Kể từ ngày hôm đó, Thu Triết Ngạn như bốc hơi khỏi thế gian, biến mất không một dấu vết.
Không ai biết anh đã đi đâu.
Ngay cả nhân viên công ty của anh cũng không gặp lại anh nữa. Vài ngày sau, người của tập đoàn Lận Thị trực tiếp đến tiếp quản công ty.
Mấy streamer bị Thu Triết Ngạn “điểm danh” trên nền tảng livestream cũng không còn hoạt động nữa.
Họ đều nhận được thư từ phía luật sư của nhà họ Trang, sắp tới phải dồn sức để đối phó với vụ kiện. Một số streamer kỳ cựu cùng thể loại lo bị Trang Hãn Học cướp mất khán giả, có người cảm thấy Trang Hãn Học có đà phát triển quá tốt nên muốn giành giải thưởng tân binh, có người nghe nói tiền ký hợp đồng của Trang Hãn Học lên đến 50 triệu nên thấy ghen tị. Chẳng ai ngờ rằng đám người giậu đổ bìm leo này đều bị lôi ra anh sáng.
Trong số đó có một kẻ không sợ chết vừa online livestream một lúc, chưa đầy ba phút, các thể loại bằng chứng đen của hắn đã bị phơi bày, bao gồm việc hắn “bắt cá nhiều tay”, đồng thời câu kéo mấy fan nữ, các cô gái lúc này mới biết mình bị lừa dối.
Mọi người đều biết rõ đây chắc chắn là do void làm, không thì còn ai vào đây nữa, nhưng bằng chứng đâu? Không có.
Các cô gái đang tức giận lại vô cùng biết ơn void, hiện tại họ đang mải mê “bóc phốt” kẻ đểu cáng, đâu còn thời gian để ý đến chuyện của void, ngược lại còn rất cảm kích anh.
Chuyện như vậy khiến người khác càng không dám manh động.
Nhiều streamer mới đều trải qua những chuyện tương tự, nổi tiếng thì sẽ bị ghen ghét. Nhưng ai mà biết Trang Hãn Học có lai lịch lớn như vậy chứ.
Ngoài sáng thì có gia tộc doanh nghiệp lớn và đội ngũ luật sư hùng hậu gửi văn bản pháp lý. Trong tối thì có bạn trai trùm hacker báo thù giúp. Nếu sớm biết miếng thịt này khó gặm như vậy thì họ chẳng dại cắn vào. Giờ thì hay rồi, tự rước họa vào thân.
Người muốn khóc nhất bây giờ chính là giám đốc Tạ bên công ty livestream. Gã đã bỏ ra 50 triệu, vốn định lấy lòng cậu ấm họ Trang, giờ thì hay rồi, ngược lại còn kết thù. Không chỉ kết thù, Thu Triết Ngạn còn làm cho bảy, tám streamer có doanh thu hàng triệu, hàng chục triệu chết lên chết xuống. Mấy cái cây hái ra tiền đã chết mất mấy cây. Không thể chừa cho người ta đường lui được à? Đám này cũng có phải chủ mưu đâu, hùa theo thêm dầu vào lửa một chút thôi mà, vậy mà bị bắt tự xóa ID luôn.
Gã suy nghĩ một lúc, “muốn tháo chuông thì nhờ người buộc chuông”, gã nên trực tiếp đến gặp cậu Trang thì hơn.
Trang Hãn Học trông có vẻ dễ nói chuyện, chỉ cần hắn tha thứ, tên hacker kia chắc cũng không “cắn người” nữa đâu.
Nhưng gã không thể liên lạc được với Trang Hãn Học, phía nhà họ Trang cũng từ chối yêu cầu gặp Trang Hãn Học của gã.
Vậy cái người đang làm mưa làm gió đó đâu rồi? Hắn đang làm gì?
Trang Hãn Học nằm thẳng đơ trên giường bệnh, chân bị bó bột treo lên, đang dưỡng thương.
Trong phòng bệnh không có mạng, dù có mạng thì hắn cũng chẳng có điện thoại hay máy tính. Hắn bị cách ly với thế giới bên ngoài rồi, vô cùng yên tĩnh.
Trang Hãn Học hoàn toàn không biết Thu Triết Ngạn đã gây ra sóng gió gì trên mạng.
Chân hắn gãy rồi, còn có thể làm gì nữa? Cứ dưỡng thương trước đã.
Chạy cũng không thoát, thôi thì đợi chân lành rồi chạy.
Hắn lo lắng đến hai ngày, rồi cảm thấy có lo cũng vô ích.
Chủ yếu là cơn nghiện internet bùng phát, quá khó chịu.
Phẫu thuật xong, hắn ngủ suốt cả ngày, tỉnh dậy cảm thấy lo lắng chẳng giải quyết được gì, vào những lúc như thế này, hắn càng phải ăn ngon ngủ ngon, chuẩn bị cho cuộc chiến lâu dài.
Vì vậy hiện tại, trên tủ đầu giường trong phòng bệnh có một bát lớn đầy anh đào với dâu tây đã được rửa sạch, anh đào đã được bỏ hạt, dâu tây cũng đã được bỏ cuống. Còn trên đầu giường thì lăn lóc mấy cuốn truyện tranh. Hắn vừa ăn trái cây vừa đọc truyện, vô cùng thoải mái.
Lúc trước đi làm mệt như chó, sau đó lại phải chăm ba, lâu rồi hắn không đọc truyện tranh.
Truyện tranh tuyệt cú mèo! Trang Hãn Học đọc đến mấy đoạn hài hước, còn nhịn không được mà bật cười.
Sau khi xâm nhập vào hệ thống giám sát, Thu Triết Ngạn hướng một camera giám sát ở hành lang vào phòng bệnh của Trang Hãn Học, nhìn thấy cảnh tượng này: “…”
Thu Triết Ngạn giờ đã bình tĩnh lại.
Anh thật sự cảm thấy vừa giận vừa buồn cười lại vừa đau lòng. Con sâu lười này, chân gãy rồi, bị ba mẹ nhốt lại, mà còn có thể vô tư như thế.
Rốt cuộc Trang Hãn Học có ý thức được tình hình hiện tại nghiêm trọng đến mức nào không? Hai người bọn họ rất có thể sẽ bị chia cắt đấy
Thu Triết Ngạn không khỏi nghi ngờ tính xác thực của việc mẹ Trang Hãn Học nói rằng hắn đã chủ động đòi cưới mình.
Không không không, anh nên tin tưởng Trang Hãn Học mới đúng.
Thu Triết Ngạn nhìn thấy trong màn hình, tuy không nghe thấy tiếng, nhưng có thể thấy Trang Hãn Học đọc truyện tranh cười đến run người, đôi mày vốn luôn nhíu chặt đã giãn ra, mây đen u ám những ngày qua vờn quanh trong lòng anh dường như đã bị nụ cười rạng rỡ của Trang Hãn Học xua tan.
Thu Triết Ngạn không kìm được mà cười theo, nhẹ giọng nói: “Thôi vậy, như vậy cũng tốt.”
Thu Triết Ngạn cảm thấy mình càng yêu Trang Hãn Học hơn.
Trên thế giới sao lại có người đáng yêu đến vậy, gặp phải khó khăn lớn, thậm chí bị chính ba mẹ mình làm tổn thương, hắn cũng không hề suy sụp hay chán nản, vẫn vui vẻ như thế.
Tốt biết bao.
Cứ để sâu lười làm sâu lười vui vẻ, còn anh sẽ bảo vệ niềm vui này.
Đến lúc đó, người anh đón về cũng là một con sâu lười hạnh phúc.
Lúc này, Thu Triết Ngạn nhìn thấy bóng dáng của một người phụ nữ xuất hiện ở cửa.
Không phải mẹ của Trang Hãn Học, mà là chị gái hắn.
Trang Đình Đình còn chưa bước vào phòng bệnh đã nghe tiếng cười của em trai, vừa vào cửa liền nói: “Em còn cười được hả? Bên ngoài trời sắp lật luôn rồi kìa.”
Trang Hãn Học đặt quyển truyện xuống, hỏi: “Chị ba, sao chị lại đến đây?”
Trang Đình Đình bực bội: “Đến thăm bệnh chứ sao. Chị còn tưởng giờ em không cười nổi nữa chứ.”
Chị quá hiểu đứa em trai vô dụng này, biết hắn nằm viện sẽ buồn chán, còn mang máy chơi game đến cho hắn. Đương nhiên là máy chơi game offline không kết nối mạng.
Vì chân bị treo lên, Trang Hãn Học chỉ có thể nằm, hắn sờ sờ mũi: “Có phải em không lo đâu. Nhưng bây giờ em chỉ có thể nằm đây, đâu thể lo suốt từ sáng đến tối. Dù muốn chạy mà chân bó bột thế này cũng chẳng chạy được.”
“Chị xem, em giả vờ bình thản, ba mẹ nhất định sẽ lơi là cảnh giác, đến lúc tìm được cơ hội là có thể chuồn đi rồi.”
Trang Hãn Học càng nói càng hớn hở.
Trang Đình Đình bị hắn chọc cười: “Em tưởng mình thông minh lắm à?”
Mọi người đều đang lo lắng hộ hắn đấy.
Kết quả là chính đương sự lại chẳng sợ hãi gì cả
Trang Đình Đình miễn cưỡng cười vài tiếng, rồi nghiêm nghị nói: “Cậu Thu Triết Ngạn đó đến gặp mẹ rồi. Ngay chiêu hôm em bị ngã đấy.”
Trang Hãn Học ngây ra một lúc, thu lại thái độ cợt nhả, không nói gì.
Trang Đình Đình bảo: “Mẹ đuổi cậu ta về.”
Trang Hãn Học không hề bất ngờ.
Trang Đình Đình nói tiếp: “Giờ ba mẹ biết bạn trai của em là ai rồi.”
“Không phải cậu ta tự mở công ty à?”
“Chị thấy ba mẹ có vẻ đã thống nhất trong vấn đề này, có lẽ sẽ chung tay đối phó cậu bạn trai của em đấy.”
“Em nghĩ sau này sẽ ra sao?”
Trang Hãn Học không thể cười nổi nữa.
Trang Đình Đình thở dài, hỏi: “Em thật sự muốn kết hôn với cậu ta à? Ngay cả phụ nữ em cũng không muốn cưới, sao lại muốn cưới đàn ông?”
Trang Hãn Học gãi mặt, ngượng ngịu nói: “Thực ra em không muốn cưới em ấy. Em không muốn cưới bất cứ ai cả.”
Trang Đình Đình hỏi: “Vậy tại sao hôm trước em lại nói muốn cưới cậu ta?”
Trang Hãn Học bối rối: “Ừ nhỉ, tại sao thế nhỉ? Chính em cũng đang tự hỏi tại sao đây.”
Trang Đình Đình hít sâu một hơi, bảo: “Em chưa biết cậu Thu đó đã gây ra chuyện gì đâu…”
Trang Hãn Học lo lắng, hỏi: “Tiểu Thu rốt cuộc đã làm gì ạ?”
Trang Đình Đình nói được một nửa, lại không nói tiếp: “Không có gì. Dù sao, cậu Thu đó cũng chẳng phải người đàng hoàng, cũng là một tên thần kinh. Chị vẫn không đồng ý cho em ở bên cậu ta đâu.”
Sau khi chị ba ra về, hắn nằm một lúc, lại cầm truyện tranh lên đọc, nhưng không thể nào tập trung được.
Hắn gây thêm rắc rối cho Tiểu Thu mất rồi.
Nếu hắn không gây rối, vốn dĩ Tiểu Thu có thể tự mình giải quyết vấn đề gọi vốn.
Bây giờ thì hay rồi, hắn về nhà một chuyến, ngược lại khiến Tiểu Thu rơi vào bế tắc.
Sao năm đó anh hai chạy trốn thành công, còn hắn thì không?
Bởi vì hắn vô dụng.
Bởi vì hắn không bằng anh hai, ba mẹ không thể kiểm soát anh hai, nhưng có thể kiểm soát hắn.
Nhưng dù thế nào, hắn cũng muốn quay lại tìm Thu Triết Ngạn.
Không biết tại sao, hắn luôn cảm thấy, cho dù hắn gây họa lớn cỡ nào, Thu Triết Ngạn cũng chỉ quát tối đa hai câu, rồi nhất định sẽ tha thứ cho hắn. Miễn là hắn không đề cập đến chuyện chia tay.
Phải làm sao đây? Hắn phải nghĩ cách, ít nhất là không gây thêm rắc rối cho Tiểu Thu.
Trang Hãn Học bỗng nhớ Thu Triết Ngạn vô cùng, không biết bây giờ Tiểu Thu đang ở đâu.
Chắc Tiểu Thu đang lo lắm…
Hắn nằm buồn bã một lúc, nghe thấy tiếng bước chân đầy nhịp nhàng từ xa đến gần, đó là âm thanh giày cao gót gõ xuống sàn, nghe cũng biết là mẹ đến rồi.
Trang Hãn Học gọi: “Mẹ.”
Mẹ đi đến bên giường, thấy con trai nằm trên giường trông thật đáng thương: “Chân có đau lắm không con?”
Trang Hãn Học lập tức nước mắt lưng tròng, gật đầu: “Đau lắm ạ.”
Nói cho cùng thì Trang Hãn Học bị gãy chân cũng vì bảo vệ bà, bà xót con nhưng vẫn không tha: “Đáng đời! Ai bảo cứ chọc tức mẹ.”
Trang Hãn Học dỗ mẹ: “Con xin lỗi…”
Mẹ nói: “Nếu thực sự hối lỗi thì mau lấy vợ sinh con đi. Anh hai con thì mẹ chịu rồi, nhưng nếu con cũng đi theo đàn ông thì mẹ phải thắt cổ mất. Vất vả nuôi nấng các con lớn khôn, nhưng chẳng đứa nào nghe lời mẹ, các con muốn chọc mẹ tức chết thật à?”
Trang Hãn Học lại nói thẳng: “Con không lấy cô nào hết. Con thích một người đàn ông và không định chia tay em ấy. Nếu kết hôn với phụ nữ, chẳng phải là hôn nhân lừa dối sao? Thất đức lắm.”
“Con khuyên mẹ đừng sắp xếp gì cho con nữa.”
“Bây giờ cả mạng đều biết con là gay rồi, dù mẹ tìm được người phụ nữ môn đăng hộ đối với con, thì họ có chịu gả cho con không? Ai lại ngốc thế?”
“Dù họ đồng ý thì cũng vì có mục đích riêng thôi.”
Mẹ cau mày bảo: “Mẹ mặc kệ, dù sao con cũng phải sinh cho mẹ một đứa cháu.”
Trang Hãn Học nói: “Không phải đã có Hiên Hiên rồi à? Hiên Hiên không phải cháu của mẹ sao?”
“Đừng bắt con sinh cháu cho mẹ, con không phải thú vật. Ba mẹ suốt ngày nghĩ đến chuyện tìm một người để ‘ghép đôi’, ‘gieo giống’ cho con.”
Mẹ: “Không phải là ‘ghép đôi’, ‘gieo giống’, mà là đưa con về đường ngay.”
Trang Hãn Học kiên quyết: “Con không cảm thấy thích đàn ông có gì sai. Tiểu Thu ngoài việc là đàn ông ra thì không có điểm nào không tốt.”
“Con thích em ấy, dù mẹ nhốt con cả đời đi nữa thì khi chân con khỏi, con cũng sẽ đi tìm em ấy thôi.”
Mẹ tức ứa gan: “Con dám à!”
Trang Hãn Học: “Con dám chứ.”
Trang Hãn Học im lặng một lúc, buồn bã nói: “Mẹ à, giờ con rất hối hận vì đã về nhà.”
“Dù sao đối với mẹ con chỉ là một công cụ có cũng được, không có cũng chẳng sao. Do con ngu ngốc, con tưởng mẹ cũng thương con. Bao nhiêu năm trôi qua, ba mẹ vẫn thiên vị như vậy.”
“Tiểu Thu nói với con, ba mẹ đều thiên vị anh hai, còn em ấy chỉ thiên vị con.”
“Con muốn quay về với em ấy, trên thế giới này chỉ có em ấy thiên vị con. Chỉ có em ấy không chê con vô dụng.”
Mẹ ngẩn ra, như là có chút hối hận, lại như là không, môi mấp máy, đoạn nói: “Mẹ vì tốt cho con, sau này con sẽ hiểu.”
Trang Hãn Học không nói gì nữa.
Hắn bật tivi lên xem, nói: “Mẹ về đi, con xem tivi.”
Mẹ đứng bên cạnh một lúc, rồi bảo: “Công ty còn có việc, mẹ đi trước đây.”
Trang Hãn Học nhàm chán chọn một kênh để xem, đang xem thì màn hình TV nhấp nháy, thoát khỏi chế độ toàn màn hình, chuyển sang giao diện tìm kiếm.
Kỳ vậy ta…
Trang Hãn Học ấn chuyển về lại.
Giao diện lại hiện ra nữa.
Ấn về lại.
Lại chuyển ra, ô nhập văn bản thì lại nhảy loạn các ký tự.
Trang Hãn Học nói với người chăm sóc: “Làm phiền anh tắt TV rồi bật lại giúp tôi.”
Người chăm sóc đi tắt TV, rồi bật lại.
TV bật lên, màn hình đen ngòm.
Trang Hãn Học nhặt quyển truyện lên, cúi đầu, không nhìn thấy dòng chữ tiếng Anh hiện trên màn hình, nói: “Thôi bỏ đi, cái TV khùng điên, không xem nữa.”
– Hết chương 55 –
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Thu đúng là liếc mắt đưa tình với người mù.