Thổ, lực lượng sương thổ, bản thể của Sương Thổ Yêu Đế, theo truyền thuyết của núi thứ chín, do một khối bùn đất khi khai thiên tích địa huyễn hóa mà thành, thổ này thế gian độc nhất vô nhị!
– Thủy …. hạo kiếp mưa tím, diệt tuyệt sinh cơ, ngăn cách linh khí, một mảnh khô tịch!
Hai mắt Mạnh Hạo lộ ra quang mang kì dị, hơn mười ngàn tu sĩ của bộ lạc ở phía sau hắn, chậm rãi di động trên mặt đất.
Tốc độ nếu so với hai năm trước thì nhanh hơn không ít, dù sao tất cả tu sĩ quy thuận đều không có tộc nhân tầm thường, đều là tu sĩ. Mà mấy trăm tộc nhân bình thường trong hơn một ngàn tộc nhân thuở ban đầu của Ô Thần ngũ bộ, dưới sự giúp đỡ của những người khác, cũng không tạo thành ảnh hưởng đối với tốc độ di chuyển của bộ lạc.
Trong hai năm qua, Ô Thần ngũ bộ quật khởi, người chú ý cũng không nhiều. Dưới hạo kiếp này, các bộ lạc đều nóng lòng di chuyển, không chú ý nhiều lắm biến hóa giữa những bộ lạc bên ngoài. Nhất là trong hỗn loạn dưới hạo kiếp này, giữa các bộ lạc cũng đều bị vây trong tình trạng phòng bị lẫn nhau.
Nhưng có một bộ lạc lại thời thời khắc khắc quan tâm đến sự quật khởi của Ô Thần ngũ bộ, bộ lạc này chính là thiên địch của Ô Thần ngũ bộ, Ngũ Độc đại bộ!
Bên cạnh bắc bộ Tây Mạc, trong bộ lạc mà Ngũ Độc đại bộ xây dựng lâm thời, lúc này trong chủ trướng, tế tư của bộ lạc tổng cộng có mười ba người, lần lượt ngồi ở bên trong, chính giữa là hai lão giả.
Một người là tộc trưởng của Ngũ Độc đại bộ, một người khác ….. chính là người ngày đó mang theo đại quân muốn diệt Ô Thần ngũ bộ, đại tế tư.
– Có thể xác định, trong Ô Thần ngũ bộ, có được yêu linh.
Sự yên tĩnh trong chủ trướng bị đại tế tự đánh vỡ, lão khàn khàn mở miệng.
– Chúng ta đã liên hệ với Vân Thiên đại bộ rồi, Vân Thiên đại bộ có Lão Tổ Trảm Linh, bọn họ có được tư cách tiến vào Mặc Thổ. Nhưng một khi chúng ta lựa chọn phụ thuộc Vân Thiên đại bộ …… thế thì từ nay về sau, toàn bộ bộ lạc đều mất đi tự chủ, trở thành một chi nhánh.
– Việc này, các Thánh Tổ đại nhân không hề tán thành
– Nếu không lựa chọn dựa vào Vân Thiên đại bộ, thì hi vọng duy nhất bày ra trước mặt chúng ta, chính là diệt sát Ô Thần ngũ bộ, cướp đoạt yêu linh của họ. Nhất là trước khi tin tức này chưa có truyền từ bắc bộ Tây Mạc sang các khu vực khác …… đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!
– Phải, một khi tin tức này truyền ra, trong khu vực trung tâm, lúc này chính là nơi có lượng lớn bộ lạc tụ tập, hơn nữa càng về phía nam thì bộ lạc càng nhiều. Chỉ cần Ô Thần ngũ bộ bước vào khu vực trung tâm, tin tức yêu linh muốn ẩn giấu cũng không được.
– Nếu là chúng ta đã lấy được yêu linh, chúng ta có thể dùng yêu linh làm một giao dịch với Vân Thiên đại bộ, đem yêu linh đưa cho Vân Thiên đại bộ, đổi lấy một cơ hội cho chúng ta làm bộ lạc độc lập.
Trong chủ trướng, mọi người đều mở miệng, thanh âm quanh quẩn, tộc trưởng Ngũ Độc đại bộ vẫn luôn trầm mặc.
– Sứ giả của Vân Thiên đại bộ dựa theo thời gian ước định với chúng ta, còn hai tháng nữa mới đến.
– Nhưng Ô Thần ngũ bộ trong hai năm qua, theo những gì chúng ta âm thầm điều tra được thì tộc nhân đã hơn mười ngàn, dị yêu càng là nhiều đến hàng vạn. Nhất là vị Đại Tư Long Mạnh Hạo kia, còn là một người có thể một người địch ngàn tu sĩ. Trận chiến này, cũng không phải là dễ dàng.
– Đám ô hợp mà thôi, bộ lạc chúng ta nếu toàn lực xuất động, trong vòng ngày, nhất định có thể diệt sát hoàn toàn Ô Thần ngũ bộ này, đoạt trước những người khác, đạt được yêu linh!
Trong khi trong chủ trướng không ngừng nghị luận thì một tiếng ho khan từ trong miệng vị lão giả tộc trưởng kia truyền ra, trong trướng bồng lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn về phía lão.
– Dựa vào đại bộ, Thánh Tổ không muốn, chúng ta cũng không muốn …… nếu đã thế, vậy thì khai chiến đi, chiến một trận với Ô Thần ngũ bộ, cướp đoạt yêu linh của bọn họ, trở thành cơ hội cho bộ ta tồn tại!
Hai mắt tộc trưởng lộ ra quyết đoán, chậm rãi mở miệng, tất cả tế tự bốn phía đều đứng dậy, cúi đầu ôm quyền.
– Về phần vị Đại Tư Long Mạnh Hạo này ….. trong bộ lạc còn có một giọt thiên huyết, lấy huyết này có thể dung hợp linh hồn vạn người, để chém đầu người này!
– Thiên huyết, đó là ……
Đại tế tự ở một bên sửng sốt, đang muốn mở miệng.
– Ý ta đã quyết, khi Đại Tư Long Mạnh Hạo của Ô Thần ngũ bộ bộ tử vong, chính là thời điểm chúng ta tấn công!
Tộc trưởng kiên quyết nói, những người khác ở xung quanh đều trầm mặc một lát, sau đó đều gật đầu.
Không bao lâu, bên trong nơi mà Ngũ Độc đại bộ cư trú lâm thời, gần ngàn tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ, vờn quanh năm pho tượng, quỳ bái. Nếu từ trên không trung nhìn lại, thì có thể thấy tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ xếp thành một đóa hoa năm cánh, ở chính giữa chính là đám người tộc trưởng. Không lâu sau, một giọt tiên huyết màu tím được tộc trưởng rút ra, sau đó phất lên trời cao.
Cùng lúc đó, ngàn tộc nhân đang quỳ lạy ở bốn phía tức khắc truyền ra thanh âm chú ngữ. Thanh âm này rất là kỳ dị, khi truyền ra, thiên địa biến sắc, mưa tím bốn phía dường như cũng xuất hiện dao động.
– Dung Linh!
Tộc trưởng rống to một tiếng, ngàn tộc nhân, cứ cách một người là một người lập tức cắn chót lưỡi, phun ra một giọt máu tươi. Máu tươi của bọn họ nháy mắt bay thẳng đến không trung, trong phút chốc dung hợp với giọt tiên huyết màu tím kia. Giọt máu này càng lúc càng lớn, đảo mắt, liền hóa thành hơn mười trượng, sau đó lại từ từ thu nhỏ lại, cho đến khi hóa thành cỡ nửa trượng thì lại xuất hiện hình người.
Còn lộ ra gương mặt, trong đôi con ngươi mở ra tán xuất một cột huyết quang, ở giữa không trung, nhìn thoáng qua mặt đất, sau đó giống như cảm nhận được ý nguyện đến từ hơn ngàn tu sĩ phía dưới, khẽ gật đầu, thân thể nhoáng lên một cái, nháy mắt lao thẳng về phía xa.
Sau khi thân ảnh huyết dịch kia đi xa, Ngũ Độc đại bộ hoàn toàn phát động. Ngũ Độc là đại bộ, có được pháp bảo cực lớn có thể phi hành, đó là một con mãng xà khổng lồ nhìn như còn sống.
Thân hình ước chừng nghìn trượng, tán phát ra từng trận uy áp. Pháp bảo phi hành này, là một vị Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ năm đó, sau khi ngã xuống, thân thể lột xác biến ra, rồi do Ngũ Độc đại bộ hao tốn cái giá cực lớn, mời Thiên Công đại bộ chế tác thay. Lúc này mới luyện ra một pháp bảo phi hành như vậy.
Trên pháp bảo này, trong ngày thường có thể dung nạp mấy ngàn người, nhưng trước mắt vì diệt sát Ô Thần ngũ bộ, Ngũ Độc đại bộ không tiếc hao phí linh thạch, thậm chí không tiếc hao tổn pháp bảo phi hành này, cưỡng ép phụ tải hơn ngàn người. Lấy tộc trưởng còn có chín tế tự làm thống lĩnh, dựa theo lộ tuyến của Mạnh Hạo mà bọn họ đạt được, nhanh chóng lao đến nơi mà Ô Thần buộc phải đi qua.
Trong đám người, Chỉ Hương cũng ở trong đó, sau khi trở về, nàng thủy chung khiêm tốn, ẩn núp tu vi, không bị ai nhìn ra chút manh mối nào, giờ phút này hai mắt nàng chợt lóe, nhíu mày.