Ngạo Kiếm Lăng Vân

chương 701: thần tự phong ấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm nay bầu không khí bên ngoài cửa Thục Sơn phái đã khác hẳn khi xưa, không khí giống như đã cô đọng lại làm người ta sinh ra một loại cảm giác không thở nổi. Lúc này những người cảm ngộ kiếm kỹ trước cổng Thục Sơn phái đều phải tránh ra một khoảng cách thật xa, trong ánh mắt bọn họ đều hiện lên vẻ hoảng sợ và khó hiểu. Bọn họ không thể hiểu nổi rốt cuộc đám người mới đến này đang muốn làm điều gì?

Nhìn thấy khí thế hung hãn của đám người kia thì nhất định không có chuyện gì tốt đẹp. Nhưng vấn đề là Thục Sơn phái người ta có Hộ Sơn đại trận. Trận pháp khủng bố kia cũng không phải là do gió thổi qua, mà đã được rất nhiều người dùng máu tươi và mạng sống để thử nghiệm. Chưa có bất kỳ người nào xông vào giữa Hộ Sơn đại trận này của Thục Sơn phái mà còn sống đi ra. Lại càng không có người nào thực lực mạnh mẽ dám vỗ ngực nói mình có thể phá vỡ trận pháp này của Thục Sơn phái.

Nếu ai có thể phá vỡ được đại trận này thì thực lực bày trận của tên đó phải vượt qua Lăng Tiêu. Sự thật là sau Thần chiến mười lăm vạn năm không có bất kỳ trận pháp danh tiếng nào được truyền ra, cũng không có bất kỳ một gia tộc hoặc môn phái nào lấy trận pháp để rạng danh.

Cho nên tất cả đám người đang đứng bên ngoài xem cũng không hiểu đám người mà khắp toàn thân đang chớp động những luồng khí thế cực mạnh này đến đây để làm gì. Chẳng lẽ bọn họ muốn dứt khoát khiêu chiến sao?

Những người ánh mắt sắc bén nhận ra hai cha con Thủy Trường Xuân và Thủy Quân, bên ngoài lại lập tức vang lên những tiếng trao đổi khe khẽ.

- Lão già đó không phải chính là người làm ra động tĩnh lớn ngày hôm qua sao? Lão sao lại tới đây? Lại dẫn theo nhiều người như vậy, chẳng lẽ muốn gây phiền toái cho Thục Sơn sao?

- Đừng nói nữa, xem ra chuyện này đúng là thật rồi. Ta cũng không hiểu, ngươi nói xem Thục Sơn phái người ta trước nay vẫn rất khiêm tốn, tông chủ Lăng Tiêu cũng là người chí công vô tư đã đem những lĩnh ngộ kiếm kỹ của mình khắc lên tảng đá. Tông chủ làm như vậy để tất cả mọi người có thể quan sát, sao lại còn có người muốn đối phó với hắn chứ?

Trong ánh mắt những người yêu mến Lăng Tiêu thì hắn làm bất kỳ chuyện gì cũng chính xác, ngay cả tám chữ khổng lồ và vô cùng kiêu ngạo kia cũng được bọn họ xem là những biểu hiện chí công vô tư của Lăng Tiêu. Không thể không nói người kia chỉ cần mấp máy đôi môi lên lên xuống xuống vài lần thì nói ra điều gì cũng rất có lý.

Cha con Thủy Trường Xuân cũng không thèm quan tâm đến những lời bàn tán của đám người đứng bên ngoài. Lão biết rằng chỉ cần tiêu diệt Thục Sơn thì những thần thoại về Lăng Tiêu sẽ tự nhiên tan biến. Thực lực bây giờ của những người bên ngoài căn bản không thể tạo nên bất kỳ thành tựu gì được. Nhưng nếu cứ để những chuyện này tiếp tục phát tán ra bên ngoài thì lực ảnh hưởng của Thục Sơn phái nhất định sẽ qua mặt bất kỳ một tổ chức nào khác trong Thánh Vực, trở thành một con quái vật vô cùng khổng lồ. Đến lúc đó cho dù là bọn họ cũng căn bản không có thực lực và lá gan để động đến Thục Sơn phái.

Sau lưng Thủy Trường Xuân có ba mươi người, chỗ này cũng không phải tập trung tất cả những người đến đây lần này. Đám người còn lại bị Thủy Trường Xuân điều động đến những phương hướng khác của Thục Sơn phái.

Trong lòng Thủy Trường Xuân vẫn ẩn giấu một bí mật cực kỳ sâu đậm, bí mật này cho dù là Thủy Quân con trai hắn cũng không biết. Cũng vì bí mật này mà trong trận chiến hôm nay Thủy Trường Xuân căn bản không thể ra tay. Bởi vì lão sợ mình vừa ra tay thì sẽ làm cho người bên trên chú ý. Với thực lực của vị kia, căn bản lão không thể có năng lực chống cự. Hơn nữa Thủy Trường Xuân cũng có thể cảm ứng được rất rõ, những người giống như mình trong Thánh Vực không phải chỉ có một người. Nếu không thì những năm gần đây các châu khác sẽ chẳng đột nhiên xuất hiện những thế lực cực mạnh. Sau Thần chiến mười lăm vạn năm trong Thánh Vực đã hình thành một cục diện mới, nếu không có những người thực lực hùng mạnh làm người khác phải run rẩy tham gia vào thì căn bản không thể hình thành cục diện như bây giờ.

Bí mật này chính là Thủy Trường Xuân căn bản không phải người trong Thánh Vực. Những người hùng mạnh trong Thánh Vực được chia làm hai loại, loại đầu tiên là những người sinh ra và lớn lên trên Thánh Vực. Tất nhiên những người từ nhân giới phi thăng lên giống như Lăng Tiêu cũng được tính vào loại người trên. Đám người này hoặc có được những công pháp bí tịch cao siêu, hoặc dựa vào thiên tư tuyệt vời của mình mà có thể trong một khoảng thời gian ngắn tu luyện đến cảnh giới rất cao. Còn một loại người nữa, đó chính là năm xưa khi Thần chiến xảy ra thì những vị thần chết trận nhưng vẫn giữ lại ký ức được đầu thai sang kiếp khác, cũng chính là những vị thần chuyển thế trong truyền thuyết của Thánh Vực.

Loại người thứ hai này giống như Diệp Thiên, hoặc Mạnh Thiến đại tiểu thư của Mạnh gia năm xưa đã bị Lăng Tiêu cướp đi Hàn Sương Kiếm và cứu cả Nã Đa Khắc ra ngoài, và một số người khác chính là thần chuyển thế. Bọn người này có một đặc điểm lớn nhất chính là trong mắt không có bất kỳ ai khác, hơn nữa tốc độ tu luyện lại rất nhanh, mà lại nhanh đến mức làm người ta không thể tưởng tượng nổi. Đồng thời bọn họ cũng có những pháp bảo hùng mạnh giống như Diệp Thiên có Đại Nhật Kim Cương Ấn.

Nhưng trên thực tế thì trong Thánh Vực còn có một bí mật mà hầu như không ai được biết, đó chính là trong Thánh Vực vẫn còn tồn tại loại người thứ ba.

Mà loại người thứ ba này lại chính là…Thần.

Năm xưa khi Thần chiến xảy ra thì những Kiếp Tiền Thần lớn nhỏ trong Thần giới, Kiếp Hậu Thần cũng nhiều không kể xiết, số lượng Chí Cao Thần cũng có rất nhiều. Những tộc như Tinh Linh, Thú tộc, Ma tộc, Hải tộc đều có những vị thần của chính mình, hơn nữa những vị thần này cũng không thể tránh khỏi bị cuốn vào trong trận chiến.

Trong mắt của rất nhiều người thì trận chiến năm xưa vô cùng ác liệt, tất cả các vị thần đều đánh nhau để giải cơn tức. Mà trận chiến giữa đám thần này cũng chỉ có một kết quả, chính là chết.

Nhưng trên thực tế thì những người có thể trở thành thần trong Thần giới, dù là Kiếp Tiền Thần hay Kiếp Hậu Thần cũng làm gì có ai kém thông minh? Dù sao thì cũng phải có người tìm được phương pháp bảo toàn tính mạng cho mình.

Điều này cũng rất dễ hiểu vì không phải tất cả mọi người đều muốn dùng sinh mạng của mình để đi tranh giành một lợi ích nào đó. Cho nên năm xưa trong Thần chiến có rất nhiều vị thần lợi dụng lúc Chí Cao Thần quản lý mình không để ý thì lén lút tự phong ấn lại.

Phong ấn này chính là tự tán đi tất cả lực lượng của mình, làm chính mình lâm vào tình cảnh ngủ say chỉ lưu lại một luồng thần trí. Nhưng đám người này vẫn duy trì tốc độ hấp thu linh khí thiên địa.

Chuyện này đối với rất nhiều vị thần thì còn khổ sở hơn so với cái chết. Một khi đã nắm giữ thực lực đến một mức độ hùng mạnh thì hầu như không có bất kỳ người nào muốn trả lại những lực lượng này. Cho nên khi đó hầu như không ai tin sẽ có người thật sự làm như vậy, bởi vì chỉ cần thần tính không tiêu tán thì cho dù chuyển thế luân hồi, sớm muộn gì cũng có một ngày bọn họ khôi phục lại được thực lực của mình rồi quay trở về.

Mà khi phong ấn chính mình lại thì chỉ cần bị người khác phát hiện ra, chỉ cần kẻ đó là cường giả cảnh giới đại viên mãn là có thể giết chết bọn họ rất dễ dàng.

Chuyện này đối với một vị thần thì tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Nhưng nói như vậy cũng không phải tất cả mọi người đều không làm, bởi vì không phải ai cũng có dũng khí để chết trận rồi lựa chọn cách đầu thai trở lại làm người. Nhưng lỡ may khi chết thảm thiết mà thần tính cũng biến mất thì sao? Như vậy dù có giữ được trí nhớ nhưng muốn tu luyện thành một vị thần cũng là chuyện muôn ngàn khó khăn.

Thủy Trường Xuân chính là một tên đại biểu cho loại người bảo thủ này. Khi Thần chiến trở nên ác liệt nhất, hắn lựa chọn phương pháp tự phong ấn chính mình. Sau hơn mười vạn năm dài bị động hấp thu thì cuối cùng hắn cũng tỉnh táo lại. Sau đó lại trải qua năm vạn năm khôi phục lực lượng, giờ phút này Thủy Trường Xuân cuối cùng cũng đạt tới thực lực đỉnh cao của cảnh giới Kiếp Tiền Thần.

Là một người có thần tính, Thủy Trường Xuân tất nhiên cũng cảm nhận được trong Thánh Vực chắc chắn không chỉ có một người như mình. Cho nên trước khi lão vượt qua Thiên Kiếp để trở thành Kiếp Hậu Thần thì bắt buộc phải đứng ra hợp nhất một thế lực. Mục tiêu của lão chính là Liên Minh Nam Châu, nguyên nhân rất đơn giản vì Thục Sơn phái tuy danh tiếng vang dội nhưng đó cũng chỉ là do một mình Lăng Tiêu làm nên. Mà Liên Minh Nam Châu lại không phải như vậy, sau rất nhiều năm tích lũy thì thế lực của Liên Minh Nam Châu đã sớm tiến lên một mức độ kinh người. Dù Tôn gia đã dẫn theo hơn phân nửa gia tộc tách ra khỏi Liên Minh Nam Châu, nhưng chấn động này căn bản không thể làm cho thế lực trên phải đổ vỡ. Ngược lại, vì sự kiện này mà Liên Minh Nam Châu lại càng trở nên đoàn kết, nếu xem xét trên lực ảnh hưởng thì cho đến ngày hôm nay Liên Minh Nam Châu vẫn hoàn toàn xứng đáng là một thế lực đệ nhất tại Nam Châu.

Nhưng trước khi Thủy Trường Xuân muốn ra tay lại xảy ra những chuyện ngoài ý muốn, có vài gia tộc bị Liên Minh Phương Nam mua chuộc thành công đã phản lại Liên Minh Nam Châu. Tất cả những gia tộc này đều đột nhiên thay đổi gia chủ, những người trong các môn phái bị Liên Minh Phương Nam mua chuộc đều bị xử tử. Ngay sau đó gia tộc Tư Đồ minh chủ Liên Minh Nam Châu đột nhiên có một lão tổ tông xuất sơn. Thực lực của lão tổ tông này đã đạt đến mức siêu phàm, chỉ cân một hành động giơ tay nhấc chân cũng có thể làm cho đất trời biến sắc.

Thủy Trường Xuân cảm thấy hơi do dự, bởi vì người này đã có tên trong danh sách cường giả của Thánh Vực mà trước khi lão thành thần đã từng tồn tại. Lão tổ tông kia của Tư Đồ gia tộc rất có thể đã tu luyện đến cảnh giới đỉnh phong của Kiếp Tiền Thần.

Hiện nay Thần giới đã bị Thanh Hà phong ấn hoàn toàn nên không ai có thể phi thăng lên được. Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản rất nhiều người đề thăng thực lực của chính mình.

Thủy Trường Xuân cũng biết Kiếp Tiền Thần muốn đột phá đều phải bị thiên địa trừng phạt. Dù ở Thánh Vực hay Thần giới đây cũng là một chuyện không thể tránh khỏi. Nếu thành công thì sẽ trở thành Kiếp Hậu Thần hùng mạnh, nhưng thất bại thì sẽ trở thành tro bụi. Thậm chí lúc đó ngay cả một chút thần tính vất vả tích lũy cũng hóa thanh hư vô, chưa nói đến thần tính, sợ rằng ngay cả linh trí cũng không còn lại một chút nào.

Tuy nói có rất ít người tu luyện được đến cảnh giới này nhưng rất nhiều năm trước Thủy Trường Xuân cũng từ Thánh Vực phi thăng lên. Hơn nữa khi lão phi thăng trực tiếp lên Thần giới cũng đã có cảnh giới Kiếp Hậu Thần, cho nên lão còn hiểu rõ hơn so với người bình thường.

Vì vậy Thủy Trường Xuân tạm thời vứt bỏ đi ý nghĩ muốn tiêu diệt Liên Minh Nam Châu. Trước khi lão biết được rõ ràng về người kia của Tư Đồ gia tộc rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới gì thì sau đó mới quyết định lại. Mà đúng lúc này con trai Thủy Quân của lão lại bị người ta ức hiếp, Thủy Trường Xuân cũng đang muốn trắng trợn mở rộng thế lực thì lại tìm được một đối tượng để lập uy. Hiện nay lão không thể tấn công Liên Minh Nam Châu cũng không sao cả, chỉ cần lão có thể tiêu diệt được Thục Sơn thì đã rất tốt rồi. Truyện Tiên Hiệp

- Trận pháp sao?

Thủy Trường Xuân nhìn Hộ Sơn đại trận trong làn sương dày của Thục Sơn phái, trong mắt hắn hiện lên vẻ khinh thường, thầm cười lạnh trong lòng:

- Thật là quá khéo, người khác sợ ngươi nhưng ta thì đừng hòng. Năm xưa khi ta còn ở trên Thần giới cũng đã từng đoạt được một bí tịch của La Ma giới. Bí tịch đó chính là một bản nhật ký, bên trong ghi lại rất nhiều những diễn giải về trận pháp.

Thủy Trường Xuân hiểu rõ trận pháp này tuy nhìn thì có vẻ rất thần kỳ nhưng nếu tìm được bản chất của nó thì đơn giản đến mức làm người ta trợn mắt há mồm.

Thủy Trường Xuân vững vàng đứng trên mặt đất, phía sau lão có mười người bao gồm rất nhiều gia chủ của Liên Minh Phương Nam. Bình thường đám người này đều là những nhân vật có uy tín và danh dự nhưng lúc này lại không ai có bất kỳ động tĩnh nào.

Đám người đều đang đưa mắt nhìn vị thủ lĩnh mới vừa thần kỳ vừa thần bí mà lại hùng mạnh kia của mình đang vui mừng vì cái gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio