Huyết Đan trong mênh mông như biển năng lượng, lập tức tràn ngập Từ Lạc cả người, trong lúc nhất thời thậm chí có chút khó có thể khống chế, sáng chói Thần Quang thậm chí theo thân thể bạo phát đi ra.
Cũng thiếu lấy Từ Lạc tại tu luyện trước kia có phóng thích kết giới ngăn cách ngoại giới khí tức đích thói quen, nói cách khác, lần này, tất nhiên khiếp sợ toàn bộ Thiên Toàn tông phái, mà ngay cả cái kia bế quan không biết bao nhiêu năm lão tổ tông, chỉ sợ đều cho chấn đi ra.
Ở một bên hấp thu ngôi sao chi lực hấp thu vô cùng thoải mái Miêu Miêu tại thời khắc này như là bị người giẫm cái đuôi, nhảy dựng lên, lam bảo thạch bình thường trong con ngươi lóe ra không dám tin hào quang.
Lập tức, Miêu Miêu ánh mắt lộ ra vẻ mừng như điên, bởi vì lúc này Từ Lạc trong thân thể bạo phát đi ra ngôi sao chi lực, hơn xa bình thường tu luyện gấp trăm lần nghìn lần.
"Ah nha, phát phát, gia phát tài ah ah ah ah ah." Miêu Miêu vẻ mặt hưng phấn, nhanh chóng nhảy đến Từ Lạc bên người, bắt đầu dốc sức liều mạng hấp thu lại.
Từ Lạc đối với ngoại giới hết thảy, đều không quan tâm, hắn chỉ gắt gao chằm chằm vào trong đan điền Ngọc Hành Tinh Hồn, nhìn xem cái kia khỏa Tinh Hồn phía trên, theo điên cuồng hấp thu Huyết Đan trong lực lượng cường đại mà càng ngày càng mãnh liệt sáng chói hào quang, Từ Lạc trong nội tâm, vô cùng vui mừng.
Bên ngoài du dương êm tai tiếng địch như trước, trong phòng, Từ Lạc trong đan điền Ngọc Hành Tinh Hồn chậm chạp thức tỉnh.
Thẳng đến đem nghiêm chỉnh khỏa Huyết Đan trong toàn bộ lực lượng hút sạch, lại từ Từ Lạc trong đan điền hút đi một nửa lực lượng, lúc này mới đình chỉ khiến người sợ hãi hấp thu.
Lập tức, Ngọc Hành Tinh Hồn mở ra, hào quang sáng chói.
Chẳng biết tại sao, Từ Lạc trong nội tâm, cũng cảm thấy một loại huyết mạch liền tâm y hệt sung sướng.
Loại cảm giác này rất huyền diệu, lại để cho hắn nói không rõ ràng.
Bất quá lập tức ra hiện tại hắn trong đầu một đoạn công pháp khẩu quyết, thì là lại để cho Từ Lạc mừng rỡ.
"Rốt cục. . . Lại lại một lần nữa có mới công pháp."
Cái này đoạn công pháp khẩu quyết danh tự, gọi Ngọc Hành Ma Âm, thi triển đi ra , có thể thông qua thanh âm, trực tiếp công kích đối phương tinh thần.
Sát nhân tại vô hình.
Từ Lạc thật không ngờ, Ngọc Hành Tinh Hồn mở ra, lại sẽ cho mình như vậy một cửa thần kỳ công pháp.
Tu luyện đến cao cảnh giới, thậm chí có thể trực tiếp thông qua bình thường nói chuyện, đến ảnh hưởng đối phương thần trí.
Loại thủ đoạn này, quả thực văn sở vị văn (*mới nghe lần đầu) ah.
Hơn nữa Từ Lạc hiện tại còn không có có phát giác được, theo Ngọc Hành Tinh Hồn mở ra, cả người hắn khí chất, đã ở này phát sinh rõ ràng biến hóa.
Trước kia cũng đã đầy đủ thiếu niên anh tuấn, lúc này trên người như là nhiều hơn một tầng vô hình thần huy, cả người phảng phất đắm chìm trong Thần Quang bên trong, như là một thần chỉ giống như, là Từ Lạc tăng thêm vô tận mị lực.
Tuy nhiên loại biến hóa này, nhìn về phía trên không có quá lớn tác dụng, nhưng trên thực tế, người với người tầm đó tiếp xúc, ấn tượng đầu tiên cực kỳ trọng yếu.
Lúc này Từ Lạc, cho dù là cừu địch thấy, đều rất khó tại trong lòng sinh ra phản cảm, chớ nói chi là vốn tựu thân cận người của hắn.
Loại biến hóa này, giằng co đại khái một canh giờ, theo Từ Lạc đình chỉ vận hành Ám Ảnh Diêu Quang tâm pháp, bao phủ tại trên người hắn cái kia tầng Thần Quang, mới chậm rãi chui vào đến trong cơ thể của hắn.
Mặc dù không có vừa mới cái loại này vô cùng mị lực, nhưng cả người tinh thần diện mạo, cũng phải biến đổi.
Tuy nhiên cảnh giới bên trên cũng không đột phá, như trước đúng nửa bước Kiếm Vương, khoảng cách chính thức Kiếm Vương cảnh giới, chỉ kém nửa bước, nhưng thực lực của hắn, đã hoàn toàn không thể so sánh nổi.
Một khi bạo phát, một thân khí huyết tràn đầy đến mức tận cùng, cơ hồ có thể cùng Viễn Cổ Thánh Thú khi còn nhỏ kỳ so sánh.
. . .
Mấy ngày về sau, Thiên Toàn tông phái tông chủ Lý Văn Tịch dẫn đội, bảy tám vị trưởng lão đi theo, mang theo hơn 100 tên đệ tử trẻ tuổi, đi Thiên Đoạn Sơn Mạch, tham gia lần này tông phái đại hội.
Trong đó có Thu Thủy Đoạn, đầu đầy tóc trắng, trông thấy Từ Lạc, xông hắn khẽ gật đầu.
Từ Lạc cũng là hướng về phía Thu Thủy Đoạn gật đầu thăm hỏi, trong nội tâm đối với cái này si tình nam nhân, hay là thập phần kính nể đấy.
Từ Lạc trước kia còn cảm thấy Thiên Toàn tông phái không có bao nhiêu, xuất phát lúc mới phát hiện lại có nhiều người như vậy, không khỏi dưới đáy lòng cảm thán: tông phái nội tình quả nhiên không có người thường có khả năng tưởng tượng, Thiên Toàn loại này không có bị Tô Thiển Thiển cái này Cổ Tộc đệ tử để ở trong mắt tông phái, rõ ràng đều có thể phái ra hơn 100 cái ưu tú đệ tử trẻ tuổi.
Chớ đừng nói chi là những cái...kia siêu cấp đại phái, khẳng định càng đúng nhân tài đông đúc.
Đồng dạng, Thiên Toàn tông phái phái ra những...này ưu tú đệ tử trẻ tuổi, đối với Từ Lạc cái này tông chủ mới thu ký danh đệ tử, cũng là hết sức tò mò.
Mấy ngày hôm trước Tôn Vũ tại Từ Lạc tại đây chuyện có hại tình, đã sớm truyền ra ngoài, tăng thêm Phượng Hoàng cảnh cáo, bởi vậy, những ngày này cũng không có gì người tới Từ Lạc trước mặt khiêu khích.
Thêm nữa... Người, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy truyền thuyết này trong thế tục thiếu niên.
"Oa, thoạt nhìn rất đẹp trai, thế tục trong cũng có lớn lên như thế anh tuấn nam nhân à." Một người nữ đệ tử có chút mê gái (trai) nhỏ giọng cùng đồng bạn nói ra.
Cách không xa Tôn Vũ oán hận nhìn thoáng qua Từ Lạc cái hướng kia, sau đó lạnh lùng nói: "Lớn lên anh tuấn có làm được cái gì, bất quá là công tử bột, trông thì ngon mà không dùng được."
"Sư huynh làm sao biết." Mê gái (trai) thiếu nữ thoạt nhìn cũng không sợ Tôn Vũ, cách mấy người, phản hỏi một câu, sau đó không đều Tôn Vũ trả lời, mê gái (trai) thiếu nữ chợt nói: "Ah, ta đã biết, sư huynh nhất định là cho rằng ngày đó có hại chịu thiệt đúng có hại chịu thiệt tại người ta sủng vật trên người, rất có thể đúng sủng vật lợi hại, nhưng chủ nhân không được, vậy sao."
"Ngươi. . . Câm miệng cho ta." Tôn Vũ mặt tuy nhiên đã khôi phục, nhưng giờ phút này nhưng như cũ có loại nóng rát cảm giác, phảng phất người xung quanh đều tại dùng cười nhạo ánh mắt nhìn hắn giống như, không khỏi nảy sinh ác độc nói: "Ngoài miệng nói cái gì đều vô dụng, tông phái trên đại hội gặp kết quả thật."
"Khanh khách, nói cũng đúng, bất quá nghe nói năm nay tông phái đại hội, đúng muốn đi vào một chỗ khổng lồ Viễn Cổ di tích lịch lãm rèn luyện đâu rồi, vận khí tốt lời mà nói..., không chuẩn còn có thể bên trong tìm được bảo bối." Một cái thiếu nữ mặt mũi tràn đầy ước mơ ở một bên tưởng tượng.
Trong đám người, có mấy cái hơn hai mươi tuổi đệ tử trẻ tuổi, nam nữ đều có, giữ im lặng, trên mặt nhìn không ra cái gì biểu lộ, cùng đệ tử khác bảo trì khoảng cách nhất định, tựa như một cái tiểu đoàn thể.
Ngẫu nhiên nhìn về phía Phượng Hoàng cùng Từ Lạc bên kia ánh mắt, đều tràn ngập sâm lãnh cùng oán độc.
"Cảm thấy ấy ư, bên kia mấy cái nam nữ đệ tử, bọn họ đều là Đại trưởng lão thân truyền đệ tử, thực lực đều rất cường, Đại trưởng lão hôm nay thất thế, bọn hắn đối với ta cùng sư phụ đều hận thấu xương, nhưng lại bất lực, lần này đối với bọn họ mà nói, chắc là một cơ hội, ngươi cũng cẩn thận chút, ta sợ bọn họ sẽ bởi vì ta hận coi trọng ngươi." Phượng Hoàng đi tại Từ Lạc bên cạnh, bật hơi như đóa hoa sen, nhẹ giọng tại Từ Lạc bên tai nói ra.
Từ Lạc gật gật đầu, hắn theo một xuất phát, cũng đã cảm giác được mấy cái đệ tử nhìn về phía ánh mắt của hắn rất lạnh, Từ Lạc lúc ấy tựu suy đoán mấy người kia có phải hay không là Thủy Tinh sư huynh đệ tỷ muội, hiện tại xem ra, quả là thế.
Thiên Đoạn Sơn Mạch, ở vào Thương Khung dùng tây, Đại Yến phía bắc, Đại Hàn dùng nam một mảnh diện tích vô cùng bao la khu vực.
Phiến khu vực này, có thể nói là Cấm khu, vô luận Thương Khung hay là Đại Yến hay là Đại Hàn, từ xưa đến nay, đều chưa từng có đánh qua tại đây chủ ý.
Đối với thế tục người đến nói, cái này phiến địa phương, thuộc về tánh mạng Cấm khu.
Cả khu vực địa thế cực cao, ngọn núi khổng lồ kéo dài mấy mười vạn dặm, không khí mỏng manh, các loại cường đại mãnh thú qua lại, Thâm Uyên hạp cốc đầm lầy Giang Hà trải rộng trong đó.
Tại đây, đúng các loại mãnh thú dị thú cùng linh thú Thiên Đường, nhưng đối với nhân loại mà nói, tại đây căn bản không cách nào sinh tồn.
Đồng thời, phiến khu vực này, cũng là Trung Nguyên tinh châu bên trên tông phái là tập trung nhất địa phương.
Chính thức cường Đại tông phái, cùng thế tục tiếp xúc cực nhỏ, thậm chí có thể nói là không có, bọn hắn tự cấp tự túc, từ xưa đến nay, đã thành thói quen coi rẻ thế tục chúng sinh thời gian.
Bởi vậy, như là Thiên Toàn như vậy cùng thế tục có tương đối nhiều tiếp xúc tông phái, trong mắt bọn hắn, đều là không có gì thực lực môn phái nhỏ mà thôi.
Trên đường đi, Lý Văn Tịch cho Từ Lạc giảng rất nhiều che dấu tại cái này phiến thế tục Cấm khu trong tông phái sự tình, Từ Lạc cũng nghe được mùi ngon, hiểu được rất nhiều đi qua theo không biết sự tình.
Thiên Đoạn Sơn Mạch, ở này phiến Phương Viên trăm vạn dặm cấm khu giải đất trung tâm.
Chỗ đó, coi như là đối với tông phái mà nói, cũng là cực chỗ đáng sợ.
Tương truyền chỗ đó tồn tại rất nhiều Viễn Cổ Thánh Thú hậu duệ, mặc dù không có Viễn Cổ Thánh Thú đáng sợ như vậy, nhưng đồng dạng có được lấy Viễn Cổ Thánh Thú các loại uy năng, những tông phái kia cũng không dám đơn giản trêu chọc.
Lần này sở dĩ sẽ đem tông phái đại hội địa chỉ tuyển tại Thiên Đoạn Sơn Mạch, còn là vì cái kia chỗ quy mô khổng lồ Viễn Cổ di tích, tựu là tại đó bị phát hiện đấy.
Hơn nữa cái kia phiến di tích vừa lúc ở Thiên Đoạn Sơn Mạch bên ngoài, cẩn thận một chút, không đi trêu chọc Thiên Đoạn Sơn Mạch trong cái kia chút ít khủng bố tồn tại, có lẽ tựu cũng không có vấn đề gì.
Ngay tại Từ Lạc bọn hắn tiến nhập tánh mạng Cấm khu không lâu, gặp một cái khác chi tông phái đội ngũ, chi đội ngũ này trong đó, đúng lúc còn có một Từ Lạc người quen.
Thiên Quyền thiếu chủ thuyền cứu nạn.
Còn có đứng tại thuyền cứu nạn bên người, cái kia lại để cho Từ Lạc khắc cốt minh tâm, đã từng thiếu chút nữa đã muốn mạng của hắn trung niên nhân.
Đúng lúc này, thuyền cứu nạn cùng trung niên nhân kia, cũng phát hiện Thiên Toàn trong đội ngũ Từ Lạc, thuyền cứu nạn trong mắt, bắn ra một vòng nồng đậm sát cơ, mà trung niên nhân kia trong mắt, càng nhiều nữa, đúng có ngoài ý muốn.
"Ha ha ha, thật là tinh xảo ah, Lý tông chủ, chúng ta ở chỗ này gặp được." Một cái nho nhã trung niên nhân, trong con ngươi mang theo cởi mở vui vẻ, hướng phía Lý Văn Tịch đi tới.
"Phương tông chủ, ngươi tốt." Lý Văn Tịch cũng là cười nhạt một tiếng, nhìn xem đi tới trung niên nhân này.
Đối phương đúng là Thiên Quyền tông chủ, Phương Kính.
"Lý tông chủ gần đây vừa vặn rất tốt, nghe nói trước kia tẩu hỏa nhập ma, lúc ấy vẫn còn là ngươi tiếc hận, hiện tại xem ra đã khỏi hẳn, hơn nữa lại có tinh tiến, thật sự là thật đáng mừng." Phương Kính vẻ mặt dáng tươi cười, nhìn về phía trên giống như là thật sự tại vì Lý Văn Tịch vui vẻ.
Nhưng trên thực tế, biết rõ nội tình mọi người tinh tường, Phương Kính cùng Lý Văn Tịch tầm đó, chẳng những không có bất luận cái gì giao tình, thậm chí có thể nói. . . Còn có chút ân oán.
Lúc trước Lý Văn Tịch tẩu hỏa nhập ma, Thiên Toàn Đại trưởng lão Lãnh Ngọc Liên vì diệt trừ đối lập, muốn đem Phượng Hoàng gả cho thiên Quyền thiếu chủ thuyền cứu nạn, về sau Lý Văn Tịch khôi phục về sau, đem thuyền cứu nạn trực tiếp đuổi đi, bởi vậy cùng Thiên Quyền kết thù kết oán.
Cái này Phương Kính nguyên bản cùng Lãnh Ngọc Liên cùng với Thiên Toàn thái thượng trưởng lão giao tình cũng rất tốt, cùng Lý Văn Tịch tự nhiên không đúng đường.
"Làm phiền phương tông chủ quan tâm." Lý Văn Tịch cười nhạt một tiếng.
Phương Kính lúc này thời điểm, ánh mắt rơi xuống Lý Văn Tịch bên người Phượng Hoàng trên người, cười nói: "Vị này, chính là các ngươi Thiên Toàn thánh nữ Phượng Hoàng cô nương a, thật sự là Phương Hoa tuyệt đại, cùng ta nhi xứng vô cùng...(nột-nói chậm!!!), ha ha."
Lý Văn Tịch ánh mắt ngưng tụ, thản nhiên nói: "Phương tông chủ nói đùa, tiểu đồ còn trẻ, vẫn chưa tới hôn phối thời điểm."
"Ha ha, theo ta được biết, lần trước quý phái đã đem Phượng Hoàng cô nương gả cho khuyển tử, chỉ là không biết về sau chuyện gì xảy ra, cái này cái cọc hôn ước vậy mà hủy bỏ, Phương mỗ một mực còn đang chờ Lý tông chủ cho cái giải thích đây này." Phương Kính nói xong, khí thế trên người hơi đổi, cả người tràn ngập uy nghiêm, như là một tòa núi cao, ép tới chung quanh không ít người liền thở đều có chút khó khăn.
Từ Lạc nhìn xem Phương Kính, trong nội tâm hơi động một chút, ám đạo:thầm nghĩ: Kiếm Vương.
Không thể tưởng được, hôm nay quyền tông chủ, cũng đã tiến nhập nơi tuyệt hảo.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: