Lúc trời sập tối, gió biển phương nam thổi quét tới đem lại cho bầu không khí nóng bức ở thị trấn Tạp Mai Long từng luồng hơi mát lạnh. Các học viên quý tộc suốt ngày đi dạo bên ngoài rốt cục cũng vui vẻ quay về. Tiếng cười đùa của bọn họ vang vọng trong hành lang, lớn tiếng đàm luận thu hoạch của ngày hôm nay. Đối với rất nhiều người, đây có thể nói là lần lịch lãm đầu tiên của họ, ai cũng coi đây là một chuyến du lịch thật thỏa đáng. Ở Đế đô tuy rằng rất phồn hoa, nhưng cũng giống như món ăn, sơn hào hải vị ăn mãi cũng chán. Ở cái trấn nhỏ vùng duyên hải đất khách quê người này đầy rẫy thứ hay vật lạ, đủ để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của các học viên quý tộc đến từ đế quốc này.
Đương nhiên, cũng có học viên có nhà ở ngay tại thị trấn Tạp Mai Long, thừa cơ hội này đều mời giáo sư cùng đi về nhà thăm cha mẹ, thật là làm cho không ít học viên rất hâm mộ.
Vào buổi chiều, Lăng Tiêu được Isa chỉ giáo rất nhiều tri thức về ma thú và dược liệu ở thế giới này. Trên phương diện này, Isa quả thật có thể nói là học cao hiểu rộng, đối với Lăng Tiêu đương nhiên không hề giữ lại chút gì. Nói đến sở trường của mình cũng không còn thấy Isa ngượng ngùng e thẹn nữa, ngược lại giúp cho Lăng Tiêu học được không ít tri thức.
Nghe các học sinh lớn tiếng nói chuyện ở bên ngoài và nhìn thấy bầu trời sụp tối ngoài song cửa sổ, lúc này hai người người mới biết trời đã tối. Isa vén mớ tóc vàng óng xòa trước mắt lên mang tai, có vẻ hơi xấu hổ nói:
- Lăng Tiêu ca ca, chúng ta, cùng đi ăn một chút gì đi?
Lăng Tiêu gật đầu, hai người mở cửa đi ra ngoài. Mọi người trông thấy hai người từ trong một căn phòng đi ra đều ngạc nhiên không thôi. Cả một đám nhìn về phía Lăng Tiêu trong ánh mắt đầy vẻ hâm mộ: Nhìn người ta xem, ra ngoài lịch lãm cũng không để lỡ dịp tán gái! Quả là có tài!
Isa xấu hổ mặt như nhuộm hoa anh đào, tưởng như máu đỏ tươi sắp thấm ra ngoài, cúi đầu đi theo sau Lăng Tiêu. Loại sự tình này đúng thực là không có cách giải thích nào khác, càng tô càng xấu đây, rõ ràng là chuyện xảy ra bình thường mà không nói được một lời. May mà hiện giờ người dám khiêu khích với Lăng Tiêu cũng không nhiều lắm.
Đúng lúc này bỗng nhiên nghe có tiếng người gọi lớn:
- Lăng Tiêu!
Lăng Tiêu quay đầu lại, thấy là La Thiên, Đại Kiếm Sư bậc một khối cao cấp, bèn dừng lại hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
Trên gương mặt anh tuấn của La Thiên hiện đầy vẻ tươi cười bình thản nói:
- Vừa lúc định đi ăn chút gì, thế nào cùng đi chứ?
Lăng Tiêu gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Isa ngược lại trong lòng hơi khó chịu. Cảm thấy La Thiên thật không vừa mắt chút nào, chẳng lẽ không thấy rằng như vậy thực không được tự nhiên sao? Chợt phía trước có một giọng nữ thật ngọt ngào:
- La Thiên, tôi ở trong này!
Mấy người ngẩng đầu nhìn thấy một mỹ nữ tóc vàng dáng người cao gầy đầy đặn, làn da trắng ngần đứng ở cách đó không xa, ánh mắt ẩn chứa mối tình thầm kín dán vào La Thiên, tiếp đó trông thấy Lăng Tiêu và Isa đứng bên cạnh La Thiên liền nở nụ cười trang nhã.
Lăng Tiêu có biết nàng cũng là một học viên khối cao cấp trong đội ngũ của mình, tuy nhiên cũng không biết đối phương tên gọi là gì.
La Thiên hướng về phía cô gái mỉm cười gật gật đầu, sau đó cùng giới thiệu với Lăng Tiêu và Isa:
- Bạn gái của ta, Karin (). Karin, hai vị này hẳn là không cần ta giới thiệu chứ?
Karin chớp mắt mấy cái, cười nói:
- Đương nhiên, đại danh của Lăng Tiêu sớm đã nghe qua, về phần tiểu thư Isabella lại như tiếng sấm bên tai, nổi danh là mỹ nữ ngượng ngùng trong học viện, cũng chưa có dịp gặp mặt, không ngờ lại có đôi mắt tinh tường như thế!
Isa lộ ra một nụ cười cao quý, thản nhiên cười nói:
- Tiểu thư Karin, cô khỏe chứ!
Cử chỉ đoan trang thanh nhã, trước mặt Lăng Tiêu đâu còn thấy dáng vẻ thẹn thùng của cô gái nhỏ nữa.
Karin sửng sốt một chút, lập tức tươi cười bước tới nắm lấy tay Isa, hai nàng đi cạnh nhau vô cùng thân thiết.
La Thiên nháy mắt mấy cái với Lăng Tiêu, sau đó hất cằm về phía Karin đi ở phía trước, nói nhỏ:
- Thế nào huynh đệ? nữ nhân của ta không tệ chứ? ha ha!
Lăng Tiêu bỗng nhiên nhớ tới tên Đường Minh kia, dường như có chất liều giống La Thiên này, hai người thuộc vào loại bề ngoài đứng đắn, thực chất bên trong lại cợt nhả ngấm ngầm.
Sau khi bốn người ngồi thang tự động lên xuống bằng năng lượng tinh hạch xuống tới phía dưới, lại gặp không ít thành viên của các đội ngũ khác. Người quen biết La Thiên rất nhiều gặp hắn đều chào hỏi. Đến khi nhìn thấy Lăng Tiêu, trong mắt tuy hết sức ngạc nhiên, nhưng không còn lộ ra ánh mắt châm chọc nữa. Chuyện xảy ra ngày trước đã dần dần truyền tới các học viên trong Học viện Đế quốc. Bất kể nói như thế nào, ở thời khắc mấu chốt Lăng Tiêu cứu Thượng Quan giáo sư, cứu vãn được danh dự của Học viện Đế quốc, đều là chuyện thật không thể chối cãi được.
Hơn nữa thần kỳ nhất chính là tên Dạ Kiêu, Ma Kiếm Sĩ bậc ba đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê kia, không biết đã xảy ra cái vấn đề gì, không ngờ trở thành người đi theo Lăng Tiêu. Trời ạ... Ma Kiếm Sĩ bậc ba đi theo một tên Kiếm Sư bậc bốn! Cho dù Lăng Tiêu tăng bậc có mau đi nữa, việc này từ trong ra ngoài ai nấy cũng đều thấy kỳ lạ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Bình thường mà nói, những người đó lựa chọn người đi theo không ngoài hai mục đích, một là muốn bưng bít xuất thân, mà lựa chọn đi theo một số đại nhân vật, thứ hai chính là lựa chọn đi theo những võ giả thực lực hùng mạnh, hy vọng có thể được dẫn dắt từ bọn họ, để từ đó nâng cao thực lực của chính mình.
Cho nên, bỗng nhiên nhìn thấy loại phương thức đi theo trước nay chưa từng có này, khiến cho đám học viên quý tộc vốn trước nay xem thường không để Lăng Tiêu vào mắt, đều câm như hến. Không ai lại nguyện ý đắc tội với một người mà phía sau hắn luôn đứng một lão Ma Kiếm Sĩ bậc ba. Đúng vậy, thực lực đó quả là đáng sợ!
- Chúng ta đi thưởng thức chút huơng vị đặc sản đi!
Dễ nhận thấy Karin là một nữ nhân cởi mở, thành thạo rất tự nhiên đề nghị với Isa.
Isa mỉm cười gật gật đầu, hiển lộ trọn vẹn, phong cách quý phái khiến trong lòng Karin có chút thầm giật mình, đây chính là mỹ nữ ngượng ngùng bị toàn học viện phê bình là khó có thể tiếp cận nhất đây sao? Hay là nói bởi vì Lăng Tiêu mới biến đổi?
Thị trấn Tạp Mai Long về đêm dường như còn náo nhiệt hơn ban ngày. Hai bên đường đủ loại quầy hàng bày ra các loại đặc sản bình dân, tiếng rao hàng đủ loại lúc xa lúc gần khi trầm khi bổng. Phóng mắt nhìn tới, vô số kẻ mạo hiểm ăn mặc khác nhau và lính đánh thuê trong đó qua lại như con thoi, còn có thể nhìn thấy không ít bóng dáng thầy trò của Học viện Đế quốc.
- A, thật là náo nhiệt!
Isa cảm khái thốt một câu. Dù sao tâm tình cũng còn trong lứa trẻ tuổi, tuy rằng ưa thích yên tĩnh, nhưng vẫn bị bầu không khí náo nhiệt này cuốn hút phần nào.
- Tới nơi này, nếu không thể ăn được đặc sản thì thật là một điều đáng tiếc!
Karin cười tủm tỉm quay sang bên cạnh nói với Isa:
- Lý tưởng lớn nhất của tôi, chính là được thưởng thức các món ăn ngon trên khắp đại lục!
- Á...
Cả Isa và La Thiên, Lăng Tiêu đi theo phía sau, đều dở khóc dở cười: lý tưởng này quả nhiên thật vĩ đại!
La Thiên có chút bất đắc dĩ thấp giọng nói:
- Cũng không biết dáng người của nàng làm thế nào mà giữ được như vậy.
Karin tai thực thính quay đầu lại, hung tợn trừng mắt nhìn La Thiên:
- Như thế nào, chẳng lẽ ta ăn béo ra ngươi sẽ không muốn ta?
La Thiên cười hắc hắc:
- Không thể, nhất định không thể, nàng chính là bảo bối yêu quý nhất của ta!
Trước mặt người ngoài bị kêu là bảo bối trong tim, tính tình Karin dù cởi mở cũng có chút ngượng ngùng, trong lòng tuy rằng vui mừng ngoài miệng lại thấp giọng mắng một câu:
- Lẻo mép! Đáng ghét!
Isa cũng chỉ bình thản cười, nàng biết rằng kiểu nói như thế này Lăng Tiêu vĩnh viễn cũng sẽ không nói ra, nhưng nàng vẫn cứ ưa thích tính cách ấy của Lăng Tiêu.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
. Karin: nhân vật chính trong loạt truyện tranh Nhật Bản "Chibi Vampire", một cô gái ma cà rồng đặc biệt khi thay vì hút máu người khác thì cô lại duy trì sự sống bằng cách truyền máu cho những nạn nhân của mình
. Karin: nhân vật chính trong loạt truyện tranh Nhật Bản "Chibi Vampire", một cô gái ma cà rồng đặc biệt khi thay vì hút máu người khác thì cô lại duy trì sự sống bằng cách truyền máu cho những nạn nhân của mình