Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

chương 330: khả năng của thánh nhân ! trận đấu ngoài ba mươi ba thiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khiến Triệu công minh và Văn trọng càng thêm giật mình là Lão tử lại cười nói :"Tiêu dao đạo hữu, đừng vội buồn bực, việc này quả là ta tính toán với ngươi, có điều việc ngươi cần thì cũng đã xong rồi. Theo lời đạo hữu từng nói thì ngươi ta đều có đạo khác nhau, đạo hữu cũng không phải hoàn toàn tính sai, chỉ mong chớ quên chuyện đã hứa với ta."

Trương tử tinh biết Lão tử nhắc đến chuyện tiêu hủy đầu đạn hạt nhân, mắt chợt lấp lánh, than thở :"Ta đã nhận lời đạo hữu thì tất sẽ làm, làm sao có thể dám lừa một thánh nhân như người ? Chuyện đó không lâu sau tất sẽ bắt đầu, nhưng bần đạo vẫn có chút không cam lòng, mong được thánh nhân ban cho một kiện bảo vật nhằm thỏa lòng ta. Ta cũng không dám đòi tiên thiên chí bảo Thái cực đồ mà chỉ cần Ly địa diễm quang kỳ hoặc Kim cương trạc là được."

Triệu công minh cùng Văn trọng thấy hai người hóa ra rất quen nhau, còn xưng hô bằng hữu mà Tiêu dao tử lại há rộng miệng, không biết xấu hổ đòi thánh nhân cho Ly địa diễm quang kỳ để „Bồi thường" thì không ngừng trợn mắt há mồm .

Lão tử cũng không nổi giận như trong tưởng tượng của Triệu công minh và Văn trọng mà chỉ trầm tư một lúc rồi nói :"Nói đến chuyện tính toán thì nếu đạo hữu muốn dùng Ly địa diễm quang kỳ bần đạo cũng có thể cho ngươi mượn một lần, nhưng nếu là biếu tặng thì đạo hữu đừng ép ta. Mà Kim cương trạc là cái gì ?"

Trương tử tinh tùy tiện nói bừa mà lại có được cơ hội mượn được Ly địa diễm quang kỳ, trong lòng mừng thầm thuận miệng trả lời :"Kim cương trạc có thể biến to nhỏ, thủy hỏa bất xâm, có thể chứa mọi vật, chính là một chí bảo hiếm có."

Ánh mắt Lão tử lộ ra vẻ kinh ngạc :"Vật ấy vẫn còn ở trong lò bát quái của ta đang luyện, tại sao ngươi biết được ? Thần thông của đọa hữu thực đáng kinh ngạc, có điều cái tên Kim cương trạc cũng rất hợp với vật ấy, vậy hãy để nó mang tên đó đi."

Trương tử tinh vốn tùy ý nhắc đến một pháp bảo được ghi trong Tây du ký ra để đối phó mà không ngờ chó ngáp phải ruồi, hơn nữa cái tên Kim cương trạc rốt cục thành hắn đặt tên đó nên không khỏi sửng sốt.

Lão tử bỗng nhiên nhìn lên trời một lúc, dường như nhận ra điều gì đó, mắt lộ kỳ quang, mồm tự lẩm bẩm nói một câu :"Vì sao hắn lại đến đó ?"

Trương tử tinh không nhận ra vẻ kỳ dị của Lão tử vì trong lòng còn đang vui mừng vì có được Ly địa diễm quang kỳ đúng là thu hoạch ngoài ý muốn, lúc này mới cảm ơn Lão tử rồi nói :"Đạo hữu có thể thi triển thần thông để ta nhìn thấy trận quyết đấu của hai vị thánh nhân ngoài ba mươi ba thiên được chăng?"

Lão tử nhìn lên bầu trời rồi quay đầu mỉm cười nói :"Đạo hữu đã nhờ thì được."

Nói xong, Lão tử thi triển thần thông, trong hư không bỗng xuất hiện một mặt gương, bên trong chiếu rõ Nguyên Thủy thiên tôn cũng Thông Thiên giáo chủ ngoài ba mươi ba thiên, cũng chính là trận chiến đáng sợ ngoài không gian vũ trụ.

Nếu nói lúc trước ở dưới đất thì Tiếp dẫn cùng Thông Thiên giáo chủ đều chỉ dùng những chiêu thức tinh khiết không dụng nội công để luận bàn thì bây giờ ngoài ba mươi ba thiên mới là trận chiến chính thức giữa thánh nhân, thực lực của hai bên đều bộc lộ ra hết không hề có gì cố kỵ.

Tay trái Nguyên Thủy thiên tôn cầm Tam bảo ngọc như ý, tay phải cầm Bàn Cổ phiên, bên người lão có bốn cánh sen vàng, cánh hoa phát sáng, từ ánh sáng lại sinh ra hoa, phút chốc đã có vạn đóa kim liên bay trong không trung, thật là hoa mỹ. Nhưng phía ngoài kim liên có bốn đạo lưu quang chớp động với tốc độ cực nhanh, cho dù với thực lực của Trương tử tinh cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy quỹ tích chuyển động của lưu quang.

Triệu công minh thấy hai bên đều quyết liệt vô cùng nên trong mắt cũng lộ ra vẻ hồi hộp vì lo cho sư tôn. Văn trọng tu vi yếu kém, không nhìn thấy tốc độ của tứ kiếm, vừa ngưng tụ thần lực nhìn bằng mắt thần trên trán một lúc đã thấy đầu váng mắt hoa nên đã vội nhắm mắt điều tức.

Lúc này Nguyên Thủy thiên tôn đang phòng thủ là chính, còn Thông Thiên giáo chủ hoàn toàn lấy công làm thủ, tứ kiếm chuyển động theo ý nghĩ, bỗng hóa thành hàng nghìn, hàng vạn đến hàng tỉ đạo hàn quang qua lại cạnh Nguyên Thủy thiên tôn. Nguyên Thủy thiên tôn ỷ vào kim liên hộ thân nên không hề né tránh hàng tỉ tia hàn quang từ tứ kiếm phát ra, tbn trong tay không ngừng nhấp nhô ngại Thông Thiên giáo chủ dùng Tử điện chuy tập kích.

Thứ khiến Trương tử tinh chú ý chính là Bàn Cổ phiên bên tay phải Nguyên Thủy thiên tôn.

Lúc Bàn Cổ phiên rung lên thì không gian trước mặt Nguyên Thủy thiên tôn bỗng xảy ra biến dị nào đó, không gian biến dị đó mang theo lực hút mạnh mẽ không gì sánh được, hàng tỉ đạo lưu quang từ Tru tiên tứ kiếm hầu hết đều bị hút vào, hơn nữa khi đến gần không gian đó thì ánh sáng đều bị gẫy khúc rất kỳ dị.

Bàn Cổ phiên nổi danh cùng Càn khôn đỉnh, Thái cực đồ đều là tiên thiên chí bảo nên rất lợi hại, không ngờ nó có thể áp chế được uy lực của Tru tiên tứ kiếm. Không biết có phải cái gương của Lão tử là đồ bỏ đi hay không nhưng Trương tử tinh không thể nhìn rõ hình dáng cụ thể của không gian kỳ dị phát ra từ Bàn Cổ phiên kia.

Song thánh vừa đánh vừa đi chuyển, trận đấu càng ngày càng kịch kiệt. Bởi uy lực kinh người của Bàn Cổ phiên nên Thông Thiên giáo chủ tuy đang tấn công nhưng chân lại không ngừng lui về phía sau. Chỉ thấy hàng tỉ đạo lưu quang xuyên qua vạn đóa kim liên, trên đường chuyển động không ít hành tinh nhỏ bị liên lụy mà rạn nứt, thậm chí nổ tung.

Trương tử tinh rốt cục cũng biết được sức mạnh đáng sợ chính thức có thể hủy diệt tinh cầu của thánh nhân nên không khỏi thất kinh. Nếu chỉ phá hủy tinh cầu thì đại chiến hạm trang bị vũ khí phản vật chất cũng có thể, nhưng nếu chỉ là tiện tay cũng hủy đi một tinh cầu thì không thể làm được.

Lui lại một lúc thì gặp một khu vẩn thạch, vô số thiên thạch bồng bềnh. Thông Thiên giáo chủ lui lại rồi bỗng đứng vững, trong tay chợt cầm một cái trống da cá rồi gõ một cái. Đám vẫn thạch dường như bị người điều khiển, tất cả đều phóng về phía Nguyên Thủy thiên tôn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -

Bàn Cổ phiên trong tay Nguyên Thủy thiên tôn không ngừng rung lên, không gian kỳ dị vô hình lần thứ hai xuất hiện, dường như hình thành một vòng xoáy, nuốt gọn số vẩn thạch vừa tới. Trương tử tinh thấy được quỹ tích của vẩn thạch khi bị không gian kia hút lấy cùng cảnh ánh sáng của Tru tiên tứ kiếm khi bị hút khiến tinh thần hắn không khỏi chấn động : chẳng lẽ là…. Hố đen !

Lực lượng của Bàn Cổ phiên hóa ra là hố đen !

Hố đen là một cạm bẫy chết người đồng thời cũng là một vực sâu không đáy trong vũ trụ, không có vật chất nào có thể thoát khỏi lực hút cường đại của nó, gồm cả ánh sáng. Có thuyết nói rằng nó hình thành trong giai đoạn cuối cùng tại kỳ diễn hóa của hằng tinh, trong hố đen có sức hút khổng lồ nên từ ánh sáng đến bất cứ vật chất nào đều chỉ có thể chui vào chứ không thể chạy trốn được.

Hố đen chưa từng để lộ cho bên ngoài thấy được bất cứ cái gì bên trong nó, bởi nó có thể hút cả ánh sáng nên cũng không thể dùng phản xạ ánh sáng để quan sát nó, chỉ có thể qua chu vi một vài vật thể chịu ảnh hưởng của nó mà gián tiếp lý giải nó. Trách sao kiếm quang của Tru tiên tứ kiếm bị hút hết, không ngờ Bàn Cổ phiên là một bảo bối như vậy ! Nếu thế Thông Thiên giáo chủ làm gì có phần thắng nữa ?

Hố đen từ Bàn Cổ phiên hút không ít vẩn thạch rồi thể tích dường như dần thu nhỏ lại, Thông Thiên giáo chủ thấy cơ hội tới, quang mang bốn thanh kiếm cạnh người chợt sáng lên mang theo kiếm thế sắc bén không gì sánh được chém tới Nguyên Thủy thiên tôn. Bốn đạo kiếm quang hợp lại thành một chữ „Tỉnh"

Năng lượng của hố đen thập phần kinh khủng, mặc dù đã yếu bớt không ít nhưng khi chữ „Tỉnh" xẹt qua hố đen thì cũng bị hút vào. Nhưng tuy kiếm quang bị hút nhưng kiếm thế kỳ lạ đó tựa hồ xé rách không gian mà đi qua hố đen, trực tiếp chém lên Nguyên Thủy thiên tôn.

Tam bảo ngọc như ý của Nguyên Thủy thiên tôn liền bay lên phía trước chặn lấy chiêu kiếm đó nhưng vạn đóa kim liên vẫn bị dư thế của „ Tỉnh" giảm bớt không ít, vô số kim liên rơi lả tả trong hư không. Cảnh vạn đóa kim liên từ khi sáng lạng rực rỡ rồi bị chém đến ảm đạm héo tàn cũng tựa như sinh diệt hưng suy nơi thế gian mang đến cho Trương tử tinh một loại cảm giác kỳ dị .

Đúng lúc này mặt gương „Truyền hình trực tiếp" bỗng chập chờn rồi biến mất không còn tăm hơi. Trương tử tinh thấy đúng lúc quan trọng lại „mất mạng" nên trong lòng đầy bất mãn, đang muốn trách mắng kẻ truyền tín hiệu thì Lão tử đã chủ động mở miệng nói :"Thắng bại trận này đã rõ, không cần nhìn nữa. Thông Thiên sư đệ mượn đám vẩn thạch mà làm suy yếu bớt thế công của Bàn Cổ phiên, rồi sau đó lại mượn kiếm ý tuyệt cường chém số kim liên hộ thân của nhị sư đệ. Tuy có chút mưu mô nhưng vẫn là thắng, bây giờ cả hai đã tự ngưng chiến bỏ đi rồi."

Trương tử tinh biết rõ khả năng của Lão tử nên sự thật nhất định là vậy. Sau đó chỉ thấy Lão tử nhìn hắn mỉm cười, trong tiên thức lưu lại một câu „Bệ hạ là người giữ chữ tín, ngày nào thực hiện ước hẹn ở Bát cảnh cung, bần đạo đang mỏi mắt mong chờ" rồi cả người lẫn trâu đều biến mất.

Trương tử tinh biết Lão tử lo hắn biết chuyện Thái thanh lệnh bài có tính toán mà thay đổi chủ ý cho nên mới đem Ly địa diễm quang kỳ cho hắn mượn, nhằm bồi thường, lập tức mỉm cười đi về phía Văn trọng, Triệu công minh.

Triệu công minh thấy hắn có thể ngang hàng nói chuyện cùng Lão tử đại sư bá, có thể bình thường đối diện Tiếp dẫn đạo nhân cùng Nguyên Thủy thiên tôn mà ngôn ngữ còn có vẻ bảo vệ hắn nên trong lòng hảo cảm đối với Tiêu dao tử tăng nhiều.

Lúc này Thông Thiên giáo chủ chợt xuất hiện, ba người liền bước lên trước chào.

Thông Thiên giáo chủ thuận miệng dặn dò Triệu công minh vài câu, không để ý đến vẻ kinh ngạc của Văn trọng cùng Triệu công minh, ý bảo hai người lui ra sau đó thi triển một pháp thuật cách âm rồi mới cất tiếng nói với Trương tử tinh rằng :"Bệ hạ, hôm nay Xiển giáo cùng Tây phương giáo liên thủ, lại có đại sư huynh viện trợ, tình hình bên ta cực kỳ không ổn. Mới vừa rồi ta cùng Tiếp dẫn, Nguyên Thủy tranh đấu, mặc dù thắng hiểm nhưng cũng có chút may mắn. Tiếp dẫn đạo nhân tối thiện phòng ngự, dù là ta cũng rất khó phá, mà nhị sư huynh Nguyên Thủy thiên tôn có Bàn Cổ phiên cũng là tiên thiên chí bảo, so với Tru tiên tứ kiếm của ta còn cao hơn một bậc. Nếu chỉ một đấu một chứ nếu hai người liên thủ thì ta thua là cái chắc."

Trương tử tinh sau khi nhìn thấy thực lực chính thức của thánh nhân, trong lòng lại thêm vài phần lo lắng, nói rằng :"Giáo chủ, nếu dùng trận pháp cùng tứ kiếm bày Tru tiên trận thì phần thắng thế nào?"

Thông Thiên giáo chủ trầm ngâm chốc lát rồi đáp :"Thánh nhân đều là tấm thân bất tử không hủy, nếu dùng trận pháp thi triển Tru tiên kiếm trận cũng khó có thể địch lại. Nhưng nếu có được bốn huyền tiên thượng giai tu vi cao cường cầm tứ kiếm chấn bốn cửa thì có thể giúp bần đạo kìm chân một vị thánh nhân, đến lúc đó phần thắng tất nhiên có thể tăng lên. Chỉ có điều môn hạ đệ tử của ta dù đông nhưng nếu chọn huyền tiên để dùng bốn thanh kiếm này thì cũng chỉ có một mình Đa bảo mà thôi, dù Triệu công minh cũng không chắc có thể đảm nhiệm được, nếu chỉ miễn cưỡng tìm cho đủ số e rằng sẽ không có tác dụng."

Trương tử tinh lên tiếng:" Người anh em Khổng tuyên của ta có tu vi huyền giai đỉnh, lại có Hỗn độn chung trong tay có thể trụ một cửa; thủ hạ của ta là ma thần Hình thiên năm xưa từng một mình kháng thiên, gần đây lại đột phá huyền tiên thượng giai đỉnh. Như vậy chỉ cần tìm được thêm một người nữa là xong việc."

Thông Thiên giáo chủ vừa nghe Hình thiên đã đạt huyền tiên thượng giai đỉnh cảnh giới không khỏi lộ ra vẻ khác lạ : chỉ mải thu môn đồ, tận tâm dạy dỗ mà chỉ có Đa bảo đạo nhân có tu vi huyền tiên thượng giai, còn lại gồm cả Triệu công minh, tam tiêu, Kim linh đều chưa đạt tới, không ngờ hôm nay bên cạnh thiên tử đã có hai người.

„Nếu vị Khổng đạo hữu kia đồng ý, với uy lực Hỗn độn chung của hắn cùng Triệu công minh thì cũng có thể thành công. Đã vậy ta sẽ quay về Bích du cung, bế quan tĩnh tâm tìm hiểu trận đồ, dung hợp huyền tiên tứ tượng, tới trận đại chiến mai này vừa lúc chấm dứt việc này."

Trương tử tinh nghe ra Thông Thiên giáo chủ cũng có ý thừa dịp Thái thanh lệnh bài có thể kìm chế Lão tử định dùng Tru tiên trận chấm dứt tranh đấu giữa thánh nhân, cùng với mưu tính của mình không hẹn mà gặp nên lập tức gật đầu nói :"Đành phiền giáo chủ vậy, chỉ có điều nếu giáo chủ bế quan, bên phía Nguyên Thủy thiên tôn phải làm thế nào cho phải? Người của Xiển giáo còn được chứ nếu vị thánh nhân Ngọc hư cung kia tự mình ra tay, lúc đo giáo chủ lại ở trong Bích du cung tìm hiểu Tru tiên đại trận thì lấy ai chống lại lão?"

Thông Thiên giáo chủ đáp :"Nhị sư huynh ta tuy thiên vị nhưng cũng rất giữ phận thánh nhân. Nếu bên ta không chủ động xuất trận hắn cũng sẽ không dễ ra tay để tránh ý lớn hiếp nhỏ. Nhưng ngươi cũng nên cẩn thận, đừng quá mức chọc vào đệ tử đích truyền của hắn, tránh việc hắn không giữ thể diện mà xuất thủ."

Ngẫm lại hành vi của Nguyên Thủy thiên tôn trong nguyên tác Trương tử tinh vẫn giữ nguyên ý kiến cũ, không hoàn toàn đồng ý với cách nói ciustr Thông Thiên giáo chủ. Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói :"Ta thấy Tây phương giáo cùng Xiển giáo cũng không hẳn đoàn kết lại mà hai bên đều lợi dụng nhau. Vừa lúc có thể lợi dụng điểm đó mà mưu tính một phen, nếu có thể khiến hai giáo phản nhau là tốt nhất; tối thiểu nếu không cắt đứt liên minh thì cũng có thể gây nhiễu loạn, kéo dài thời gian."

Thông Thiên giáo chủ biết gã thiên tử kia giỏi về mưu tính, kỳ quang trong mắt chợt lóe, gật đầu,. Trương tử tinh nghĩ đến thế thân mộc nhân thần kỳ liền hỏi Thông Thiên giáo chủ có còn nữa hay không. Câu trả lời của Thông Thiên giáo chủ lại khiến hắn thất vọng không nhỏ. Thế thân mộc nhân kia là Thông Thiên giáo chủ dưới cơ duyên thu được một khối tiên thiên khôi lỗi mộc cực kỳ hiếm có, dùng bí pháp luyện chế mà thành. Tiên thiên khôi lỗi mộc có thể kết hợp với khí tức của người sử dụng mà chịu đòn thay, vì vậy có tác dụng „Thế thân" thần kỳ, bây giờ dù tìm cũng không thấy tiên thiên khôi lỗi mộc nữa nên không thể luyện chế được.

Thì ra là thế, trách sao siêu não không thể nghiên cứu mô phỏng ra được, Trương tử tinh lộ ra vẻ tiếc nuối. Thông Thiên giáo chủ cố tình bế quan tìm hiểu Tru tiên trận nên nói thêm vài câu rồi trực tiếp quay về Bích du cung.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio