Ngạo Kiếm Lăng Vân

chương 359: chết càng sớm càng tốt (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mắt thấy những người này rời đi, những người còn lại nhìn Tư Không Dương, họ thậm chí không hiểu vì sao người gia tộc Âu Dương đột nhiên lại rời đi. Trước đó thấy Âu Dương Vũ và Tư Không Dương đàm luận về người thanh niên kiệt xuất nhất trong vài năm gần đây của thế tục giới, nhưng dường như nhận thức của hai bên về Lăng Tiêu có bất đồng rất lớn!

Hiển nhiên, ấn tượng của Âu Dương Vũ với Lăng Tiêu rất kém, còn ấn tượng của Lăng Tiêu trong mắt huynh đệ Tư Không Dương và Tư Không Liễu rất tốt!

Tuy nhiên những người này đều không nói gì thêm, dù sao thì chuyện cũng chẳng liên quan đến mình. Giữa những thủ hộ giả đúng là có những quy tắc, nhưng đã mấy vạn năm chưa từng có chuyện lớn xảy ra cho nên những thủ hộ giả so với lúc khởi điểm sớm đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Sau thời đại của Thánh Vực Đại Đế, thời gian mấy vạn năm qua đã có vô số thủ hộ giả tiến vào Thánh Vực, nếu có người Ma Tộc xuất hiện, vậy thì những thủ hộ giả còn có thể giống với các bậc tiền bối, yên lặng quan sát đại lục, bình tĩnh tu luyện, không xuất hiện trước mặt bất cứ kẻ nào.

Nhưng, Ma Tộc xuất hiện khiến phần lớn những thủ hộ giả, mà nhất là những người trẻ tuổi, bắt đầu hưng phấn lên!

Quy củ của thủ hộ giả là không cho phép những thủ hộ giả được phép tùy ý xuất hiện trước mặt người phàm!

Nói cách khác, kể cả họ là những võ giả kinh tài tuyệt diễm, kể cả họ là những người anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, thực lực mạnh mẽ tới đâu chăng nữa cũng không nhận được nhiều sự ủng hộ, càng không giống Vân Chi Lan, ba trăm năm sau, mọi người nhắc tới cái tên này với vẻ mặt đầy thành kính!

Nếu là người, chắc chắn sẽ có tâm hư vinh, hoặc ít hoặc nhiều đều có. Nhưng vì hạn chế của quy tắc và Thánh Vực sẽ trừng phạt những kẻ vi phạm, cho nên những thủ hộ giả đều không thể chịu nổi!

Hiện giờ cuối cùng thì thời cơ đã đến!

Thời gian đã qua đi lâu lắm rồi, những ghi chép về Ma Giới tuy tất cả những gia tộc thủ hộ đều có ghi lại, truyền lại, bao gồm cả chỗ đáng sợ của Ma Giới, nhưng vì quá xa xôi nên không còn bao nhiêu người chân chính hiểu được, Ma Giới cực kỳ đáng sợ.

Điểm ấy ngay đến cả trong lòng Tư Không huynh đệ cũng chỉ có một chút mà thôi!

Hơn nữa, thông đạo giữa Ma giới và Nhân giới còn chưa được sửa chữa hoàn toàn, cho nên những người Ma giới tới được nhất định là thực lực không quá mạnh. Ít nhất, loại tồn tại đỉnh cao Ma giới này, nếu không sửa chữa hoàn thành thì không thể đi hết vào Nhân giới được.

Điểm này thì rất nhiều gia tộc thủ hộ đã nhận được câu trả lời minh xác và thuyết phục của Thánh Vực, cho nên đại đa số thủ hộ giả thậm chí còn xem lần Ma giới xâm lấn này là một cơ hội.

Đây chính là một cơ hội vạn năm khó gặp. Nếu có thể đánh đuổi phạm nhân của Ma giới thì những người này sẽ trở thành những người đầu tiên giao chiến với Ma giới tính từ đại chiến thời thượng cổ tới nay!

Loại vinh quang bậc này, loại công lao bậc này khiến rất nhiều người vốn bảo trì tâm tính bình tĩnh đều quên mất một điều, trong cuộc đại chiến thời thượng cổ, nhân loại tuy đạt được thắng lợi cuối cùng nhưng khi đó, Tinh Linh tộc, Long tộc là dị tộc tuy rằng quan hệ với Nhân loại cũng rất kém, nhưng ít ra khi đối mặt với Ma tộc thì họ vẫn duy trì thái độ nhất trí.

Mà nay Tinh Linh tộc bị nhân loại xua đuổi, Long tộc cũng rời xa Nhân loại. Giờ khi tin tức Ma giới vừa truyền ra, Tinh Linh tộc và Long tộc đã bắt đầu cùng xuất phát tới lãnh thổ nhân loại. Không ai biết, mục đích của hai chủng tộc hùng mạnh này cuối cùng là gì!

Nếu quay ngược lại hợp tác với Ma giới, vậy nhân loại… gặp nguy rồi!

Cho dù mục đích của họ là tọa sơn quan hổ đấu, chỉ bằng hơn trăm cao thủ Kiếm Tôn của Đông đại lục, rốt cuộc là có thể đánh lui những kẻ tới của Ma giới hay không thì thực sự là không biết được.

Bên Ma giới đã có kẻ sang được, hơn nữa, thông đạo kia vô cùng bí ẩn, rất nhiều thủ hộ giả đều chờ ở nơi có khả năng xuất hiện Ma tộc. Còn tại nơi này, trên thảo nguyên Lưỡng Hà, thật ra chính là một trong những thông đạo tới Ma giới trong thời thượng cổ! Cho nên từ rất sớm, nơi này đã xây dựng một yếu tắc , mà những cơ quan của nơi này do gia tộc Tư Không và gia tộc Âu Dương cùng nắm giữ. Mà nay người gia tộc Âu Dương bỏ đi, cho nên chỉ có thể mở ra một phần ba mà thôi.

Là người phụ trách của đội, trong lòng Tư Không Dương tất nhiên tràn đầy phẫn nộ, không khỏi thở dài một tiếng:

- Thủ hộ giả, đã nhiều năm rồi chưa từng có nhiệm vụ, trừ tu vi vao hơn so với thế tục giới, ta thật chẳng thấy còn có điểm nào ưu việt hơn cả.

Tư Không Liễu bên cạnh trầm giọng nói:

- Còn có tư cách tiến vào Thánh Vực!

Tư Không Dương liếc huynh đệ của mình, lão rất hài lòng với hành động của Tư Không Liễu đối với cái tên ngu ngốc của Âu Dương gia là Âu Dương Hoành kia, thản nhiên nói:

- Tất cả những chuyện đã phát sinh ngày hôm nay các vị cũng đều đã thấy rồi đó. Lăng Tiêu kia vốn là người được Thánh Vực chỉ điểm, ta để cho Âu Dương Vũ tới để dẫn đường, thật không thể tưởng được lại phát sinh xung đột, lại còn giận chó đánh mèo, đổ hết lên đầu ta, để cho yếu tắc không thể mở ra. Chuyện này từ đầu chí cuối ta sẽ đòi công đạo tới Thánh Vực!

Rất nhiều người ở đây đều gật gật đầu. Huynh đệ Tư Không tuy có cường đại lên một chút, nhưng người của Âu Dương gia cũng thật có phần quá đáng. Nói không rõ ràng đã đứng dậy đi mất, nếu vì vậy mà làm chậm trễ việc mở yếu tắc, Ma tộc lại xuất hiện ở chỗ này thật, vậy thì cho dù Âu Dương gia có thế lực lớn bên Thánh Vực đi nữa, chỉ sợ đến cả cái thân phận thủ hộ giả có giữ được nữa không cũng là một vấn đề!

Chuyện này liên quan đến vận mệnh của cả cộng đồng những người luyện võ!

Làm sao lại có thể làm theo cảm tính của mình chứ?

- Thiếu gia, người làm như vậy không sợ lão già Tư Không kia báo cáo lên Thánh Vực sao?

Âu Dương Hoành cau mày, tuy rằng vừa rồi hắn đánh mất thể diện, nhưng dáng vẻ của hắn trông như chẳng có gì xảy ra, ngược lại còn lo lắng hỏi Âu Dương Vũ.

Tuy rằng thiếu gia là con vợ cả trong gia tộc, nhưng chuyện này không phải là nhỏ. Nếu thật sự bị Thánh Vực trách tội xuống thì cho dù là gia chủ Âu Dương gia, thủ hộ giả Kiếm Tôn bậc sáu Âu Dương Trường Không, cũng không quản được!

Thậm chí cả gia tộc Âu Dương còn có thể vì thế mà bị liên lụy!

Âu Dương Vũ hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Lục thúc, chẳng lẽ ngài cũng không tin phán đoán của ta? Ta nói sẽ gặp lại lão già Tư Không trước mặt chấp pháp trưởng lão hội thủ hộ giả, nếu không nắm chắc, ta có thể nói lời này sao?

Âu Dương Hoành cười mỉa vài tiếng, không nói câu nào. Đối với đứa cháu thực lực kém hắn một bậc này, từ xưa đến nay Âu Dương Hoành không dám phản bác. Phải biết rằng, Âu Dương gia trong Thánh Vực cũng là một thế lực cực lớn, mà Âu Dương Vũ lại là con vợ cả của chi chính Âu Dương gia trong Thánh Vực!

Đây cũng là lý do vì sao Âu Dương Vũ dám coi khinh quyền uy của Tư Không Dương, nguyên nhân trọng yếu dám đối nghịch ngay trước mặt lão!

Đừng tưởng thực lực của Âu Dương gia và Tư Không gia tại thế tục giới không sai biệt nhiều, nhưng trong Thánh Vực thì Âu Dương gia hùng mạnh hơn Tư Không gia rất nhiều!

Phía sau còn có bảy người đi theo Âu Dương Vũ, gã cùng với người nhà của mình đương nhiên phải đòi công đạo rõ ràng.

- Thực lực Lăng Tiêu kia rất mạnh! Mà những Kiếm Tôn dưới trướng của hắn cho ta cảm giác, họ đều mới thăng lên cảnh giới Kiếm Tôn không lâu. Cho nên cho dù họ không tu luyện tà công, thì chắc chắn cũng có bí pháp cực kỳ hùng mạnh!

Lúc Âu Dương Vũ nói lời này, trong đầu hắn hiện lên dung nhan tuyệt mỹ của Thượng Quan Vũ Đồng, trong lòng hắn thề, nhất định phải giành được!

Giờ thì Âu Dương Hoành đã hiểu được mục đích chân chính của Âu Dương Vũ. Nhìn gương mặt anh tuấn kia, trong lòng Âu Dương Hoành nghĩ:" Có lẽ Âu Dương Vũ đã liên hệ với Thánh Vực, khẳng định được hỗ trợ cho nên mới dám làm thế! Nói vậy thì tin rằng, việc này có hơn nửa là thành rồi!

Ít nhất, Âu Dương gia sẽ không vì quyết định của Âu Dương Vũ mà bị liên lụy và tổn hại.

- Nghe nói thủ đoạn lập nghiệp của Lăng Tiêu kia là luyện đan! Dưới danh nghĩa của hắn có một loại đan dược thần kỳ tên là Trụ Nhan Đan, ngay đến cả phu nhân cũng vô cùng thích!

Một trưởng lão là Kiếm Tôn bậc sáu, Âu Dương Trường Huân, mở miệng nói.

- Đúng vậy, nếu có thể đoạt được loại bí pháp này thì tương lai khi chúng ta phi thăng Thánh Vực, thực lực chỉnh thể của gia tộc Âu Dương sẽ lại được đề cao!

Âu Dương Vũ thỏa thê mãn nguyện nói.

- Nhưng, trận pháp của Thục Sơn thành…

Âu Dương Hoành nói một nửa, liền ngậm miệng lại.

Âu Dương Vũ tất nhiên hiểu ý tứ của Âu Dương Hoành, cũng không phản bác, nói:

- Trận pháp của Thục Sơn kiếm phái quả thật có chút cổ quái, thứ này… chúng ta cũng nhất định phải đoạt được!

Âu Dương Trường Huân là thúc thúc của Âu Dương Vũ, nhưng Âu Dương Hoành chỉ là dòng thứ, bối phận tuy rằng cũng là thúc thúc Âu Dương Vũ, nhưng vẫn phải gọi Âu Dương Vũ là thiếu gia. Cho nên, lời nói của Âu Dương Trường Huân còn trực tiếp hơn Âu Dương Hoành nhiều.

- Vũ nhi, Lăng Tiêu kia vô cùng giảo hoạt, qủy kế đa đoan. Thực lực Chiết gia ở thế tục giới tuy rất yết, nhưng cũng có hai Kiếm Tôn, mấy chục Kiếm Hoàng, lại bị tiểu tử kia dùng thực lực bản thân tiêu diệt. Thung lũng của Chiết gia kia mấy hôm trước ta đã xem qua, cho dù là thực lực của ta cũng không vào được. Cho nên nếu Lăng Tiêu tránh trong trận không ra, ngươi làm sao chế trụ được hắn?

Âu Dương Vũ cười lạnh vài tiếng, nói:

- Tóm lại là có biện pháp, ta không tin Lăng Tiêu kia không có sơ hở. Chỉ cần tìm được nhược điểm của hắn thì chúng ta có thể bắt được hắn! Thúc thúc, ngài không biết, bắt được một nhân loại cấu kết với Ma tộc, ý nghĩa của việc này cũng không nhỏ hơn so với việc chống lại Ma giới đâu?

Âu Dương Trường Huân nghĩ ngợi, cười nói:

- Vũ nhi cao kiến, bội phục!

- Ha ha, còn cần thúc thúc mạnh mẽ hỗ trợ!

Áng mắt Âu Dương Vũ sáng lên, vui vẻ cười. Đọc Truyện Online

Một hàng Kiếm Tôn tốc độ phi hành cực nhanh, đi vào Thục Sơn Thành. Cũng không che giấu hành tung, trực tiếp vào ở trong khách điếm xa hoa nhất Thục Sơn thành. Cũng không có hành động gì, cứ thế yên lặng.

Ngay lúc họ tới, Lăng Tiêu liền nhận được thông báo, nhíu mày nói:

- Tốc độ của tên Âu Dương Vũ này thật là nhanh, đã tìm tới cửa rồi!

- Đúng là một đám âm hồn bất tán!

Thập Tam gia phẫn nộ nói.

- Tông chủ, nghĩ cách giết hết đám khốn kiếp này đi!

Vẻ mặt Thập Tứ gia chờ đợi nhìn Lăng Tiêu. Tuy rằng tuổi tác ngày càng tăng, Lăng Tiêu trong mắt họ chỉ là một đứa nhỏ, nhưng những biểu hiện những năm gần đây của Lăng Tiêu cùng với thực lực mà họ không thể với tới, đã hoàn toàn chinh phục được mọi người. Tất cả đều cam tâm tình nguyện trở thành tâm phúc của Lăng Tiêu.

Ý Phong bỗng nhiên nói:

- Thực lực của đối phương rất hùng mạnh… không dễ đối phó đâu!

Lăng Tiêu gật gật đầu, nói:

- Lúc họ tới ta đã cảm ứng được, trong chín người, chỉ sợ cũng có ba bốn người bậc sáu. Âu Dương Vũ kia ngược lại lại là kẻ kém cỏi nhất.

Hít…

Mọi người nghe xong lời này của Lăng Tiêu, đều không nhịn được hít một ngụm khí lạnh. Tới thực lực này rồi, nếu ẩn giấu dao động năng lượng trong người, lại không hơn kém nhiều thì căn bản là không thể phát hiện thực lực chân chính của đối phương!

Mà lấy tinh thần lực khổng lồ của Lăng Tiêu cũng chỉ vừa vặn dựa trên một tia dao động mơ hồ nên mới cảm nhận được thực lực của họ.

Thượng Quan Vũ Đồng dịu dàng nói:

- Thực lực họ khổng lồ như thế, sẽ không có cùng mục đích với Chiết gia kia chứ?

Lời này của Thượng Quan Vũ Đồng khiến tất cả mọi người lâm vào trầm tư. Tô Tuyết nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, sau đó nói:

- Ta ủng hộ quan điểm của Vũ Đồng, cái gì mà thủ hộ giả, bảo vệ hòa bình đại lục… ta càng tin tưởng, chỉ cần là nhân loại chắc chắn có lòng riêng! Có khác, cũng chỉ có hai chữ đáng, hay không đáng mà thôi!

Vốn đám người Lăng Thiên Khiếu và Thu Thần thông qua Hướng Thiên Đan đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, trong lòng đang hưng phấn vô cùng, đều cảm giác được, hiệu quả chân chính của Hướng Thiên Đan không chỉ có như thế! Bởi vì tốc độ nâng cao tu vi của họ sơ với trước kia nhanh hơn nhiều!

Cho nên, họ đều thỏa mãn, tin tưởng một ngày nào đó cũng có thể đi vào cảnh giới Kiếm Tôn.

Trước mắt, với tu vi Kiếm Hoàng, cho dù là đối mặt với môn phái thế gia ẩn thế thì tuyệt đối không phải kẻ yếu! Nhưng thật chẳng ngờ được, đột nhiên lại tới thêm một đám người thủ hộ giả. Kẻ kém cỏi nhất cũng là Kiếm Tôn, điều này khiến lòng tự tin trong lòng họ đã bị đả kích rất lớn.

Thu Thần lắc đầu cười khổ nói:

- Không thể tưởng được, cho dù đã lên tới Kiếm Hoàng chúng ta vẫn không thể trợ giúp gì nhiều được.

Lăng Tiêu cười nói:

- Thu gia gia đừng thất vọng, lấy tốc độ tu luyện của người muốn tiến vào Kiếm Tôn cũng không cần lâu đâu. Những thủ hộ giả này cho dù có ác ý gì, ta tin rằng cũng có biện pháp khiến họ phải cân nhắc!

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Yếu tắc: cứ điểm trọng yếu.

Ý nói tin tức không lọt ra ngoài.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio