Tống Minh Nguyệt cười nói:
- Tỷ tỷ từ lúc nào lại thành tham tiền giống Hoàng Phủ tỷ tỷ vậy? Thứ này không thể bán cho người khác được! Đồ tốt thực sự phải nắm trong tay mình mãi mãi!
Diệp Tử nghe xong, không nhịn được cười khúc khích, nói:
- Ta nào có ngốc vậy, chỉ là cảm khái về giá trị của nó thôi mà!
Hoàng Phủ Nguyệt đảo đảo đôi mắt trắng dã, noí:
- Minh Nguyệt, tỷ chưa có trêu chọc muội bao giờ nha, lần trước ra ngoài về tỷ còn mang theo quà cho muội, muội cũng không thể gài tỷ thế chứ!
Isa bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Minh Nguyệt thích nhất chính là gài tỷ đó!
Chúng nữ lập tức cười vang, Lăng Tiêu đứng bên cạnh cũng bị không khí ấm áp này cuốn hút, cười nói:
- Tốt rồi, chúng ta đi ra thôi, các nàng dọn dẹp một chút, ta sẽ bảo Vân Sơn chọn lựa một ít đệ tử trung thành cao, thiên phú tốt vào đây tu luyện! Tất cả mọi người nhớ kỹ, nơi này… tên là nơi Thí luyện! Là một phần thưởng môn phái trao cho đệ tử ưu tú! Bốn chữ Thế giới trong đỉnh này mọi người phải giữ trong lòng, không được nói đến trước mặt bất cứ một ai!
Chúng nữ yên lặng gật đầu, đều biết có một số việc không thích hợp cho nhiều người biết. Trong lòng các nàng cũng rất ấm áp, cảm thụ được Lăng Tiêu rất coi trọng các nàng. Phải biết rằng, địa phương này đến cả cha mẹ huynh muội phu quân cũng không biết!
Rất nhiều khi, cái mà người phụ nữ cần, là cảm giác được coi trọng, chỉ cẩn như vậy là có thể khiến các nàng có cảm giác thỏa mãn lớn lao rồi!
Lăng Tiêu cảm nhận được biến hóa từ trên người chúng nữ, khẽ mỉm cười, nói tiếp:
- Còn một việc nữa, thì là nó. Sự tồn tại của Đa Khắc cũng không được tiết lộ cho bất cứ ai! Hôm nay là ta đã bảo nó ra nghênh đón mọi người đó! Sự tồn tại của Đa Khắc chính là cơ mật cao cấp nhất của Thục Sơn phái! Không được nhắc đến với bất cứ một ai!
Chúng nữ gật đầu, Lăng Tiêu khoát tay về phía Đa Khắc, đại gia hỏa này chậm rãi chìm xuống giữa sương mù, gợn sóng dần nhỏ đi, cho đến khi hoàn toàn tĩnh lặng, giống như mặt gương vậy! Sương mù tự nhiên nổi trên mặt nước khiến cho người ta có cảm giác mộng ảo.
Lăng Tiêu vung tay lên, một cánh cửa không gian mở ra, chúng nữ lần lượt bước ra, lại trở lại trong phòng Lăng Tiêu. Lăng Tiêu động thần niệm, thu lại kết giới bố trí trong phòng, lúc này từ bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện của mấy người Lăng Vận Nhi. Chợt nghe Nha Nha than thở:
- Bọn họ nói xong chưa vậy nữa? Thật là, cơ mật gì không biết, còn muốn gạt người ta!
Hóa ra Lăng Tiêu bày ra kết giới khiến ý đồ nghe lén của mấy cô nàng thất bại, cho nên có phần tức giận.
Kỳ thực, Lăng Tiêu đã sớm biết rõ ý đồ của các nàng, phòng của Lăng Tiêu có mấy người dám cứng rắn xông vào? Các nàng gọi nó là giữ cửa, căn bản có lòng gây rối mà thôi.
Lăng Vận Nhi tự nhiên là muốn được gặp ca ca nhiều một chút, tuy trong lòng ít nhiều cũng có chút ăn dấm chua của các đại tẩu, nhưng sâu trong nội tâm nàng, trừ cha mẹ, trên đời này người thân nhất chính là Tam ca, cho nên nàng nhẹ giọng nói:
- Tam ca nhất định là có chuyện quan trọng cần bàn với các tẩu tẩu, Nha Nha, nếu muội cũng thành tẩu tử của ta, không phải cũng đi vào được sao?
Nha Nha và Hoắc Thanh Thanh đồng thời hừ một tiếng. Hai má Hoắc Thanh Thanh phình lên, thở phì phì nói:
- Cái cô này, thích nói chạm đến nỗi đau của người khác thế hả.
Chúng nữ trong phòng nghe được, cùng Lăng Tiêu nhìn nhau cười, nhiều chuyện không cần nói, mọi người cũng có thể lý giải ý tứ của đối phương, đây, chính là sự ăn ý mà người khác không có được!
Một tháng tiếp theo, Thục Sơn phái trừ Lăng Vận Nhi và Diệp Tử, Nha Nha, Hoàng Phủ Nguyệt, cũng chỉ có mười đại đệ tử và hơn mười người khác. Vì cảnh giới Nguyên Anh cũng không phải thứ dễ đạt được! Lần này cũng đã vượt ngoài dự đoán của Lăng Tiêu rồi, cho rằng dù là Thánh Vực sung túc linh khí và nhân khẩu đông đảo, thì Thục Sơn phái ngàn dặm mới tìm được một quan hệ trực tiếp!
Trong Tinh Võ đường thì có nhiều người hơn, trên cơ bản đây chính thủ hạ dưới tay Lăng Tiêu năm xưa, hiện giờ tuyệt đại đa số đều đã tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên! Đây là sức mạnh đủ để cho rất nhiều nhất lưu thế gia vốn không đặt Thục Sơn vào mắt phải sợ hãi run rẩy!
Cho nên, việc chọn lựa trong Tinh Võ đường đã trở thành một chủ đề nóng hổi.
Tuy rằng không ai biết là chuyện gì, nhưng tất cả đều biết, chuyện mà có thể khiến tông chủ tự mình nói ra thì khẳng định là chuyện tốt cực lớn!
Cho nên, cuối cùng là không thể không thông qua luận võ mà chọn người!
Cuối cùng, gồm có Tô Tuyết, Thập Tam và Thập Tứ gia, Tương Vân Sơn, Vương Chân, Trương Dương, Bạch lão, Lăng Thiên Khiếu và tất cả cao tầng Thục Sơn phái, hoặc là thân nhân Lăng Tiêu, không có bất cứ ai là ngoại lệ, toàn bộ đều đạt được tư cách vào " Nơi thí luyện " thông qua luận võ. Đương nhiên, trong quá trình chiến đấu, những người đó đã xuất ra thực lực thật sự chưa thì không ai biết được rồi.
Tuy nhiên, lại nói thực lực của họ thực sự là rất cao! Hơn nữa như Lam Hải, Lam Hi và Lam Thiên Mai ba thế hệ Mai gia này, đối thủ gặp họ đều trực tiếp bỏ cuộc, ba người này có thực lực được công nhận tại Thục Sơn phái, không ai cho rằng mình là đối thủ của họ. Nguồn:
Có điều, một chuyện khác tương đối có chút thú vị, đó là Tử Lộ đầu hàng Lăng Tiêu lúc trước tu vi cũng đã vững vàng đề cao, lần này trong quá trình chọn người, gặp huynh đệ của Lăng Tiêu là Thiết Đản, kết quả, kẻ từ trước tới nay vẫn yếu hơn Tử Lộ là Thiết Đản lại kiên quyết đánh bại đối thủ!
Đấu pháp của Thiết Đản chính là liều mạng, cây rừu chiến trông thực là khoa trương kia cứ như cái bóng đè xuống, dọa trái tim Tử Lộ. Mà sợ chết, chính là nhược điểm lớn nhất của Tử Lộ!
Đương nhiên, cho dù Tử Lộ có thắng được Thiết Đản thì Lăng Tiêu cũng không để cho hắn vào trong thế giới đỉnh. Như Lăng Tiêu đã nói, không phải kẻ thắng đều được tiến vào nơi thí luyện, bởi vì Lăng tiêu cũng không muốn bồi dưỡng cho kẻ thù của mình, lại càng không muốn cơ mật trung tâm của Thục Sơn phái bại lộ trước mắt người đời!
Hơn nữa, không ai biết chỗ tốt của nơi thí luyện này, cho nên ngay cả Tử Lộ đã bị đào thải thì trừ chút hậm hực ra, cũng không có oán hận gì khác.
Mà đám người không được tuyển thì bắt đầu gia tăng cố gắng, nhất là những người trong binh đoàn Tia Chớp, nhiệt huyết trong lòng họ không vì thời gian mà thay đổi, từ trước tới giờ bọn họ vẫn kiên trì với nhiệt huyết của mình và lòng trung thành tuyệt đối với Lăng Tiêu!
Lần này họ không được tuyển, trong lòng đều nghẹn một hơi, cảm thấy mình làm thiếu gia mất mặt, còn bị Lăng Võ chửi ầm lên một trận, nói nếu lần sau bọn họ được tuyển, thì tự mình trở về Nhân giới đi!
Không, chúng ta sẽ không về lại Nhân giới! Lần sau chúng ta tuyệt sẽ không làm mất mặt thiếu gia!
Đây là tiếng lòng chung của đám hán tử không được tuyển thuộc binh đoàn Tia Chớp.
Lăng Tiêu cũng không nói thật cho họ biết, vì thái độ này là rất có ích. Nếu Lăng Tiêu nói với họ, chờ nhóm người này xuất quan, sau khi thực lực có biến hóa long trời lở đất, thế giới trong đỉnh cũng càng chứa được nhiều người hơn nữa! Đến lúc đó, không cho những người thuộc trực hệ của mình tiến vào, thì còn cho ai vào nữa?
Cuối cùng, Lăng Tiêu còn chọn ra từ ngoại môn đệ tử năm mươi tu chân giả. Năm mươi đệ tử Thánh Vực này đều là những kẻ trong thời gian ngắn có thể nhảy lên nội môn hoặc là tiến vào Tinh Võ Đường, độ trung thành cực cao, hơn nữa lại có thiên phú cực cao. Cho nên, Lăng Tiêu đặc biệt cho phép bọn họ tiến vào Thế giới đỉnh để tu luyện!
Sau khi xuất quan, những người này phân biệt gian nhập nội môn hoặc là Tinh Võ đường, trở thành lực lượng trung kiên của Thục Sơn!
Đến tận lúc này, đại trận thủ hộ Thục Sơn phái mở ra, Thục Sơn lại một lần nữa " biến mất " trước mắt thế nhân, ít nhất là trong vòng mười năm, Thục Sơn phái sẽ không liên hệ gì với ngoại giới nữa!
Lăng Tiêu đứng trên đỉnh một trong hai ngọn núi, gió núi phần phật thổi qua tay áo Lăng Tiêu, hắn cảm thụ cơn gió mạnh mẽ, ánh mắt dõi theo phương xa, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tươi. " Khi Thục Sơn phái đối mặt với thế nhân, nhất định sẽ khiến cho mọi người một ngạc nhiên vui mừng chân chính! "
Nhất định!
… …
Năm năm sau, thành Vọng Thiên, Ngô gia.
Ngô Anh và Ngô Tú Nhi ngồi đối mặt nhau, Ngô Anh có phần bất đắc dĩ nhìn con gái đang châm trà cho mình. Hắn đã nói đến đau cả yết hầu, nhưng cô con gái quật cường này, vẫn không đồng ý xuất giá!
Ngô Anh đã đồng ý cầu thân của gia tộc Tư Đồ, đáp ứng gả con gái Ngô Tú Nhi cho trưởng môn tương lai của gia tộc Tư Đồ là Tư Đồ Bằng Hạc. Ngô Anh đúng là vẫn phải suy xét vì gia tộc, tuy rằng những năm gần đây tam đại gia tộc trong thành Vọng Theien vẫn nhờ danh vọng của Thục Sơn phái, trở thành gia tộc nổi danh, nhưng thực lực chỉnh thể vẫn còn kém! Dù sao thì nội tình gia tộc rất rõ ràng, một gia tộc nhất lưu chân chính có thể dễ dàng tiêu diệt họ!
Hơn nữa, Ngô Tú Nhi chung quy cũng không thể gả cho Lăng Tiêu, điều này khiến cho Ngô Anh thất vọng mà đồng thời cũng hiều được, hiện tại Ngô gia có thể dựa vào tình cảm này của Lăng Tiêu, bám vào bên cạnh Thục Sơn phái, nhưng có một ngày Lăng tiêu mất… hoặc là phi thăng Thần giới, đúng vậy, Ngô Anh tin tưởng vững chắc điểm này, nếu nói đây là kỳ tích đầu tiên xuất hiện sau Thần chiến, hắn tuyệt đối tin tưởng Lăng Tiêu có thực lực này!
Phần đông cừu gia của Lăng Tiêu đều đã ngã xuống, nhưng có thể chưa. Dù sao thì, nếu một ngày nào đó mà Lăng Tiêu không còn ở đó, vậy Ngô gia còn có thể tiếp tục dựa vào Thục Sơn phái được không?
Thánh Vực hiện tại, đã không còn là Thánh Vực nhiều năm trước nữa rồi, thay đổi cực lớn, kẻ mạnh xuất hiện lớp lớp!
Hơn nữa, rất nhiều người tin tức linh thông đều đã ngửi được mùi vị nguy hiểm!
Rất nhiều tình hình đã cho thấy, có lẽ Thánh Vực sẽ xảy ra biến hóa thực lớn! Đến cùng là biến hóa gì thì ai cũng không nói được, nhưng một cái Thanh Thần hội đã đủ để tâm thần mọi người không yên rồi!
Cho nên, cuối cùng Ngô Anh vẫn đáp ứng cầu thân của Tư Đồ gia, liên minh Nam châu sau nhiều năm va chạm đã dần không còn xung đột nữa, tuy rằng quan hệ cũng không vì thế mà dịu đi, nhưng thân phận đệ nhất gia tộc của Tư Đồ gia tộc tại Nam châu lại không bởi thế mà thay đổi gì nhiều!
Ngô Tú Nhi tu luyện cùng với Lam Hi ở Thục Sơn nhiều năm, thực lực đã được nâng cao rất nhiều! Đã đạt tới cảnh giới tu luyện giả cao cấp rồi! Lần này bị Ngô Anh triệu hồi, ông ta liền ngả bải với nàng.
Nhưng mặc cho Ngô Anh nói thế nào, dùng lý để nói, dùng tình đả động… thậm chỉ dùng cái chết để uy hiếp, nhưng nữ nhi này không ngờ dầu muối không ăn, chỉ đạm bạc nhìn thấu thế sự như một bà lão vậy!
Điều này khiến Ngô Anh có cảm giác vô lực, cuối cùng, Ngô Anh rốt cục cũng không nhịn được hỏi:
- Con gái, con cho rằng, con và hắn… có thể sao?
Tay bưng ấm trà của Ngô Tú Nhi nhẹ nhàng run lên, một giọt nước mắt rơi trên lò cát nóng, " xèo " một tiếng.