Chương 1266 Cô ta nhìn anh với ánh mắt rất đáng thương: “Anh Gia Thành, tối hôm nay em hơi khó chịu, ly rượu này em không uổng nổi nữa rồi, anh có thể uống giúp em không?” Lưu Thiên Hàn vẫn không thèm nhìn Cung Tư Mỹ mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh. Nếu như anh từ chối Cung Tư Mỹ thì Nhan Nhã Tịnh nhất định sẽ rất đắc ý đây. Anh theo bản năng cầm lấy ly rượu đế cao trong tay Cung Tư Mỹ, chỉ có điều khi nhìn thấy rượu trong ly rõ ràng đã bị uống mất hơn nửa, bàn tay anh bỗng dưng khựng lại. Ly rượu này, môi của Cung Tư Mỹ đã chạm vào rồi, lẽ nào anh lại phải hôn gián tiếp với Cung Tư Mỹ à? Nhan Nhã Tịnh ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên thành ly rượu vẫn còn dấu son môi đỏ của Cung Tư Mỹ. Ngón tay của cô bất giác nắm chặt lại, nếu như Lưu Thiên Hàn dám hôn gián tiếp Cung Tư Mỹ thì cả đời này cô sẽ không để anh hôn cô nữa! Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, cuối cùng Lưu Thiên Hàn vẫn không thể hôn gián tiếp với Cung Tư Mỹ. Vu Khiêm giỏi nhất là quan sát sắc mặt lời nói, nhận ra sắc mặt Lưu Thiên Hàn rất khó coi, ông ta đột nhiên nhớ tới một tin đồn về cậu hai Lưu.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Cậu hai Lưu có bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng. Người khác chạm vào anh một chút thôi là anh đã không chịu nổi, chứ đừng nói là uống rượu bằng cái ly mà người khác từng dùng. Vu Khiêm sợ rằng bầu không khí vừa mới dịu đi lại trở nên gượng gạo, ông ta vội vàng lấy lại cái ly đế cao trong tay Lưu Thiên Hàn. “Tại tôi suy nghĩ không chu đáo! Để cánh phụ nữ uống rượu gì chứ! Đàn ông chúng tôi uống rượu, cánh phụ nữ uống nước ép hoa quả là được rồi.” Nói rồi, ông ta vội vàng đổi ly, niềm nở rót nước ép hoa quả cho Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh rồi cả Cung Tư Mỹ. Nhan Nhã Tịnh uống rượu nhiều lần rồi, nhưng tửu lượng không cải thiện hơn mấy, một ly rượu xuống bụng, cô cảm thấy cả phòng riêng đều bắt đầu quay cuồng. Thiết bị giải trí trong phòng riêng của Lam Điều rất đầy đủ, tối nay Vu Khiêm vô cùng phấn khích, sau khi uống rượu xong, ông ta mở thiết bị karaoke lên, định làm bá chủ karaoke. “Thẩm Quyện, có muốn hát một bài với cô Nhan không?” Sau khi Vu Khiêm gân giọng hát xong bài “Chết rồi cũng phải yêu”, bèn chu đáo hỏi Thẩm Quyện. Ông ta sợ thờ ơ với cậu hai Lưu sẽ khiến diêm vương sống đời kế tiếp của Vân Hải không vui, vậy là hỏi Thẩm Quyện xong, Vu Khiêm lại vội vàng hỏi Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, anh có muốn hát một bài với cô Cung không?” “Không cần!” Lưu Thiên Hàn cất lời lạnh nhạt. Nực cười, ai muốn hát tình ca với Cung Tư Mỹ chứ! Anh không có sở thích đặc biệt đó. Thẩm Quyện thì lại rất ủng hộ đề nghị của Vu Khiêm, anh ta quay mặt qua khẽ cười nhìn Nhan Nhã Tịnh rồi hỏi: “Nhã Tịnh, chúng ta cùng hát một bài có được không?” Đầu óc Nhan Nhã Tịnh choáng váng, bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói rất dễ nghe vang lên bên tai cô, cô không nhịn được quay mặt sang nhìn Thẩm Quyện một cái. Trước giờ Nhan Nhã Tịnh đều không có sức chống cự với những thứ tốt đẹp. Lúc này, dưới ánh đèn, mặt mày Thẩm Quyện dịu dàng, khuôn mặt tuấn tú cười ôn hòa, mày rậm như núi xa, đôi mắt trong veo như mặt hồ gợn sóng dưới chân núi, đẹp không thể tả.