“Cảm giác này là hạnh phúc ư?” – Ngọc Nhi tự nhủ
Nhìn vào ánh mắt của sâu lắng của Thiên Bảo làm Ngọc Nhi siêu lòng làm nàng nghĩ là hắn nói thật. Đôi má Ngọc Nhi ửng hồng cuối mặt xuống như muốn che đi sự ngượng ngùng
Thiên Bảo lại đặt lên môi Ngọc Nhi nụ hôn thật nồng ấm rồi bế nàng lên trên bờ đặt nàng nằm tựa lên bờ cát mịn màng. Lại tiếp tục nụ hôn hớp hồn, tay hắn đưa xuống nghịch phá trái đào tiên mềm mọng mê luyến. Hắn dùng hết những gì xem được học được trước đây để hành hạ cô gái. Hắn hôn lên bầu ngực đẩy đà rồi liếm lắm lâu lâu cắn nhẹ lên đầu ty làm Ngọc Nhi giật lên vì đau. Nhưng nó lại làm nàng rạo rực kích thích không tả được, toàn thân nàng nóng bừng uốn éo mất tự chủ giữa khe bắt đầu rỉ tinh hoa ướt nhẹp. Sau một hồi đùa nghịch trái đào tiên, hắn tiến xuống khe suối thần tiên, dang chân nàng ra để khúc thịt to tướng của mình cạ lên âm đạo nàng. Ngọc Nhi ngắm nghiền mắt vì đê mê, rồi bất chợt hắn đẩy mạnh dương vật mình cắm sâu âm đạo nàng… đang đê mê trong khoái lạc lại bị đau thốn cực độ làm cho Ngọc Nhi khóc thét, khuôn mặt nàng nhăn nhó nước mắt tràn ra.
Được phá trinh làm cho Thiên Bảo hăng máu hơn, không đợi cho cơn đau của Ngọc Nhi dịu đi, hắn tiếp tục nhấp như điên vào âm đạo Ngọc Nhi. Nàng nàng đau đớn đến nhăn mặt, đau thốn nhưng cảm giác sung sướng cũng dần dần đến với nàng. Dâm thủy bắt đầu tuôn ra như suối, âm thanh da thịt chạm vào nhau cùng tiếng rên rỉ của Ngọc Nhi hòa với tiếng côn trùng kêu tạo nên một bản hòa âm đầy dâm dục mê luyến vang dội khắp một góc hồ. Sau một hồi đâm thọt Thiên Bảo lật sấp Ngọc Nhi lại khom người quỳ trên bãi cát. Từ phía sau hắn đâm dương vật vào cứ thế ra vào âm đạo nàng liên tục. Cảm giác phê pha mỗi lúc tăng Ngọc Nhi thấy sung sướng sau mỗi cú nhấp của Thiên Bảo. Cơ thể nàng không con nghe lời nàng nữa nó tự hãy mông lên để cho những cú nhấp của Thiên Bảo vào sâu hơn. Hai cơ thể càng lúc càng nhịp nhàng hơn tâm hồn hòa quyện vào nhau, rồi Thiên Bảo tăng tốc nhấp nhanh hơn mạnh hơn tay xiết chặt eo nàng hơn làm nàng rên la thảm thiết. Ngọc Nhi cũng sắp lên đỉnh nàng xiết chặt dương vật của Thiên Bảo hơn, rồi chàng đè lên lưng nàng xiết chặt lấy cơ thể nàng rồi nhấp thật mạnh bắn tinh khí đầy tràn trong âm đạo nàng. người gục nằm trên cát vẫn ôm chặt lấy nhau.
– Chàng là tên khốn là tên đại dâm tặc
– Chàng là tên bỉ ổi vô sỉ, ta ghét chàng….
Thiên Bảo cười khoái chí
– Ta dâm nhưng có người cũng mê cái dâm của ta lắm.
Ngọc Nhi đỏ mặt đánh yêu lên ngực Thiên Bảo.
Rồi mắt chạm mắt môi chạm môi người trao nhau nụ hôn thắm thiết…
– Chàng phải chịu trách nhiệm với ta đó… đồ xấu xa.
– Ta yêu nàng… ta sẽ cưới nàng làm vợ.
Đêm hôm đó người âu yếm mây mưa với nhau thêm mấy lần nữa.
…
Gió xuân khẽ thổi, hàng dương liễu đu đưa trước gió, mặt hồ tựa như một mặt gương khổng lồ sáng bóng, khi ánh nắng chiều chiếu xuống, mặt hồ phản xạ ánh vàng nhàn nhạt.
Trên mặt hồ sóng vỗ nhè nhẹ, những thuyền đi lại như thoi đưa, không ngừng truyền đến tiếng cười nói từ những con thuyền, đều là các thương buôn, ngư dân, gia nô quang cảnh thật là náo nhiệt.
Thiên Bảo cùng cha con Ngọc Nhi cưỡi xe ngựa thong dong vừa đi vừa ngắm cảnh, phía xa xa trấn lớn sát sông đông người với chiêc cổng lớn hình vòm có chữ thật to Long Môn Trấn.
Về đến trước cửa phủ Thiên Bảo đỡn Ngọc Nhi xuống ngựa, tên gác cửa vừa thấy lão gia về tên ra dắt ngựa tên còn lại chạy vào thông báo.
Người trong nha ra vội ra đón, người thì vui mừng, người thì im lặng, có người thì bất khóc thật to
– Lão gia… sao người đi lâu vậy, ở nhà nghe trên đường có nhiều người bị bọn thổ phỉ cướp giật ở nhà ai cũng lo lắng vô cùng…..
Lão gia Hoàng Nam tươi cười nói:
– Không phải ta đã về rồi sao, phu nhân đừng khóc nữa vào nhà rồi nói chuyện. Sẵn bảo nhà bếp làm rượu thịt hôm nay ta phải thiết đãi ân nhân của chúng ta nữa.
Tất cả cùng vào trong nhà, Thiên Bảo có hơi ngại nên đứng ngoài cửa, thấy vậy Ngọc Nhi đến nắm tay chàng kéo vào. Mặt dày thế kia mà cũng biết ngại hay sao, đôi môi nàng nở nụ cười mê luyến làm cho Thiên Bảo ngây nhất cùng nàng đi vào nhà.