Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay Lăng Tiêu lấy một loại tốc độ không thể tin, phóng đi không một tiếng động trong không khí, thậm chí ngay cả những luồng hào quang hồng sắc cũng được bùng ra. Trước ngực Không Huyền Tử đột nhiên xuất hiện một cái lỗ khổng lồ màu máu.
- Xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Thân thể Không Huyền Tử lại xuất hiện năm lỗ máu.
Máu tươi từ trong những lỗ máu này tuôn ra như suối.
Luồng hồng quang cuối cùng lóe lên rồi vòng quang đầu Không Huyền Tử. Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm lập tức chém xuống đầu Không Huyền Tử, máu tươi lại tiếp tục tuôn ra tung tóe.
- Ha ha ha ha ha ha ha!
Một tràng cười ha hả tràn đầy đau thương đột nhiên từ bên dưới khe sâu màu đỏ bên dưới vang lên:
- Lăng Tiêu, ngươi quả nhiên hùng mạnh, có thể chém chết phân thân ta tu luyện hơn mười vạn năm. Thù này thề không đội trời chung, ta sẽ giết ngươi!
Khi âm thanh này vang lên thì toàn bộ không gian bắt đầu run rẫy, tất cả pháp tắc thiên địa vốn đã hỗn loạn không thể tưởng tượng nổi bây giờ lại làm cho La Ma giới càng trở nên khủng bố. Không gian bắt đầu vận chuyến tán loạn, chỉ cẩn không cẩn thận sẽ bị hút vào bên trong dị giới.
Giọng nói hoảng sợ của Huyền Thiên vang lên trong tận đáy lòng Lăng Tiêu:
- Chủ nhân, đây...mới thật sự là chân thân của hắn, ngươi căn bản không phải là đối thủ của hắn đâu!
Lời nói của Huyền Thiên cũng không khuếch trương quá đáng, khi giọng nói của hắn vang lên thì mặt trên của khe núi mùi máu bên dưới bắt đầu có một thứ gì đó từ trong bùng ra ngoài.
Núi sập đất lở!
Trong phạm vi nghìn dặm xung quang khe nứt màu máu, mặt đất bắt đầu run rẫy. Một cái khe nứt khổng lồ rộng trên trăm mét, dài cả mấy ngàn dặm. Tất cả mọi thứ trong chu vi hàng vạn dặm đều bị ảnh hưởng.
Một người vô cùng khổng lồ cả người bùng ra những luồng hào quang hoàng kim chậm rãi từ trong khe núi kia đứng lên với những động tác rất ung dung.
Đồng thời giọng nói của Tiểu Yêu cũng vang lên trong đầu Lăng Tiêu:
- Chủ nhân chạy mau!
Bóng dáng của Lăng Tiêu giống như một tia chớp, nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.
Thương Địch đứng thẳng người dậy, cơ thể của hắn cao hơn ngàn dặm, đầu đội trời chân đạp đất. Lúc này cặp mắt hắn đang bùng ra những luồng hào quang kim sắc và không có bất kì tỉnh cảm nhân loại nào, ánh mắt hắn giống như hai chùm ánh sang nhìn thẳng về phỉa Lăng Tiêu đang bỏ chạy, vẻ mặt hắn cực kì dữ tợn, những tiếng gầm rống kinh khủng vang lên:
- Ngươi dám giết chết phân thân Không Huyền Tử của ta...ngươi dám giết phân thân Không Huyền Tử của ta...ngươi đừng hòng chạy khỏi La Ma giới này! Ngươi chết chắc rồi!
Khi Thương Địch mở miệng nói chuyện thì có vài luồng không gian loạn lưu tiến vào trong cơ thể khổng lồ của hắn. Từng luồng lực hút khủng bố lập tức xuất hiện, hình như muốn kéo Thương Địch vào một thế giới khác.
- Cút!
Thương Địch mạnh mẽ giẫm chân lên mặt đất, một tiếng ầm vang lên, không biết có bao nhiêu động vật xui xẻo trong núi sông bị dẫm chết, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu vô cùng lớn. Lúc này trời đất rung chuyển, một luồng khí thế khổng lồ bùng ra trên người Thương Địch làm cho những luồng không gian loạn lưu bị đẩy ra bên ngoài.
Cái đầu khổng lồ của Thương Địch nhìn về phía Lăng Tiêu đang bỏ chạy, khóe miệng lộ ra một nụ cười độc ác. Hắn thầm nghĩ:
- Không ngờ hắn lại chạy trốn về phía địa phương kia! Hừ! Địa phương thần bí nhất và hùng mạnh nhất trên La Ma giới chính là nơi đó! Nếu ngươi đã muốn chết thì ta tuyệt đối không ngăn cản.
Thân thể Lăng Tiêu phóng thẳng vào một địa phương rất sau trong La Ma giới, từ trên thân thể khổng lồ của Thương Địch có thể cảm nhận được khí thế kinh khủng. Dù Thương Địch không có pháp lực thì Lăng Tiêu cũng thấy được giết chết một người khổng lồ như thế là một thách thức hạng nhất, một nhiệm vụ cực kì khó khăn. Đừng thấy Lăng Tiêu có thể dễ dàng giết chết phân thân Không Huyền Tử, chỉ một Không Huyền Tử đã làm Lăng Tiêu cảm giác được rất khó đối phó. Khoảnh khắc này lại phải đối mặt với Thương Địch, Lăng Tiêu sợ...quả thật là cảm thấy chính mình không đủ lực. Lại nói tiếp, đối mặt với con quái vật khổng lồ như vậy thì có bao nhiêu người dám đảm bảo khí thế quyết tiến không lùi bước chứ?
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, Lăng Tiêu dừng chân ở một địa phương mới lạ. Trước mặt hắn là một dãy núi rất lớn, đảo mắt qua cũng không thấy được giới hạn. Dù với thực lực của Lăng Tiêu cũng không nhìn rõ dãy núi này lớn đến mức độ nào. Dãy núi này giống như một rừng cây, cò rất nhiều cây đại thụ khổng lồ còn những cây nhỏ khác thì nhiều đến mức kinh khủng.
Khi Lăng Tiêu nhìn xuống bên dưới thì thấy nhửng rừng cây rậm rạp che kín cả ánh sáng mặt trời, độ cao cũng từ mấy trăm mét trở lên. Với một nhân loại như Lăng Tiêu thì đối mặt với những cây cối thế này còn sinh ra cảm giác chính mình giống như con kiến hôi. Nhưng đối với những người sống trên La Ma giới có thân thể cao lớn thì cây cối thế này lại rất vừa.
Lăng Tiêu cảm giác được tên khổng lồ khủng bố ở phía sau cũng không đuổi theo, trong lòng thầm nghĩ:
- Ta giết chết phân thân của hắn thì tên này chắc chắn sẽ khọng chịu để yên. Dù sao thì chạy trốn cũng không phải là biện pháp tốt, với năng lực của tên khốn kia thì muốn tìm được mình cũng không phải một chuyện khó khăn. Cho nên lợi dụng lúc hắn còn chưa kịp phát hiện được những chuyện liên quan đến mình thì cố gắng nâng cao thực lực, đây mới là việc chính mình cần phải làm nhất.
Hiện nay trên tay Lăng Tiêu đã có rất nhiều tài liệu để luyện hóa Yêu Huyết Kiếm: Đá quý thiên nhiên màu tím, Lục Đồng, La Ma Hồng Kim Ti. Cái hắn thiếu chính là Vô Cực Tuyền triệu năm và than củi Hắc Thiết mười vạn năm. Hai thứ tài liệu này là Lăng Tiêu chưa từng nghe thấy nên muốn kiếm sợ rằng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Huyền Thiên đã phải chịu những đả kích rất mạnh, đối mặt với chủ nhân thì sức chiến đấu của hắn căn bản không phát huy được một nửa.
Nói đi rồi cũng phải nói lại, pháp bảo trong tay Lăng Tiêu bây giờ rất thiếu.
Lăng Tiêu cũng chỉ nghĩ đến điều này trong khoảnh khắc mà thôi. Không nói đến hắn mà nói đến đám thê tử, ngoại trừ Hoàng Phủ Nguyệt có Thất Thải Huyền Quang Trạc trên tay, Diệp Tử có Tiêu Vi Kiếm do một tay Lăng Tiêu tự luyện hóa thì những người khác đều không có bất kì bảo vật gì khác.
- Thật là xấu hổ.
Lăng Tiêu thầm nghĩ trong lòng, đã đi vào bảo khố sao lại quay về tay không được?
Lăng Tiêu có rất nhiều lí do để tin trong La Ma giới có rất nhiều tài liệu luyện khí. Nếu không thể lượn vòng khắp bốn phía mà vơ vét một lần thì Lăng Tiêu lại cảm thấy có lổi với chính bản thân mình. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -
- Chủ nhân, tất cả đều do Tiểu Yêu vô dụng. Không ngờ Không Huyền Tử kia lại gian xảo như vậy, bây giờ xem ra cuộc chiến của hắn năm xưa chỉ là một mưu kế mà thôi...thực lực của hắn đã đạt đến mức độ ta không thể so sánh được. Nếu hắn muốn giết ta thì dễ như trở bàn tay, nhưng không ngờ hắn lại vẽ ra trò lưỡng bại câu thương. Những năm qua nhất định hắn đã tìm được rất nhiều lợi ích trên La Ma giới, hơn nữa...hắn tuyệt đối không bỏ qua cho người!
- Không bỏ qua cho ta sao?
Lăng Tiêu lạnh lùng cười, thầm nghĩ: " Nếu ta biết vài chiêu Tiên thuật thì còn gì phải sợ tên kia nữa?"
Tiểu Yêu lại nói:
- La Ma giới sụp đổ có liên quan trực tiếp đến tên kia. Người này tâm cơ quá thâm trầm, chủ nhân, hay là chúng ta tránh hắn ra cũng tốt!
- Trên địa bàn của hắn mà muốn tránh cũng không phải chuyện dễ dàng!
Lăng Tiêu khẽ nói.
- Hì hì...chủ nhân đã quên ai mới thật sự là địa đầu xà ở đây rồi!
Tiểu Yêu đột nhiên khẽ cười, sau đó nàng lại hóa thành một thiếu nữ vô cùng sinh đẹp phóng đi phía trước dẫn đường cho Lăng Tiêu.
Lúc này Huyền Thiên đang ở bên trong nhẫn không gian của Lăng Tiêu, nếu sớm biết thế này thì thà hắn rúc trong Hàm Hàn Bảo Đỉnh tu luyện cho rồi.
- Tiểu Yêu, ngươi biết địa phương nào trên La Ma giới có thể lấy được các loại tài liệu cực phẩm luyện chế pháp bảo không?
- Tài liệu luyện chế pháp bảo sao?
Tiểu Yêu nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chủ nhân muốn nói đến những thứ mà đám đệ tử luyện khí làm ra à! À! Giống như Đại Nhật Kim Cương Ấn của Diệp Thiên năm xưa sao?
- Đúng, chính là những loại nguyên liệu đó, ngươi có thể tìm được sao?
Lăng Tiêu vội vàng hỏi.
- Những thứ đó...ta cũng không tìm thấy!
Tiểu Yêu trả lời vô cùng rõ ràng, Lăng Tiêu còn chưa kịp thất vọng thì lại nghe thấy Tiểu Yêu mở miệng nói:
- Nhưng những người sống trên La Ma giới có thể tìm được một ít, đặc biệt là địa phương sinh sống của đám người luyện khí. Ta có thể dẫn chủ nhân đến đó!
- Nhóm luyện khí sao?
Lăng Tiêu nghe thấy tên này thì sinh ra một cảm giác thân thiết.
- Đúng vậy, năm xưa khi La Ma giới vẫn còn huy hoàng thì có đủ loại trường phái được sinh ra, phụ vương ta cũng không hạn chế sự phát triển của bất kì trường phái nào. Người La Ma giới luôn theo đuổi sự hoàn mỹ, chế tạo thứ gì thì cái đó phải cực phẩm. Ôi! Đáng tiếc cũng là vì loại tính cách này mà làm La Ma giới huy hoàng một thời lại đột nhiên suy tàn, dù không phải toàn bộ nhưng ít ra điều này cũng chiếm hơn một nửa nguyên nhân.
Lăng Tiêu gật đầu mà cái hiểu cái không, La Ma giới đã suy tàn rất nhiều năm, cho đến bây giờ dù là Tiểu Yêu cũng không phải là nàng công chúa nhỏ năm xưa nữa. Chuyện này giống như chuyển thế luân hồi vậy, ta luân hồi nhưng ta...cũng đã không còn phải ta ngày trước.
Nhìn thì có vẻ rắc rối nhưng thực tế lại rất dễ hiểu! Kí ức hiện tại của Tiểu Yêu cũng căn bản không phải là trí nhớ nguyên gốc của nàng, mà sau khi nhìn thấy tình cảnh này thì kí ức phong ấn được tự động mở ra.
Tiểu Yêu bây giờ chẳng qua chỉ là một kiếm linh của Lăng Tiêu mà thôi!
Trên quảng đường Tiểu Yêu dẫn Lăng Tiêu đi xuyên qua rừng cây dày đặc cũng tình cờ gặp được một vài yêu thú hùng mạnh. Nhưng đám yêu thú này hình như có một cảm giác rất sợ hải đối với khí tức của Tiểu Yêu, hai người cũng không gặp được yêu thú nào giống như con thuồng luồng gặp được khi trước, cho nên trên đường đi rất bình tĩnh.
Khi Tiểu Yêu đưa Lăng Tiêu đi vào giữa cánh rừng rậm này thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một tòa kiến trúc làm bằng gỗ vô cùng khổng lồ. Kiến trúc này đã trải qua không biết bao nhiêu năm nhưng không ngờ lại chẳng có bất kì tổn hại nào.
Hơn nữa khi Lăng Tiêu nhìn thấy nó thì cảm thấy khá thoải mái vì độ lớn của những kiến trúc này hầu như giống hệt nhà cửa của nhân loại. Nói cách khác thì người xây dựng những căn nhà này có thân thể gần giống như nhân loại.
Lăng Tiêu còn từ trên mặt những kiến trúc này cảm nhận được một luồng lực lượng vô cùng kì dị, hình như lực lượng này có nhiệm vụ bảo vệ cho kiến trúc mãi mãi trường tồn, dù trải qua rất nhiều phong ba nhưng vẫn giữ được vẻ bề ngoài đẹp như mới.
- Đây chính là một chi nhánh nhỏ của những người luyện khí.
Giọng nói của Tiểu Yêu lại vang lên, sau đó nàng nhớ lại nói tiếp:
- Năm xưa đã từng có người đưa ta đến đây một lần, luyện chế cho ta một thanh bảo kiếm. Mới đó mà đã trôi qua hơn mười vạn năm, tất cả đã hoàn toàn thay đổi rồi. Kiến trúc nơi này và năm xưa không có bất kì điểm khác biệt nào.
- Tiểu Yêu!
Lăng Tiêu cũng không vội vàng đi vào trong, hắn quay đầu lại rồi nghiêm túc nhìn vào gương mặt xinh đẹp của Tiểu yêu, hắn chậm rãi hỏi:
- Thật ra, ngươi có muốn được tự do một lần nữa không?
Tiểu Yêu trở nên sửng sốt, sau đó nang nói với giọng giống như muốn khóc đến nơi:
- Chủ nhân, ngài...ngài không cần Tiểu Yêu nữa sao?
Lăng Tiêu vò đầu:
- Tất nhiên không phải, nhưng ngươi...dù sao ngươi cũng là công chúa của La Ma giới!