"Lạc Thiên. . . Ngươi quả nhiên không chết!" Nguyệt nhìn xem người thanh niên này, trong con ngươi bắn ra nồng đậm cừu hận hào quang.
"Ta loại này người tốt, nào có dễ dàng như vậy sẽ chết mất?" Từ Lạc có chút trêu tức nhìn xem Nguyệt, cười nói: "Ta chết đi, ngươi chẳng phải là cảm thấy rất đáng tiếc?"
"Còn có. . . Không nghĩ tới, Phong Hoa Tuyết Nguyệt bốn đại sát thủ trong Nguyệt, vậy mà. . . Là Tam đại thánh địa một trong Cổ Thiên cốc Thiên Tôn Cổ Tông Nhân con gái ruột! Ách. . . Cái này cũng tính là một cái kỳ văn nữa à!"
Từ Lạc cười tủm tỉm: "Không biết chuyện này nếu là truyền đi, người khác sẽ nghĩ như thế nào? Nhất định sẽ rất hâm mộ, Cổ Thiên Tôn ngài. . . Có một con gái tốt a? Lão tới nữ, thật sự là có phúc khí ah!"
"Ngươi dám!" Nguyệt một trong đôi mắt, bắn ra vô cùng lạnh như băng hào quang: "Hôm nay ngươi mơ tưởng còn sống ly khai tại đây, ta sẽ đích thân, từng đao từng đao róc xương lóc thịt ngươi!"
"Ha ha." Từ Lạc mặt không biểu tình cười lạnh hai tiếng.
Cổ Tông Nhân cũng gắt gao chằm chằm vào Từ Lạc, lạnh lùng nói: "Ngươi còn dám tới?"
"Vì cái gì không dám?" Từ Lạc nhìn xem Cổ Tông Nhân, như là rất chân thành ở nghiên cứu thảo luận lấy một vấn đề: "Ngươi nơi này là đầm rồng hang hổ sao? Ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!"
"Ha ha ha, tốt một cái muốn tới thì tới muốn đi thì đi, hôm nay ta ngược lại muốn nhìn, ngươi là như thế nào đi đấy!" Cổ Tông Nhân giận quá mà cười.
"Cổ Tông Nhân, Cổ Thiên cốc, hắc. . . Ngươi có lẽ hay là Cổ Thiên cốc dòng chính ah, Thần Nữ lâu thực tế khống chế lấy, tên xấu rõ ràng bốn đại sát thủ trong Nguyệt cha ruột. . ." Từ Lạc cười tủm tỉm nói.
"Ngươi mới tên xấu rõ ràng!" Nguyệt vẻ mặt phẫn nộ nhìn xem Từ Lạc.
Nàng là bốn đại sát thủ một trong không giả, nhưng trên tay của nàng, nhưng lại chưa bao giờ nhiễm qua máu tươi!
Có thể nói, nàng là bốn đại sát thủ ở bên trong, nhất oan uổng một cái.
Nhưng lời này nói ra, căn bản không có người tin tưởng!
"Ồ? Sát thủ không đều là dùng tên xấu rõ ràng vẻ vang đấy sao? Giống như ngươi lại không thích?" Từ Lạc có chút kỳ quái nhìn xem Nguyệt.
Nguyệt khuôn mặt mang sát, ánh mắt kia, hận không thể đem Từ Lạc ăn sống nuốt tươi rồi.
Cổ Tông Nhân ngược lại là tỉnh táo lại, triển khai Thiên Tôn thần thức, bao trùm phương viên mấy ngàn dặm, lại không có thể phát hiện nửa điểm dị thường, cái này ngược lại gọi trong lòng của hắn càng thêm hồ nghi lên.
Hắn không tin, bằng vào một cái không đến Chí Tôn cảnh giới thanh niên, tựu dám như vậy quang minh chính đại xuất hiện ở trước mặt mình.
"Hắn nhất định có hậu thủ!" Cổ Tông Nhân ánh mắt lập loè, nhìn xem Từ Lạc, tại tự định giá lấy.
"Đừng suy nghĩ, Cổ Tông Nhân, hôm nay ta đã lại tới đây, tự nhiên là có chuẩn bị đấy, hiện tại, ta có hai con đường, tạo điều kiện cho ngươi lựa chọn." Từ Lạc nhìn xem Cổ Tông Nhân: "Ngươi xem, ta so ngươi thiện lương quá nhiều, không giống ngươi, trực tiếp cưỡng bức, như vậy hung tàn."
Nguyệt nhìn hằm hằm lấy Từ Lạc, muốn nói điều gì, lại bị Cổ Tông Nhân ngừng, nhìn xem Từ Lạc, nhàn nhạt nói ra: "Nói nghe một chút."
"Ngươi xem, hay là Cổ Thiên Tôn minh bạch lí lẽ." Từ Lạc hướng về phía Nguyệt bĩu môi, đem đối diện cái này tuấn tú nữ tử tức giận đến thiếu chút nữa trực tiếp xông lên cùng hắn dốc sức liều mạng.
"Tiểu bối, có chuyện cũng sắp nói." Cổ Tông Nhân cuối cùng là một đời Thiên Tôn, thân phận địa vị cực cao, coi như là đối mặt các đại phái chưởng môn, cũng có tư cách đắn đo một phen, giờ phút này lại bị Từ Lạc đắn đo, nếu không có trong nội tâm nghi hoặc, chỉ sợ sớm đã nhịn không được một cái tát chụp chết hắn rồi.
Từ Lạc cười nhạt một tiếng, nói ra: "Con đường thứ nhất, chúng ta song phương, biến chiến tranh thành tơ lụa, nhất tiếu mẫn ân cừu, nói thật, Cổ Thiên Tôn, ta cảm thấy được chúng ta tầm đó, cũng không thâm cừu đại hận. . ."
"Ngươi mơ tưởng!" Nguyệt ở một bên nghiêm nghị quát: "Ngươi giết Phong, ta là sẽ không bỏ qua ngươi!"
"Ngươi im ngay!" Cổ Tông Nhân sắc mặt lạnh như băng, trực tiếp quát bảo ngưng lại Nguyệt.
Nguyệt vẻ mặt ủy khuất nhìn xem Cổ Tông Nhân, sắc mặt tái nhợt, dùng sức cắn môi dưới, trong con ngươi chứa đầy hơi nước, lẩm bẩm nói: "Ngươi hung ta, ngươi vậy mà hung ta! Cổ Tông Nhân! Ta hận ngươi!"
Nói xong, quay người lại, đá mở cửa phòng, trực tiếp liền xông ra ngoài.
Cổ Tông Nhân sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi, cau mày, lại không nói gì.
Từ Lạc nhún nhún vai, nhìn xem Cổ Tông Nhân, nói ra: "Xem ra, ngươi cái này con gái, với ngươi có thể không thế nào thân ah. . ."
"Nói chính sự!" Cổ Tông Nhân híp mắt, lạnh lùng nhìn xem Từ Lạc.
"Lão nhân gia thật đúng là không có kiên nhẫn." Từ Lạc lẩm bẩm một câu, sau đó nói: "Cái gọi là thù hận, đơn giản là ta cùng Tuyết Sơ Tinh quan hệ trong đó, ngươi cảm thấy hư mất đại sự của ngươi, bất quá ta nói một câu, Cổ Thiên Tôn, như ngươi thật sự ý chí thiên hạ, như vậy. . . Dùng nữ nhân tới đoạt thiên hạ, chỉ sợ cũng không phải cái gì sáng rọi sự tình."
"Ngươi biết cái gì?" Cổ Tông Nhân lạnh lùng nói một câu.
Từ Lạc cười cười: "Vâng, ta không hiểu, ta chỉ biết là, Tuyết Sơ Tinh hiện tại là nữ nhân của ta , mặc kệ người phương nào muốn muốn thương tổn nàng, ta đều sẽ không đáp ứng."
"Cái này. . . Là ta đưa cho ngươi cái thứ nhất lựa chọn, con đường thứ nhất, chúng ta từ nay về sau nước giếng không phạm nước sông, ngươi tranh giành thiên hạ của ngươi, ta qua cuộc sống của ta."
"Về phần con gái của ngươi chỗ đó. . ."
Từ Lạc trầm ngâm một chút, nói tiếp: "Trước kia ta cũng không biết các ngươi quan hệ trong đó, ta là chuẩn bị đem bốn đại sát thủ đều tiêu diệt đấy, dù sao, bọn hắn xuất giá cao treo giải thưởng đầu của ta, kẻ giết người. . . Người vĩnh viễn phải giết!"
"Nhưng hiện tại. . . Đã ta muốn giải hòa với ngươi, như vậy, chuyện này, ta có thể đè xuống, chỉ cần nàng đừng đến trêu chọc ta, ta sẽ không động nàng!"
Từ Lạc nói xong, ngẩng đầu, nhìn xem Cổ Tông Nhân: "Hiện tại ta muốn nói thứ hai con đường, con đường này, là tử lộ!"
"Hừ!" Cổ Tông Nhân vẻ mặt khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Loại lời này, coi như là Hạ Hầu Khai Nguyên. . . Cũng không có tư cách nói với ta!"
"Ta biết rõ, ngươi là Tam đại thánh địa một trong Cổ Thiên cốc dòng chính nha, chỉ sợ ngươi làm việc này, Cổ Thiên cốc cũng toàn bộ cũng biết, ngươi bây giờ. . . Đích thật là có cái này lực lượng."
Từ Lạc cười cười, nói tiếp: "Nhưng của ta lực lượng, lại cùng Thiên Hoàng không quan hệ!"
Từ Lạc nhìn xem Cổ Tông Nhân, nhàn nhạt nói ra: "Chẳng lẽ ngươi tựu không hiếu kỳ, vì cái gì cái kia giả dối Lạc Thiên, có thể đã lừa gạt ngươi, đã lừa gạt tiền thưởng công hội, đã lừa gạt Kim gia đám kia tạp chủng? Chẳng lẽ ngươi tựu không hiếu kỳ, Tuyết Sơ Tinh là như thế nào tại ngươi mí mắt dưới đáy biến mất vô tung?"
"Cổ Tông Nhân, trên đời này, luôn luôn một ít tồn tại, là ngươi căn bản trêu chọc không nổi đấy!"
"Đúng vậy, ta chính là một cái Chí Tôn cảnh giới cũng chưa tới người trẻ tuổi, trong mắt ngươi, ta như là chỉ như con sâu cái kiến suy nhược, nhưng ngươi có từng nghĩ tới, loại người như ngươi Thiên Tôn. . . Phải chăng tại một ít người trong mắt, cũng như chỉ như con sâu cái kiến nhỏ bé?"
"Cái kia không có khả năng!" Cổ Tông Nhân cười lạnh một tiếng, vừa muốn nói gì, lại đột nhiên sửng sốt, một đôi mắt bắn ra hai đạo thần mang, gắt gao chằm chằm vào Từ Lạc bên người.
Tại đó, phảng phất lăng không xuất hiện một nữ tử.
Một người mặc lấy màu xanh da trời váy dài, dáng người thướt tha, tướng mạo tuyệt mỹ thiếu nữ!
Hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu, tựu như vậy. . . Lăng không xuất hiện tại Từ Lạc bên người!
"Ngươi là ai?" Cổ Tông Nhân đột nhiên cảm giác được một hồi lãnh ý.
Loại cảm giác này, đã quá nhiều năm đều không có qua, nội tâm của hắn ở trong chỗ sâu, vậy mà cảm thấy một hồi mãnh liệt sợ hãi!
Mặc cho thần trí của hắn như thế nào dò xét, nhưng lại hoàn toàn cảm thụ không đến thiếu nữ này là bất luận cái cái gì khí tức!
Nói cách khác, nếu như hắn nhắm mắt lại, sẽ cho rằng trước mắt chỉ có Lạc Thiên một người!
Nhưng cái này tuyệt thiếu nữ đẹp, lại như thế chân thật đứng ở nơi đó, thậm chí đều không có liếc hắn một cái!
Người ta tại chăm chú nhìn Lạc Thiên đâu rồi, ánh mắt kia trong ẩn chứa tình ý, Cổ Tông Nhân như thế nào lại xem không rõ?
"Tên tiểu tử này nữ nhân?" Cổ Tông Nhân trong nội tâm, bỗng nhiên dâng lên một cỗ vô cùng quái dị cảm giác đến.
Hắn khó mà tin được, một cái liền hắn đều nhìn không thấu. . . Thâm bất khả trắc đến cực hạn nữ tử thần bí, vậy mà cùng Lạc Thiên có quan hệ.
"Nàng nói nàng chẳng muốn phản ứng ngươi." Từ Lạc nhìn xem Cổ Tông Nhân, nghiêm trang nói: "Đừng nếm thử trêu chọc nàng, ngươi sẽ rất hối hận."
". . ." Cổ Tông Nhân kinh nghi bất định nhìn xem dung nhan tuyệt mỹ Lam váy thiếu nữ, có chút nói không ra lời.
"Hiện tại, đến ngươi lựa chọn rồi, lựa chọn con đường thứ nhất, từ nay về sau chúng ta các đi các đường, thuận tiện nói một câu, Thần Nữ lâu, là Tuyết Sơ Tinh đấy, ngươi không thể động nàng!"
"Đương nhiên, nếu như ngươi xuất ra nổi giá tiền , có thể lựa chọn cùng Thần Nữ lâu lựa chọn hợp tác."
"Nếu như ngươi lựa chọn thứ hai con đường, hiện tại ta tựu lại để cho nàng trực tiếp đem ngươi đánh chết." Từ Lạc chăm chú nhìn Cổ Tông Nhân: "Ngươi không có con đường thứ ba! Cũng đừng muốn ra tay thăm dò, một khi thăm dò rồi. . . Ngươi tựu không có bất kỳ vãn hồi cơ hội cùng chỗ trống rồi."
Cổ Tông Nhân không phải là bị dọa đại đấy!
Hắn thuở nhỏ tựu là tuyệt thế thiên tài, sinh ra ở Cổ Thiên cốc, là Cổ Thiên cốc chính tông dòng chính truyền nhân!
Thân phận của hắn địa vị, tương đương kinh người!
Bối phận độ cao, khó có thể tưởng tượng.
Hắn mười mấy tuổi thời điểm, liền trở thành Cửu Châu hạt giống, thiên phú tốt đến khiến người sợ hãi.
Hắn đã tham gia Cửu Châu chi đỉnh, hơn nữa trở thành thế giới kia Cửu Châu chi đỉnh quán quân!
Hắn là chân chính tuyệt thế cường giả!
Tuy nhiên hôm nay tuổi của hắn đã rất lớn, hắn sống quá đã lâu tuế nguyệt, nhưng hắn trở thành Thiên Tôn tương đương sớm!
Hôm nay đã trở thành một gã Thiên Tôn bước thứ chín đại năng!
Đây cũng là hắn có nhất thống thiên hạ dã tâm nguyên nhân căn bản!
Thiên Tôn bước thứ chín cường giả, phóng nhãn toàn bộ Cửu Châu, trăm vạn ức trong dân cư, lại có mấy cái?
Nhưng hiện tại, hắn thật sự có chút ít do dự.
Hắn phát hiện, chính mình căn bản là nhìn không thấu cái này xinh đẹp đến lại để cho người không thể tin được thế gian giống như này tuyệt sắc thiếu nữ.
Nói thật, hắn rất muốn ra tay thử xem!
Nhưng trong lòng của hắn cũng tinh tường, cái này tiểu hỗn đãn nói không sai, mình nếu là thật sự xuất thủ, chỉ có hai chủng kết quả.
Loại thứ nhất. . . Đối phương là tại lừa gạt hắn!
Căn bản cũng không có cái gì tuyệt thế cường giả, mà là dùng một loại liền hắn cũng không biết phương pháp xử lý, giấu kín Thiên Cơ, giấu kín thần trí của hắn cảm giác.
Loại thứ hai. . . Đối phương không có lừa gạt hắn.
Cái này chính là một cái khó có thể tưởng tượng khủng bố tồn tại, chỉ sợ một ngón tay, thì có thể làm cho chính mình tan thành mây khói!
Như thế nào tuyển?
Đây là một vấn đề.
Cổ Tông Nhân không khỏi đem ánh mắt, theo Lam váy thiếu nữ trên người, chuyển qua Từ Lạc trên người, hắn muốn từ cái này tiểu hỗn đãn trên người, nhìn ra một tia đầu mối.
Nhưng hắn thất vọng rồi.
Đối phương biểu lộ, bình tĩnh được dọa người!
Cái kia Trương hận không thể lại để cho hắn một quyền đập nát khuôn mặt anh tuấn lên, còn mang theo một tia như có như không vui vẻ.
Giống như thong dong, giống như trào phúng.
Nếu không có một tia sợ hãi!
Cổ Tông Nhân hít sâu một hơi, hướng phía Lam váy thiếu nữ liền ôm quyền: "Tiền bối. . . Trước kia, vãn bối cùng Lạc công tử, có rất nhiều hiểu lầm, hiện tại, hiểu lầm giải trừ rồi, là vãn bối trách lầm Lạc công tử. Mong rằng tiền bối khoan hồng độ lượng, đừng cùng vãn bối bình thường so đo!"
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: