Ngắm Một Trời Xuân

chương 9

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thế nên mới nói là, người xui xẻo thì cho dù uống nước cũng giắt răng…

Khắp thiên hạ nam nhân nhìn giống nữ nhân nhiều vô số kể. Vì cớ gì ta đấy lại đụng phải một nữ nhân giống nam nhân, hơn nữa còn là cực kì cực kì giống???

Kì thật truyền thống gia đình nhà Tư Không Xạ Nguyệt không ai không biết. Thiết bích hầu thống lĩnh quân đội, quyền cao chức trọng. Nhưng mà đàn ông con trai trong nhà hầu hết đều là tuổi còn trẻ đã sớm xung quân ra chiến trường, còn chưa thành gia lập thất đã vì nước hi sinh. Tư Không lão gia tựa như hạt giống còn sót lại cuối cùng của dòng họ, cùng phu nhân mình hao tâm tổn sức, cũng chỉ miễn cưỡng sinh hạ được Tư Không Xạ Nguyệt nhưng lại là nữ nhi. Lúc bấy giờ, Tư Không thế gia quyền cao chức trọng, có không ít thù địch vây quanh, nếu biết bọn họ không có con trai kế vị, đến lúc đó chỉ có thể để mặc cho ngoại nhân xâm lược. Trong tình thế nóng vội, Tư Không đại nhân và phu nhân đã quyết định dối gạt tất cả mọi người, nói rằng phu nhân đã hạ sinh con trai chứ không phải con gái. Bên cạnh đó còn bỏ sức dạy dỗ cô bé phải làm thế nào để giả trang thành nam nhân. Thật may mắn Tư Không Xạ Nguyệt thiên tư thông tuệ, không ngừng chăm chỉ học các loại kinh, sử, tử, tập (), nắm giữ binh pháp thao lược, còn luyện được tuyết thế võ công hộ thân… Quan trọng nhất là, nàng cùng với Tư Không lão gia thời trẻ thật sự rất giống, là một công tử vô cùng tuấn tú, nhờ vậy mới có khả năng đánh tráo!

() kinh, sử, tử, tập: cách phân loại sách vở thời xưa, gồm Kinh điển, Lịch sử, Chư tử, Văn tập

Đã nhiều đời cùng họ Tư Không giao hảo, Mai Tố Tân là một trong số ít người hiểu rõ nội tình. Để bảo trụ thanh danh nhiều đời của Tư Không thế gia, Mai Tố Tân nhận Tư Không Xạ Nguyệt làm thủ hạ dưới trướng mình, nhiều lần giúp nàng lập kì công, tiếng tăm vang xa. Sự chiếu cố và cường đại của hắn khiến cô gái cứng đầu đem lòng yêu thương, nên mới có chuyện Tư Không Xạ Nguyệt yêu thầm Mai Tố Tân suốt năm không nói ra.

Mà ngày đó ở hội Nguyệt đình, hắn lưu lại một câu cảm khái " Ngươi nếu là nam nhân thật tốt… " Kì thật là bởi vì ‘hắn’ đích xác là nữ nhân, mắc công ta tưởng tượng đến mấy chuyện nam nhân yêu nam nhân gì đó…

A a a a a a~~~ Mĩ nhân áo trắng đang ôm ta bây giờ so với cha ta còn muốn anh tuấn phong độ, oai hùng nghiêm nghị hơn… thế mà, thế mà.. lại là nữ nhân??!! Ông trời a~ Ông ăn no không có việc gì làm muốn trêu đùa ta cho vui vẻ phải không?????

" Tư Không tướng quân…. " Ta cứng ngắc cười cười bị nàng ôm trong ngực, cố hết sức giữ cho bản thân binh tĩnh " Cảm ơn ngươi đã tín nhiệm bản cung, thẳng thắn nói hết cho ta biết những bí mật đó. Nhưng là… Ánh mắt người nhìn ta, có vẻ hơi… nóng cháy quá rồi… " Lại chuyện gì đây? Nàng không phải yêu thầm Mai tướng quân sao? Không phải một nữ nhân chỉ yêu nam nhân sao? Sao mà ánh mắt phóng điện với si mê vậy?

" Nương nương… Ta, ta thích người " Dùng cái giọng điệu không sợ chết báo ra một cái tin long trời lở đất, Tư Không Xạ Nguyệt thay đổi trái ngược hoàn toàn đem ta ôm càng thêm chặt, cái cằm xinh đẹp nhẹ nhàng tựa trên đầu vai ta " Ta không cầu được người đáp lại. Chỉ cần… Chỉ cần cho ta bảo hộ người là tốt rồi. " Ta cảm thấy thực bối rối, vốn người ta cũng là nữ tử, như thế này quả thật là trái với luân thường đạo lý. Hãy nhìn vết xe đổ của Mai tướng quân và Hoàng thượng mà xem, hơn nữa ở hội nguyệt đình cũng được một phen cảnh báo… Nhưng ta rốt cục ngộ ra! Nhân sinh khổ đoản, nghĩ muốn yêu liền yêu đi, so đo làm cái gì, nếu bỏ lỡ một lần chỉ có thể chờ đến đầu bạc!?

" ….. " Ta lúc đó…. A a a a ~ là tự mình đem hòn đá ném vào chân mình đi?

Mọi người đừng vội vàng kết luận vậy a! Lo lắng một chút lại bị bắt nhận cái loại chuyện khủng bố tâm tình người bị hại. Chỉ là sau khi hại lão cha một trận, lập trường khổ chủ của ta chẳng còn bao nhiêu…

" Tư, Tư Không tướng quân… ngươi bình tĩnh một chút… " Ta lo lắng vòng tay ra sau tìm cách đẩy nàng ta ra xa chút, nhưng mà xúc tu kia đã cảm thấy ‘động tĩnh’ làm mặt ta lại đen thêm mấy phần " Ngươi cho dù là nữ nhân thật thì đó vẫn là bí mật… Nếu nhỡ may có người thấy chúng ta ‘thân mật khăng khít’ như vậy, Hoàng thượng nhất định sẽ thẹn quá hóa giận mà đòi mạng của ta đó! Ngươi, ngươi sẽ không muốn bức chết ta đi… " Đột nhiên lại nhớ, chỉ vài ngày nữa là tới Rằm tháng Tám, là lúc cả nhà nên đoàn viên a, chỉ có ta là đang lo lắng chuyện tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội.

" Bí mật của họ Tự Không quả thật không thể tiết lộ… Nhưng là, ta không thể để cho nữ nhân mình thích chịu oan ức chết tại nơi này không ai hay biết " Tư Không Xạ Nguyệt trầm mặc một hồi, rồi đột nhiên nắm chặt bả vai ta, đôi con ngươi đen láy sáng ngời nhìn ta, trịnh trọng quyết định " Nương nương, ta đã nghĩ rồi…. Ta sẽ mang người trốn đi! Rời khỏi thâm cung này đến giang hồ đi! "

" Cái gì—??? " Ta càng ngày càng không theo nổi tốc độ suy nghĩ của người này. Ta vừa định nói dù có chạy cũng chỉ là ‘bình mới rượu cũ’ chẳng thay đổi được cái gì hết, lại bị Tư Không Xạ Nguyệt anh tuấn ôm vào trong ngực. Gió đêm thổi qua, nàng một thân áo trắng nhẹ bay, ngạo nghễ tuấn lãng, phong thần xinh đẹp tuyệt trần, tựa như thiên binh thần tướng…Nếu không phải biết rõ nàng là nữ nhân, nội tâm đã sớm không còn rung động của ta cũng có thể đã không chịu được mà nhộn nhạo rồi…

Đối với Tô Lạc Tiên ta mà nói, cái tên có chữ ‘Tiên’, chuyện yêu đương quả nhiên chẳng thể giống người phàm…

Cho nên ta chỉ là nhất thời đình chỉ hô hấp, không có vì cái tư thế oai hùng của nàng mà trầm luân, thời điểm nàng chẳng nói chẳng rằng ôm ta ra khỏi lãnh cung ta vẫn còn nhớ tới một người đã bị bỏ quên trong góc nhà " Dừng! Dừng đã! U Lộ! U Lộ~~~~~~~ "

Quả nhiên là Tư Không Xạ Nguyệt, vượt trường cung, nhẹ tựa lông hồng ; Hằng Nga vô tình, Hậu Nghệ si tình lại phát thệ dưới vầng trăng sáng, chém nát mặt trăng, đem mĩ nhân ôm về.

Ta một đường đi gào thét nàng cũng chỉ coi như gió thoảng bên tai. Tương cao của thâm cung nàng đạp lên chỉ tựa như đất bằng, lên lên xuống xuống, thâm cung xa dần phía sau. Trong tâm ta chùng xuống, chuyện hồng tường gì đó chỉ làm nền, trong đầu ta bây giờ chính là…

A a a &$&(^@!!! Cái tên đạo sĩ giang hồ lừa bịp năm đó nói cái gì mà sinh ra nhi tử thì sẽ là kẻ gây tai họa, ta đây Tô Lạc Tiên một thân nữ nhân sống năm trên đời còn không phải hồng nhan loạn thế, là mối họa vô cùng! Chờ đến lúc ta gặp được hắn!

" Tư Không! Tư Không ngươi buông tay! Đừng mang ta lên cao vậy a! Mau buông tay a ~~~! "

Trời cao ơi, ta bộ dáng phong hoa tuyệt đại có gì là sai sao? Mà cho dù quả thật là ta sai cũng không đến mức để nữ nhân thưởng thức đi!!

Còn ngươi Tư Không Xạ Nguyeetj~~ Cùng là nữ nhân mà khó xử nhau a~!

Tóm lại là ~ Người đâuuuu ~~ Cứu mạng!!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio