Ngạo Thiên Cuồng Tôn

chương 647: hai nữ đối trì

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Chào ngươi!” Long Đình ào ào nói.

“Chào ngươi...” Phiếm Đông Lưu vẻ mặt không thay đổi đáp. Chỉ là sâu trong ánh mắt nhìn về phía Long Ðình, lại ẩn chứa thâm ý nhất quyết cao thấp.

Chào hỏi qua đi, Long Ðình liền đi chỗ báo danh. Bốn người bọn Mạc Vi Vi cũng đi theo. Trần Lâm thì cùng Phiếm Đông Lưu cùng nhau rời khỏi.

...

“Long Ðình, người nào đó đối với ngươi có ý tứ nha...”

“Ừm, theo tiểu thôi diễn thuật của bản nhân xem xét, Long Ðình mặt mày cảnh xuân tươi đẹp, bách hoa nở rộ, đây chính là đào hoa vận bao phủ... Cần cẩn thận để tránh hóa thân đào hoa kiếp!”

“Ðúng đúng đúng, theo ta thấy, yến hội đêm nay, đào hoa vận của Đình Đình sợ chính là lúc tràn ra, phương án giải quyết tốt nhất tất nhiên là để cho danh thảo kết bạn hướng tới... Thuận tiện, để giới thiệu danh thảo cùng chúng ta quen biết một chút, ha ha...”

“Ừm, kiếp nạn này, không như thế không phá.”

Long Ðình nhìn bốn người vẻ mặt nghiêm túc, lời nói ra làm cho nàng không biết nói gì, nhưng lại có chút động lòng, nghĩ một chút mới cố nói: “Các ngươi nói có đạo lý, nhưng hắn là người thu mình...”

“Long Ðình này thân mang thượng cổ linh bảo, thiên phú của bản thân xa không bằng Ðông Lưu muội muội ngươi, ta sở dĩ mượn sức nàng là hy vọng sau khi tiến vào nguyên thủy bí cảnh, nàng có thể càng thêm phục tùng ta chỉ huy...”

“Ồ. Trần Lâm ca, ta sẽ toàn lực giúp ngươi, chiến lực bây giờ của ta sẽ tuyệt đối không kém đệ tử bình thường của thánh điện các ngươi!”

“Ừm”

Trần Lâm mỉm cười gật đầu, trong lòng cảm thán, thiếu nữ dính đời chưa sâu như vậy thật sự là dễ dàng dẹp yên. Nam nhân không xấu, nữ nhân không thương. Xưa nay bao phủ quầng sáng thiên tài, hắn muốn chinh phục một nữ nhân, thật sự không phải chuyện gì khó. Mặc dù ở trong thánh điện, hắn tuy không phải một đám đứng đầu, nhưng cũng thuộc hàng ngũ nổi bật. Có thể chu toàn ở giữa rất nhiều thiếu nữ thiên tài, thời điểm tương lai thật sự xác định quan hệ đạo lữ, tự nhiên càng nhiều càng tốt. Dù là Long Đình hay Phiếm Ðông Lưu, chỉ cần song tu thật sự, tuyệt đối có thể đạt được chỗ tốt. Nhưng muốn nói động lòng, không thể nghi ngờ, Long Đình đối với hắn dụ hoặc càng mạnh hơn.

Chẳng qua, vì nguyên thủy bí cảnh lần này quen biết Long Đình, hắn cũng chuyên môn điều tra một ít tin tức ở Á Dĩnh tinh, tin tức Long Đình đã có người xác định quan hệ đạo lữ cũng không có gì bí mật, hắn cũng từng chú ý đến thiếu niên vừa nãy là có khả năng.

Nhưng Trần Lâm không cho rằng hai người sẽ là cùng người. Trần Hạo kia chẳng qua là thiên tài Á Dĩnh tinh một tinh cầu nhỏ, tuy thành tích sơ thí danh chấn Hạo Vũ tinh hệ, có tin tức là dẫn tới đại sự, đã yên lặng gần ba năm thời gian. Hơn nữa, ước chiến vài năm sau, cơ bản là không có bất cứ khả năng còn sống.

Ðừng nói đạt được mấy tin tức này, dù không có tin tức này, Long Ðình bây giờ còn giữ lại nguyên âm chi thể. Đào chân tường, chỉ cần đào thành công, đó là bản lãnh.

...

Long Ðình từ chối bốn người bọn Mạc Vi Vi mời đi tông môn, gia tộc của họ, như là chim nhỏ vui, mang theo tâm tình kích động hưng phấn, rất nhanh hướng đi Lưu Vân tửu lâu.

Tít tít tít!

“Hạo ca ca, ta đến rồi!”

“Phòng số . Ta đã dặn dò, qua liền đi...”

Trần Hạo nhìn hình ảnh Long Ðình, nói.

Từ sau khi bước ra khỏi Á Dĩnh tinh, hai người tuy vẫn duy trì liên lạc, Long Đình cũng vụng trộm đi nhìn Trần Hạo một lần, nhưng Trần Hạo hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy Long Ðình. Gần ba năm thời gian, lần nữa nhìn thấy Long Ðình hoạt bát xuất hiện ở trước mặt, loại cảm giác đó hoàn toàn không phải hình ảnh đơn thuần có thể bằng được. Lúc ấy, nếu không phải ở đại sảnh đông đúc, dù là Trần Hạo hay Long Ðình, e rằng cũng không phải đơn giản nói chuyện như vậy.

“Hô...”

Cắt đứt liên hệ, Trần Hạo liền rời khỏi thế giới thứ hai, thở phào thật dài, run nhè nhẹ. Có thể tưởng tượng tâm tình gia hỏa này bây giờ có bao nhiêu kích động.

Cái này tuyệt đối không đơn thuần là tác dụng của viên đan dược thứ hai, càng nhiều là kích động đến từ tâm hồn.

Nam nữ yêu cuồng nhiệt, tuy chưa đâm thủng một tầng màng cuối cùng, nhưng đã thật sự ở sâu trong lòng tiếp nhận đối phương. Ðừng nói Trần Hạo, dù là thánh hiền sau khi xa cách gần ba năm, gặp lại lần nữa, cũng không nén được kích động trong lòng mình. Tương tự, Trần Hạo cũng không đè nén cảm tình trong lòng mình.

Đạo pháp tự nhiên, đã quyết định trở về bản thân, Trần Hạo cũng không phải đơn giản lấy hình tượng chân thân xuất hiện, mà là hắn đã khôi phục chân ngã. Chân ngã từ trong đến ngoài, trước sau như một, ẩn chứa không chỉ là thân phận thật sự, tương tự còn bao gồm tâm hồn phóng thích, đại tự tại chân ngã. Không nói tùy tâm tùy tính, ít nhất ở dưới tình hình chung sẽ tuyệt đối không áp chế tâm tình bản thân.

Thùng thùng thùng...

Tiếng đập cửa đúng hạn vang lên, Trần Hạo thịch một cái liền lao tới cửa, mở ra, chưa cảm ứng gì, liền mở ra đôi bàn tay, ôm lấy.

“... Tiên sinh!”

“Ặc...”

Ôn hương noãn ngọc ôm đầy cõi lòng, tựa như là thật, nhưng tiếng kêu sợ hãi đột ngột của đối phương, cùng với xúc cảm, hương vị truyền đến, làm Trần Hạo đầy mặt hắc tuyến, đột nhiên buông ra. “Sao có thể như vậy? Mình đường đường cao thủ Ðịa Tiên cảnh, thế mà làm ra chuyện như thế...”

Xúc động, thật sự là ma quỷ.

“Xin lỗi xin lỗi...” Trần Hạo xấu hổ nói.

“Không... Không sao... Tiên sinh, bằng hữu của tiên sinh người đến rồi... Ở bên dưới, ở bên dưới cùng người ta xảy ra tranh chấp...” Nữ phục vụ trẻ tuổi xinh đẹp của tửu lâu đỏ bừng khuôn mặt nhỏ, trái tim thiếu nữ càng run rẩy đập loạn, ấp a ấp úng nói.

“Xảy ra tranh chấp với người ta? Người nào?” Trần Hạo nhíu mày hỏi.

“Cũng là một thiếu nữ xinh đẹp... Cũng là đệ tử thánh điện... Ngươi mau đi xem một chút đi, hy vọng tiên sinh đừng để cho các nàng động thủ... Cảm ơn...”

“Ừm”

Tê!

Trần Hạo liền hóa thành một tia sáng biến mất ở tại chỗ, nữ phục vụ trẻ tuổi bị Trần Hạo lỗ mãng ôm vào lòng, ánh mắt si ngốc nhìn nơi Trần Hạo biến mất, thật lâu chưa phục hồi tinh thần lại.

“Nếu có thể trở thành nữ nhân của hắn thì tốt bao nhiêu...”

Thiếu nữ tuổi còn trẻ đã là Nhân Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nếu đặt tới trên Vô Cực tinh thì tuyệt đối là hàng ngũ siêu cấp thiên tài, nhưng ở Hạo Vũ tinh Đông Lưu thành, lại là người tu luyện bình thường không thể bình thường hơn. Mà Trần Hạo loại siêu cấp thiên tài kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra này, đối với các nàng thiếu nữ như vậy, tuyệt đối có lực hấp dẫn trí mạng.

Đáng tiếc, nàng rõ ràng, mình chẳng qua là bị thanh xuân đụng phải một chút.

Trần Hạo thiên tài yêu nghiệt như vậy, căn bản không thuộc về thế giới của nàng, tầng diện của nàng.

Vèo vèo vèo vèo...

Đại sảnh tửu lâu không có gió nhưng tự động hai đạo khí tức cùng uy áp cường hãn, ở không trung vô hình va chạm, bao phủ mỗi một tấc không gian của đại sảnh.

Hai thiếu nữ tuyệt sắc, ánh mắt như hai thanh bảo kiếm sắc bén, đối diện lẫn nhau.

Một bóng người trong đó là Long Ðình vừa tới, một bóng người khác là một bộ váy lam.

Mái tóc dài của hai người ở dưới khí tức thúc giục, phất phới bay lên, quần áo phần phật, hai thân thể mềm mại linh lung uyển chuyển, nhấp nhô hiển lộ hết.

Mà người tu luyện chung quanh tự động giãn ra bốn phía, làm thành một vòng, ánh mắt đều cực nóng nhìn chằm chằm hai thiên chi kiều nữ, còn là đệ tử thánh điện, làm cho bọn họ phải nhìn lên.

Một người huyết khí mênh mông, lực lượng thân thể cường hãn làm cho người ta rung động.

Một người khác, trong đôi mắt tuyệt đẹp nở rộ kiếm đạo ý chí, thoáng làm cho mọi người nhìn thấy cảnh tượng hủy thiên diệt địa.

Hai người chỉ là Ðịa Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, nhưng giờ khắc này tản mát ra khí tức làm cho người tu luyện Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong ở đây hoảng sợ.

“Hai vị...” Một cao thủ trung niên Thiên Tiên cảnh, cách ăn mặc cho thấy là quản sự đại sảnh của Lưu Vân tửu lâu, hắn vẻ mặt xấu hổ thấp thỏm đứng ở giữa hai người, “Có lẽ... Có lẽ, các ngươi đều là... Đều là người Trần tiên sinh dặn dò... An tâm một chút đừng nóng... An tâm một chút đừng nóng...”

Nếu hai người thật muốn ra tay nặng, hắn cao thủ Thiên Tiên cảnh này dù có đủ năng lực ngăn cản, cũng không dám ngăn cản nha.

Ðó chính là đệ tử thánh điện cao cao tại thượng, hắn Thiên Tiên này cái rắm cũng không phải, nhỡ đâu chọc giận bất cứ một người nào trong đó, đừng nói là hắn, dù là Lưu Vân tửu lâu cũng phải gặp họa theo.

May mà hắn khôn khéo, ngay sau khi hai người bắt đầu đối đầu, liền truyền âm bảo nữ phục vụ trẻ tuổi vừa rồi đi thông báo Trần Hạo.

Bằng vào mấy ngàn năm lịch duyệt, tuy không rõ, nhưng mơ hồ có thể đoán được hai thiếu nữ tuyệt sắc thiên tài này rất có thể là tình địch chưa từng gặp mặt, hơn nữa một người trong đó là Trần Hạo từng dặn dò sẽ tới, một người thì theo dõi đánh bất ngờ mà đến. Chỉ là may mắn thế nào là hai người đồng thời đi tới tửu lâu, khéo là đồng thời muốn tìm người, cũng chưa báo tên đối phương, nhưng đều dùng chân nguyên cô đọng ra bộ dáng đối phương giống nhau như đúc.

Vì thế, hai người vốn tuy lưu ý đối phương, nhưng hoàn toàn không để ý tới, liền nhìn về phía đối phương, biến thành đối đầu bây giờ.

...

“Ngươi là ai?”

“Ngươi là ai?”

“Ta, Long Ðình!”

“Quả nhiên là ngươi...”

“Ngươi còn chưa trả lời ta, người là ai”

“Khí tức của ngươi rất mạnh, ta ép không được ngươi. Chẳng qua, ngươi cũng không ép được ta... Hay là đồng thời dừng tay đi!”

Hai người truyền âm trao đổi.

“Vô lại? Ta không nhớ, hắn còn quen biết đệ tử nào của thánh điện...” Long Ðình thấy đối phương tránh mà không đáp, khẽ nhíu mày. Dấu hiệu trước ngực đối phương là dấu hiệu đệ tử thánh điện hẳn hoi, nhưng đối phương đã thay đổi khí tức tướng mạo. Ban đầu đối phương lúc cô đọng ra hư ảnh Trần Hạo, nàng phản ứng đầu tiên liền đem đối phương coi là Bách Lý Ngưng Băng. Chính bởi vì như thế, ngay từ đầu, Long Ðình liền bộc phát ra phẫn nộ cùng chiến ý mãnh liệt, hận không thể lập tức đem nha đầu này điên cuồng đập một trận. Lại có người vô sỉ đến cảnh giới này. Lần trước theo dõi nàng một lần thì thôi, bây giờ lại bám dấu vết đến đây, cho rằng nàng dễ ức hiếp. Nhưng ở dưới khí thế của nàng, đối phương chợt tăng vọt khí tức, tuy đã thay đổi khí tức chân thân, nhưng làm cho Long Ðình hiểu người trước mắt không phải là Bách Lý Ngưng Băng.

Có điều, đâm lao thì phải theo lao. Bởi vì khí tức của đối phương rõ ràng là muốn đem nàng áp chế. Dù đối phương là ai, lại tới tìm Trần Hạo, nàng không thể bị áp chế như vậy được.

Kết quả là có hai người so đấu khí tức.

“Dừng tay thì được, nói tên trước!” Long Ðình không dối gạt nói, khí tức quanh thân tăng vọt lần nữa.

“Nói ngươi cũng không biết...”

“Không biết cũng phải nói!”

“Thực không dừng tay? Rất nhiều người nhìn đấy... Hắn đến rồi!”

“A?”

...

Khí tức khủng bố của hai người đã dây dưa đến cùng nhau, hơn nữa hoàn toàn ép ở trên người đối phương. Tuy hai người chưa ra tay, nhưng đã ở tình thế này, trừ phi hai người đồng thời rút khí tức của mình, nếu không thì bất cứ phương nào một mình rút khỏi, đều sẽ thu được khí tức cắn trả của đối phương. Cái này như là nội công cao thủ, nhìn như bất động nhưng đã tiến vào giai đoạn so đấu nội lực. Nếu không đồng thời thu tay lại, thì phải trực tiếp khai chiến.

Trần Hạo sau khi nghe được nữ phục vụ báo tin, nháy mắt nghĩ tới Bách Lý Ngưng Băng, cho nên hắn lửa giận bốc lên.

Nhưng khi hắn nhìn thấy bóng người cùng Long Ðình đang so đấu, hắn thiếu chút nữa cắm đầu xuống đất.

Tuy người đó hoàn toàn thay đổi khí tức, dung mạo, kể cả người quen bình thường cũng không nhận ra, nhưng Trần Hạo thì khác.

Chưa nói đến thần thông biến thái với đôi mắt nhìn xuyên thấu của hắn, chỉ bằng một bộ váy lam kiểu dáng quen thuộc là hắn nhận ra ngay lập tức, chưa tính đến là giờ phút này khí tức nở rộ ra hủy diệt kiếm ý cường hãn.

“Sao có thể xuất hiện ở nơi này?”

“Lúc nào mạnh như vậy rồi?”

“Lại như thế nào thành đệ tử thánh điện rồi?”

Cái khí tức này, tiến cảnh này, dù là Trần Hạo tự nhận mình khá trâu bò, cũng phải xấu hổ che mặt.

“Hai người sao lại ở cùng nơi?”

Cái này đúng là bất ngờ.

Một bộ váy lam, chính là Trần Tuyết.

“Khụ khụ...”

Trần Hạo đầy mặt hắc tuyến, nhìn trái nhìn phải, sau đó ở dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, nhất là hai nàng đồng thời ngẩng cằm lên trong tiếng “Hừ”, liền nghênh đón khí tức cùng uy áp như núi như biển, cứng rắn chen vào giữa hai người.

“Cái kia... Chúng ta đi lên rồi nói! Hiểu lầm, tưyệt đối là hiểu lầm... Đều buông tay đi...”

Trần Hạo đồng thời truyền âm.

Hai người biết lúc này đã không thể đối đầu tiếp, cho nên chỉ có thể đồng thời thu hồi khí tức cùng uy áp mình đã thúc giục. Nhưng hai người chưa có ai cùng Trần Hạo truyền âm nói chuyện, vẫn đứng ở tại chỗ bất động, đều là khuôn mặt xinh đẹp hơi ngẩng lên, trừng mắt nhìn Trần Hạo, xem hắn làm như thế nào.

Nữ nhân một khi so đấu, đó là không bỏ qua bất cứ chi tiết nào. Các nàng muốn xem hắn tới gần ai trước, kéo ai trước, trấn an ai trước

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio