Mặc dù đã cố che dấu nhưng thư pháp của Hàn Phong lúc này cũng không phải một tiểu hài tử bình thường có thể viết ra được. Nhưng Hàn Nhất Nguyên cũng không chú ý tới điểm này, toàn bộ tâm tư của ông lúc này đều bị tâm pháp kia mà Hàn Phong viết ra hấp dẫn.
Nếu là một tâm pháp khác, Hàn Nhất Nguyên cũng sẽ không có biểu hiện như vậy. Bởi vì nếu là cao cấp tâm pháp, chỗ tinh diệu của nó ông làm sao có thể cảm nhận được? Nhưng Phần Tẫn Bát Hoang mà Hàn Phong đang viết lại khiến ông có cảm giác như tâm pháp cơ sở mà từ nhỏ ông đã luyện trong gia tộc vậy. Nhưng khi ông nhìn kỹ lại thì lại cảm thấy không giống.
Tâm pháp này, có một nửa nội dung gần giống với Xích Dương Quyết, nhưng so với Xích Dương Quyết thì càng hoàn chỉnh, tinh diệu hơn nhiều. Với ánh mắt của người nghiên cứu Xích Dương Quyết hơn 20 năm như Hàn Nhất Nguyên làm sao không thể phát hiện tâm pháp này là Xích Dương Quyết được Hàn Phong cải tiến lọc bỏ những chỗ không tinh diệu đi chứ.
Chẳng lẽ đây vốn là Xích Dương Quyết chân chính của Hàn gia?
Nghĩ tới đây, trái tim Hàn Nhất Nguyên liền đập mạnh hơn.
Xích Dương Quyết này người trong Hàn gia hầu như không ai không biết tới, nhưng chân chính có được tâm pháp lại không được mấy người. Từ xưa tới nay chỉ có Hàn gia gia chủ cùng với rất ít đệ tử xuất sắc thuộc chính dòng mới có tư cách tiếp cận tâm pháp này. Mà những người khác, đừng nói là con tư sinh như Hàn Nhất Nguyên, ngay cả Hàn Chính Bình cũng không đủ tư cách để học.
Càng nghĩ tâm tình Hàn Nhất Nguyên càng kích động, hơn nửa ngày mới miễn cưỡng áp chế được. Mà lúc này, Hàn Phong đã viết được rất nhiều rồi.
Dùng hai tay nhẹ nâng trang giấy còn ẩm mực, Hàn Nhất Nguyên giống như tấm lòng của người hành hương, đọc từng chử một. Mỗi khi đọc tới một câu tinh diệu trong đó ông không nhịn được vung chân mua tay tán dương, trong lòng vui sướng không gì sánh được.
Rất nhanh, Hàn Nhất Nguyên đã say sưa trong đó. Ngay cả Hàn Phong viết xong toàn bộ tâm pháp lúc nào cũng không hay.
Đọc xong chữ cuối cùng Hàn Nhất Nguyên liền thoải mái thở dài một hơi, phảng phất như mới uống được loại bình rượu trăm năm vậy.
Lúc này, trời đã tối hắn. Hàn Nhất Nguyên thấy con trai đang tĩnh toạ tu luyện nên không quấy rầy hắn mà một mình đi vào trong tiểu viện ngẩng đầu nhìn trời để cố gắng bình phục tâm trạng đang kích động lại.
Nhưng mà, xem ra hiệu quả cũng không lớn. Lúc này trong đầu Hàn Nhất Nguyên chỉ quanh quẩn các từ ngữ như Cửu Chuyển Xích Dương Quyết … trong tâm pháp.
Nhưng càng nghĩ thì trong đầu ông lại nổi lên ý nghĩ cổ quái là tâm pháp này của Hàn Phong, độ tinh diệu hình như còn cao hơn Cửu Chuyển Xích Dương Quyết bình thường!
Chưa bao giờ xem qua Cửu Chuyển Xích Dương Quyết nên Hàn Nhất Nguyên cũng không thể đối chiếu được, nhưng ông mơ hồ cảm thấy tâm pháp này quá mức tinh diệu, Mặc dù Cửu Chuyển Xích Dương Quyết nghe nói cũng rất tinh diệu, nhưng hình như không tinh diệu tới mức độ này. Nếu không Hàn gia cũng không thể trong mấy trăm năm cũng không có lấy một Thiên giai cao thủ.
Cho nên, con trai tuỳ tiện có được một tâm pháp vũ kỹ còn mạnh hơn với tâm pháp trấn tộc của gia tộc, Hàn Nhất Nguyên cũng vô pháp thuyết phục bản thân tin tưởng.
Hàn Nhất Nguyên làm sao cũng không thể ngờ được là ông suy đoán lung tung nhưng lại chính là sự thực!
Hàn Phong ghi chép tâm pháp Phần Tẫn Bát Hoang này đích xác so với Cửu Chuyển Xích Dương Quyết của Hàn gia mạnh hơn rất nhiều.
Thực tế, Phần Tẫn Bát Hoang này chính là tuyệt học thành danh của thiên hạ đệ nhất cao thủ - khai quốc hoàng đế Viêm Vũ đại đế của Thiên Tinh quốc. Năm đó vì để ca ngợi những thần tử có công, Viêm Võ đại đế đã thoáng sửa chữa môn kỹ này, bỏ đi phần tinh hoa nhất, sau đó truyền cho những bộ hạ thân tín.
Tổ tiên của Hàn gia cũng là một trong số những người đó. Sau khi có được tâm pháp này ông xem như vô thượng trân bảo, đặt tên là Cửu Chuyển Xích Dương Quyết, định ra quy của chỉ truyền nam không truyền nữ và chỉ có những đệ tử trọng yếu nhất của gia tộc mới có thể tu luyện.
Mà Xích Dương Quyết Hàn Nhất Nguyên tu luyện còn là phần đã chỉnh sửa cho kém đi của Cửu Chuyển Xích Dương Quyết!
Nếu như tương lai Hàn Nhất Nguyên có cơ hội tiếp xúc với Liệt Hoả Phần Thành của Lâm gia hoặc Đại Nhật Chân Kinh của Tiết gia thì ông chắc chắn sẽ phát hiện chúng nó cùng với tâm pháp cơ sở trong Hàn gia giống nhau. Bởi vì hai gia tộc tổ (tổ tiên của gia tộc) này năm đó cũng là bộ hạ đắc lực nhất của Viêm Võ đại đế.
Kiếp trước, Hàn Phong sau khi có được quyết đã từng vân du tứ hải mấy trăm năm, không biết do Quyết thần kỳ hay chính bản thân hắn may mắn, Hàn Phong trong kiếp trước có sự nhạy cảm rất cao đối với công pháp cổ quái kỳ lạ, cũng đặc biệt có duyên với thiên hạ kỳ công, mấy trăm năm vân du đã thu được không ít thần công tuyệt học. Mà hiện tại hắn chọn Phần Tẫn Bát Hoang dạy cho phụ thân là do hắn đã suy nghĩ rất cẩn thận.
Dù sao, tâm pháp này cùng với sở học Xích Dương Quyết của phụ thân là cùng một nguồn cho nên ông sẽ dễ dàng tu luyện hơn là bắt đầu từ con số không. Với thiên phú của phụ thân, Hàn Phong hoàn toàn tin tưởng ông có thể đạt tới Thiên giai cảnh giới.
"Chỉ tiếc, cha hiện tại tuổi cũng hơi lớn, đã bỏ qua thời kì tu luyện tốt nhất." Đêm đó, sau khi tu luyện xong, Hàn Phong nghĩ đến việc này, trong lòng thầm than.
Kiếp trước Hàn Phong cũng như vậy, khi hắn có được quyết thì đã trăm tuổi, cho dù quyết thần kỳ, tuổi thọ của hắn cao hơn hẳn bình thường, nhưng tuổi tác đã hạn chế rất lớn cho sự phát triển của hắn, khiến hắn vĩnh viễn không thể chân chính trở thành nhất lưu cao thủ. Tuy nhiên, chính vì hắn khó có thể trở thành cường giả mạnh mẽ nên đã tạo cho hắn tâm tình đặc biệt hiếu kỳ tìm hiểu kỳ văn tạp học chứ không giống như các Thiên giai cao thủ bình thường khác, ngày ngày vùi đầu khổ tu, chuyên tâm nhất trí vào võ học, vì vậy trong đầu Hàn Phong có rất nhiều kiến thức thuận lợi cho sự phát triển của bản thân kiếp này cũng như những người thân bên cạnh hắn.
Mà hiện tại, Hàn Nhất Nguyên tuổi cũng không quá lớn, nhưng cũng đã qua thời kỳ hoàng kim tu luyện. Cho dù có được tâm pháp Phần Tẫn Bát Hoang này, nhưng nếu ông muốn đạt đến đỉnh của võ học chỉ sợ vô cùng khó khăn.
"Cha làm không được, vậy để con trai là ta thay ông hoàng thành đi!" Hàn Phong âm thầm nắm chặt quả đấm nhỏ của mình.