Ngạo Kiếm Lăng Vân

chương 719: tinh linh đảo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lăng Tiêu trước khi đi từng gọi đám người Vân Sơn vào mật thất dặn dò bọn họ cẩn thận gia chủ Lục gia Lục Thanh Minh. Ngày hôm nay thế lực Thục Sơn phái rất khổng lồ nhưng chưa hề lập quốc xưng đế, tất nhiên là sẽ có một vài kẻ không tuân quy củ. Mình rời đi rồi sẽ không thiếu kẻ muốn tác quái. Càng huống chi Lục Thanh Minh đối với Thục Sơn vốn bất mãn. Chẳng qua Lăng Tiêu nghĩ cũng rất khó để xảy ra chuyện không may. Thục Sơn ngày nay rất nghiêm khắc, những người được nhận đều là những thiếu niên có thiên phú, hơn nữa không gian trong đỉnh là chỗ cực phẩm để tu luyện, mỗi năm đều có rất nhiều cường giả mới xuất hiện.

Về phần những nòng cốt vốn thực lực đã mạnh mẽ thì tới giờ lại càng không thể xem thường.

Lăng Tiêu không mang theo Hàm Hàn bảo đỉnh mà để lại tại Thục Sơn làm trận nhãn của Tứ Tượng Đại Trận! Ngoại nhân căn bản không thể có khả năng nghĩ tới nơi đó lại có một động thiên khác.

Bởi vì thế cho nên đệ tử Thục Sơn cứ cách ba tháng lại có một nhóm người được tiến vào thế giới trong đỉnh. Ba tháng bên ngoài tương đương với thời gian mấy năm trong thế giới trong đỉnh

Hơn nữa ở bên ngoài Trung Nam quận, trong đại bản doanh Lăng Tiêu lại còn an trí một tuyền tống trận, tại thời khắc mấu chốt có thể tức khắc lui về Thục Sơn, hoặc bên Thục Sơn cũng có thể kịp thời tăng viện,

Lăng Tiêu sau khi rời khỏi, các phu nhân của hắn cũng trở về Thục Sơn, tiến vào thế giới trong đỉnh tu luyện. Lúc này thế giới trong đỉnh đã không còn đơn giản là bổn mạng pháp bảo của Lăng Tiêu mà đã trở thành thứ liên quan tới hưng suy của một môn phái.

Hoắc Thanh Thanh và Lãnh Thiên Thiên, Lam Hi, Lam Điền Mai, Lam Hải cùng đám người Vân Sơn, Vương Chân, Lục Hải, Trương Dương tạm thời lưu lại tại bản doanh này. Sau ba tháng, thập tam gia, thập tứ gia Lăng Thiên Tiếu, Lăng Vũ sẽ đem người tới thay thế họ tọa trấn nơi này.

Ngày nay người nào cũng hiểu rõ, chỉ có làm cho thế lực của mình càng ngày càng lớn mạnh thì mới chính thức tránh được chiến tranh, còn trốn tránh chẳng khác nào chờ đợi để bị người ta thôn tính!

Đám người Diệp Tử tiến vào tu luyện tại thế giới trong đỉnh. Những đệ đệ muội muội của bọn họ ngày xưa nay đã trưởng thành. Tiểu mỹ nữ Tiểu Ngư có đôi mắt trong veo, hàm răng trắng bóng ngày xưa đi theo Hoàng Phổ Nguyệt và Mạnh Ly giờ tính ra đã trăm năm, bản lãnh đã sớm không dưới những người ở đây. Chẳng qua phương diện vũ lực không biết đâu là đủ, vẫn ở trong thế giới trong đỉnh dốc lòng tu luyện, mãi tới gần đây mới xuất thế tham gia quản lý. Tiểu Ngư trở thành lâu chủ, còn Tiểu Cẩu trở thành thủ hạ thân cận nhất của Mạnh Ly. Những đứa nhỏ năm đó phân nửa đều đã thành người. Có thể nói, hành động tốt đẹp của Lăng Tiêu ngày đó giờ đã trải qua trăm năm đã có hồi báo.

Một nhân một quả, đúng như thiên định!

Không nói tới chuyện dòng chảy ngầm tại Nam Châu đã bắt đầu khởi động, Lăng Tiêu mang theo Tiểu Sửu, Kim Hổ sử dụng thần hành phù chỉ trong một nhịp hô hấp đã đi hơn ngàn dặm.

Phi hành tốc độ cao trên ngoại hải, nhìn đại dương vô tận, Lăng Tiêu cũng không khỏi hơi cảm thán. Thổ địa của Thánh Vực thật là khổng lồ. Cũng không biết tinh cầu này hình thành như thế nào, ngay cả cảnh giới như hắn muốn đi một vòng ít nhất cũng phải mất mấy tháng.

Lại qua hơn mười ngày nữa, Lăng Tiêu cảm giác được luồng dao động quen thuộc kia càng ngày càng mãnh liệt, trong lòng biết khoảng cách từ đây tới Tinh Linh tộc cũng không còn xa nữa, đang suy nghĩ thì ở phía trước hơn ngàn dặm bỗng xuất hiện một hải đảo rất lớn. Hải đảo này thoạt nhìn trông giống như một cái thảm màu xanh biếc, trôi nổi giữa đại dương.

Hải đảo rất lớn, trông phải dài chừng bảy tám ngàn dặm, chiều rộng cũng hơn ngàn dặm.

Lăng Tiêu bay trong không trung, cảm nhận được trên hải đảo truyền tới vài luồng khí tức cường đại, trong lòng khẽ động, nội tâm thầm nói đúng là không thể xem thường người trong thiên hạ. Tinh Linh tộc này chỉ sợ rằng cũng có những người thực lực cực mạnh. Hơn nữa từ tin tức của Mạnh Ly mà xét thì Tư Đồ Quang Huy rất có khả năng ở chỗ này. Còn hắn muốn làm gì thì Lăng Tiêu không có khả năng đoán ra nổi. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Trong lòng Lăng Tiêu suy nghĩ vậy, nhẹ nhàng rơi xuống một nơi trên đảo. Tiểu Sửu và Kim Hổ được Lăng Tiêu thả từ trong giới chỉ ra. Thân thể Tiểu Sửu xoay xoay vài cái, hóa thành một con chim nhỏ màu vàng to bằng nắm tay, thoạt nhìn cũng uy phong lẫm lẫm. Kim Hổ thì biến bản thế thành một con cọp đén lớn như loại thường, đôi cánh sau lưng cũng biến mất.

Sự biến hóa của hai con ma thú là lợi thế của ma thú sau khi tu luyện tới cảnh giới đỉnh phong.

- Hai người các ngươi hãy cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không nên dễ dàng tranh đấu với người khác!

Lăng Tiêu dặn dò một phen rồi mới để Tiểu Sửu và Kim Hổ rời đi. Lần này tới nơi đây chưa biết hung hiểm, có bọn hắn tương trợ thì vẫn có lợi hơn nhiều.

Lăng Tiêu lấy Tiểu Yêu từ trong giới chỉ ra. Tiếng nói của Tiểu Yêu vang lên trong đầu hắn:

- Chủ nhân, phụ cận có đồng xanh!

Lăng Tiêu vui vẻ, không ngờ tới nơi dừng chân của Tinh Linh tộc lại có thứ nguyên liệu này, vội hỏi:

- Ở đâu?

- Ngay phía trước, ước chừng trong khoảng mười mấy dặm. Đồng xanh hơn phân nửa là sinh ra trong mỏ đồng, là do tinh hoa biến dị của khoáng thạch biến thành!

Tiểu Yêu giải thích với Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu liền hiểu ra, trong lòng thầm nói thảo nào như vậy. Tinh hoa của khoáng thạch mình đã khó gặp được, đừng nói tới tinh hoa của khoáng thạch biến dị. Có lẽ loại đồng xanh mà Tiểu Yêu nói này khi mình trở về Thánh Vực cũng chưa chắc đã tìm thấy được.

Lăng Tiêu di chuyển trong rừng, trên đầu là những tán cây cao ngút tầm mắt, chỉ còn một vài tia nắng là có thể là chiếu xuống mặt đất, ánh nắng loang lổ, dưới chân là một tầng là khô rầy, cũng không rõ là đã tích ở đây bao nhiêu năm rồi mới được đến như vậy.

Nơi này không có bất cứ dấu hiệu gì là có người sinh sống. Karina hẳn là ở trong vòng phạm vi trăm dặm, nhưng hiện giờ hắn cảm giác được rằng tính mạng của Karina cũng không có gì bị đe dọa, thế nên cũng không nóng lòng lắm.

Hơn nữa Lăng Tiêu tuy tin tưởng Karina sẽ không hãm hại mình nhưng làm sao biết được rằng nàng có bị kẻ khác lợi dụng hay không? Có thể đã có một cái bẫy được thiết lập sẵn để đợi mình tiến vào thì sao?

Thực lực được đề cao, Lăng Tiêu cũng cảm giác được thế giới này không phải là không có người mạnh, chẳng qua những người có bản lãnh thực sự ẩn dấu quá sâu.

Giống như là những cường giả trên Thiên, Địa, Nhân bảng mấy vạn năm trước đã chìm vào yên lặng. Sau mấy vạn năm thì thực lực của họ thế nào đây? Đừng thấy Tôn Lập đi theo mình, đó là bởi vì hắn thấy Liên Minh Nam Phương tại Nam Châu không có biện pháp trở thành vương giả mà thôi. Lúc đó mới cố ý đánh cuộc thua Lăng Tiêu, đem gia tộc giấu vào phía sau lưng Thục Sơn phái. Phú quý của Thục Sơn phái Tôn gia sẽ hưởng không ít, mà nếu Thục Sơn phái thất bại thì bọn họ lại có thể theo người khác.

Còn bản thân Tôn Lập thì lại bởi vì xem trọng tương lai phát triển của Lăng Tiêu. Có thể từ khi còn trẻ tuổi như vậy tu luyện tới cảnh giới hiện nay cho dù là trước khi thần chiến Tôn Lập cũng từng chưa nhìn thấy! Thần chí cao Thanh Hà có tu luyện nhanh như Lăng Tiêu không thì Tôn Lập không biết nhưng sau khi hắn hiểu rõ ràng bối cảnh sau lưng Lăng Tiêu, trong lòng đã từng thầm thề, nếu Lăng Tiêu có thể ở trước mặt mình bất bại thì mình sẽ nhận hắn làm chủ.

Tại Thân Giới, tìm một chỗ dựa cường đại là một chuyện rất bình thường. Chuyện này Tôn Lập cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Nhưng nếu nói một cách tỉ mỉ thì Tôn Lập cũng không phải là không có thực lực cùng Lăng Tiêu đánh một trận. Hai người ai cao ai thấp rất khó nói. Lăng Tiêu muốn thủ thắng Tôn Lập thì cũng phải trả một cái giá nhất định.

Cho nên Lăng Tiêu mới có thể động tâm tư mà nhanh chóng trang bị cho mình tới tận răng. Mà tầm quan trọng của Tiểu Yêu với Lăng Tiêu thậm chí còn vượt quá thứ hắn đem luyện thành bổn mệnh pháp bảo- Hàm Hàn bảo đỉnh!

Năm đó Lăng Tiêu đem Hàm Hàn bảo đỉnh luyện chế thành bổn mệnh pháp bảo, nhân tố lớn nhất chính là muốn luyện chế nó thành một pháp bảo công phòng cường đại, giống như Phiên Thiên Ấn trong truyền thuyết, do luyện hóa thánh một đỉnh núi mà thành, lấy khí thế không thể địch nổi đánh xuống, cho dù là một Tu Chân giả Đại Thừa Kỳ cũng không dám xem nhẹ.

Nhưng không ngờ là Hàm Hàn bảo đỉnh lại dần hình thành một tiểu thế giới, ở bên trong cũng diễn hóa ra thủy hỏa phong vũ lôi điện – Đủ các yếu tố tự nhiên, lại có thần thú Nã Đa Khắc tiến vào Thiên Trì trong thế giới trong đỉnh. Đến tận bây giờ khi linh khí trong thế giới trong đỉnh trở nên sung túc gấp mấy lần Thánh Vực, lại có nước Thiên Trì thần hiệu, hơn nữa mặc dù thong thả nhưng vẫn không ngừng mở rộng diện tích, từng bước hoàn thiện thiên địa pháp tắc. Hết thảy những việc này còn không nói rằng thế giới trong đỉnh đang phát triển thành một thần quốc thuộc về Lăng Tiêu sao.

Lăng Tiêu không ngừng cường đại, nó sẽ không ngừng cường đại theo. Lăng Tiêu bất diệt, thế giới trong đỉnh cũng bất diệt. Lăng Tiêu càng mạnh, linh khí trong thế giới đó càng nhiều, thiên địa pháp tắc càng ngày càng hoàn thiện.

Cứ như vậy, nếu cứ coi thế giới trong đỉnh như một cái bổn mạng pháp bảo, dùng nó đem đi đánh người thì tựa hồ có hơi không ổn. Mặc dù mỗi lần dùng Hàm Hàn bảo đỉnh tiến hành công kích thì nó đều hút năng lượng vào trong chỗ hư vô của thế giới trong đỉnh nhưng Lăng Tiêu sợ nếu gặp phải đối thủ cường đại hơn mình thì sẽ làm tổn thương Hàm Hàn bảo đỉnh. Nếu cứ như thế thì chẳng khác nào làm tổn thương thế giới trong đỉnh. Thế giới đó còn chưa hoàn chỉnh , không chịu nổi đả kích quá lớn. CHo nên Lăng Tiêu sau khi suy nghĩ rất lâu quyết định để Hàm Hàn bảo đỉnh ở lại, đem luyện hóa trở thành một pháp bảo bình thường của mình.

Năm đó hắn không luyện hóa Tiểu Yêun, nguyên nhân quan trọng nhất chính là lúc đó Tiểu Yêu còn chưa có kiếm linh hoàn chỉnh, nếu đem luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo thì đói với sự trưởng thành của Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm không có chỗ nào tốt!

Thục Sơn kiếm tu hơn phân nửa là lấy kiếm làm bổn mạng pháp bảo. Nhưng có thể có vận may như Lăng TIêu, có thể kiếm được bảo kiếm có kiếm linh do trời đất tạo thành như thế này thì hơn phân nửa sẽ nuôi dưỡng kiếm linh này, sau đó đem bảo kiếm này luyện hóa tới mức không thể luyện hóa hơn nữa rồi mới đem nó chính thức biến thành bổn mạng pháp bảo.

Lăng Tiêu sốt ruột muốn tìm được tài liệu để có thể luyện hóa hoàn toàn Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm cũng là bởi vì hắn hy vọng có thể trước khi độ kiếp có thể luyện hóa Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm thành bổn mạng pháp bảo của mình.

Tử Thanh song kiếm lợi hại không? Trong đầu Lăng Tiêu vẫn luôn luôn có một cái dã tâm thật lớn, đó là có thể luyện hóa Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm thành một thanh kiếm có thể so với Tử Thanh song kiếm... tiên kiếm.

Sau đó với tư cách một kiếm tu của Thục sơn đi nghênh đón thiên kiếp.

Bước chân của Lăng Tiêu rất nhanh, hành động trong rừng rậm mà khôgn có chút bị hạn chế, trong chớp mắt đã đi tới nơi Tiểu Yêu nói có đồng xanh. Nơi này rừng cây rất thưa thớt, Lăng Tiêu tập trung quan sát liền cảm thấy trước mắt bừng sáng.

Cái loại cảm giác này khiến Lăng Tiêu tựa hồ muốn ngửa mặt lên trời hét dài một hơi.

Cảnh tượng trước mặt này thật sự quá đẹp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio