CHƯƠNG 1349 Đôi lông mày đẹp đẽ của Cung Trí Cương nhíu chặt lại, anh muốn đến gần cô như thế mà cô lại sợ anh đến vậy, điều này có chút khiến lòng anh có chút mệt mỏi. Vốn dĩ khi Lưu Thiên Hàn nghe thấy Cung Trí Cương nói sẽ chịu trách nhiệm với Nhan Nhã Tịnh trong điện thoại, anh hận không thể bóp ch3t Nhan Nhã Tịnh, nhưng bây giờ thấy cô ỷ lại vào mình như vậy, dường như cô rất chán ghét Cung Trí Cương thì trong lòng anh lại lập tức mềm mại. Anh không phải hoàn toàn không có khả năng phán đoán, lúc anh vừa mới đến đây thì cửa lớn phòng bao này bị khóa trái từ bên ngoài, tối nay Nhan Nhã Tịnh xuất hiện trong gian phòng bao này rõ ràng là bị người khác tính kế. Điều này cũng đồng nghĩa với việc không phải do cô chủ động đòi yêu thương với Cung Trí Cương, vậy thì anh tha thứ cho cô. “Cung Trí Cương, tự thu xếp ổn thỏa đi! ” Lưu Thiên Hàn mạnh mẽ ôm ngang Nhan Nhã Tịnh lên, anh nhìn cũng không thèm nhìn cung TRí Cương một cái liền ôm lấy cô bước nhanh ra khỏi phòng bao. Cung Trí Cương nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lưu Thiên Hàn, trong mắt anh bao trùm sát khí nồng đậm. Chỉ là anh hiện tại chủ quấn một cái khăn tắm nên anh không có lập tức đuổi theo. Người con gái này rất sợ anh, điều này khiến anh rất khó chịu, anh bắt buộc phải làm chút chuyện gì đó thì mới có tư cách tranh đoạt. Sau khi bị Lưu Thiên Hàn ôm ra khỏi phòng bao, Nhan Nhã Tịnh liền vội vàng gọi điện thoại cho Tô Thu Quỳnh. Sau khi đại não của cô ngừng hoạt động thì ngón tay cũng không nghe theo sự điều khiển của cô, cô lần mò một lúc lâu cũng không tìm được số điện thoại của Tô Thu Quỳnh. “Anh hai, em phải đi tìm Thu Quỳnh! ” “Lúc nãy Lâm Tiêu đã đón Tô Thu Quỳnh về rồi. “Lưu Thiên hàn mặt mũi lạnh tanh nói dối. Lúc nãy anh nhận được điện thoại của Lâm Tiêu nói rằng Tô Thu Quỳnh xảy ra chuyện rồi, anh đã điều không ít người trong tay mình đi giúp Lâm Tiêu tìm Tô Thu Quỳnh. Bây giờ Nhan Nhã Tịnh đến đó cũng không giúp được gì mà chỉ có thể lo lắng suông, anh không muốn để cho co quá lo lắng nên chỉ có thể lừa cô. Nếu như là lúc bình thường thì Nhan Nhã Tịnh chắc chắn sẽ không tin lời Lưu Thiên hàn. Tô Thu Quỳnh sao có thể không lo cho cô mà theo Lâm Tiêu về trước rồi chứ! Nhưng hiện tại đại não của cô bị cồn khống chế, chậm chạp đến đáng sợ, cô chỉ nghĩ rằng Tô Thu Quỳnh ở cùng Lâm Tiêu thì chắc chắn rất an toàn, như vậy cô có thể yên tâm rồi. Đầu Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng choáng, nhưng cô lại vô cùng muốn xem bói cho người khác. Sau khi bị Lưu Thiên Hàn ôm đến ghế sau xe, Nhan Nhã Tịnh nằm bò trên người anh, mềm mại giống như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn. Đột nhiên, cô tóm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn liền ngẩng mặt lên cười hì hì với anh nói: “Anh hai, em bói cho anh một quẻ được không? ” “Không bói! ” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng từ chối, quần áo trên người cô rất chỉnh tề, nhất định là không có bị Cung Trí Cương ức hiếp, nhưng cứ nghĩ đến ánh mắt nóng bỏng khi nhìn cô của Cung Trí Cương thì trong lòng anh lại cảm thấy rất khó chịu. Bị Lưu Thiên Hàn từ chối trực tiếp như vậy, Nhan Nhã Tịnh có chút không cam lòng, cô quay mặt qua liền nhìn thấy cái gáy của Nhạc Dũng. “Nhạc Dũng, tôi bói cho anh một quẻ nhé? “