Mọi người thấy Băng Tuyết không chút dung tình chém bay đầu Viên Hồng , đều lộ ra vẻ kinh ngạc . Trương Tử Tinh lại biết thần thông của Viên Hồng , tuyệt đối không có khả năng chết đi như vậy . Trong nguyên tác , ngay cả Tam Tiên Lưỡng Nhận kích của Dương Tiễn cũng chưa từng giết được hắn , sau này Lục Áp dùng đến Trảm TIên Phi đao mới có hiệu quả .
Quả nhiên , chỉ thấy chỗ bị mất đầu của Viên Hồng tỏa ra một đạo thanh khí , từ gáy mọc ra một đóa bạch liên hoa , đoa bạch liên hoa kia vừa phóng ra một cái liền thu lại , hình thành một cái đầu .
Băng Tuyết cũng không cho Viên Hồng có cơ hội sống lại , chân vừa chạm đất , thanh đại kiếm không biết đã xuất hiện trong tay từ bao giờ , lập tức phóng tới Viên Hồng .
Nhưng tốc độ Viên Hồng sống lại cũng cực nhanh , Băng Tuyết vừa tới gần người đã phục hồi lại như cũ . Hắn thấy Băng Tuyết hung mãnh xông tới , cấp bách vận chuyển Bát Cửu Huyền Công , hóa thành một con cự xà ( rắn lớn ) , đem cả Băng Tuyết lẫn thanh đại kiếm quấn chặt lấy . Băng Tuyết muốn giãy dụa , nhưng Bát Cửu Huyền Công của Viên Hồng không phải chuyện đùa , cũng không phải cái thứ ảo thuật bình thường có thể sánh bằng , biến thành cự xà liền có sức mạnh cuốn quanh cực kỳ mạnh mẽ , nhất thời không cách nào giãy ra được .
Băng Tuyết giãy dụa không có hiệu quả , giống như bị cự xà cuốn lấy mà mất đi lực lượng , thân thể không ngờ lại mềm xuống , cuối cùng ngay cả hình thể cũng nhỏ lại , như bị chôn vùi trong con cự xà .
Ánh mắt Trương Tử Tinh rơi vào vùng đất phía dưới thân cự xà " Chảy " ra một chất lỏng màu xám , chất lỏng này sau khi " Chảy " ra khỏi cự xà , bằng tốc độ vượt quá sức tưởng tượng nhanh chóng ngưng kết thành hình .
Viên Hồng càng quấn càng chặt , muốn làm cho Băng Tuyết hoàn toàn mất đi lực chiến đấu , nhưng đột nhiên phát hiện thấy không đúng , hóa ra cái hắn quấn chỉ là thanh kiếm mà thôi , chủ nhân của thanh đại kiếm lại không thấy đâu .
Lúc này Viên Hồng cảm giác thấy trên đỉnh đầu bỗng xuất hiện một bóng đen thật lớn , ra là một con đại điêu ( chim ưng lớn ) , hai cánh như gió , chính là đang giương móng vuốt lao xuống . Viên Hồng bất ngờ không kịp phòng ngự bị trảo của đại điêu quắp lấy . Sau khí đại điêu bắt được cự xà lập tức vỗ cánh bay lên . Từ trên cao đem ném xuống , té trên mặt đất , đang muốn cắn xé thì đột nhiên bạch quang hiện lên , cự xà biến mất không thấy đâu , chỉ thấy một đầu quái điểu cực lớn xuất hiện trước mắt đại điêu . Đầu quái điểu này chỉ có một chân , lông trắng , trên người có hồng vân , trong miệng bốc lên hỏa diễm , đúng là hóa thân của Hỏa Thần và Mộc Thần trong truyện thần thoại : Tất Phương .
Hóa thân Tất Phương này Viên Hồng từng sử dụng trong tác chiến với Khuyển Nhung , còn ngọn Hồng Liên hỏa diễm có thể đánh bại cả Tu La nữ này , bởi vì Viên Hồng khi đó còn chưa tới tầng năm của Bát Cửu Huyền Công nên sử dụng cũng chỉ tương đối miễn cưỡng , mà hôm nay hắn đã kết hợp hoàn mỹ với lực lượng của Huyền Tang Côn hóa thân thành hình dạng Tất Phương , uy lực thực không thể so sánh nổi .
Có thể nói , Viên Hồng đã xuất ra tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn , đây cũng là một loại khằng định với thực lực của Băng Tuyết .
Tất Phương thân là thần điểu , quả nhiên hết sức lợi hại , đại điểu không đánh lại được bị chộp lấy , mình mẩy đầy thương tích , trên người cũng bị đốt trọi nhiều chỗ . Ngọn lửa trong miệng Tất Phương lại phun ra một lần nữa , đại điểu không ngờ bị thần hỏa kia luyện hóa thành tro tàn .
Viên Hồng thấy đại điểu bị đốt thành tro bụi , đột nhiên tỉnh lại , không khỏi thất kinh , mới vừa rồi hắn cao hứng , nhất thời quên khống chế lực , lỡ tay giết chết Băng Tuyết ! Băng Tuyết này sư bá phải mất rất nhiều khổ tâm mới dạy dỗ ra . Lần này xong rồi , làm sao giao phó với sư bá đây ?
Lúc này , tro bụi đang rơi trên mặt đất bỗng hóa thành chất lỏng màu xám . Kỳ quái là , cho dù nhiệt độ cao từ thần hỏa của Tất Phương , cũng không thể làm bốc hơi được chất lỏng này . Chất lỏng tự động tụ về trung tâm , nhanh chóng dung hợp lại , sau đó khôi phục lại nguyên hình Băng Tuyết . Lúc này trên hộ giáp tay phải của nàng xuất hiện một thiết bị , trông giống một chiếc hộp kim loại , từ đó vươn ra mấy cái ống ngắn .
" Đình chỉ ! Băng Tuyết ! " Trương Tử Tinh vừa thấy cái hộp kim loại kia , lập tức hạ lệnh cho Băng Tuyết ngưng lại . Dù sao cũng chỉ là người nhà luận bàn với nhau , nếu tiếp tục liều mạng đẽ bị thương tổn không đáng có .
Băng Tuyết vừa nghe giọng của chủ nhân , cũng không thấy bất kỳ động tác gì , chỉ thấy những cái ống ngắn tự động thu vào trong hộp , lập tức chiếc hộp phân tán thành mấy linh kiện , sau đó dung nhập vào cánh tay của Băng Tuyết . Viên Hồng đáp xuống đất , hóa lại thành hình người , nhìn dáng vẻ hoàn hảo khong chút tổn hại của Băng Tuyết , không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc .
" Hầu nhi , nhị đệ không có ở đây đã dám buông lỏng rồi ! " Trương Tử Tinh đi tới , không chút khách khí gõ vào đầu Viên Hồng một cái : " Ngươi ngay từ đầu đã vô cùng khinh địch , kết quả là bị Băng Tuyết áp chế , nếu không phải Bát Cửu Huyền Công quả thực huyền diệu , ngươi đã sớm thua thảm hại rồi ! Thần điểu Tất Phương kia là thủ đoạn lợi hại nhất của ngươi sao ? Ta nói cho ngươi , Băng Tuyết ngay cả một nửa lực chiến đấu cũng chưa lấy ra đâu ! Nếu ta mà không lệnh cho nàng kịp thời thu tay , hừ hừ … "
Viên Hồng nghe vậy , hai mắt trợn tròn lên , đối với Băng Tuyết phải nhìn bằng con mắt khác . Lời này của Trương Tử Tinh mặc dù có ý đề tỉnh Viên Hồng , nhưng không hề phóng đại . Băng Tuyết mới chỉ sử dụng thuật biến hình và kỹ thuật cận chiến , còn chưa sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật cực kỳ lợi hại . Đương nhiên , vài thứ kia phải chờ tới lúc tối cần thiết mới lôi ra , vì không thể tùy ý hấp thụ năng lượng ánh sáng trên chiến trường được . Trước mắt Băng Tuyết có thể cùng Viên Hồng đánh đến mức này , đã làm cho Trương Tử Tinh hài lòng rồi . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn
Viên Hồng là người thông minh , cũng hiểu được còn chưa đủ mạnh : " Sư bá , con sau này sẽ tránh kiêu ngạo tránh nóng vội , khắc khổ tu luyện , để tránh lại tái phạm việc khinh địch một lần nữa . "
Trương Tử Tinh gật đầu : " Lúc đối địch , tối kỵ chính là khinh địch và liều lĩnh . Tương lai ngươi rất có thể sẽ phải đối mặt với cường địch cũng mang Bát Cửu Huyền Công , nếu có sơ xuất gì , hoặc nguy hiểm đến tính mạng , ngươi phải lấy cẩn thận làm đầu . "
Viên Hồng vừa nghe có địch nhân cũng tu luyện Bát Cửu Huyền Công , lại còn hết sức lợi hại , không khỏi kinh ngạc , nhưng hắn vô cùng tin tưởng Trương Tử Tinh , lúc này âm thầm quyết tâm khổ tu .
Sau khi luận bàn kết thúc , mọi người tản đi , Băng Tuyết trở lại trụ sở để tiếp tục căn cứ vào dữ liệu thực chiến làm ra điều chỉnh tương ứng , còn Trương Tử Tinh thì bắt đầu cùng Bích Tiêu dài dòng " Thiên lý truyền âm . "
Lúc này , trong Sùng Thành Bắc Địa , Tô Hộ từ trong thành dò xét trở về , mặt đầy gió xuân . Tô Toàn Trung cùng một tên đạo nhân cao gầy ra đón , cùng tiến vào đại điện .
Đạo nhân kia cười nói : " Quân hầu lộ ra sắc mặt vui mừng , nói vậy chuyến này cực kỳ thuận lợi phải không ? "
Tô Hộ khen : " Toàn bộ là nhờ đạo thuật của Phong sư phụ , hô phong hoán vũ , hàng hạ cam lâm ( hô mưa gọi gió , cho trời hạn gặp mưa ) , lại gia tăng chính sách bình định dân , trong thời gian ngắn ngủi khiến cho Sùng Thành trên dưới đều hoàn toàn tin phục cô vương , cô vương phải cảm tạ sư phụ mới đúng ! "
Phong đạo nhân khiêm nhường vài câu , Tô Toàn Trung nhớ tới uy phong của Phong đạo nhân mấy hôm trước hô phong hoán vũ , hai mắt sáng ngời : " Sư tôn , có thể truyền lại đạo thuật kia cho con không ? "
Phong đạo nhân lắc đầu : " Toàn Trung , không phải sư tôn giữ kín không truyền , chỉ vì muốn tu được đạo thuật kia , phải thanh tâm tĩnh thần , dứt bỏ chuyện phàm tục , khổ tâm tu luyện , ngươi con trai duy nhất của quân hầu , tương lai còn kế thừa gia nghiệp , sao có thể thành phương ngoại chi sĩ được đây ? "
Tô Toàn Trung nghe được bốn chữ " Kế thừa gia nghiệp " , trong lòng lạnh lẽo , lại nhìn Tô Hộ một chút , biết mình lỡ lời , không khỏi lộ vẻ uể oải . Phong đạo nhân cười nói : " Đồ nhi cần gì uể oải . Vi sư truyền cho ngươi thuật tu thể vô cùng thần diệu , nếu có thể tu luyện đại thành , cho dù là tiên nhân bình thường , cũng không nhất định là đối thủ của ngươi . "
Tô Toàn Trung vừa nghe lợi hại như vậy , vừa mừng vừa sợ , nhưng lại nghĩ , theo như lời đạo nhân này , muốn " Đại thành " thì cuối cùng phải mất bao nhiêu năm . Ba người vào Ngân An điện . Tô Hộ thỉnh giáo Phong đạo nhân một ít vấn đề , cảm giác thấy thu được ích lợi , không khỏi càng tin cậy . Tô Hộ hồi tưởng lại chuyện Ký Châu xưa , không khỏi cảm khái : Đạo nhân này pháp lực tinh thâm , kiến thức lại hơn người , tràn đầy mưu lược , là nhân tài hiếm có , nếu lúc đầu có đạo nhân này bên người thì sẽ không thảm hại như vậy .
Tô Hộ tâm niệm vừa động , hỏi : " Sư phụ , hôm nay cô vương mặc dù đến Sùng Thành , nhưng dù sao cũng chỉ là mới đến , căn cơ chưa vững , trên có hai hầu Sùng Hầu Hổ , Phí Trọng kiềm chế , cùng tranh chực vị Bắc Bá Hầu . Xin hỏi đạo trưởng , cô vương phải làm như thế nào ? "
Phong đạo nhân cười nói : " Lấy sự khôn ngoan của quân hầu , trong lòng sớm đã định kế , cần gì bần đạo nhiều lời ? "
Tô Hộ liếc mắt nhìn Tô Toàn Trung một cái , Tô Toàn Trung hiểu ý , dẫn tùy tùng rời đi . Phong đạo nhân nghi ngờ , chợt thấy Tô Hộ quỳ xuống với mình , hô : " Cô vương tài học thô thiển , ngày trước bị vận rủi quấn thân , may mà trời ban cơ duyên , được gặp sư phụ , tương trợ ta trong lúc nguy khốn , như trời hạn được gặp mưa rào . Hôm nay cô vương nhờ hồng phúc của sư phụ mà được tước vị , do đó cầu mong sư phụ tương trợ , cùng hưởng phú quý , nếu sư phụ từ chối , cô vương sẽ quỳ tại đây không đứng dậy nữa ! "
Phong đạo nhân dìu hắn đứng dậy , mày nhíu chặt , trầm ngâm một lúc lâu , thở dài nói : " Bần đạo là dã nhân chốn bồng lai , nay nếu chủ công không chối bỏ liền đem hết một thân sở học ra để báo đáp đại ân ! Nếu nuốt lời sẽ chết không toàn thây .
Tô Hộ nghe hắn ngay cả xưng hô cũng sửa lại , lại còn hạ độc thệ , lúc này mới mừng rỡ đứng dậy . Phong đạo nhân muốn hành đại lễ lại bị Tô Hộ ngăn cản , có ý muốn kết bái làm huynh đệ , Phong đạo nhân từ chối không được , đành phải đáp ứng . Tô Hộ thấy sách lược lôi léo của mình đạt hiệu quả , cuối cùng đạt được sự trợ giúp cường đại thì không khỏi đắc ý , nào biết đâu Phong đạo nhân trong lòng đang cười lạnh không thôi . Chết không toàn thây ? Cái thân thể " đi mượn " này hắn đã muốn bỏ đi , thân thể chính thức của hắn còn đang ở trong Càn Khôn Đỉnh kia .
Qua chuyện này , Phong đạo nhân cuối cùng đã xác lập vị trí của bản thân là tâm phúc bên người Tô Hộ : " Trong ba năm , nếu muốn lập công đích thực có chút khó khăn , hơn nữa huynh trưởng chỉ mới tới đây , căn cơ chưa vững . Nhưng nếu làm cho hai hầu còn lại thân bại danh liệt , không còn cùng huynh trưởng tranh chấp thì lại dễ dàng hơn nhiều lắm , không biết huynh trưởng có đề nghị gì không ? "
Tô Hộ vừa nghe , chỉ cảm thấy rất hợp tâm ý , cũng không dấu diếm nữa , đem kế hoạch mưu đồ Bắc Địa nói ra .
Phong đạo nhân cau mày nói : " Ý huynh trưởng là , trước tiên đối phó Phí Trọng , rồi bày mưu với Sùng Hắc Hổ ? "
Tô Hộ nói : " Ba hầu đều có ý niệm đối với chức vị Bắc Bá Hầu đầy hứa hẹn này , ai cũng có suy tính của bản thân mình . Trong đó Phí Trọng yếu nhất , Sùng Hầu Hổ mạnh nhất , lẽ dĩ nhiên là phải thâu tóm kẻ yếu trước , sau đó mới diệt kẻ mạnh . "
Phong đạo nhân lắc đầu nói : " Huynh trưởng sai rồi ! Phí Trọng tuy yếu nhất , nhưng lại ở Bắc Cương , địa lý hoang vu , lại là biên giới với Quỷ Phương , lúc này Quỷ Phương đang xâm lấn , có thể cùng Văn Thái sư giằng co không hề yếu thế . Phí Trọng binh lực có hạn , vừa muốn dàn xếp chỗ hoang phế đó , lại phải hỗ trợ chiến sự , có thể nói là thân mình còn lo chưa xong , còn tâm tư đâu mà đối phó huynh trưởng ? Nếu huynh trưởng thôn tính Phí Trọng , chẳng phải sẽ làm phân tâm chuyện Qủy Phương sao ? Đến lúc đó nếu Sùng Hắc Hổ làm khó dễ , hai mặt đều có địch , liệu còn phần thắng không ? "
Tô Hộ tỏ vẻ chợt hiểu ra , vội vàng hỏi : " Như ý hiền đệ , thì trước tiên nên đối phó với Sùng Hầu Hổ sao ? Chỉ là , Sùng Hầu Hổ chiếm cứ Bắc Địa nhiều năm , binh cường mã tráng ( lính mạnh ngựa khỏe ) , cơ hồ không dưới Ký Châu của ta năm đó , làm sao địch lại được ? Nếu Phí Trọng lại mượn cơ hội làm khó dễ , thì phải làm sao ? "
" Huynh trưởng , ba người đều là Bắc Hầu do đích thân Thiên tử định ra , lần tranh đấu này là hoàn toàn công khai , cho dù Sùng Hầu Hổ có ưu thế về binh lực , cũng không dám thật sự thảo phạt huynh trưởng . " Phong đạo nhân lại nói : " Kế sách bây giờ , chỉ có liên hợp với Phí Trọng , cùng đối phó Sùng Hầu Hổ . Nghe nói Phí Trọn này quỷ kế đa đoan , vừa vặn có thể lợi dụng hắn tranh chấp cùng Sùng Hầu Hổ , trước đánh bại Sùng Hầu Hổ , sau đó tính đến Phí Trọng . Nếu thành công , lấy tiếng tăm của huynh trưởng , nhất định ngồi trên cái ghế Bắc Bắ Hầu ; thất bại , vậy cứ đem hết tội lỗi đẩy cho Phí Trọng , cũng bình yên vô sự . "
Tô Hộ thấy hắn phân tích đạo lý rõ ràng , không khỏi khen không dứt miệng , thầm cảm thấy may mắn vì bản thân tìm được một mưu sĩ tâm phúc hết sức cao minh . Vì để tiến thêm một bước trong việc mượn sức Phong đạo nhân , lại hỏi : " Hiền đệ trong nhà còn có gia quyến ( người nhà ) không ? Hay là mau đưa tới đây cùng hưởng phú quý . "
Phong đạo nhân ngẩn ra , con mắt xoay chuyển , chợt nảy ra một ý , đáp : " Đệ còn có một nữ nhi , tinh thông tiểu thuật , đang tu hành ở bên ngoài . Có điều tiểu nữ tính tình đạm bạc , không thích ồn ào … "
Tô Hộ trong lòng vừa động , vội nói : " Hiền đệ , chúng ta đã là huynh đệ , không cần nói lời cuản người ngoài . Khuyển tử Toàn Trung tuổi trẻ khí thịnh , còn chưa kết hôn , nếu hiền đệ không chê , chúng ta hai nhà kết làm thông gia , thân càng thêm thân . "
Phong đạo nhân lộ vẻ chần chờ : " Ta là kẻ tu luyện , xuất thân không rõ rang , Toàn Trung tương lai còn kế thừa nghiệp lớn của Tô Gia , làm sao có thể lấy tiểu nữ xuất thân thấp kém được ? "
Tô Hộ vội nói : " Hiền đệ trợ giúp ta trong lúc thất ý , lại trượng nghĩa theo ta Bắc hành , bày mưu sách bình định Sùng thành , quả thật là ân nhân của Tô gia . Xuât thân còn tính làm gì ? Huống hồ khuyển tử kính phục hiền đệ nhất , lấy phận làm sư tôn , sao dám khinh thị ? Nếu hiền đệ không yên lòng , đến lúc đó ta liền phong cho hiền đệ một cái hư danh chư hầu , môn đăng hộ đối , ý hiền đệ như thế nào ? "
Phong đạo nhân thở dài nói : " Huynh trưởng đã có thịnh ý như thế , nếu ta lại chối từ , chẳng phải phụ thành tâm của huynh trưởng sao ? Ta bây giờ thi thuật , gọi tiểu nữ tới Sùng thành . "
Tô Hộ lộ vẻ vui sướng , nói : " Vi huynh còn không biết tên thật của hiền đệ , có thể nói cho ta không ? "
Phong đạo nhân đáp : " Đệ tên chỉ có một chữ Liêm , tiểu nữ cũng vậy , gọi là Phong Đản … " ( Há há các bác biết là ai hông ? )
Hai người thương nghị xong , Tô Hộ triệu Tô Toàn Trung vào điện , nói lại việc này , Tô Toàn Trung hiểu được tâm ý của phụ thân , lại biết nữ nhi của Phong Liêm rất xinh đẹp , lại là kẻ tu luyện , không khỏi động lòng , lập tức hành đại lễ với Phong đạo nhân .
Phong đạo nhân lập tức viết một bức thư , trước mắt phụ tử Tô gia đem một con diều giấy hóa thành linh điểu , đưa tin cho nữ nhi Phong Đản , cấp tốc tới Sùng thành . Tô Hộ lập tức lệnh cho gia tướng sắp xếp yến tiệc , khoản đãi huynh đệ mới kết bái kiêm thông gia .
Pháp thuật của Phong đạo nhân quả nhiên huyền bí , phong thư này không bao lâu đã tới tay người nhận . Chẳng qua người nhận này lại là Trương Tử Tinh .
Nhìn nội dung thư , Trương Tử Tinh lộ vẻ mặt kỳ quái , nhìn chằm chằm vào Tiểu Đản đang đứng xem ở bên cạnh , thấy vậy Tiểu Đản tròng lòng dấy lên một trận sợ hãi . Một lúc lâu sau mới cười cười phun ra một câu : " Chúc mừng ngươi , Tiểu Đản … "
Ta post rồi đây , hơi chậm trễ mong anh em thông cảm .