Ngạo Thị Thiên Địa

chương 176: thánh thụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi biết kết quả xếp loại, Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nghĩ thầm may quá.

Nếu như không phải lúc nãy, sau khi trận đấu kết thúc, Đường Vũ Như biết thực lực Lý Ngọc, lựa chọn từ bỏ trận đấu giành vị trí thứ hai diễn ra vào ngày kia thì Huyền Thiên Tông chưa chắc đã xếp thứ nhất.

Nhưng, bất luận thế nào, đại hội lần này có thể coi là kết thúc viên mãn.

Tiếp sau đó, phải đợi Thánh Thụ trong Thiên Thánh Cốc khai hoa kết quả, sau đó đi vào không gian thần bí bên trong Thánh Thụ, tiến hành tu luyện.

Đối với không gian đặc thù bên trong Thánh Thụ, Hàn Phong cũng rất hiếu kì.

Chỉ có điều, thời gian thi đấu dựa vào thời gian nở hoa của Thánh Thụ để tính toán, vì Lý Ngọc và Hàn Phong thi đấu trước hai ngày, Đường Vũ Nhu lại từ bỏ trận thi đấu cuối cùng, nên cả đại hội kết thúc trước mấy ngày.

Thánh Thụ vẫn chưa nở hoa, các thế lực đành phải ở lại Thiên Thánh Cốc đợi thêm một thời gian nữa. Và Thiên Thánh Cốc sẽ dựa vào biểu hiện tổng hợp trong khi thi đấu, chọn ra mười người trong mười hai người lọt vào vòng bảy làm top 10 của đại hội lần này.

Đương nhiên, nếu hai người còn lại của top 12 không phục, có thể dựa vào bảng xếp hạng, lần lượt khiêu chiến, chỉ cần đánh ngã một người trong top 10 là có thể thay thế.

Nhưng, với con mắt của các vị trưởng lão Thiên Thánh Cốc, bảng xếp hàng đương nhiên không thể xuất hiện bất cứ sơ hở gì.

Nên mặc dù hai trong số top 12 không phục, khiêu chiến với người trong top 10, nhưng cuối cùng vẫn phải thất bại từ bỏ.

Như vậy, top 10 đã được xác định triệt để.

Mấy ngày sau, các phương thế lực sống trong sự chờ đợi mỏi mòn, một vài thế lực thấy đại hội đã kết thúc, tiếp sau cũng không còn việc của mình, dứt khoát rời khỏi đại hội trước.

Nhưng phần lớn vẫn lựa chọn ở lại, dù sao Thánh Thụ mười năm mới khai hoa kết quả một lần, rất nhiều người hiếu kì về nó, đương nhiên muốn ở lại vài ngày, hơn nữa có nhiều thế lực tụ hợp như vậy, cũng tiện cho việc giao lưu.

Dù sao, thi đấu cũng là để quyết định quyền phân chia thiên địa thánh cô và giành tư cách vào trong Thánh Thụ.

Muốn nâng cao tu luyện thì phải dựa vào việc giao lưu với nhau.

Hàn Phong từ sau trận đấu hôm đó, tâm tình có chút chuyển biến, cộng thêm đấu khí vừa đột phá địa giai tam phẩm nên cả ngày hôm nay đều rất nhàn rỗi.

Mỗi ngày nếu không phải tu luyện bên ngoài thì nói chuyện với Tiêu Linh, hoặc bị tiểu nha đầu hiếu động Lâm Phi Vân kéo đi khắp Thiên Thánh Cốc.

Bởi vì chuyện thi đấu nên hầu như cả Thiên Thánh Cốc ai cũng biết Hàn Phong nên Hàn Phong đi đến đâu cũng có người chỉ trỏ khiến hắn không biết nên khóc hay nên cười.

Lâm Phi Vân thì ngược lại, thấy có người thỉnh thoảng lại ném sang phía mình ánh mắt ngưỡng mộ và sùng bái, mặc dù không biết những ánh mắt đó có dành cho mình hay không nhưng vẫn nghênh cái đầu nhỏ, mặt đầu hưng phấn.

Hàn Phong thấy vậy cười không ra tiếng.

Thời gian dần trôi qua, đã sắp đến thời khắc để Thánh Thụ khai hoa kết quả…

- Đây là Thánh Thụ Thiên Thánh Cốc?

Hàn Phong ngẩng đầu nhìn cái cây cao hơn năm mươi trượng, cảm thán nói.

- Thật đúng là kì vật, cũng chỉ có trời đất mới nuôi dưỡng ra một thứ thần kì như vậy.

Phí lão bên cạnh cũng không ngừng tán dương.

Lúc này đã là bảy ngày sau khi đại hội kết thúc.

Trước đó không lâu, Thiên Thánh Cốc đột nhiên truyền đến một trận sóng năng lượng kịch liệt, cảm nhận được sự biến hóa này, tất cả các phương thế lực còn lưu lại Thiên Thánh Cốc vội vàng chạy đến.

Hàn Phong và nhóm Huyền Thiên Tông dưới sự nhắc nhở của Lâm Nguyệt cũng biết Thánh Thụ lúc nở hoa sẽ sản sinh năng lượng nên không do dự gì vội vàng chạy đến.

Lúc Hàn Phong men theo năng lượng tán phát tìm đến nơi, không khỏi bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động.

Không chỉ hắn mà ngay cả Bố Lôi Địch, Phí lão hai thiên giai cường giả cũng bị sự biến hóa của Thánh Thụ hấp dẫn.

- Wa, đẹp quá!

Nha đầu Lâm Phi Vân thì ngược lại, căn bản không cảm nhận được áp lực từ cái cây khổng lồ trước mặt truyền đến, mà bị quang mang kì dị không ngừng phát ra từ nó thu hút.

Một lúc sau, hầu hết các phương thế lực đang có mặt ở Thiên Thánh Cốc đều đã hội tụ đầy đủ. Trác Minh dẫn theo hơn ba mươi trưởng lão, đứng xung quanh Thánh Thụ, tin rằng không ai hiểu được sự biến hóa của Thánh Thụ bằng người của Thiên Thánh Cốc.

Một tiếng động trong trẻo vang lên, liền sau đó là một luồng lục quang dịu mát.

Lục quang bao phủ toàn bộ Thánh Thụ, thực thể như mộng như huyễn ấy khiến những người lần đầu tiên được nhìn thấy kì cảnh phải cảm thán không ngừng.

Trác Minh sắc mặt nghiêm nghị, cùng ba mươi mấy trưởng lão không hẹn mà gặp phân khai bảo vệ Thánh Thụ ở giữa, có lẽ sợ có người gây rối lúc Thánh Thụ nở hoa.

Chỉ có điều, Trác Minh lo lắng hơi thừa, các phương thế lực đến đây cũng đều là Thánh Thụ, tin rằng nếu như không phải kẻ ngốc, chắc chắn không có người dám mạo hiểm chống lại các phương thế lực khác làm hành động tốn công vô ích ấy.

Tiếp sau đó, không ngừng có những tiếng vù vì trong trẻo từ Thánh Thụ truyền ra, mỗi một lần vang lên, lục quang trên Thánh Thụ lại đậm hơn một phần.

Thời gian trôi qua từng giọt, Trác Minh và ba mươi vị trưởng lão sắc mặt càng lúc càng nghiêm trọng, trong lúc mọi người còn đang nghi hoặc không hiểu, Trác Minh - người đứng gần Thánh Thụ nhất đột nhiên hét lên một tiếng lớn:

- Các vị trưởng lão, kết trận!

- Rõ.

Ba mươi vị Thiên Thánh Cốc trưởng lão đồng thanh đáp lời, gần như cùng lúc, ba mươi luồng khí tức cường đại xuất hiện trên người họ.

Trước ánh mắt kinh ngạc của đám đông, ba mươi luồng năng lượng khí tức mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được trong nháy mắt bắn thẳng về phía Trác Minh.

Một giây sau, tiến nhập vào cơ thể Trác Minh, đúng lúc đó, Trác Minh lại hét lên một tiếng:

- Ngưng.

Ba mươi đường năng lượng khí tức hùng hậu trong nháy mắt tụ vào với nhau, lúc này Trác Minh hai tay nhanh chóng thay đổi thủ thế, nhãn thần đột nhiên mở to.

- Tán

Sau một tiếng thét trầm đục, năng lượng khí tức gùng hậu trong nháy mắt như một tấm lưới lớn, nhanh chóng tản ra bốn phía, trực tiếp phủ lấy toàn bộ Thánh Thụ.

- Họ đang làm gì vậy?

Mạnh Hùng nghi hoặc nhìn hành động cổ quái của bọn Trác Minh, gãi gãi đầu không hiểu.

Lâm Nguyệt thấy những người khác cũng có vẻ mơ hồ, lên tiếng giải thích:

- Thánh Thụ là kì vật được đất trời thai nghén, mỗi một lần nở hoa đều sản sinh ra năng lượng vô cùng đáng sợ, lực phá hoại của luồng năng lượng này tương đương với một đòn toàn lực của thiên giai cường giả. Nếu như để luồng năng lượng này chảy ra ngoài, Thiên Thánh Cốc sẽ bị hủy diệt.

- Một đòn toàn lực của thiên giai cường giả?

Hàn Phong có chút kinh ngạc nói. Sức mạnh của thiên giai cường giả hắn đương nhiên biết, dù sao kiếp trước hắn cũng từng trở thành thiên giai cường giả trong một thời gian ngắn, đương nhiên biết một đòn toàn lực của thiên giai cường giả có uy lực đủ để phá hủy một ngọn núi.

Lâm Nguyệt nói tiếp:

- Nên đề phòng Thiên Thánh Cốc bị phá hủy, một ngàn năm trước, Thiên Thánh Cốc đã nghiên cứu ra trận pháp phòng ngự này, dùng để ngăn cản năng lượng không chảy ra ngoài.

- Thì ra là vậy, không ngờ bên trong còn nhiều vấn đề đến thế, thật sự được mở rộng tầm mắt.

Bố Lôi Địch nghe Lâm Nguyệt giải thích, cũng có chút kinh ngạc nói.

- Kết

Đợi tấm lưới năng lượng màu trắng sữa triển khai triệt để, Trác Minh lại hét lên một tiếng nữa.

Liền sau đó, lưới năng lượng như biến thành thực chất, nhanh chóng bao phỉ toàn bộ Thánh Thụ.

Khoảnh khắc mọi người còn đang cảm thán vì kì cảnh biến mất thì lưới năng lượng đột nhiên phát ra những tiếng ù ù kinh thiên động địa.

Lưới năng lượng như một quả bóng khí, không ngừng căng lên, từ bên trong, không ngừng truyền ra khí tức nóng nảy, khiến tất cả những người đang đứng trên mặt đất cảm thấy da đầu tê buốt.

Nhìn thấy cảnh tượng kì dị đó, không hẹn mà gặp, mọi người cùng bảo nhau lùi lại mấy bước.

May mà lưới năng lượng chỉ căng lên trong vài hơi thở rồi dừng lại luôn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio