháp này, Mạnh Hạo đã nắm giữ, chỉ là về cách khống chế trong trùng đạo, Mạnh Hạo trước đó chưa từng nghiên cứu, với sự hiểu biết của hắn đối với trùng đạo, còn chưa thể làm được.

Bất quá, Mạnh Hạo cũng không cần đi học tập khống chế, chỉ cần gieo Sinh Tử Cấm, như vậy đối với hắn mà nói, chính là sự khống chế hoàn mỹ nhất.

Thành công lần đầu tiên, khiến lòng tin của Mạnh Hạo tăng cao, nguợc lại không vội bỏ chạy nữa, mà thi thoảng lại ném linh tiên thạch về phía đám hắc giáp trùng đang truy kích.

Một màn này, khi nữ tử áo hồng trông thấy, trong lòng liền khiếp sợ, cho dù không nhìn ra dấu hiệu Mạnh Hạo khống chế hắc giáp trùng, nhưng nàng ta mơ hồ có một thứ dự cảm không lành, tựa như nếu còn tiếp tục bám theo, sẽ có nguy cơ xuất hiện.

- Đây là thứ đá gì, mà lại quỷ dị như vậy! Tô Yên có ý rời đi, nhưng lại không cam tâm, nghiến răng, quyết định tiếp tục bám theo, nhưng sự cảnh giác lại càng mãnh liệt hơn.

Thời gian trôi qua, vài ngày sau, Mạnh Hạo đã vứt ra hơn ba trăm nghìn khối linh tiên thạch, mà số hắc giáp trùng bị khống chế, đã được hơn ba trăm con. Hắn không vội triệu hồi chúng về bên mình mà để chúng hòa trộn trong biển trùng.

Nhưng, trong mấy ngày này, số hắc giáp trùng chết đi, cũng chính là hơn ba trăm nghìn con. Không có bất cứ ngoại lệ nào, đều là nổ tung sau khi nuốt linh tiên thạch.

Dần dần, số lượng hắc giáp trùng mà Mạnh Hạo khống chế ngày càng nhiều, ba trăm năm mươi, bốn trăm, năm trăm….

Mà số lượng hắc giáp trùng chết đi, cũng tăng lên đáng kể, cho đến khi đã chết được hơn năm trăm nghìn con, trên mặt đất của dược viện cách nơi này rất xa, bỗng truyền ra tiếng gầm thê lương, như đang triệu hoán.

Mấy ngày này, tâm thần của Tô Yên, liên tục nổ ầm, nàng mơ hồ cảm thấy, nếu như còn tiếp tục như vậy, những hắc giáp trùng này, thực sự có khả năng bị Mạnh Hạo giết sạch.

- Hắn là thứ yêu nghiệt gì!

Tô Yên sợ hãi, tốc độ dần chậm lại, ý muốn rời đi càng rõ, nàng lo lắng bản thân, nếu tiếp tục đuổi theo, chẳng biết được cuối cùng sẽ ra sao.

Sau khi Tô Yên thức tỉnh, tất cả tu sĩ mà nàng gặp được, không có ai giống như Mạnh Hạo, có thể khiến cho nàng cảm thấy thần bí tới mức kiêng dè.

Ngay khi Tô Yên dâng lên ý niệm rời đi, thì bỗng nhiên, biển trùng đang truy kích Mạnh Hạo những ngày nay, chợt dừng lại, ù ù gầm thét trong hư vô, tựa như chần chừ.

Mạnh Hạo hai mắt chợt nháy, hắn thông qua hơn năm trăm con hắc giáp trùng bị khống chế kia, cảm nhận được một cỗ triệu hoán từ phía xa truyền tới. Giống như ở dưới mặt đất dược viện, con hắc giáp trùng khổng lồ tựa vương giả kia, đang cách không triệu hồi biển trùng quay về.

Rất nhanh, biển trùng không còn truy kích nữa, mà đổi hướng bay về. Dường như sự tổn thất hơn năm trăm nghìn con kia đã khiến cho hắc giáp trùng vương giả, từ bỏ ý định truy kích Mạnh Hạo.

Nhưng ngay khi biển trùng muốn từ bỏ truy giết Mạnh Hạo, thì mắt hắn liền lóe hàn quang, tay phải bỗng nhiên nâng lên, một khối rồi lại một khối linh tiên thạch được ném mạnh ra.

Kể từ đó, những con hắc giáp trùng kia lập tức chần chừ. Một bên là sự mê hoặc của linh tiên thạch, một bên là sự triệu hoán của trùng vương. Trong âm thanh vù vù, biển hải như bị tách làm hai phần, một bộ phận vun vút bay đi, một bộ phận khác chừng mấy chục nghìn con, hai mắt ngầu đỏ, điên cuồng xông về phía linh tiên thạch.

Tô Yên mặt biến sắc, nàng không ngờ rằng, Mạnh Hạo sẽ chủ động trêu chọc biển trùng này.

Đáng tiếc thời gian ngắn ngủi, dưới sự triệu hoán không ngừng của trùng vương, Mạnh Hạo chỉ có thể khống chế thêm mấy chục con hắc giáp trùng. Những con khác đều đã quay đầu, bay về mặt đất phía dược viện.

Dường như ngay khi biển trùng rời đi, Tô Yên sau chút do dự, cắn rắn, lựa chọn rời đi. Mạnh Hạo này, suốt dọc đường đều khiến nàng cảm thấy quá quỷ dị, hơn nữa sự bất ổn trong lòng nàng, ngày càng mãnh liệt.

- Tới đây! Khi đám hắc giáp trùng rời đi, Mạnh Hạo bỗng nhiên lên tiếng, vừa dứt lời, lập tức trong biển trùng, có hơn năm trăm con hắc giáp trùng dừng lại, thoắt cái tới bên cạnh Mạnh Hạo, vây xung quanh hắn. Hơn năm trăm con, mỗi con sau lưng đều có quỷ nhãn, thoạt nhìn rất dữ tợn.

Một màn này, làm cho Tô Yên sắc mặt đại biến, trong đầu nổ ầm một tiếng, trước đó nàng đã thấy quỷ dị, nhưng lại không ngờ rằng, Mạnh Hạo lại có thể thao túng hắc giáp trùng. Lúc này, sau khi tận mắt trông thấy, lòng chợt run lên, không chút do dự gia tăng tốc độ bay.

Hàn mang trong mắt Mạnh Hạo lóe lên, hắn bị truy sát mấy ngày nay, nữ tử áo hồng một mực theo sau, chuẩn bị cháy nhà hôi của, lúc này sao có thể dễ dàng để nàng ta rời đi.

- Giờ tới lúc ta đánh cướp rồi! Mạnh Hạo nâng tay phải lên, phất mạnh, Sinh Tử Cấm trong đầu tỏa ra, lập tức hơn năm trăm con hắc giáp trùng hung tợn xung quanh hắn, ồ ạt bay ra, xông thẳng về phía Tô Yên.

Mạnh Hạo hạ người xuống, đặt chân lên lưng một con hắc giáp trùng, khoanh chân ngồi đó, lạnh lùng nhìn Tô Yên ở đằng xa. Tốc độ của nàng ta tuy nhanh, nhưng nhưng con hắc giáp trùng kia cũng không chậm. Trong hư vô, năm trăm con hắc giáp trùng, từ xa nhìn lại, là hơn năm trăm chiếc quỷ nhãn, phát ra u quang, khí tức càng trở nên âm hàn, ầm ầm truy kích.

- Sao lại như vậy, hắn ta… hắn ta có thể thao túng những Quỷ Nhãn Trùng này!!

- Nghe nói loại trùng này, rất khó nhận chủ, trừ phi là được nuôi dưỡng từ khi còn là ấu thể, rồi còn phải dùng rất nhiều thủ đoạn, sau mới có thể có chút khả năng thành công!

- Hơn nữa hiện tại, phương pháp nuôi dưỡng loại trùng này đã thất truyền từ lâu, nhưng hắn… lại thao túng thành công!! Điểm quan trọng nhất là, những con hắn thao túng, không phải là ấu trùng, mà là trùng thể đã trưởng thành!! Tô Yên đầu óc xoay mòng, nàng cảm thấy tư duy đã bị lật đổ, sắc mặt lúc này biến đổi, sự kiêng dè đối vơi Mạnh Hạo lại càng mãnh liệt.

Nàng không kiêng dè tu vi của Mạnh Hạo, bởi hắn dù sao cũng chỉ là Tiên Cảnh mà thôi. Thứ khiến nàng kiêng kỵ, là năm trăm con hắc giáp trùng kia!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio