Ngã Dục Phong Thiên

chương 804: ngũ sắc bỉ ngạn hoa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đây là...

Trong mắt Mạnh Hạo lập tức lóe lên tinh mang.

- Vì ta có sáu Nguyên Anh, giống như có sáu tính mạng... Cho nên, tuổi thọ của ta, cũng vô hình trung bị hóa thành sáu phần... Cho nên, một năm của ta, bằng với sáu năm của người khác!

- Đây là cái giá của Hoàn Mỹ Nguyên Anh sao!

Cũng vào lúc này, Bỉ Ngạn hoa trong cơ thể Mạnh Hạo, giống như tìm được cơ hội, một lần nữa quật khởi, đột nhiên bộc phát.

Đồng thời, trên bầu trời ngoài biển tím, lúc này gió mây vần vũ, cho dù không còn mưa tím, nhưng bầu trời vẫn u ám như cũ. Lúc này lại dần lộ ra từng tia chớp, từ bốn phương tám hướng nhanh chóng tụ tập.

Từng tia chớp đi tới, đã hình thành từng mảng, từng mảng kiếp vân, gió mây cuồn cuộn. Kiếp vân nơi này càng lúc càng nhiều, dẫn đến biển tím trào dâng, phát tán khí tức tử vong ngập trời.

Khí tức này dường như đối kháng với lôi kiếp, giữa trời đất, nổi lên một hồi tang thương điên cuồng!

Trên biển tím, nhiều năm nay, đã xây dựng được mười phường thị, trong đó có rất nhiều tu sĩ, hiện giờ ai nấy nhìn lên bầu trời, lộ vè kinh hãi.

- Đây là... lôi kiếp?

- Lẽ nào có người độ kiếp, chuyện này làm sao có thể. Chưa nói chỉ có tiên nhân mới có thể độ kiếp, nhìn khắp cả Tây Mạc, làm sao lại có thể có người đi độ kiếp!

- Đây không phải độ kiếp, đây là có trọng bảo xuất thế!

Trong mười phường thị, cảnh tượng này đâu đâu cũng thấy, nhưng mà... Lôi kiếp phía trên biển tím, thế nhưng lại chỉ có lực lượng biển tím mới có thể nhìn thấy. Tu sĩ Mặc Thổ, kể cả Trảm Linh, đều như bị chia cắt, không hề phát giác.

Lúc này, ở trong phường thị thứ hai, trong một lầu các được xây dựng trên biển, một người đàn ông mình trần, đang ôm một nữ tu kiều diễm, nói chuyện vui vẻ. Bàn tay vuốt ve trên người cô gái, cô gái càng e thẹn, người đàn ông càng bạo dạn.

Sau lưng gã, có bảy lão giả đang xếp bằng, nhắm mắt không nói, như không nghe thấy những lời tục tĩu. Bảy người này, tu vi đều không tầm thường, trong đó có bốn người là Nguyên Anh trung kỳ, có hai Nguyên Anh hậu kỳ, còn có một người Nguyên Anh đại viên mãn!

Tu sĩ như vậy, đã là mạnh nhất … dưới Trảm Linh. Đặc biệt là trong thời đại Trảm Linh không dễ gì xuất hiện này, bất cứ một Nguyên Anh đại viên mãn nào, cũng có thể chấn động phong vân bốn phương.

Nhưng hiện giờ, mối quan hệ giữa người này và những người bên cạnh, có vẻ như bảy người, chỉ là đi theo!

Mà có thể khiến một Nguyên Anh đại viên mãn trở thành tùy tùng, chỉ có Lão Tổ Trảm Linh, nhưng người đàn ông trung niên kia tu vi chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, không phải Trảm Linh. Điều này có nghĩa là, thân phận của người này vô cùng cao.

Gã chính là Hô Diên Khánh, đứa con hiếm muộn duy nhất của Lão Tổ Trảm Linh Hô Diên Vân Minh của Thiên Tòng bộ trong liên minh Thiên Đình của Mặc Thổ! Ba tháng trước gã đi ra khỏi Mặc Thổ, du ngoạn trong các phường thị, trêu hoa ghẹo nguyệt, vô cùng sung sướng.

Hô Diên Khánh đang muốn nhào lên người cô gái này, đột nhiên bầu trời nổi trận sấm sét, một tia chớp đỏ rực, lao về phía xa. Trong khi tia chớp di chuyển, uy áp đột nhiên tăng mạnh, khiến cho bảy lão giả, toàn bộ mở mắt. Vị lão giả áo đỏ tu vi Nguyên Anh đại viên mãn từ từ ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời, hơi cau mày.

Hô Diên Khánh hơi rùng mình, lập tức ngẩng đầu.

- Kỳ lôi? Lẽ nào là có chí bảo gì đã xuất hiện, hay là có dị yêu gì biến hóa?

Hô Diên Khánh cười ha ha, ôm lấy nữ tu bên cạnh gã. Khi cô gái sợ hãi hét lên, gã đã bay lên, phất tay áo, xung quanh gã lập tức xuất hiện bốn hộ vệ áo đen. Lúc họ xuất hiện, thì cũng mang theo một chiếc kiệu cực kỳ xa hoa.

Hô Diên Khánh ôm lấy cô gái, tiến thẳng vào trong kiệu.

- Ngô lão, chúng ta đi xem một chút được chứ!

Tiếng cười của gã xen lẫn với tiếng thở gấp gáp của cô gái kia, trong chiếc kiệu, một mảng xuân sắc.

Ngô lão trong miệng Hô Diên Khánh, chính là lão giả Nguyên Anh đại viên mãn kia. Lão cau mày, thầm than một tiếng, từ từ đứng dậy, dẫn theo sáu người bên mình, đi theo chiếc kiệu, đi về phía những tia chớp lao tới.

Lúc đoàn người Hô Diên Khánh đi theo những tia chớp, tới nơi đáy biển Mạnh Hạo đang đứng, thì vẻ mặt hắn lại khá âm trầm, nhìn lên sáu Nguyên Anh trên đỉnh đầu, Mạnh Hạo cau mày lại.

- Trăm năm tuổi thọ sao... Không đến hai trăm năm, ta đã là Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, thêm một trăm năm nữa, chưa chắc không thể Trảm Linh.

- Còn về Bỉ Ngạn hoa...

Khóe miệng Mạnh Hạo đột nhiên nở nụ cười lạnh, hắn sớm đã tính được Bỉ Ngạn hoa này sẽ không bỏ qua cơ hội vào thời khắc quan trọng trên đường tu hành của mình thế này.

Nhất định sẽ xuất hiện!

Vốn dĩ Mạnh Hạo cho rằng Bỉ Ngạn hoa sẽ xuất hiện trong thiên kiếp để đoạt xá, nhưng hiện giờ có vẻ nó cho rằng, cơ hội lúc này còn tốt hơn.

- Ngươi xuất hiện vào lúc này, cũng tốt! Tránh đến lúc có thiên kiếp thật, tăng thêm phiền toái cho ta.

Mạnh Hạo cười lạnh, lại xếp bằng, không để ý đến Bỉ Ngạn hoa trong cơ thể, mả đưa tay phải lên chỉ Nguyên Anh trên đỉnh đầu.

Lập tức Kim Anh của hắn rơi xuống, cũng cười lạnh như Mạnh Hạo, thuận theo thiên linh tiến vào trong cơ thể, lập tức xuất hiện trong đan điền đã mất kim đan, trở thành rỗng không của Mạnh Hạo.

- Lần này, ta cho ngươi cơ hội, cùng ta chiến đấu chính diện!

Mạnh Hạo nhắm hai mắt lại, Kim Anh trong cơ thể lập tức phát ra tu vi khổng lồ, tiến hành trấn áp Bỉ Ngạn hoa.

Bỉ Ngạn hoa điên cuồng, gầm thét không thành lời, sau lưng Mạnh Hạo, đột nhiên xuất hiện bóng dáng của nó, dữ tợn chập chờn, đột nhiên xuất hiện cánh hoa bốn màu, mà như đã đến cực hạn, màu sắc khiến người ta kinh hãi.

Chỉ trong khoảnh khắc, nó đã khống chế đôi chân Mạnh Hạo, trong trận giành quyền khống chế thân thể này, khiến Mạnh Hạo mất đi tri giác ở đôi chân, thậm chí còn từ từ lan ra, dần chiếm cả đôi tay.

Bỉ Ngạn hoa đung đưa, có vẻ quỷ dị. Giống như lần phản kích này với Mạnh Hạo, nó đã nhẫn nhịn quá lâu rồi, chuẩn bị nhiều năm, một khi bạo phát, vô cùng sắc bén.

- Lần này, cũng có chút thú vị, so với lần trước tốt hơn nhiều.

Mạnh Hạo dửng dưng nói, hắn cực kỳ quen thuộc với Bỉ Ngạn hoa, biết được nó có linh trí.

Trong lúc nói, Mộc Nguyên Anh trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, hóa thành thanh quang, dung nhập vào thiên linh Mạnh Hạo, lập tức xuất hiện trong đan điền của hắn. Mạnh Hạo không hề chần chừ, lập tức chồng lên Kim Nguyên Anh, hai bên dung hợp làm một!

Khoảnh khắc hai Nguyên Anh dung hợp, trong đầu Mạnh Hạo như có tiếng nổ, hắn cảm nhận được tu vi bản thân, một lần nữa … gia tăng!

Rõ ràng vẫn là Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, không hề đột phá, nhưng khi tiếng nổ trong đầu vang lên, Mạnh Hạo có thể cảm nhận được, sức chiến đấu của hắn... Gia tăng gấp đôi.

Về việc này, Mạnh Hạo không hề bất ngờ, vì đây... mới là lực lượng chân chính của Hoàn Mỹ Nguyên Anh, chỗ dựa căn bản để có thể chiến đấu với người có cảnh giới cao hơn bản thân.

Đồng dạng, Mạnh Hạo cũng cảm thấy, sức chiến đấu tăng lên gấp đôi, tốc độ tuổi thọ tiêu hao, cũng tăng lên nhiều.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio