Ngạo Thiên Cuồng Tôn

chương 420: hỏa tinh ngọc tủy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Khụ khụ...” Trần Hạo cũng mở to hai mắt nhìn, tâm niệm thay đổi thật nhanh, hầu như trong nháy mắt hắn đã xác định Vô danh lão nhân trước khi hắn khởi động trận pháp tiến vào, nếu không hắn sẽ không cảm ứng được gì xảy ra. Cái trận pháp này cùng tâm thần hắn và lão Thần liên hệ cùng một chỗ, dù tu vi cao như Vô danh lão nhân cũng không có khả năng vô thanh vô tức xuyên qua trận pháp xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

“Tham kiến... Mẹ!”

Thời điểm Hàn Mai tiên tôn nhìn về phía Trần Hạo, gia hỏa này trong khoảng thời gian ngắn không biết xưng hô như thế nào. Do dự một chút liền dứt khoát lưu loát theo Trần Tuyết gọi một tiếng mẹ, làm Hàn Mai tiên tôn giật nảy mình, hồi lâu chưa nói ra lời.

Trần Tuyết cũng vẻ mặt xấu hổ, dù nàng bình thường đều xưng hô sư phụ, lần này hoàn toàn vì quá đột ngột, quá kinh hỉ, quá ngoài ý muốn, mới không nhịn được gọi một tiếng “mẹ”. Lại không nghĩ tới Trần Hạo vừa rồi còn cuồng ngạo, bá đạo, chính khí nghiêm nghị, nháy mắt trở nên da mặt dày như thế. Phải biết rằng Hàn Mai tiên tôn chưa chính thức công bố quan hệ nàng và Trần Tuyết, dù đám người Giang Hải, Hoàng Văn Húc cũng chỉ đoán được thân thế của Trần Tuyết.

“Cái xưng hô này quá sớm rồi...” Hàn Mai tiên tôn nghẹn hồi lâu, rốt cuộc vẫn nói ra một câu như vậy.

“Cái này dù sao sớm muộn gì cũng phải gọi, dứt khoát hiện tại sửa lời được rồi...”

“Không được! Trước khi trải qua ta cho phép, ngươi cứ xưng hô ta là Hàn Mai tiên tôn!” Hàn Mai tiên tôn tuy đối với Trần Hạo đã rất hiểu biết, nhưng cũng không nghĩ tới gia hỏa này ở trước mặt nàng tùy ý như thế, nàng trực tiếp mặt lạnh từ chối. Bây giờ gọi mẹ chưa thể được. Nếu nàng cho phép, tiểu tử này cũng quá đắc ý, đây chính là con gái nàng mang thai hơn một trăm năm, không có chuyện dễ dàng như vậy. “Ði thôi, muốn nữa đám súc sinh này sẽ công kích đến!”

“Mẹ, đợi một chút...”

“Ngươi còn dám gọi?”

“Cái này... Trước mặt người con không gọi là được, bây giờ đều là người một nhà. Bảo con gọi ngài là Hàn Mai tiên tôn, thật là quá xa lạ... Mẹ. Ngài đã đến rồi, có thể hay không giúp thêm một chút?”

“Giúp thêm cái gì? Ngươi muốn làm gì?”

“Con luôn cảm giác phía dưới này có thứ con muốn... Chỉ là năng lực của con chỉ có thể đào bới đến chiều sâu như thế, sâu một chút nữa cũng không làm được. Cho nên...”

“Những cái này chẳng qua là khoáng thạch cao cấp hỏa thuộc tính mà thôi, tuy là tài liệu luyện khí tốt, nhưng trạm tiếp tế tiếp viện phạm vi mấy chục vạn dặm khắp nơi đều có. Sâu nữa cũng chỉ là tốt hơn một chút mà thôi, có thể có thứ gì ngươi cần? Ngươi nếu cần thì lấy những cái này là được rồi, trải qua thiên hỏa tế luyện chiết xuất, lại dùng phương pháp thiên chuy bách luyện, rất đơn giản liền có thể đem phẩm chất tăng lên tới trình độ cao nhất của loại khoáng vật này...”

“Cái này con biết, nhưng con thực cảm giác phía dưới này có thứ con cần... Tuyệt đối không phải loại khoáng vật này...” Trần Hạo nghiêm túc nói.

“Phải không?” Thấy Trần Hạo như thế, Hàn Mai tiên tôn cũng trầm ngâm một chút, cái gọi là cảm giác của Trần Hạo dưới tình huống bình thường chỉ có ở thời điểm gặp được đại cơ duyên, đại khí vận, mới có thể xuất hiện. Hơn nữa cùng cảm ứng cá nhân mạnh yếu không quan hệ trực tiếp. Có lẽ nơi này thật có thứ khác.

“Vâng...”

“Đào như thế nào? Cần đào sâu bao nhiêu?” Hàn Mai tiên tôn nói. Cùng lúc nói, phất tay phát ra một trăm lẻ tám đạo năng lượng rót vào trong đại trận Trần Hạo ngưng tụ thành. Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ hào quang trong huyệt động đã mãnh liệt hơn không chỉ gấp mười. Rõ ràng là uy lực trận pháp tăng lên mấy cấp bậc.

“Dọc theo phương hướng con đào, tiếp tục xuống phía dưới, cũng không phải quá sâu, chỉ khoảng tám ngàn trượng...”

“Ặc...”

Hàn Mai tiên tôn cũng chưa nói cái gì, nhưng đám người Hô Diên Ngạo Bác nghe được Trần Hạo nói, lại là vẻ mặt si ngốc. “Mẹ kiếp, khoảng tám ngàn trượng còn không phải rất sâu? Lời này sợ cũng chỉ có lão đại mới có thể nói được ra miệng...” Đám người Hô Diên Ngạo Bác còn tốt, đối với Trần Hạo hiểu biết rất phiến diện, Giang Hải cùng Hoàng Văn Húc càng là vẻ mặt hết chỗ nói.

...

Xẹt!

Hàn Mai tiên tôn chỉ khẽ nhíu mày, liền ra tay, không dùng điêu kĩ tâm quyết mà bằng vào chân nguyên cường hãn vô cùng, trực tiếp xuyên thủng xuống phía dưới, cái này cũng là chuyện không có biện pháp, điêu kĩ tâm quyết cảnh giới cao nhất tuy không gì không phá được, nhưng lại không thể vận dụng bất cứ chân nguyên gì, dù là đào đậu phụ thì tám ngàn trượng khoảng cách cũng phải đào thật lâu, mà tu vi của Hàn Mai tiên tôn chỉ cần bằng chân nguyên liền có thể đem nham thạch cứng rắn xuyên thủng, hơn nữa tốc độ cực nhanh, làm mọi người nhìn mà trợn mắt há hốc miệng.

Năng lượng sắc bén vô cùng như là mắt cắt tia cực tím, hoặc như bọ cánh cam, một cái hang sâu hình tròn không ngừng hướng phía dưới kéo dài, mà Hàn Mai tiên tôn ngay cả động một chút địa phương cũng chưa có.

“Được rồi, được rồi, có thể...” Ngắn ngủn không đến một phút đồng hồ, Trần Hạo đã vội ngăn cản nói, “Con đi xuống nhìn xem, lập tức đi lên!”

“Cẩn thận một chút, phía dưới nhiệt độ dung nham chính là Tạo Vật cảnh cũng khó thừa nhận...” Hàn Mai tiên tôn cảm ứng được tình huống phía dưới, nhắc nhở.

“Yên tâm!”

Tê!

Ở trong sự nghi hoặc của mọi người, Trần Hạo liền hóa thành một tia sáng chui vào trong huyệt động.

...

Sóng nhiệt cuồn cuộn đập vào mặt mà đến, theo Trần Hạo xâm nhập, nhiệt độ kịch liệt tăng lên, dù là Trần Hạo cũng cảm giác được áp lực thật lớn, may mà còn ở trong phạm vi thừa nhận của hắn.

Trần Hạo rất hưng phấn, bởi vì sẽ góp đủ tài liệu dung hợp cùng lão Thần, đó là Hỏa Tinh Ngọc Tủy, lúc đó sẽ tiến thêm một bước!

Trên thực tế, Trần Hạo lúc trước lựa chọn ở nơi này đào, đã phát hiện Hỏa Tinh Ngọc Tủy tồn tại. Đương nhiên là lão Thần cảm ứng được. Cảm giác lực của Trần Hạo tuy có thể cảm ứng được khoảng cách mấy vạn trượng trong lòng đất, nhưng lại không bắt được khí tức của Hỏa Tinh Ngọc Tủy. Trên thực tế, nếu chưa từng gặp Hỏa Tinh Ngọc Tủy, bất luận kẻ nào cũng không bắt được khí tức của nó. Nếu không, lấy tu vi của Hàn Mai tiên tôn, chắc chắn có thể cảm thấy dị thường.

“Ðó là Hỏa Tinh Ngọc Tủy?”

Sau khi đến đáy hang, Trần Hạo nhìn chằm chằm dung nham đỏ rực, khẽ nhíu mày nói. Mặc dù đã đến trước mắt, Trần Hạo vẫn chưa phát hiện bất cứ gì dị thường, cái gọi là Hỏa Tinh Ngọc Tủy của lão Thần cùng dung nham chung quanh so sánh, căn bản nhìn không ra bất cứ gì khác nhau.

“Không sai, không cần hoài nghi, ngươi nhìn không ra là rất bình thường, Hỏa Tinh Ngọc Tủy trải qua hơn trăm vạn năm thai nghén đã có được linh trí nhất định, giờ phút này nó cảm ứng được chúng ta đến, mới bắt chước ra sắc thái và khí tức dung nham, bắt đầu đi!” Lão Thần nói.

“Được!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio