CHƯƠNG 1352 Anh là người đàn ông để ý mặt mũi, quan hệ giữa bọn họ bây giờ không được tính là quá tốt, cô không chủ động dựa vào người anh thì anh tự nhiên cũng sẽ không chủ động dựa gần cô. Lưu Thiên Hàn cho là cô say đến lung la lung lay như vậy thì lúc xuống xe sẽ chủ động muốn anh ôm cô. Ngoài ý muốn là cô vậy mà lại tự mình xuống xe, đến cả ý định đi tới nắm tay anh cũng không có. Ha! Chẳng lẽ còn muốn anh chủ động nắm tay cô sao? Anh không có rảnh như vậy! Lưu Thiên Hàn cố ý đi chậm lại, đi được mấy bước rồi cô vẫn không có ý định dựa gần vào anh, anh dứt khoát lười đợi cô, đôi chân dài bước nhanh, chỉ trong chớp mắt liền biến mất trong tầm mắt Nhan Nhã Tịnh. Dạ dày của Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng đau dữ dội, mồ hôi lạnh chảy đầy trán cô, nhìn bầu trời đêm đầy sao khiến cô không nhìn được nghĩ, trước đây, cũng là một buổi tối trời đầy sao, trong con mưa cánh hoa hồng, anh quỳ một gối xuống đất chân thành cầu hôn cô. Anh nói, anh sẽ đối tốt với cô cả một đời. Anh cũng nói, Nhan Nhã Tịnh, cô thật thấp hèn. Rõ ràng vẫn là người mà đã từng yêu thương cô nhất, tại sao đến bây giờ lại làm cô đau như vậy! Nhan Nhã Tịnh đột nhiên có chút tức giận, tức vì anh quên mất cô, tức vì anh làm cô đau như vậy. Nếu như là bình thường, cô sẽ không tức giận với Lưu Thiên Hàn như vậy, nhưng sau khi say rượu cô lại đặc biệt cố chấp, cô chính là không muốn để ý đến anh. Nhan Nhã Tịnh biết bây giờ anh nhất định đã về phòng của mình, cô cũng không muốn đến phòng của anh, đến cả chăn cũng không ôm ra liền trực tiếp nằm trên ghế sô pha ở phòng khách, dự định ngủ một giấc quên trời quên đất. Thực ra lăn lộn hơn nửa buổi tối như vậy cô thực sự có chút buồn ngủ rồi, chỉ là dạ dày đau vô cùng khiến cô không ngủ được. Nhan Nhã Tịnh cuộn người trên ghế sô pha, cô dùng sức ôm lấy bụng mình muốn giảm bớt chút cảm giác đau đớn đó, nhưng cho dù cô có dùng sức ôm bụng mình ra sao thì cảm giác đau đớn đó vẫn chỉ tăng không giảm như cũ. Nhan Nhã Tịnh đau đến muốn khóc. Nếu là anh Lưu của trước đây thì anh ấy chắc chắn sẽ không nỡ để cô đau như vậy. Nhưng anh Lưu của bây giờ sẽ cô ý để cô đau. Lưu Thiên Hàn về đến phòng xong, thấy Nhan Nhã Tịnh chậm chạp không lên khiến anh không khỏi có chút lo lắng. Anh bực bội châm một điếu thuốc lại nặng nề dập nó đi bước nhanh xuống lầu. Lúc anh xuống lầu liền nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh nằm trên ghế sô pha, hai bờ vai nhỏ bé của cô run rẩy, trông rất đáng thương. Cô đang khóc.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Tâm trạng Lưu Thiên Hàn càng bực bội hơn. Bực đến nỗi muốn bóp nát đôi bờ vai nhỏ bé đó của cô. “Nhan Nhã Tịnh, em còn khóc nữa thì có tin anh đánh gãy châm em không! ” Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ đã khó chịu, nghe lời nói của Lưu Thiên Hàn lạnh lùng như vậy cô lại càng khó chịu hơn, vai cô cũng càng run đến lợi hại hơn.