CHƯƠNG 1440 Chỉ có điều, chỉ cần hai người hơi hơi có chút biểu cảm, phong cảnh giữa mắt mi liền hoàn toàn không giống. Sự cao quý kiêu ngạo trên người Kiều Hinh, càng giống như cố ý trưng ra, hoặc là nói cô ta quen thói bắt chước theo ai đó, còn một thân cao quý đó của Tô Thu Quỳnh lại là trời sinh đã có, bản chất tự nhiên. Đặc biệt là vẻ quyến rũ lộ ra giữa mi mắt Tô Thu Quỳnh trong lúc vô ý, là thứ Kiều Hinh làm thế nào cũng không học được. “Cũng tạm đi.” Thu hồi tầm mắt từ trên người Kiều Hinh, Tô Thu Quỳnh thờ ơ nói. Cũng tạm? Kiều Hinh cười đến nhã nhặn mê người, cũng tạm cũng coi như đã thừa nhận giữa bọn họ là giống nhau rồi đi. Cô ta bước tới trước một bước, kéo lên khoé môi, tôn lên đôi mắt long lanh của cô ta càng thêm sóng nước lấp lánh. “Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu nhất định chưa nói với cô đi, tôi là mối tình đầu của anh ấy.” Cơ thể Tô Thu Quỳnh không nhịn được khựng một cái, quả nhiên, hôm nay Kiều Hinh đến tìm cô, không có chuyện gì tốt. Vốn dĩ, cô còn rất thưởng thức kiểu diễn viên theo trường phái diên xuất như Kiều Hinh, hiện giờ, đột nhiên cảm thấy cô ta đặc biệt nhạt nhẽo.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Không chút gợn sóng nhấc mí mắt, Tô Thu Quỳnh nhàn nhạt nói, “Đều đã qua rồi. “Đúng vậy, đều đã qua rồi.” Trong giọng nói của Kiều Hinh, mang theo ý vị thâm trường khó tả, “Tôi cũng cho là đều đã qua rồi, chỉ có điều không nghĩ tới, bạn gái mà Lâm Tiêu tìm sau này đều giống tôi.” “Tô Thu Quỳnh, cô và tôi, thật sự rất giống, đặc biệt là so với khí chất mấy năm trước của tôi, đúng thật là như một khuôn đúc. Cô nói bây giờ tôi trở lại rồi, cái người thế thân như cô, Lâm Tiêu còn coi như báu vậtnữa hay không?” Lời này của Kiều Hinh, làm cho trong lòng Tô Thu Quỳnh thật rất không thoải mái, đặc biệt là cái từ “thế thân” này, chọc cho trái tim cô phát run. Gần như ngay lập tức, Tô Thu Quỳnh lại khôi phục dáng vẻ bình tĩnh nhàn nhạt như thường có, cô tin tưởng Lâm Tiêu. “Kiều Hinh, tôi trước kia thật sự rất thưởng thức cô. Tôi vấn luôn cho rằng cô là niềm kiêu hãnh của các nữ diễn viên trong nước, bây giờ tôi phát hiện, trước kia ánh mắt của tôi thật không tốt.” Tô Thu Quỳnh lạnh lẽo nâng mí mắt, “Hoá ra, cô Kiều quốc tế danh tiếng lẫy lừng cũng chẳng qua đến thế mà thôi. Lời lẽ cay nghiệt, ghen tuông tranh giành tình cảm… hừ! Kiều Hinh, loại hành vi đến tìm tôi hôm nay của cô, thật đúng rớt giá!” “Tô Thu Quỳnh, cô!” Sắc mặt của Kiều Hinh thoắt cái trở nên có chút khó coi, nụ cười nơi khoé môi cô ta cũng cứng ngắc lại ở đó, nếu không phải do gương mặt này của cô ta có nền tảng tương đối tốt, dáng vẻ của cô ta lúc này, nhìn vào nhất định vô cùng vặn vẹo. Có điều, sự thất thố của Kiều Hinh cũng chỉ là trong vài giây ngắn ngủi, chớp mắt một cái, cô ta lại khôi phục lại dáng vẻ cao quý kiêu ngạo cao không với tới. Trong tay cô ta có lá bài vua, Tô Thu Quỳnh chỉ có thể ngoan ngoãn rời khỏi Lâm Tiêu. Nghĩ như vậy, nụ cười nơi khoé môi của Kiều Hinh càng thêm buông thả quyến rũ.