Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

chương 2201: chưa chắc về hung phạm!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thư Cuồng từ từ gật đầu nói: "Ta sẽ không chết: Ta cũng sẽ không trở về ngay, cho dù trở về cũng không công khai trở về."

Sở Dương ánh mắt sáng ngời nói: "Tốt! Ta giúp ngươi!"

Thế sự thật là khó lường, một ngày trước 2 bên vẫn còn ở thế bất cộng đái thiên hôm nay lại chung một chiến tuyến!

Thư Cuồng cứ như vậy hung ác quỷ dị dĩ nhiên cũng rất thuận lý thành chương ở lại Thiên Binh Các.

Cả quá trình thật quỷ dị, trên thực tế, khi hắn tỏ vẻ nguyện ý tiếp nhận đề nghị của Sở Dương ở lại Thiên Binh Các thì ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy tức cười! Truyện được copy tại Truyện FULL

Ước nguyện ban đầu của mình vốn là muốn tới giết hắn, cái mục đích này đến ngày hôm qua vẫn là quyết chí không thay đổi, cũng bởi vì cùng hắn uống một bữa rượu, nghe hắn nói một phen mà giờ phút này còn vào trong nhà của hắn, còn muốn dựa vào hắn trị thương cho chính mình...

Nhân sinh phần gặp gỡ này không thể không nói là ly kỳ, thật sự không thể nói rõ lí lẽ.

"Đúng rồi, còn 2 người đồng hành của ngươi sẽ trở lại không?"

"Lần này thì không nhất định. Lúc ấy chúng ta ở vào hoàn cảnh tuyệt đối xấu, nếu không thể dẫn dắt địch nhân rời đi, lão phu nhất định là khó thoát khỏi cái chết. Hai người bọn họ, ai, hi vọng duy có là bọn họ người hiền tự có trời giúp!"

"Tiền bối, ta đột nhiên phát hiện ra, ngài có thể là người không dễ dàng bị thương nhất nhưng năng lực sinh tồn lại là người yếu ớt nhất?"

"Đúng như phán đoán của ngươi: Thiên Thư Thần Công của ta công hiệu to lớn, có thể nói là bao hàm toàn diện, cơ hồ có thể trừ khử công kích uy năng của thể gian tuyệt đại đa số công pháp nhưng dù là như thể, nếu người đối địch lực công kích một khi vượt qua năng lực thừa nhận cao nhất của ta thỉ ta sẽ lập tức bị trọng thương."

"Đây vốn là chỗ thiểu sót lớn nhất của thần công của ta! Trên đời vốn cũng không có thần công hoàn mỹ! Có một lợi thì tất có một tệ!"

Sở Dương gật đầu nói: "Tiền bối đúng là đã nhìn thông thấu, ngươi tu luyện chính là Thiên Thư Thần Công, danh như ý nghĩa, rõ ràng sách mặc dù là thứ tốt, có thể khai mở tâm trí, có thể gia tăng trí khôn, hơn có thể truyền thừa văn hóa truyền thừa... Bất quá sách... Loại đồ này tuy là bao hàm toàn diện nhưng gốc rê thân vật dân của nó chưa hẳn đã có thể vĩnh cửu."

"Bất kỳ đạo lý, bất kỳ truyền thừa, bất cứ chuyện gì nào đều ở trong sách hiện ra, ẩn phục diên hóa."

"Nhưng chính là bởi vì bao hàm toàn diện, cơ hồ có thể ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ nhưng cũng lại không đủ chuyên nhất nên rất khó đạt tới chân chính đỉnh tầng thứ, vào thời điểm tối trọng yểu lại thiếu hụt lực công kích để thắng được."

Sở Dương thản nhiên nói: "Bất quá, chính là bởi vì bất kì thứ gì cũng có thể tìm được ở trong sách cho nên ngươi càng luyện đến trình độ cao thâm thì đối với những người khác năng lực phụ trợ cũng càng lớn: Cái này không trách được hữu tâm nhân muốn lợi dụng, ngay cả Mặc Vân Thiên Đế Nguyên Thiên Hạn cũng muốn cầu ngươi giúp hắn luyện công... Bởi vì vô luận là Đại Đạo dấu vết hay Thiên Đạo dấu vết đều có thể tìm được ở nơi này.

Sở Dương nhẹ giọng cười nói: "Nếu là như vậy... Ngay cả là hy sinh mười tám vị đỉnh cao thủ, đổi lấy tất cả tâm của ngươi mà đi phụ trợ; khoản mua bán này hoàn toàn có lợi nhuận không nhỏ."

Thư Cuồng trên mặt da thịt trong nháy mắt kinh luyên lên, hồng hộc thở hổn hển hai câu chửi thề rồi đột nhiên cạc cạc cười một tiếng nói: "Thì ra ta đây đáng giá như vậy sao, ta hôm nay mới biết được ta nguyên là đáng giá như vậy, ha ha ha..."

"Bản thân công pháp ngụ ý càng sâu xa thì tu luyện càng khó khăn, như Thiên Thư Thần Công của tiền bối nếu quả thật có thể luyện đến cực điểm thỉ bản thân chính là bao hàm toàn diện: Dù nói là không gì làm không được tin tưởng cũng không quá đáng." Sở Dương giương mắt nói: "Ngươi hiện tại hẳn là đang gặp bình cảnh?"

"đúng." Thư Cuồng thở dài một tiếng nói: "Trong những năm này, ta vạn niệm câu hôi, tu vi tiến cảnh quả thật là không có...,

Sở Dương nhàn nhạt cười nói: "Hơn nữa, bởi vì ngươi quá chú tâm đi phụ trợ Nguyên Thiên Hạn luyện công, quá trình này đại để cần ngươi toàn bộ không có giữ lại mà giao ra, cái này cũng là lý do mà ngươi không có tiến cảnh, thậm chí có thể là nguyên nhân lớn nhất, báo ân sao, có thể lý giải, tích thủy chi dạ sẽ phải suối tuôn tương báo, huống chi là bực đại ân như vậy."

Thư Cuồng tự giễu nở nụ cười nói: "Ôi ôi ôi a..."

Trong tiếng cười đầy vẻ bi thương khổ sở khó tả làm cho người ta gần như muốn tan nát cõi lòng.

Sở Dương trầm mặc xuống, nói: "Nguyên Thiên Hạn, hiện tại đã đạt đến cái cảnh giới gì rồi?"

Thư Cuồng thật sâu thở dài nói: "Hắn trước mắt... Đã phá vỡ Thánh Nhân cực hạn gông cùm xiềng xiếc... Nếu là trăm vạn năm trước, tu vi của hắn xa xa không bàng Tuyết Lệ Hàn, thậm chí ở trong Cửu Đế Nhất Hậu cũng xếp hạng tương đối rơi ở phía sau mấy người nhưng hiện tại tu vi của hắn... Sợ rằng so sánh với Tuyết Lệ Hàn là người được công nhận là Cửu Để Nhất Hậu đệ nhất nhân cũng không kém chút nào, thậm chí còn hơn một chút."

Sở Dương "ừ" một tiếng, gật đầu.

Nhưng trong lòng thỉ đối với thực lực của Nguyên Thiên Hạn lại có thêm một tầng ước định.

Nguyên Thiên Hạn thì ra đã cường đại như thê nhưng từ trước ở trong Cửu Đề Nhất Hậu lại ít bị chú ý, làm cho người ta có ấn tượng vĩnh viên là người đứng cuối cùng. Nay nếu là tùy tiện gặp gờ, sợ rằng Tuyết Lệ Hàn cũng ăn thiệt thòi lớn.

Nếu không phải lần này Sở Dương giết con hắn và hắn không cách nào dê dàng tha thứ căm phân mà xuất binh chinh phạt, luân phiên hao binh tổn tướng mà cuối cùng phái ra Thư Cuồng, mà Thư Cuồng thật bất ngờ bị Sở Dương nói động,... thì sợ ràng chuyện này chẳng ai hay biết gi-

"Nguyên Thiên Hạn vẫn giấu diếm thực lực như vậy rốt cuộc là vì sao đây?" Sở Dương nhíu mày hỏi nói: "Hắn đã là nhân vật đứng đầu một phương thiên địa, là nhân vật chí cao vô thượng ở Cửu Trọng Thiên Khuyết, tại sao còn phải giấu diếm thực lực?"

Thư Cuồng sắc mặt giật giật nhưng không nói gì.

Sở Dương tiếp tục lầm bầm lầu bầu suy đoán nói: "Chẳng lẽ là bày ra vẻ yểu hơn địch... Nhưng địch của hắn là ai?"

Thư Cuồng sắc mặt khó coi muốn nói lại thôi, đúng là vẫn còn nuốt xuống một câu.

Sở Dương vào lúc này lại có chút lúng túng mà đành chuyển hướng đề tài nói: " Thư Vương tiền bối nếu là có thể làm cho Thiên Thư Thần Công đại thành... Như vậy, tin tưởng không cần bất luận kẻ nào chỉ dẫn... Lấy đặc tính của Thiên Thư Thần Công là bao hàm toàn diện mà nói việc tìm chủ sử cùng hung phạm... Hẳn là nắm chắc a."

Thư Cuồng khổ sở cười cười nói: "Ta làm sao không biết điểm này, bất quá, Thiên Thư Thằn Công của ta có thể đạt đến cảnh giới trước mắt này kì thực đã là từ xưa đến nay chưa hề có, không có tiền nhân khơi dòng, chính là bởi vì như thể mà sau khi đạt tới cảnh giới này bình cảnh này rồi, ta tự nhiên là cũng không cái gì để tham khảo nữa. Hết thảy cũng muốn dựa vào chính mình lục lọi. Mà tò sau lần đó, ta vạn niệm câu hôi, càng không có động lực tiếp tục tiến thêm một bước nữa, còn có, vì nhân tình của Nguyên Thiên Hạn mà ta cũng đem hết toàn lực phụ trợ hán..."

"Thì ra là như vậy, cũng là nhân chi thường tình, chẳng qua là, nếu như tâm cảnh của ngươi thủy chung vân như thế, ngày khác cho dù tìm được hung phạm rồi... Chẳng lẽ còn muốn Nguyên Thiên Hạn ra tay giúp đỡ sao?" Sở Dương ý vị thâm trường cười cười nói: "Thậm chí... Làm sao ngươi có thể xác nhận, 18 người mà ngươi giết chết năm đó chính là hung thủ đây? Ngươi cũng đã nói, ngày đó khai chiến bắt đầu, ngươi thân chịu trọng thương, ý thức hôn độn..." "

"Ngươi có chứng cớ gì có thể xác nhận, mười tám người kia chính là hung phạm ngày đó sát hại thê thiếp của ngươi?"

"Còn có nữa, cho tới bây giờ, ngươi vẫn chỉ giết chết mười tám hung thủ, cái tên dẫn đầu kia đang ở nơi nào... Vậy cũng mới là có chuyên? Nguyên Thiên Hạn thần thông quảng đại như thế nếu có thể tìm được 18 người kia rồi thì sao người cuối cùng lại tìm không được?!"

Sở Dương ánh mắt bén nhọn như đao nói: "Lời nói không dễ nghe, riêng chỉ là mười tám người kia có đúng là người ngày đó tập kích ngươi sao?? Nguyên Thiên Hạn nói... mười tám người kia là hung thủ ngươi liền tin, chưa bao giờ từng hoài nghi sao?"

"Cừu nhân của ngươi thật sự bị ngươi giết chết sao?"

Sở Dương nói: "Có lẽ, trong mười tám chết người chết kia có một hai người mở đầu bị ngươi giết chết đúng là hung thủ ngày đó... Ta nói, nếu dự đoán của ta là đúng thì đám người sau chưa hẳn đã là hung thủ! Thậm chí có thể toàn bộ cũng không phải là hung thủ, dù sao cao cấp Thánh Nhân cường giả cũng là rất khó được, nếu có thể mượn tay người khác tước nhược cao thủ phe địch quân thì chẳng lẽ không phải là giúp người giúp mình sao?

Sở Dương trầm trọng nói: "Ta nghĩ ngài hẳn là hiểu ý của ta! Thư Cuồng tiền bối."

Thư Cuồng nghe vậy thì đầu đầy mồ hôi chảy ròng ròng xuống dưới mặt.

Cho tới nay, hắn cũng cho là như thể, tất nhiên chưa bao giờ từng hoài nghi.

Đúng như Sở Dương nói, Nguyên Thiên Hạn giúp mình tra tìm hung thủ, mấy người đầu mình cũng đã hỏi cặn kẽ, còn có một người chính là mình dùng cực hình hành hạ tới chết và xác nhận đúng là hung phạm ngày đó... Nhưng những người sau thì một nửa dựa vào khẩu cung của những người này và một nửa còn lại là do Nguyên Thiên Hạn đại lực hiệp trợ..."

Phàm là sau khi tìm được, trong bố cục thiết kế hắn không hỏi xanh đỏ đen trắng mà giết luôn, không lựu lại một điểm đường sống nào!

Mà giết người không để lối thoát cố nhiên là khoái ý ân cừu nhưng về mặt khác lại thiểu đi thực ý của kết thúc ân cừu.

Coi như là Nguyên Thiên Hạn có hiềm nghi, Nguyên Thiên Hạn đã làm xong việc chuẩn bị giao ra mười tám người, coi như là như vậy, đợi đến khi mình giết đỏ cả mắt rồi, Nguyên Thiên Hạn sẽ bảo lưu lại mấy người, chỉ để những người khác là kẻ không phục Nguyên Thiên Hạn đi làm người chết thể!

Dù sao cũng đã giết, chết không có đối chứng!

Hôm nay nghĩ lại, càng là chút ít "Hung phạm." phía sau kia lai lịch chính là càng lớn, trong đó mấy người thậm chí là siêu cấp cường giả của một phương thiên địa, ngay cả mình tận tâm bố cục cũng phải hao phí vô số nhân lực vật lực mới có thể công thành, môi lần nghĩ tới những thứ này mình càng thêm cảm kích Nguyên Thiên Hạn. Tuy nhiên sự thật đến tột cùng là Nguyên Thiên Hạn trợ giúp mình báo thù hay là mình làm mướn không công đây?!

"Thiên Thư Thần Công bao hàm toàn diện, trong đó đại để cũng bao hàm cả cừu oán hận chi đạo sao?" Sở Dương thản nhiên nói: "Ta nghe nói, nếu tu vi đạt đến cảnh giới cao thâm là có thể tiến hành công pháp Thì quang hồi tố (thời gian hồi tưởng)."

Nói tới đây, Sở Dương ánh mắt giương lên mà đối diện, Thư Cuồng vẻ mặt chấn động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio