Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

chương 669

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bay được là niềm vui ngoài ý muốn trong lần chiến đấu này, tuy chỉ có thể nhảy lên một độ cao chừng sáu mét, dừng lại trên không trung tầm năm giây nhưng như thế đã quá đủ với anh rồi.

Dương Bách Xuyên tin rằng, sau này chỉ cần tính toán tốt thời gian, anh chắc chắn có thể chiếm được ưu thế trước mặt đối thủ.

Ít nhất đánh không lại thì có thể chạy trốn.

Đáng tiếc, nó lại rất tiêu hao chân khí.

Bên kia, Đoan Mộc Hành Thiên vì cứu anh mà vứt cổ kiếm, bị lão hòa thượng và Thân Đồ áp chế, trông rất chật vật.

Người nhà Đoan Mộc đi theo cũng đang chiến đấu với người Thân Đồ lão quỷ mang tới, muốn đi giúp đỡ Đoan Mộc Hành Thiên cũng không được.

Dương Bách Xuyên đè ngụm máu trong cổ họng, lật bàn tay lấy ra một viên đan Bồi Nguyên nuốt xuống, nhằm chữa trị nội thương. Sau đó anh gắng gượng đứng dậy, đi về phía bên kia.

Đoan Mộc Hành Thiên giúp đỡ anh, mặc kệ đối phương có mục đích gì, nếu không nhờ một kiếm của ông ấy, đầu anh đã hứng trọn một đao của Phù Tang Nhẫn Giả rồi, nghĩ tới là thấy hoảng sợ.

Cho dù hiện tại người anh yếu ớt không còn sức lực, Đoan Mộc Hành Thiên đã bị Thân Đồ lão quỷ và hòa thượng áp chế hoàn toàn sẽ chịu thua sớm thôi.

Dương Bách Xuyên rất kính nể sức chiến đấu của ông ấy, đồng thời đối đầu với ba cao thủ cùng cảnh giới nhưng không hề chịu thua. Cổ kiếm đã rời tay nhưng ông ấy vẫn so chiêu với Thân Đồ lão quỷ và hòa thượng, thực lực xứng đôi với khí phách.

Có ơn tất báo, cho dù Dương Bách Xuyên có bị thương cũng không nuối tiếc.

Anh đi qua nhặt cổ kiếm của Đoan Mộc Hành Thiên lên, tiện tay nhặt luôn đao võ sĩ của Phù Tang Nhẫn Giả, vọt tới.

Lần này ra ngoài anh không mang theo Đồ Long Kiếm, ngược lại có chút thua thiệt.

Hiện tại chỉ có thể nhặt một thanh đao võ sĩ dùng tạm.

Trong bụng đã có đan Bồi Nguyên, dược lực hòa tan khiến anh vô cùng thoải mái, tinh thần rung động, gào lên với Đoan Mộc Hành Thiên: “Tiền bối Đoan Mộc, nhận kiếm!”

Anh vừa hô vừa ném cổ kiếm về phía ông ấy.

Dương Bách Xuyên lên tiếng đã thu hút ba cao thủ đánh nhau đến u ám trời đất, tất cả đều dời mắt nhìn về phía anh.

Đoan Mộc Hành Thiên đón lấy cổ kiếm, ý cười trên mặt càng sâu đậm, ha ha cười phá lên, đã thấy Dương Bách Xuyên chém chết lão nhân yêu và Phù Tang Nhẫn Giả.

Trái ngược với ông ấy, trên mặt Thân Đồ lão quỷ và hòa thượng đều hiện lên vẻ sợ hãi, bởi vì hai đồng bọn của mình đã chết rồi.

Bị Dương Bách Xuyên chém giết.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ Dương Bách Xuyên lại lợi hại như vậy.

Hiện tại anh gia nhập vào trận chiến, khiến Thân Đồ lão quỷ và hòa thượng đều thấy hoảng hốt.

Một tên Đoan Mộc Hành Thiên đã khó đối phó rồi, lại thêm Dương Bách Xuyên, trận này khó thể đoán trước.

Không ngờ chỉ vì muốn chặn đường cướp bóc Dương Bách Xuyên, nửa đường lại nhảy ra một Đoan Mộc Hành Thiên, hiện tại đã chết mất hai cao thủ khiến Thân Đồ lão quỷ và hòa thượng nảy ra ý nghĩ rút lui.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio