Ngạo Thị Thiên Địa

chương 524: cùng nhau giao hợp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bất tri bất giác đã trải qua một thời gian khá lâu.

Lúc này Hàn Phong nếu như quan sát tỉ mỉ thì sẽ phát hiện thân thể Vô Danh Tử tựa hồ trở nên phiêu hốt bất định.

Nếu là lúc bình thường thì Hàn Phong nhất định sẽ biết đây là Vô Danh Tử tiêu hao năng lượng quá lớn mà tạo thành.

Chẳng qua bây giờ hắn nhất tâm đặt trên người Trầm Ngọc cho nên cũng không có phát hiện ra điểm này.

Rốt cuộc, từng đạo bạch quang đem Hiền giả chi thạch bao phủ vào trong đó. Bất chợt Vô Danh Tử đột nhiên quát nhẹ một tiếng, Hiền giả chi thạch liền theo bạch quang trong nháy mắt tiến vào bên trong thân thể của Trầm Ngọc.

Ngay sau đó Hàn Phong liền phát hiện được thân thể Trầm Ngọc bắt đầu có biến hoá.

Từng đạo khí tức tinh mệnh trong nháy mắt tập trung xung quanh người Trầm Ngọc, bao bọc lấy cơ thể của nàng.

Xem đến đây thì trong lòng Hàn Phong cảm thấy vô cùng vui vẻ, hắn cũng minh bạch Hiền giả chi thạch đã có tác dụng.

Trải qua một hồi lâu, Vô Danh Tử cũng thu hồi hai tay lại, khí tức trên người hắn cũng suy yếu vô cùng. Vô Danh Tử thều thào nói:

- Hảo, những gì nên làm ta đều làm cả rồi. Kế tiếp tới phiên ngươi. Nhớ kỹ ta đã nói với ngươi rất rõ ràng. Thành công hay không đều dựa vào ngươi. Ngươi cũng chỉ có thể một cơ hội duy nhất.

Trong lòng Hàn Phong đã có quyết định, tự nhiên sẽ không do dự.

Gật đầu, Hàn Phong rất nhanh đi đến trước mặt Trầm Ngọc.

Trông thấy dung mạo của Trầm Ngọc, Hàn Phong hít thở thật sâu, đồng thời hai tay cũng chậm rãi đặt lên trên ngực của Trầm Ngọc. Hắn cắn răng một cái rồi cới hết y phục trên người nàng xuống.

Mà lúc này Vô Danh Tử cũng đã tiêu thất không thấy đâu!

Phương pháp lúc trước Vô Danh Tử nói cho Hàn Phong kỳ thực rất đơn giản. Mà điều này xác thực cũng chỉ có Hàn Phong mới thích hợp để làm chuyện này.

Chẳng qua, mặc dù từ lâu Hàn Phong đã coi Trầm Ngọc là nữ nhân của mình, thế nhưng hai người cũng không có thân mật quá khăng khít lần nào.

Vô Danh Tử nói cho Hàn Phong biết, trong cơ thể hắn có năng lượng của hắc ám thuật pháp lưu lại. Đây cũng chính là điều then chốt để có thể kích hoạt Hiền giả chi thạch.

Trước kia Vô Danh Tử định mượn Thi Quang chi tâm và Hiền giả chi thạch, lấy Hàn Phong làm môi giới để cứu tỉnh Trầm Ngọc.

Thế nhưng hôm nay Thi Quang chi tâm không thể nào có được. Điều này khiến cho kế hoạch ban đầu của Vô Danh Tử bị đổ bể. Cho nên hắn cần phải nghĩ biện pháp khác.

Mà lúc này Vô Danh Tử cũng phát hiện trong thân thể của Hàn phong lại có năng lượng của hắc ám thuật pháp cho nên mới cao hứng không thôi. Vô Danh Tử cũng đã nói co Hàn Phong biện pháp để có thể cứu tỉnh Trầm Ngọc. Nhưng xác suất thành công của biện pháp này cũng thấp hơn trước kia tới vài thành.

Bất quá, lúc này cũng không còn phương pháp nao khác, cho nên Hàn Phong cũng chỉ có thể mạo hiểm một lần.

Mặc dù Vô Danh Tử cũng đã nói qua, một khi thất bại thì Hàn Phong cũng bị phản phệ, sự tình sau đó phát sinh như thế nào thì hắn cũng không thể dự đoán được.

Nhưng Hàn Phong vốn không có chút do dự nào liền đáp ứng ngay lập tức. Cũng không phải chỉ vì Hàn Phong muốn Trầm Ngọc tỉnh lại hay sao.

Trầm Ngọc cũng vô cùng quật cường, nhớ tới lúc trước nàng vì không muốn liên luỵ tới Hàn Phong mà dứt khoát chọn phương thức tự sát.

Hàn Phong yêu thương cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán của Trầm Ngọc. Ngay sau đó, thân thể mềm mại của nàng vốn đang được che lấp dưới lớp quần áo thì đã bị Hàn Phong cởi bỏ từng chút một.

Trông thấy thân thể hoàn mỹ của Trầm Ngọc cơ hồ khiến cho rất nhiều người phải hít thở không thông. Trong mắt Hàn Phong không có một tia tình dục cũng phải lộ vẻ ôn nhu, thương tiếc.

Nói đến đây, thân thể Trầm Ngọc không phải là lần đầu tiên Hàn Phong nhìn thấy nhưng lúc đó hai người ở trong U Ám Sâm Lâm. Hàn Phong cũng là vô tình nhìn thấy một lần.

Chỉ là lúc đó Trầm Ngọc tuổi hãy còn nhỏ cho nên không có cảm giác động tâm như bây giờ. Hàn Phong thở dài, cũng không quản Trầm Ngọc có thể nghe được hay không. Hắn cúi thấy người xuống, ôn nhu nói nhỏ vào bên tai của Trầm Ngọc:

- Ngọc nhi, để có thể cứu tỉnh được ngươi, hai chúng ta phải giao hợp với nhau. Ta sẽ cố gắng hết sức, ta muốn nhìn thấy nữ hài Trầm Ngọc của ta trước đây. Hi vọng ngươi có thể nghe thấy lời ta nói.

Nói xong, Hàn Phong quay đầu đi, hắn hôn lên bờ môi nhợt nhạt của nàng. Đồng thời hai cũng cũng không ngừng loạn động thám hiểm toàn bộ cơ thể của Trầm Ngọc.

Tay Hàn Phong động đến chỗ nào hắn liền cảm giác được sự mềm mại, nhẵn nhụi của thân thể Trầm Ngọc. Cho đến lúc này Hàn Phong cũng buông bỏ tất cả, toàn bộ tâm ý đều chú ý lên thân thể của Trầm Ngọc.

Rất nhanh, thân thể hai người chặt chẽ dung hợp với nhau.

Hàn Phong cũng không bị tình dục là cho đầu óc choáng vàng. Lúc thân thể hai người kết hợp thì Hàn phong liền dựa theo chỉ thị lúc trước của Vô Danh Tử, nhanh chóng triệu hoán lăng lượng hắc ám thuật pháp còn sót lại trong cơ thể không ngừng kích động vào các bộ vị của Trầm Ngọc.

Ngay từ đầu thân thể Trầm Ngọc cũng không có bất luận phản ứng gì, tựa như là một công cụ để cho Hàn Phong giải quyết tâm sự.

Nhưng Hàn Phong cũng không có dễ dàng buông tha, hắn không ngừng thúc đẩy kích động Trầm Ngọc. Thời gian trôi qua rất nhanh. Năng lượng trong thể nội của Hàn Phong đã tiêu hao hơn phân nửa, nhưng Trầm Ngọc vẫn không có phản ứng gì.

Đến lúc này tâm tình Hàn Phong cũng phải trầm xuống. Nhưng hắn không có đình chỉ động tác.

Một mực không ngừng thúc đẩy, kích thích Trầm Ngọc, một mặt Hàn Phong không ngừng ghé sát tai nàng tâm sự.

Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đến khi Hàn Phong không còn bất kỳ hi vọng nào thì thân thể băng lãnh của Trầm Ngọc cũng bắt đầu có chút phản ứng.

Hàn Phong tập trung toàn bộ tinh thần trên người Trầm Ngọc, cơ hồ cũng ngay lập tức phát hiện ra được dị động. Trong nháy mắt Hàn Phong cảm thấy kích động, vui sướng không thôi.

Vôn năng lượng đã không còn bao nhiêu, dưới thao tác của Hàn Phong cũng nhanh chóng cuồn cuồn quán thâu vào trong thể nội của Trầm Ngọc.

Hàn Phong chỉ hy vọng mình có thể cứu tỉnh Trầm Ngọc cho nên hắn cũng không có cố kỵ hậu quả của việc quá sức là như thế nào. Rốt cuộc, dưới sự nỗ lực của Hàn Phong thì thân thể của Trầm Ngọc cũng dần ấm lên.

Thấy biến hoá như vậy Hàn Phong kích động vạn phần.

Mà ngay sau đó, nhiệt độ thân thể của Trầm Ngọc cũng ngày càng cao lên, thân thể mềm mại của nàng cũng có một tia phản ứng.

Cuối cùng Hàn Phong cũng đến giai đoạn chạy nước rút, hắn không ngừng thúc động, với hi vọng có thể truyền thêm một ít năng lượng vào trong thể nội của Trầm Ngọc. Sau một hồi co giật, Hàn Phong cũng chậm rãi thu chân đứng lên.

Thời gian trôi qua, thân thể Trầm Ngọc cũng phản ứng ngày càng mãnh liệt. Thẳng đến khi Hàn Phong tiêu hao toàn bộ năng lượng trong cơ thể, khi toàn bộ tinh hoa của hắn đều đã bắn vào trong thể nội của Trầm Ngọc, Hàn Phong cũng không còn một chút khí lực nào, vô lực nằm đè lên thân thể mềm mại của Trầm Ngọc.

Hàn Phong hết lực, định chỉ động tác thì thân thể Trầm Ngọc cũng dẫn mất đi phản ứng. Đến lúc này tâm trạng Hàn Phong lại trầm xuống.

Lẽ nào thất bại?

Trong lòng Hàn Phong không ngừng tự đặt câu hỏi.

Một giây, hai giây…….

Không biết qua bao lâu, tâm trạng Hàn Phong lúc này lạnh lẽo không gì so sánh được.

Bây giờ nội tâm hắn không biết có cảm tưởng gì nhưng chắc chắn không nghĩ tới cuối cùng lại thất bại trong hi vọng như vậy.

Nếu như thất bại thì có phải hay không Trầm Ngọc cả đời này không thể nào thức tỉnh trở lại?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio