Ngạo Thị Thiên Địa

chương 285: ly khai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Thần cũng không quá hiếu kỳ, hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi. Hàn Phong không có trả lời, hắn cũng không cảm thấy khó chịu, lập tức chuyển sang chuyện khác nói:

- Những thứ đáng ghét này đều đã được giải quyết. Kế tiếp mấy người còn lại cũng không có vấn đề gì quá lớn.

Lúc này Phí lão cũng đã đi tới, nghe Lý Thần nói vậy cũng xen vào:

- Lý lão đầu, ta thấy chúng ta cũng nhau xuất thủ, mau chóng chế phục những người này để tránh phát sinh những biến hoá không đáng có.

Hàn Phong cũng tiếp lời:

- Không sai! Tuy rằng hai người của Võ Hoàng điện đã chết thế những không chừng bọn họ còn có giữ lại con bài chưa lật. Hôm nay những người này không thể tha bất kỳ một ai.

Lý Thần thấy hai người nói như vậy cũng không cảm thấy không thích hợp, lập tức nói:

- Cũng tốt! Phí lão đầu, mỗi người một bên. Nhanh giải quyết đống người này! Đến giờ ta phải đi ngủ rồi.

Nói xong, Lý Thàn cùng với Phí lão lại tiếp tục gia nhập vào trận chiến. Hàn Phong biết được thực lực của mình chỉ có thể đối phó được với nguỵ Thiên giai như Lâm Hà mà thôi. Còn muốn đi đánh nhau với một Thiên giai cường giả chân chính thì không có lấy cơ hội thắng.

Cho nên hắn cũng chỉ đơn giản đứng một bên quan sát trận đấu.

Quả nhiên không có Thiên giai cường giả của Võ Hoàng điện kiềm chế, cho nên Phí lão và Lý Thần có thể rảnh tay rảnh chân hỗ trợ những người bên mình.

Nhóm người Lâm Chấn Khôn do mất đi ba Thiên giai cường giả cho nên phải chịu áp lực không nhỏ.

Phí lão thực lực quá cường đại liền lập tức liên thủ với Tiêu Chiến đối phó với Liêm Cẩn.

Một tay độc khí của Liêm Cẩn xuất thần nhập hoá. Tuy rằng Tiêu Chiến đã có thể làm quen được với độc khí này, bản thân dần dần rơi vào thế hạ phong nhưng vẫn ngoan cường chống đỡ.

Bất quá, sau khí Phí lão gia nhập trận chiến thì áp lực đối với Liêm Cẩn gia tăng không ít.

Dù sao thì thực lực của Phí lão cùng với Tiêu Chiến cũng ngang ngủa nhau đều là Thiên giai tứ phẩm.

Tồn tại hai Thiên giai tứ phẩm cường giả vây công khiến cho Liêm Cẩn là Thiên giai tam phẩm căn bản không thể nào chống đỡ được.

Mặc dù hắn có độc khí trợ trận nhưng thất bại là điều đã được định sẵn.

Không quá vài nhịp hô hấp Liêm Cẩn đã bị Phí lão và Tiêu Chiến liên thủ đánh bại.

Mà bên kia Trịnh Đại và Trịnh Nhị hai huynh đệ do phải chống đỡ thêm Lý Thần nên bại trận còn nhanh hơn cả Liêm Cẩm.

Lúc này trận chiến nhanh chóng nghiêng về một bên.

Đảo qua toàn cảnh thì Lâm Chấn Khôn vốn có lòng tin mười phần với thực lực bên hắn thì cũng lần lượt bị bắt giữ.

Thẳng đến cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình Lâm Chấn Khôn chống đỡ.

Có lẽ là Tiêu Tấn thường ngày ẩn giấu quá sâu cho nên vốn đấu khí cao hơn Lâm Chấn Khôn một điểm nhưng lúc hai người chiến đấu thì lại thành bình thủ.

Nhưng khi đám người bên Lâm Chấn Khôn bị bắt giữ hết chỉ còn lại mình hắn thì những người bên Tiêu Tấn cũng đã hợp lại bao vây hắn. Lâm Chấn Khôn hiển nhiên biết rằng ngày hôm nay có khả năng hắn sẽ chết tại đây.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Lâm Chấn Khôn chuyển sang bình thường. Dường như hắn đã nghĩ thông điều gì đó. Dùng một quyền dũng mãnh đẩy lùi Tiêu Tấn, sau đó Lâm Chấn Khôn đứng yên tại chỗ không có động thủ nữa.

- Ha ha! Tiêu Tấn lão tặc, hôm nay là ta bại! Không nghĩ tới kế hoạch ta khổ tâm tính toán bao năm nay như vậy mà cuối cùng vẫn bị thất bại dưới tay ngươi. Nhưng ngươi cũng đừng quá đắc ý, sau này tự nhiên sẽ có người báo thù cho ta.

- Lẽ nào ngươi cho rằng ta sẽ buông ta cho Lâm gia của ngươi sao?

Tiêu Tấn nghe vậy, cũng cười nhạt nói.

Lâm Chấn Khôn nghĩ đến kết cục của Lâm gia thì nhãn thần trở nên buồn bã, lập tức ngẩng đầu nói rằng:

- Ta tự nhiên biết rõ Lâm gia ta lần xem ra bị diệt tộc, cũng không thể nào báo thù được.

Sắc mặt Lâm Chấn Khôn đột nhiên dữ tợn nói:

- Ngươi có thể không biết, nghĩ đến thì cũng không hẳn chỉ có một mình ta. Ngươi phải biết rằng Lâm gia ta cùng với Võ Hoàng điện hợp tác. Nhưng thực ra chính là Võ Hoàng điện mướn mượn tay ta để nắm đế quốc trong tay, đạt được mục đích của mình.

Nghe Lâm Chấn Khôn nói vậy thì sắc mặt của mọi người ở đây không ngừng biến hoá. Hai mắt Hàn Phong lộ ra một tia ngưng trọng.

Tin tưởng rằng ở đây không có một ai biết được dã tâm của Võ Hoàng điện rõ hơn hắn.

Tuy rằng kiếp trước hắn không biết rõ tại sao Võ Hoàng điện lại đồng thời tập kích bốn các, nhưng chỉ một hành động này thôi cũng đủ để chứng minh Võ Hoàng điện không muốn một ai biết được kế hoạch thực sự của bọn họ.

Mà hôm nay hắn từ miệng của Lâm Chấn Khôn lại biết được Võ Hoàng điện dĩ nhiên lại có chủ ý với Thiên Tinh đế quốc. Hàn Phong liên tưởng tới kiếp trước, trong lòng hắn không khỏi bắt đầu coi trọng Võ Hoàng điện.

Võ Hoàng điện rốt cuộc muốn cái gì?

- Vậy Võ Hoàng điện với Lâm gia ngươi bất quá cũng chỉ là hạng người đầu trộm đuôi cướp mà thôi. Tiêu Tấn ta cùng với hoàng thất há lại có thể sợ các ngươi chứ.

Tiêu Tấn lạnh giọng nói.

Lâm Chấn Khôn thấy Tiêu Tấn không có quan tâm đến lời mình nói, hắn khinh miệt nói rằng:

- Là đối thủ của nhau nhiều năm như vậy, ta cũng không ngại nhắc nhở ngươi một lần. Thực lực của Võ Hoàng điện thâm bất khả trắc. Ta chỉ biết được ba đại thế gia ở đế đô cho dù có liên hợp lại thì cũng chỉ bằng một góc của bọn họ mà thôi.

Hai mắt Tiêu Tấn nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Khôn. Tuy rằng lúc trước hắn cũng từ Hàn Phong mà biết được một vài sự tình của Võ Hoàng điện nhưng trong lòng cũng không có coi trọng. Mà giờ khắc này nghe được lời nhắc nhỏ của Lâm Chấn Khôn thì trong lòng không khỏi cảm thấy bất an.

Nếu như theo lời của Lâm Chấn Khôn thì Võ Hoàng điện so với Lâm gia còn đáng sợ hơn rất là nhiều.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Tiêu Tấn cũng ngưng trọng hẳn lên.

Mà Hàn Phong đứng ở bên cạnh cũng có bộ dạng y hệt.

Càng tiếp xúc với Võ Hoàng điện thì Hàn Phong càng cảm thấy tổ chắc này vô cùng quỷ dị.

Có thể trong vòng vài tháng ngắn ngủi mà có thể đề thực thực lực của một võ giả. Hiện tại xem ra lúc trước ba Thiên giai cường giả đến gây sự với Băng Tuyết các cũng chỉ là nguỵ Thiên giai cường giả.

Hơn nữa hôm nay còn có Địa Chu, Địa Tá và Lâm Hà ba người.

Chỉ khởi khởi mấy gã chạy việc thôi mà đã có tới sáu Thiên giai cường giả.

Những người này tuy không phải chân chính là Thiên giai cường giả nhưng trong tay của Võ Hoàng điện lại có thể tồn tại nhiều loại người như vậy. Nếu như bọn họ toàn bộ xuất thủ thì sẽ tạo thành một lực lượng đáng sợ như thế nào.

Còn chưa nói đến hai mươi năm trước Lý Thần dùng một thân tu vi Thiên giai ngũ phẩm cường giả cũng bị người của Võ Hoàng điện truy sát, phải chạy trối chế, suýt chút nữa thì cũng không còn mạng sống để mà hôm nay có mặt ở đây.

Còn có Mộ Các chủ của Băng Tuyết các cũng từng bị Võ Hoàng điện sai người đánh lén, dẫn đến bị trọng thương.

Không những thế Võ Hoàng điện còn cho người mua hết Ngũ Sắc Tuyết Liên trong Thiên Tinh đế quốc nhằm không cho Mộ Các chủ có cơ hội khôi phục thực lực.

Bởi vậy có thể thấy rằng, thế lực của Võ Hoàng điện dĩ nhiên ngày hôm nay đã có thể kéo tới cảnh nội của Thiên Tinh đế quốc. Đây quả thực là một tổ chức vô cùng đáng sợ.

Sợ rằng nếu như Võ Hoàng điện thực sự dự định đối phó với một thế lực nào đó thì bất luận một tông môn nào cũng khó có thể chống đỡ được. Nhưng thực sự thì Hàn Phong nghĩ không ra tại sao lúc trước Võ Hoàng điện phải xuất thủ với Băng Tuyết các. Mà đồng thời lại hợp tác với Lâm gia, trợ giúp Lâm gia cướp đoạt đế quốc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio